Chương 33: Sắp chia xa
Chương 33: Sắp chia xa
Võ Huyền tiến tới bên quầy hỏi người đứng quầy. "Dược quán của ngươi có dược liệu chứa băng thuộc tính hay không?"
"Có, nhưng không có nhiều, không biết là ngài muốn mua loại dược liệu nào?" Người đứng quầy lễ phép nói.
"Lấy hết dược liệu băng thuộc tính cùng phong thuộc tính ra cho ta xem trước." Võ Huyền nói.
"Cái này có chút khó, dược liệu băng thuộc tính tiểu nhân có thể đem ra cho ngài xem, chứ dược liệu phong thuộc tính trong quán có rất nhiều, để đem ra có chút khó." Người đứng quầy khó xử nói.
"Vậy lấy hết dược liệu băng thuộc tính ra trước, sau đó ta sẽ lấy dược liệu phong thuộc tính sau." Võ Huyền trầm ngâm nói.
"Mời khách quan sang phía bên ngồi, tiểu nhân cho người đi lấy ngay." Người đứng quầy nói.
Võ Huyền cùng Tiểu Ngân liền sang bên ghế ngồi chờ, người đứng quầy rất nhanh cùng mấy người khác đem dược liệu băng thuộc tính ra.
Cả thẩy trên đất cũng có hai mươi cây, nhưng đa phần đều giống nhau.
Hàn Linh thảo nhất cấp hạ phẩm, Vi Băng thảo nhất cấp hạ phẩm, Huyết Sương thảo nhất cấp hạ phẩm cả ba đều là dược liệu giúp phục hồi linh lực và hồi máu huyết khi sử dụng trên sủng thú băng hệ có hiệu lực tăng gấp đôi, vì thuộc tính băng bên trong chúng.
Võ Huyền xác định dược liệu một lượt, hắn nói với người đứng quầy. "Lấy cho ta thêm Phong quả, Hồ diệp, Vân đằng mỗi loại ba phần."
Người đứng quầy lại bảo dược đồng đi lấy, không lâu sau chỗ dược liệu đã được mang ra đủ.
Võ Huyền hỏi người đứng quầy. "Tất cả chỗ này bao nhiêu?"
"Dạ, dược liệu băng thuộc tính tuy đều là nhất cấp hạ phẩm nhưng ở trong trấn khá hiếm, hai sủng tệ một cây, còn lại mấy cây dược liệu phong thuộc tính nhất cấp đều có giá một sủng tệ." Người đứng quầy nói. "Tổng tiền dược liệu của ngài là bốn mươi chín sủng tệ."
Võ Huyền lấy bọc sủng tệ trong người ra, hắn đếm đúng đủ bốn mươi chín sủng tệ đưa cho người đứng quầy.
Cầm gần ba mươi cây dược liệu trên người thì có chút vướng víu, song Võ Huyền tiếp tục đi đến chỗ Tản Giang trong khi đeo trên lưng mười mấy hộp gỗ.
Vừa đến dược quán của Tản Giang thì một dược đồng đã chạy ra đón Võ Huyền vào trong, rồi đưa hắn đến thẳng vào một phòng trống, còn rót trà mời hắn. "Đại nhân xin chờ trong chốc lát, tiểu nhân đi báo với Tản đại nhân ngay."
Võ Huyền có chút gãi đầu, không hiểu làm sao hình như người dược đồng này có chút hiếu khách thái quá, lần trước cũng có nhiệt tình như vậy, song cũng chẳng thấy mời hắn một ly nước lọc, hiện giờ còn rót cả trà mời mới lạ!
Tản Giang cũng rất nhanh chạy đến, vừa vào đã bắt tay Võ Huyền. "Dược sư đại nhân, một tháng nay người không đến thật làm khổ ta quá."
Võ Huyền nghi hoặc nhìn hắn.
Tản Giang liền nói ngay. "Chỗ dược dịch ngài bán cho ta lần trước chỉ hai ngày là bán hết, mà người đến hỏi thì rất nhiều, đến cả trưởng trấn cũng đến hỏi mua hai lần nhưng tiếc là đã hết, lần này ngài mang đến cho ta nhiều chứ."
"Sáu mươi bình."
"Dược sư đại nhân, vẫn giá cũ phải không?" Tản Giang cẩn thận hỏi Võ Huyền.
"Vẫn vậy, nhưng lần này ta không lấy sủng tệ, đổi hết cho ta sang dược liệu băng thuộc tính cùng phong thuộc tính cho ta." Võ Huyền nói.
"Dược sư đại nhân, tiểu nhân phải nói thật rằng, trong tiệm chỉ có ba mươi cây dược liệu băng thuộc tính, chỉ có hai cây dược liệu nhất cấp thượng phẩm còn đâu đều là nhất cấp hạ phẩm cả." Tản Giang nói.
"Được, số sủng tệ bán dược dịch có đủ không, chỗ ta vẫn còn hơn một trăm sủng tệ." Võ Huyền lấy bọc sủng tệ trong người ra.
"Đủ, đủ, ngài không cần lấy sủng tệ ra đâu, chỗ dược dịch này đã quá đủ rồi." Tản Giang liền chạy ra ngoài kêu người mang dược liệu vào cho Võ Huyền.
Số sủng tệ của Võ Huyền tổng cộng mua được ba mươi cây dược liệu băng thuộc tính, ba mươi cây dược liệu phong thuộc tính.
Số tiền bán dược dịch thì tổng được ba trăm sủng tệ, thì cũng phải chia ra một trăm sủng tệ cho hai cây dược liệu băng hệ nhất cấp thượng phẩm, số còn lại thì là số dược liệu còn lại.
Tản Giang còn sắp xếp một cỗ xe cho Võ Huyền để hắn trở số dược liệu, Võ Huyền tất nhiên cũng không ăn không của hắn chiếc xe, mà trả cho hắn năm sủng tệ.
Trước khi rời đi, Tản Giang còn nhắc nhở Võ Huyền mau chóng luyện chế dược dịch mang đến bán cho hắn.
Võ Huyền chỉ nói ba ngày sau quay lại thì Tản Giang mừng như điên, liên tục vẫy tay chào hắn.
Võ Huyền trên đường đi không quên mua cho Tiểu Ngân hai bọc kẹo lớn cho nàng ăn thỏa thích, khiến nàng vui sướng không thôi.
Võ Huyền đánh thẳng xe ngựa về phía trước nhà, dù sao cũng có nhiều người nhìn thấy hắn ra vào nhà thì cũng đã sớm biết, không cần thiết phải che dấu.
Chuyển dược liệu vào trong phòng, Võ Huyền lại muốn tiếp tục tu luyện, hiện tại có thêm Long Hỏa và Tiểu Ưng, linh lực hắn tinh luyện được chẳng để cho hắn dùng mà đều dùng cho cả hai.
Cách nuôi dưỡng Long Hỏa thì chính là lấy linh lực tinh luyện nuôi dưỡng nó để nó có thể tiến cấp thành Long Hỏa tầng kế tiếp, theo như Viêm Hi Long nói cho hắn thì Long Hỏa có bảy tầng, hiện tại Long Hỏa của hắn chỉ là tầng một, ấu long hỏa.
Lượng linh tinh luyện Long Hỏa hấp thu một ngày cũng không nhiều, chỉ hai giọt một ngày.
Còn số linh lực tinh luyện còn lại hắn dồn hết cho Tiểu Ưng, vì hiện tại thực lực của nó yếu nếu không dồn sức để nó mau chóng tăng thực lực lên thì nó chẳng giúp ích gì cho việc tu luyện của hắn cả.
Vậy nên hắn phải chịu khó tu luyện, để tạo ra linh lực tinh luyện cho Tiểu Ưng hấp thu.
Tới khi trời tối, Tiểu Ngân lại tới gọi Võ Huyền đi ăn cơm.
Võ Huyền đi đến phòng ăn thì Mộng Diễm và Thu Lan đều đã ngồi chờ sẵn, vẻ mặt hai người còn có phần nghiêm túc, chứ không vui vẻ như mọi ngày.
Võ Huyền chào hỏi hai người rồi ngồi vào bàn ăn, thì Thu Lan mở miệng bảo hắn. "Tiểu Huyền, trước không vội ăn, ta có chuyện muốn nói với đệ."
"Dạ." Võ Huyền nhìn Thu Lan thấy nàng nghiêm túc hơn trước, hắn liền nghiêm túc chờ Thu Lan nói.
"Ta và Diễm tỷ sẽ phải rời đi, ba tháng nữa." Thu Lan nói. "Ta cũng muốn mang đệ cùng đi với chúng ta nhưng trên tầng ba rối ren phức tạp, hai người bọn ta cũng có rất nhiều kẻ thù, bọn ta cũng không có thời gian bảo vệ đệ."
"Chính vì vậy bọn ta muốn đệ đi tới Ngu Linh học viện tìm một người tên là Man Mộ Thần, xin ông ấy nhận đệ làm đệ tử." Mộng Diễm tiếp lời.
"Người này thân phận không giống với một người bình thường mà là một trong ba đại trưởng giả của Trưởng Khống Giả, tam trưởng giả Man Mộ Thần."
"Người này gần như không có sức ảnh hưởng ở Trưởng Khống Giả nhưng ông ta lại có một thân thực lực là cửu cấp sơ kỳ và là một đan sư cửu cấp hậu kỳ hoặc có thể là hơn."
"Và đặc biệt ông ta là em của hai vị trưởng giả khác."
Võ Huyền nghe lời Mộng Diễm thì có chút hứng thú với người tên Man Mộ Thần này, người này không ngờ chỉ với thực lực cửu cấp sơ kỳ mà lại là đan sư cửu cấp hậu kỳ.
Phải biết để có sự trênh lệch hai cấp độ nhỏ ở cửu cấp là một khoảng cách rất lớn, nhất là đối với đan sư, phải có linh lực thâm hậu đến mức nào mới có thể luyện đan dược trênh lệch hai cấp.
"Đệ sẽ tìm ông ấy." Võ Huyền đầy hứng thú nói.