Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Không Rõ A, Ta Cũng Không Rõ A

Chương 12: Tứ đại tà thuật




Chương 12: Tứ đại tà thuật

Quay lại với nhân vật chính sau khi biến mất một chương.

....

[-_-!]

“Sao vậy! A thống.”

Nhật Trường nghi hoặc hỏi.

[Không có gì! Chỉ là cảm thán ngài đúng là lo việc chu đáo thật!!!]

Hệ thống bất ngờ nói.

“A, có vẻ như ta sắp có phiền phức a.”

Nhật Trường lơ đễnh nói.

[Phiền phức đúng là có thật, nhưng không đến nỗi gây nguy hiểm cho ngài dù sao chỉ là đang thu thập tình báo a]

Hệ thống nhàm chán nói.

Thu thập tình báo? Đối với nhà mình chủ nhân kỹ năng phối hợp cẩu đạo thật muốn thu được tình báo mà nói hắn biểu diễn ngay dựng ngược uống nước.

Trực tiếp gặp mặt toàn bộ đều thành tro hết rồi, còn muốn gián tiếp thì phải hỏi ‘dị văn điểm’(cười).

“Biết ngay mà, cẩu tác giả làm sao dễ dàng cho ta yên bình như vậy, haiz khổ thân yếu đuối này.” Nhân sinh không dễ, nhân vật chính thở dài.

Miêu miêu thở dài.jp

[.......]

[Ngài nói vậy không sợ.....]

“Ai mà quan tâm, đến giờ hơn 10 chương rồi nếu tên đó muốn ta c·hết hay muốn ngược ta mà nói đã làm từ lâu rồi, bây giờ ta chỉ muốn ngã ngửa thôi a tiếc là tên đó chắc chắn sẽ không để ta dễ dàng ngã ngửa.!!!”

ლ(ಠ益ಠლ)

Nhật Trường tiếc nuối nói.

[A, có vẻ đúng là như vậy!!]

◉_◉!

Nhân vật chính không quan tâm nói: “Chuyện đó đến đây thôi, a thống ngươi lặn tiếp đi!!”

Để hệ thống lặn đi để bản thân có thể tập trung thực hiện nghiên cứu trước mắt.

"Hãy đến với tôi, đánh vần cuốn sách khắc với kiến thức không được thừa kế, vì mong muốn của tôi là kết hợp những điều kỳ diệu của điều huyền bí."

Sinh tử chú văn thư

Năng lực vì tái hiện lại tất cả đã từng xuất hiện trong quá khứ chú thuật đồng thời có thể c·ướp lấy chú thuật từ ma thuật sư khác.

Nguyên bản vận mệnh chỉ có thể trong các quyền năng của Hầu Tước đóng bụi đến tận Shiniki no Campione mới có thể có đất dụng võ.

Hình dáng trong Shiniki nguyên bản là khuôn mặt búp bê với mái tóc vàng và đôi mắt xanh. Mặc một chiếc váy màu tím và áo choàng đen, đội một chiếc mũ vành đen trên đầu, tích cách đại khái là ba không loli, cảm xúc duy nhất chắc là trung thành với chủ nhân.



Trên tay Nhật Trường lập tức xuất hiện một quyển sách cổ xưa.

Chỉ nghe chúng ta nhân vật chính thản nhiên nói: “Ta biết ngươi có thể đọc được ý nghĩ của ta, tính cách ta tương đối lười, không có bất kì thần bí tri thức nào và tương đối yêu cái đẹp!”



Phốc!!!

Cuốn sách bắt đầu tụ tập ánh sáng và chỉ nghe một tiếng.

Trước mặt Nhật Trường xuất hiện một con loli 10 tuổi như miêu tả trên.

“Hân hạnh vì ngài phục vụ, my lord!!!” Âm thanh bình tĩnh không chút ba động nào.

“Hmm, tuy biết là quyền năng rất kỳ diệu nhưng mà vẫn bất ngờ thật, ma thuật bản trí tuệ nhân tạo(AI) a!” Vừa nói hắn vừa đi quanh quanh nói.

“Ngươi chắc có dịch chuyển không gian chú thuật đúng không?”

Hắn tò mò hỏi.

“Yes, my lord”

“Hmm, ngươi không có tên lúc xưng hô không tiện lắm, như vậy đi, từ nay về sau gọi ngươi là Balphomet Bal đi!!!” Nhật Trường vui vẻ nói.

“Cảm ơn ngài trao tên, my lord.” Bal ‘vui vẻ’ nói, umm, nên nói là vui vẻ đi.

“Như vậy đi, liền quyết định là ngươi!”

Một bóng người dần ngưng tụ trước mặt Nhật Trường.

Là một vị tiêu chuẩn nước Ý mỹ nhân, màu vàng tóc ngắn và khuôn mặt ôn hòa anh khí, cơ ngực tương đối sốc nổi và dáng người cao gầy.

Đôi mắt xanh lam dần mở ra, đồng tử tập trung lại.

“A là master a, ta cứ nghĩ ngài sẽ không cho ta cơ hội trổ tài chứ.”

Doni Salvatore bất ngờ nói.

Không trách nàng nghĩ vậy, thực tế mà nói nàng đúng là sức chiến đấu nhỏ yếu nhất. Nhưng nàng cũng không bất mãn gì ngược lại cũng không bất mãn được, cuộc sống của nàng hiện tại chỉ cần có chiến đấu với rèn luyện kiếm thuật cũng đủ rồi.

“Không phải ta không muốn cho các ngươi cơ hội ra sân, đơn giản là không có việc cần đến các ngươi a, bây giờ có nhiệm vụ ngược lại là ngươi thích hợp nhất.”

Nhật Trường bất đắc dĩ giơ tay nói.

“Như vậy a, xin ngài ra lệnh a master!” Doni quỳ một chân cung kính nói.

“Không cần nghiêm túc như vậy, nhiệm vụ này độ khó cũng không cao chỉ là hơi tốn thời gian a, đơn giản cần ngươi phối hợp cùng Bal làm như thế này, như thế kia, thế nọ.”

Nhật Trường giải thích nói.

“Là thế này sao, ngài suy nghĩ thật đúng là kỳ diệu a, master!” Doni gật đầu tán thán nói.

“Kỳ diệu sao, cũng chỉ đơn giản là copy từ người khác a!” Nói đến đây hắn kỳ quái liếc Doni một cái.

Đối với cái này Doni cũng không nghĩ nhiều, “Cho dù là sao chép cũng cần phải có đầy đủ năng lực nên ngài không cần ngại ngùng a.”

Nói đến đây Nhật Trường cười nhẹ một cái: “Như vậy sao, chúc các ngươi lên đường vui vẻ”

“Vâng, master!!!”

“Yes, my lord!!!”

“Ma thuật dịch chuyển tức thời, niệm chú hoàn tất”

Nhìn chỗ hai người biến mất, Nhật Trường như có suy nghĩ gì đó.

“Như vậy cũng đến lúc nên lên đường rồi!!”



Vài ngày sau.



Trung quốc, Giang Tây.

Tại một phố mua sắm nào đó.

Nhật Trường đứng trên sân thượng một tòa nhà nào đó nhìn xem toàn cảnh thành phố.

“A thống ngươi nói, nếu như như ‘tên đó’ chưa một lần du lịch nước ngoài thậm chí trong nước cũng chưa đi hết,

Như vậy trong mắt ta hiện tại hắn miêu tả thật sự là ‘thật’ phong cảnh sao?”

“Hiện tại những gì ta cảm nhận được, thấy được, ngửi được, nghe được và nếm được thật sự là những gì ta trải nghiệm được sao.”

Nhật Trường nhắm mắt lại trầm mặc hỏi.

[Master....]

(ಥ﹏ಥ)

“Haha, đừng làm biểu cảm như vậy, ta cũng không phải đang ép hỏi ngươi dù sao chính chủ cũng không lên tiếng a.” Nhật Trường cười nói, chỉ là nụ cười này thật sự là

đang cười sao?

(。◕‿‿◕。)

“Hận đời, chán nản, nghi vấn, nghiêm túc, tinh thần không bình thường... đây đều là thiết lập về tính cách của ta nên nếu lúc này không nói gì đó thì sẽ OOC a, hihi.” Hắn

‘cười’ nói.

“Giống như Admin và NPC, ta cũng không muốn bị sửa chữa ‘bug’ a, umm, hình như hơi lố rồi nên nói đến đây thôi!!!”

Nhật Trường thản nhiên nói.

“Nên quay lại việc chính thôi!!!”

Xoẹt...

Chỉ nghe một tiếng xé gió, thân ảnh duy nhất trên sân thượng liền biến mất.

“Mại dô mại dô, bà con cô bác ơi, hôm nay có chương trình giảm giá siêu rẻ siêu hấp dẫn.”

“Đặc biệt, đặc biệt đây, chỉ hôm nay thôi giảm 20%.”

“Hàng mới nhập về, hàng mới đây, lại đây các anh chị ơi.”

“Đúng là phố mua sắm, thật là náo nhiệt a!”

Giữa dòng người, một thanh niên đẹp trai cảm thán nói.

“A đại thúc, một xiên bao nhiêu nha.”

“5 nhân dân tệ.”

Đứng trước một sạp hàng đồ nướng Nhật Trường hiếu kỳ hỏi.

“2 xiên nha đại thúc.”

“Ok, của quý khách 2 xiên 10 nhân dân tệ, cảm ơn đã chiếu cố.”

“Đại thúc ngươi biết Lư Sơn đi hướng nào không.”

“Lư Sơn? A quý khách chỉ cần đi hướng này là sẽ tới.”



“Cảm ơn đại thúc, tạm biệt a.”

Nói xong liền đi về hướng Lư Sơn, vừa đi vừa thưởng thức mỹ thực trong tay.

[Ngài không vội vàng sao, Master?]

Hệ thống tò mò hỏi.

“Gấp gáp cũng vô dụng, dù sao ta cũng không biết đường đi Lư Sơn.”

Nhật Trường bình tĩnh trình bày lý do nói.

[Nhưng mà ngài có thể đến đây sớm hơn từ vài ngày trước a]

“Chuyện đó lại là chuyện khác, lúc đó ta đang thử tìm kiếm Madame Aisha vị này khó giải quyết nhất thí thần giả.”

Nhật Trường phản bác lại.

[Nhưng tại sao ngài lại tìm kiếm ở phố đèn đỏ Thái Lan a]

ಠ_ಠ

“A, đó là tại....hmm, ta bị lạc?”

(͡ ͡° ͜ つ ͡͡°)

Tốt a, tới đây muốn biên cũng không được nữa.

Hắn gãi đầu nói: “Ta chỉ là đang tò mò a, Nhật Bản biến trang, Hàn Quốc chỉnh dung, Thái Lan biến tính và Trung Quốc sửa ảnh. Châu Á tứ đại tà thuật có cơ hội ta muốn xem có giống mọi người nói như vậy thần kỳ không.”

[Như vậy kết quả?]

Hệ thống tò mò hỏi, tuy lúc đó hắn cũng chứng kiến nhưng xin lỗi người và hệ thống thẩm mỹ không giống nhau nên hắn rất muốn nghe cảm nghĩ của Master.

Đến đây sắc mặt nhân vật chính đột nhiên trở nên,.... sợ hãi? Kỳ quái?

Rõ ràng là trong truyền thuyết ma vương thí thần giả hắn đều có thể bình tĩnh đối mặt vậy mà.

“Hơn 50% người thế mà giới tính không giống trong chứng minh, 30% cũng tồn tại vấn đề và còn lại là không có chứng minh.”

“Không hổ danh là tứ đại tà thuật, kinh khủng như vậy.”

Nhật Trường sợ hãi thán phục nói.

Xử phần xiên còn lại trên tay, Nhật Trường xác định rõ phương hướng “Hmm, là hướng này sao?”.

Phốc!!!

Cả người hắn như hóa thành cơn gió lao về phía mục tiêu.

Toàn bộ các vật xung quanh như biến thành tua nhanh đoạn phim.

Một lúc sau.

Một bóng đen lao nhanh về phía chân núi Lư Sơn.

“Đây chính là Lư Sơn, nơi vị đó giáo chủ đang cư trú sao!”. Đã đến nơi nhân vật chính đứng ngước nhìn lên ngọn núi sắp biến mất khỏi bản đồ.

“Hmm? đây là” Nói xong hắn tựa như đang xác nhận điều gì đó, “Thì ra là như vậy sao, không phải ở thế giới này mà là ‘Netherworld’ sao!”.

Nói tới đây hắn không nhịn được nhíu mày một cái, “Nguyên bản kế hoạch đánh lén giáo chủ xem như bỏ đi rồi, trừ phi vị đó là thiểu năng không thì chỉ cần có người

bước vào ‘bí cảnh’ sẽ không tránh được cảm giác của nàng”.

Đến nỗi bước vào sân nhà của đối phương chiến đấu?

Phương án đó bị bác bỏ lúc mới sinh ra rồi, không tạo được ưu thế thì thôi hắn không rảnh nhức cả háng đi tạo điều kiện bất lợi cho bản thân.



Haiz, như vậy chỉ đành dùng cách đó vậy”. Gãi gãi đầu Nhật Trường bất đắc dĩ nói.