Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy

Chương 1141: Dùng ý niệm của chúng sinh, chém núi đen. 4




Sau đó Tiên Giới cũng bay ra một chút.

Đây là bị Diệp Ninh ảnh hưởng, sinh ra một chút sức mạnh ước nguyện. Trong Ma Giới, chỉ có một số ít, không cần nhiều lời.

Mấy phương thế giới hội tụ, cuối cùng mọi người phát hiện, những sức mạnh này còn xa mới đủ.

“Tiêu rồi! Chỉ dựa vào sức mạnh của những thế giới này, không đủ!”

Tiên Đế lẩm bẩm nói.

Sau đó rất nhanh hắn ta đã phát hiện mình nói sớm rồi.

Bởi vì từ đầu đến cuối, Diệp Ninh đều không hi vọng vào bọn họ. Mục tiêu của hắn, mới bắt đầu đã là những con người bình phàm ở trong vạn giới.

Khoảnh khắc này. Trong vạn giới.

Từng đạo ánh sáng màu trắng thuần khiết của mọi người lần lượt hiện ra.

Sự xuất hiện của những người này, là ngưng tụ của chính khí đất trời. Dựa theo sự khác biệt của mỗi thế giới, ngưng tụ ra hình tượng nhân vật mà mọi người quen thuộc.

“Đó là Văn Chính Công, từ xưa đến nay con người có ai mà không chết, Văn Chính Công giữ lại lòng trung nghĩa cuối cùng trong lịch sử!”

Trong Lam Tinh, vô số người kinh ngạc, bọn họ cũng không biết vì sao, vào khoảnh khắc mọi người nhìn thấy, thế mà đã biết được thân phận của đối phương.

“Đây là Lam tiên sinh, năm đó có ba cẩm nang, khiến cho tộc ta truyền thừa hương hỏa vạn năm, nhưng bản thân lại bởi vì tiết lộ thiên cơ, nghịch thiên cải mệnh, vì thế bị sức mạnh nghiệp chướng phản phệ, không may chết đi!”

Trong thế giới nào đó, vô số người rơi nước mắt.

“Đây là Vũ Hầu, một mình đi vạn dặm, để cứu nước ta khỏi diệt vong!”

“Đây là…”

“…”

Trong vạn giới, vô số người bị kéo lại hồi ức.

Từng nhân vật hiền nhân, được chính khí trong dất trời đánh thức, xuất hiện ở trên không trung, vì thế trong chớp mắt đã thắp sáng ký ức trong lòng của rất nhiều người.

Càng là người được coi là cao quý, quyền thế, ngược lại càng dễ dàng bị lãng quên. Nhưng người càng bình phàm, càng thấp kém, lại luôn được ghi nhớ tên tuổi.

Bởi vì trong cuộc đời của bọn họ, người đối tốt với bọn họ không được tính là nhiều, nếu như có, đều sẽ được ghi nhớ. Có lẽ sẽ tạm thời bị quên lãng, nhưng chỉ cần xuất hiện, sẽ vô cùng cảm động.

Cái gì là chúng sinh có tình cảm?

Đây chính là chúng sinh có tình cảm.

Bản chất con người không thiếu được cái ác, nhưng không thể nào vẫn luôn là cái ác.

Nguyên lực đến từ vô số sinh linh trong vạn giới cung cấp, tất cả đều hóa thành ánh sáng, hội tụ hướng về phía Diệp Ninh.

Vì thế các cường giả của Tiên Giới và Ma Giới, kinh ngạc nhìn thấy, nguyên lực dâng trào từ trong vạn giới đó, hóa thành một con sông mênh mông, xuyên qua hư không, vượt qua không gian, điên cuồng hội tụ về phía bàn tay của Diệp Ninh.

Thanh kiếm trong tay của Diệp Ninh, dần dần xuất hiện đường nét, sau đó ngưng tụ, tiếp đó phát ra ánh kiếm ắc bén khiến cho tất cả mọi người đỏ mồ hôi! Đây, chính là kiếm Nhân đạo.

Diệp Ninh không hề nhiều lời, tay cầm trường kiếm, một kiếm chém xuống!

Bùm!

Bóng tối sụp đổ, thế giới tràn ngập kiếm đen!

Tất cả phảng phất như quay về với hư vô.

Ánh sáng chói mắt trở thành màu sắc duy nhất trong đất trời. Cho dù là Tiên Đế cũng không thể nào nhìn thấy.

Đợi đến sau khi ánh sáng đó tan biến.

Mọi người phát hiện, tất cả giống như quay về với hư vô.

Thế giới hắc ám mang đến cho người khác tuyệt vọng, khiến cho hai giới Tiên Ma đều rơi vào trạng thái sụp đổ, đã hoàn toàn bị tiêu diệt, thế mà lại không nhìn thấy bất kỳ dấu vết tồn tại nào.

Mà Diệp Ninh đơn thương độc mã, bước vào trong bóng tối, cũng biến mất không thấy bóng dáng. Tất cả sinh linh đều ngẩng đầu.

Sau đó mọi người đều nhìn thấy bầu trời quang đãng. Bao gồm chiến trường Tiên Ma cũng là như thế.

Tất cả năng lượng tiêu cực đều bị thế giới hắc ám hấp thu, sau đó thế giới hắc ám lại bị Diệp Ninh chém đứt. Như thế, ngược lại chiến trường Tiên Ma đã được thanh tẩy.

Ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất.

Mùi thơm của đất khiến lòng người sảng khoái.

“Kết thúc rồi?”

Vô số sinh linh lẩm bẩm trong lòng.

Bọn họ ngước mắt lên nhìn, nhìn thấy khắp nơi một mớ hỗn độn.

Chiến trường Tiên Ma khắp nơi đều có hố lớn nhỏ, ba mươi hai thành Tiên Giới chỉ còn lại phế tích, trong Ma Giới, càng là trải qua một trận thảm họa. Nguyên khí tổn thất lớn.

Trận chiến này, trực tiếp khiến cho hai giới Tiên Ma, mất đi vốn liếng chiến tranh được tích lũy vô số năm nay ở chiến trường Tiên Ma. Tiên Giới không còn ba mươi hai thành, Ma Giới không còn ba mươi hai động.

Mất đi nơi đóng quân, mất đi cứ điểm đầu, cũng mất đi nơi lập thân. Nếu như sau này Tiên Ma còn tiếp tục tranh đấu, độ khó chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng trước mắt không có người nào quan tâm những điều này. Bọn họ cũng sẽ càng không nghĩ đến những thứ này.

Trong lòng bọn họ chỉ còn lại niềm hạnh phúc tràn ngập, cùng với sự trống rỗng.

Vui mừng đương nhiên là vì ở trong thảm họa diệt thế này, bọn họ đã sống sót.