Chương 13: Kịch chiến Võ Hiệp Vương
Ầm ầm ầm!!!
Từ vô số chú lực và thần lực tạo thành lốc xoáy đang điên cuồng tàn phá lấy mảnh đất này.
Đang ở trung tâm chính là Nhật Trường đang nhìn chăm chú lấy điều gì đó.
“Khiêu khích như vậy chắc La Hào sẽ không nhịn được đâu nhỉ?” Nói xong hắn liền phủ định điều đó, “Không, nếu là tính cách như trong nguyên tác thì nàng tuyệt đối sẽ không nhịn được.”
Trường hợp này giống như lúc giữa trưa đang ngủ có con chó đứng trước cửa nhà sủa inh ỏi vậy,
Trừ người sợ chó thì chắc không có ai nhịn được, nếu nó diễn ra ở Việt Nam thì càng có khả năng thành cầy bảy món.
〆(・∀・@)
Đúng như hắn dự đoán.
Một người phụ nữ mặc trang phục thời nhà Hán, mái tóc đen tuyền, đôi mắt bích lục và làn da trắng nõn đột nhiên xuất hiện tại đây.
Thấy chính chủ đã đến hắn cũng dừng lại khiêu khích.
Đôi môi như cánh hoa khẽ mở nói.
“Ngươi rốt cuộc là thứ gì?” La Hào nhíu mày hỏi.
Lần đầu tiên trong đời nàng thấy một tồn tại trái với lẽ thường như vậy, hơn cả lần đầu nàng biết đến Heretic God tồn tại.
Đối phương sở hữu thần lực và chú lực, nhưng Campione bản năng không có phản ứng đối phương.
Đơn giản là trái với quy luật, tiếc là La Hào không có kiến thức về công nghệ nếu không nàng sẽ dùng ‘Bug’ để xưng hô đối phương
“Thứ gì sao?” Tựa như tiếc nuối,
Có lẽ là bi thương,
Lại giống như giận dữ,
Hoặc đơn giản là chế nhạo, Nhật Trường lập lại lời nói đối phương.
Sau đó hắn lắc đầu cười nói: “Haha, ta chỉ đơn giản là không nên tồn tại ở thế giới này nhưng không thể không bất đắc dĩ can thiệp vào nó,
Thế giới này có lẽ là Happy Ending nhưng ta lại thay đổi nó,
Từ nguyên tắc mà nói ta tuyệt đối là không thể tha thứ người, nhưng mà a, loài người chính là như vậy.
Dẫu biết là sai, dù biết là sai trái nhưng vẫn sẽ lựa chọn như vậy đến rồi lại hối hận sau đó lại làm như vậy, vĩnh cửu luân hồi sự sai lầm đó.”
Nhìn đối phương đột nhiên nổi điên nói một đống thứ hỗn loạn, La Hào thở dài nói, “Cứ tưởng là kẻ mạnh gì, ai ngờ lại là kẻ điên.”
“Hmm, kẻ điên sao, có lẽ vậy!” hắn không quan tâm nói, “Xin lỗi vì để vị này Lady đợi lâu, cũng đến lúc bắt đầu màn trình diễn rồi.”
Nói xong hắn cúi người làm tư thế chào khai mạc.
“Như vậy, để ta lấy này ‘pháo sáng’ làm khai mạc tiết mục nào!!!”
Nói xong hắn tay nắm lấy từ vô số hạt ánh sáng tạo thành thập tự kiếm.
“Cùng ta diệt trừ thế gian dơ bẩn a, Ascalon”
Ông!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hai tay nắm chặt vung mạnh về phía La Hào.
“Ăn ta 40m kiếm laser a!!!” Nhật Trường hô lên.
‘Ngon, cuối cùng cũng hoàn thành giấc mộng lúc xem Fate/Zero rồi, đời này ta không còn hối tiếc,
À khoan, hình như còn mấy cái meme muốn làm nữa, hmm, để qua một bên vậy.”
????
Hệ thống: lúc ta dùng đến dấu chấm hỏi tuyệt đối là Master lại đến giờ phát bệnh.
Quay lại trận chiến.
“Hô, ngươi quyết đoán hơn ta nghĩ, nhưng” La Hào kinh ngạc nói chợt, “ngươi có phải quá coi thường thân là Võ Hiệp Vương ta đây.”
Hai chân bắt đầu lóe lên tàn ảnh.
Súc Địa Thành Thốn.
Đây là giáo chủ kỹ thuật đặc biệt, có thể biến một đoạn đường dài thành một bước nhỏ.
Đúng lúc này, Nhật Trường trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm.
Không biết từ lúc nào, hai mắt hắn từ màu đen chuyển sang xanh lục, đôi mắt tỏ ra quỷ dị lục quang.
Sodom Eyes.
Loại này nguyền rủa quyền năng, vừa nhanh gọn lại ẩn nắp đúng là âm người thần khí.
“Khặc khặc khặc, như vậy ngươi sẽ ứng đối như thế nào đâu, món quà ta dành cho ngươi đến bây giờ chỉ là khai vị a”. Nhân vật chính của chúng ta dùng tiêu chuẩn nhất
nhân vật phản diện tiếng cười, nghiền nghẫm nói.
Cạn lời.jpn
( ゚ヮ゚)
Nhìn chính mình không thể động đậy cơ thể, La Hào nhíu mày nói: “Là nguyền rủa quyền năng sao, chậc”.
“Chiến thành nam, c·hết Quách Bắc, dã không c·hết táng ô có thể ăn!”
“Vì ta gọi là ô: Lại là khách hào!”
“Dã c·hết lượng không táng, thịt thối sao có thể đi tử trốn?”
“Tiếng nước kích kích, Bồ vi sâu xa thăm thẳm; Kiêu kỵ chiến đấu c·hết, ngựa chạy chậm bồi hồi minh!”
Hai vị kim cương lực sĩ được triệu hồi xem như thần hộ mệnh trước người giáo chủ.
Bằng vào Campione kinh khủng bản năng chiến đấu làm ra ứng phó.
Két két két!!!!
Hai luồng sức mạnh đối chọi gay gắt lẫn nhau.
“Hmm, đây là Guard Vent?”.
Nhật Trường sờ cằm nghi ngờ nói.
“Nhưng mà tiếp theo ngươi sẽ đỡ như thế nào đây” như nghĩ tới điều gì đó hắn cười xấu xa nói.
“Bayard!!!!”
Kêu gọi thuần trắng chiến mã đến bên cạnh chính mình.
“Hiiiiií!!!!”.
Một tiếng ngựa hí vang lên, ngựa trắng như vệ sĩ đứng cạnh mình chủ nhân.
“Như vậy món chính cũng nên lên tới rồi, ngài thấy sao giáo chủ!” hắn cười tủm tỉm nói.
Không để ý đối diện lắm lời, La Hào ngưng trọng nhìn lên bầu trời, “Đây là?”.
Trên đột nhiên bầu trời xuất hiện màu bạc sao băng, không, chính xác nên nói là.
“Thiên thạch!!!” La Hào kinh ngạc nói.
Đưa tay thành hình khẩu súng nhắm về phía La Hào, “Bang, chính xác mà nói là vệ tinh, từ quỹ đạo Trái Đất một cái vệ tinh nhân tạo với vận tốc 40km/s xem nhà món
quà donate, như thế nào, cảm động không?”.
(◕‿◕✿)
Quay lại một vài ngày trước.
......................................
“Hmm, nếu ta nhớ không nhầm trong nguyên tác Doni có khai phát một loại kiếm kỹ vô cùng ‘ấn tượng’ thì phải,
Không nhầm thì là, dùng ‘cánh tay bạc’ đem các tiểu hành tinh trong vũ trụ biến thành ma kiếm, lúc cần có thể ra lệnh kéo nó xuống Trái Đất với 40km/s có thể đem đại lục cắt đứt ‘lưu tinh kiếm’.
Tuy có tác dụng phụ là cần cao độ tập trung mới có thể cảm giác được trong vũ trụ các tiểu hành tinh.”
Ngồi xếp bằng trên bãi cỏ, Nhật Trường hồi tưởng lại ký ức nguyên tác.
“A có rồi!” hắn đột nhiên đứng dậy vỗ đầu một cái, “Ta chỉ cần copy từ nguyên tác sau đó cải biến một chút là được, dù sao ta ‘quang chi kiếm’ với Doni ‘cánh tay bạc’ có cùng tính chất a.”
Nói xong hắn đầu óc liền điên cường vận chuyển, “Đầu tiên ta cần đi đến vũ trụ mới có thể chuyển hóa tiểu hành tinh thành ma kiếm,
Nhưng mà Bayard có thể dịch chuyển trong phạm vi nhất định nhưng nếu là vũ trụ thì cần tốn quá nhiều thời gian, Hmm, tàu vũ trụ?”
Liếc mắt một cái chính mình bảng kỹ năng, hắn xem như chưa nói gì.
(¬_¬)
“Ah, c·hết tiệt!” gãi đầu một hồi cũng không có cách Nhật Trường khó chịu nói, “À khoan đã, đúng rồi là nó!!!”
Nhìn chính mình trên bảng trạng thái các quyền năng hắn tựa như phát hiện gì đó.
“Đây rồi, ‘sinh tử chú văn thư’ nếu là nó thì có thể được!” Nhật Trường vui mừng nói.
“OK, vậy là vấn đề di chuyển giải quyết, tiếp theo là mục tiêu, nếu là các tiểu hành tinh trong vũ trụ quá xa mà nói ta cần quá nhiều thời gian để có thể cảm giác được nó,
Thêm nữa là cần thời gian đến Trái Đất sẽ quá lâu như vậy không có cơ hội có thể dùng trong chiến đấu.”
“Như vậy chỉ có thể tạm thời chọn lựa trong vũ trụ mục tiêu khác, vũ trụ rác? Không được, quá nhỏ. Vệ tinh? Không được, quá xa. Khoan đã, vệ tinh? A vệ tinh nhân tạo trên quỹ đạo Trái Đất!!!”
Nhật Trường kinh ngạc nói.
“Đúng rồi, nằm ở quỹ đạo Trái Đất mà nói sẽ không tốn nhiều thời gian để chạm đất, hơn nữa vệ tinh nhân tạo chất lượng cũng đủ lớn nhưng sẽ không đem quốc gia và đại lục biến mất.”
“Tốt, quyết định là nó!!!”
.........................................................
Quay lại cuộc chiến.
Trên quỹ đạo Trái Đất, ở ngoài 30000km không trung.
“A, quyền năng biến mất, là Master sao?” đang chuẩn bị chuyển hóa một khỏa vệ tinh Doni kinh ngạc nói, “Ngươi biết là chuyện gì sao, Bal-chan!”
Được gọi là Bal-chan Balphomet bình tĩnh trả lời: “Master chú lực đang kịch liệt hoạt động như vậy khả năng cao là ngài ấy đang chiến đấu”.
“Hể, không biết là vị nào may mắn được Master lần đầu sử dụng chiêu này đâu!” Doni nhìn xuống dười một khỏa vệ tinh cảm thán nói.
...........................................................
Quay lại với nhân vật chính.
Nhìn xem đã xuyên qua tầng mây mà đến ‘thiên thạch’ hình dáng lúc này đã lộ ra, từ ngân sắc thủy tinh tạo thành miễn cưỡng giống hình dạng một thanh kiếm, từ quỹ đạo lao xuống tạo thành một vệt sáng tạo thành một thanh ‘kiếm’.
Nhảy lên thân ngựa trắng ngồi cưỡi, trên trán chảy xuống mồ hôi lạnh Nhật Trường chăm chú nói: “Ta nên gọi nó là ‘lưu tinh kiếm’ hoặc là ‘Meteor Blade’ như vậy ngài sẽ ứng đối sao đây, La Hào!!!”
Tuy sớm giờ diễn tả hơi lâu nhưng thực tế cuộc chiến này chỉ mới diễn ra chưa được bao lâu.
“Hừm, xưng tên a, dị quốc người. Ngươi vũ dũng và mưu lược ta Võ Hiệp Vương La Hào công nhận” La Hào mang theo vui vẻ âm thanh vang lên.
Ngươi nói La Hào nếu bị dồn tới cảnh này vẫn vui vẻ được sao? Đấy là ngươi chưa hiểu Campione loại tồn tại này, dù bọn hắn tính cách khác nhau cỡ nào đều có một điểm chung là cuồng chiến đấu.
Campione mạnh lên nhanh nhất phương pháp là chiến đấu không phải nói chơi.
Nếu gặp phải người mạnh ngang thậm chí mạnh hơn bọn hắn sẽ chỉ phấn khởi chiến đấu hơn.
“Tên sao” tựa như ai thán sau đó lại lắc đầu nói, “Tên thì để qua một bên đi, nếu ngươi muốn xưng hô thì xem như đồng cách vương với ngươi, có thể gọi ta là Bi Kịch Vương”.
“Bi Kịch Vương sao, ta công nhận ngươi xem như là đối thủ, dù sao hàng thế kỷ tới nay vẫn chưa có kẻ nào đạt được thành tựu như ngươi, cho dù là Voban lão già đó!!”
La Hào hào hùng nói, dù sao trên đầu t·ử v·ong cảm giác mạnh như vậy đúng là nàng lần đầu cảm nhận được.
“So với việc này ta nghĩ ngài nên lo cho tính mạng của ngài, dù sao đây là ta hiện tại tuyệt chiêu mạnh nhất!” nhún vai một cái Nhật Trường vô tâm nói.
Đúng là như vậy, La Hào nhìn kiếm laser uy lực đang giảm dần nhưng đồng thời viên kia rơi xuống ‘kiếm’ đã cách không xa,
Lại nhìn đối phương đôi mắt xanh lục xem ra là bản thân không có đường chạy a, như vậy......
“Thân ta là cử thế vô địch bá giả Võ Hiệp Vương La Hào, ngươi khiêu chiến ta đón nhận a Bi Kịch Vương!!!” La Hào khí thế hùng dũng nói.
Nếu không né tránh được thì chính diện đón lấy, đây là bá giả thận trọng.
Hai vị kim cương lực sĩ tan biến thành vô số hoàng kim hạt bay về phía La Hào.
Đây là kim cương lực sĩ một cách dùng khác, có thể cường hóa tốt nhất phòng ngự và sức mạnh cho bản thân.
Ầmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm!!!!!!!!!!!
Tựa như tái hiện lại khủng long đại diệt tuyệt viên kia thiên thạch.
Vụ nổ khổng lồ tạo thành vô số sóng xung kích và tro bụi.
Cao hàng chục km từ khói đen tạo thành đám mây.
Lư Sơn
Xóa khỏi bản đồ.