Chương 17: Thanh Long tiền viện - Đại hội tỉ võ (6)
Vòng thi đấu thứ hai của đại hội tỉ võ Thanh long tiền viện đã bắt đầu. Sau chuỗi dài những trận bem nhau váng cả đầu ở vòng một. Mười hai kẻ mạnh nhất của hai bảng đã xuất hiện.
Thể thức thi đấu của vòng hai là đấu vòng tròn, vì thế các thí sinh tham gia phải có chiến lược phù hợp để giảm bớt tiêu hao mà tiến vào vòng trong một các an toàn.
Đại hội tỉ võ bắt đầu vòng đấu mới kéo theo số lượng người quan tâm tới nó càng nhiều. Vì lẽ đó, giá vé vào cửa mà Thanh Long tiền viện bán ra được xào giá lên gấp mấy lần. Mặc cho giá vé cao thì khán đài vẫn vô cùng náo nhiệt.
Một tên khán giả quay qua, quay lại, sau đó kéo áo tên bên cạnh hỏi.
- Này này, các ngươi có biết hình thức thi đấu của vòng hai không?
- Cái tên này, ngươi đi xem mà không biết hình thứ thi đấu á?
- Nào huynh đệ, ta chỉ vừa mới tới đây thôi, không có biết.
- Tên cùi bắp này, dỏng tai lên mà nghe này. Vòng hai này là thi đấu vòng tròn. Mỗi bảng có 12 tên thi đấu với nhau, Nguyệt cấp đánh Nguyệt cấp, Tinh cấp đánh Tinh cấp.
- Ồ … ra là thế.
Từ đài cao, Tiền Chí Nhân đi ra. Mặt lão hơi hất lên trời. Lão đi một cách trịnh trọng và nghiêm túc. Tháp tùng đằng sau lão, bên trái là Hồng Liên, bên phải là Mộc Thanh. Nhị nữ hôm nay vẫn rất xinh tươi, rực rỡ khiến khán đài ồ ạt hú hét.
Đám đông tập trung sự chú ý lên đài cao chính là mục đích của lão già Tiền Chí Nhân. Chỉ thấy lão đưa tay ra hiệu cho mọi người giữ im lặng. Khi thấy mọi người đã trật tự lại, lão dùng Nguyệt khí khếch đại giọng nói của bản thân.
- Vậy là vòng thi đấu đầu tiên của đại hội tỉ võ đã kết thức. Năng lực của những người chiến thắng ta không cần phải nói nhiều, mọi người đều đã được chứng kiến khả năng của họ. Những người thất bại cũng đừng nản chí, thua keo này ta bày keo khác. Hãy tiếp tục rèn luyện không ngừng nghỉ để thành công trong tương lại. Còn bây giờ, mời tất cả hai mươi bốn con người đã xuất sắc tiến vào vòng trong xuất hiện trên sân lớn của diễn võ trường.
Giọng nói của lão vang vọng khắp diễn võ trường. Lão vừa dứt câu, mấy chục thân ảnh dùng bộ pháp tinh diệu phóng lên võ đài. Dẫn đầu là thiếu niên dùng thương Hỏa Tâm.
Đằng sau Tiền viện trưởng, Hồng Liên cùng Mộc Thanh nhìn nhau rồi cười, hai nàng bằng bộ pháp uyển chuyển, nhẹ nhàng đáp xuống võ đài cùng hội quân với những người khác.
Từ tầng 6 Lầu quan sát, một dãi lụa đỏ phóng ra, thẳng hướng võ đài. Tam công chúa nhẹ như cánh bướm đạp lên lụa đỏ mà ra.
Kiếm si Trần Tâm bật lên thật cao, thanh kiếm được hắn phóng xuống cắm thẳng vào võ đài. Bản thân hắn thì lộn một vòng trên không trung rồi tiêu xái hạ xuống.
Đột nhiên, nhiệt độ nơi nhóm người tập trung hạ xuống lạnh lẽo. Hơi lạnh làm nhóm người tránh ra một khoảng trống. Bên trong khoảng trống, từng bông tuyết nhẹ nhàng lay động. Chúng tụ tập lại với nhau tạo thành dáng người. Lớp tuyết bên ngoài rơi theo gió, hiện ra một thanh niên cao lãnh. Hắn che ô mà đứng.
Mọi người ai cũng có màn chào sân rất đẹp, cho đến khi hai cái bóng lù lù lặng lẽ từ dưới đi lên. Vâng, không ai khác, hai con robot công nghệ của Chấn Dương khoang thai tới chậm, không màu mè hoa mĩ, cũng chẳng hòa nhập.
Thấy hai người kia không theo ý của mình mà xuất hiện, Tiền Chí Nhân khá là khó chịu. Tuy nhiên là một lão già đời, lão biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Nhịn chuyện này xuống bụng, Tiền viện trưởng lại một lần nữa lên giọng nói.
- Thể lệ và quy tắc mọi người đều đã biết, ta cũng không lắm lời. Các vị, tiếp theo đây hãy thi đấu hết sức, dùng tài hoa thể hiện bản thân. Ta tuyên bố, vòng hai của đại hội tỉ võ bắt đầu.
Khán đài ào ào tiếng vỗ tay, tiếng la hét lại vang lên.
Rất nhanh những trận chiến đã diễn ra. Vì đã là vòng hai số lượng người tham gia giảm đi rõ rệt, nên không phải chia võ đài ra nữa. Võ đài lần này là một khối được nâng lên từ sân lớn của diễn võ đài. Độ rộng của nó chính xác bằng một nữa diễn võ trường. Việc chỉ dùng một võ đài có thể giúp khán giả cũng như các đại diện Tứ viện có thể tập trung xem tình hình trên võ đài cũng như nhận thức chiến lực và chiến lược củ hai bên.
Lần này Robot khôi lỗi sư của Chấn Dương phải tham chiến trước tiên. Đối thủ của hắn chính là thanh niên dùng tuyết kia.
Thiên Khôi lúc này vừa di chuyển lên võ đài. Thứ đập vào tầm nhìn của hắn trước tiên là một màu trắng xóa. Tuyết, rất nhiều bông tuyết đang rơi. Thanh niên kia đang cầm chiếc ô giấy trắng đứng đợi đối thủ dưới những bông tuyết.
- Trọng tài, ta có câu hỏi. – Thiên Khôi mở lời – theo quy định là người tham gia không được dùng bất kì thứ gì làm ảnh hưởng tới võ đài trước khi được phép chiến đấu phải không?
- Đúng vậy. Có gì sao?
- Vậy tên kia có tính là vi phạm không?
- Không vi phạm, mời hai bên sẵn sàng.
Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, tên thanh niên kia cười khẩy. Hắn dùng ánh mắt xem thường mà nhìn Thiên Khôi.
- Đây là hiện tượng do thể chất đặc thù của ta. – thanh niên khinh khỉnh nói.
- Ha … thể chất đặc thù? Ha …trò hề. – Thiên Khôi cười cười.
Không vi phạm? Thiên Khôi lấy làm lạ, theo hệ thống của hắn quét được, thanh niên kia đang vận dụng Nguyệt khí trong cơ thể để tạo ra hiện tượng này, thế mà không tính là vi phạm. Lớp tuyết dưới chân đã dày nữa phân mà không được xem là vi phạm.
Thiên Khôi xoay tầm nhìn sang đám người Tiền Chí Nhân. Hắn biết, đám người này chắc chắn cũng nhận ra, nhưng lại không nói gì. Vậy có hai khả năng xảy ra. Thứ nhất, đám người kia muốn thử hắn. Thứ hai, đám người kia không muốn mất lòng tên thanh niên này, hoặc là gia tộc của tên này.
Vậy được, để ta xem các ngươi có thể làm được gì, hi vọng đừng làm ta thất vọng.
Trên khán đài, đám người cũng ào ào đặt cược cho người mà họ chọn. Có kẻ cược khôi lỗi sư, cũng có người cược cho đối thủ của hắn.
Trên Lầu quan sát, hai tỷ muội Hồng Liên và Mộc Thanh cũng không bỏ lỡ trận chiến này. Trong họ đều mang theo những suy nghĩ riêng. Hồng Liên muốn xem vì nàng muốn học hỏi cách chiến đấu của Nguyệt cấp. Mộc Thanh thì lại muốn xem phong thái của những khôi lỗi khốc huyễn kia.
Ở tầng sau, Tam công chúa Mẫn nhi cũng không muốn bỏ qua. Nàng vẫn chưa từ bỏ mong muốn biến khôi lỗi sư kia thành bề tôi của mình. Bằng đôi mắt đầy suy nghĩ nàng vừa thưởng trà, vừa quan sát.
Không chỉ có các nàng, ở khu chờ của người tham gia bình thường, Trần Tâm cũng ngưng việc lau thanh kiếm của mình mà quan sát trận chiến. Hắn biết sự lợi hại của khôi lỗi sư, cũng biết đó sẽ là đối thủ của mình. Hắn muốn xem khả năng của khôi lỗi sư này để vạch chiến lược chiến đấu.
Thanh niên Hỏa Tâm, không ai khác chính là thanh niên có chiếc nhẫn đặc biệt kia. Hắn vừa trao đổi với vị lão sư trong nhẫn kia, vừa quan sát võ đài. Hắn biết, hắn sẽ không đối đầu với khôi lỗi sư đó ở đại hội tỷ võ này, nhưng lão sư của hắn lại khuyên hắn nên xem. Lão khuyên hắn là xem để học tập, để thấy sự khác biệt giữa người tu tiên Tinh cấp và người tu tiên Nguyệt cấp, cũng để xem một khôi lỗi sư sẽ mạnh như thế nào.
Trên võ đài không gian hơi run động, hai robot cấp 1 bước ra. Hai con robot này không còn được bọc lớp giáp Legionnaire như trước, mà thay vào đó là vỏ giáp giống như robot trong các bộ phim khoa học viễn tưởng và những đặc điểm . Hai con với hai màu phân biệt là đỏ và vàng.
- Hai bên sẵn sàng. Giao chiến! – trọng tài phất tay ra hiệu.
Hai robot đồng loạt vòng theo hai hướng trái phải t·ấn c·ông thanh niên kia. Robot đỏ thì tung ra cú đấm còn robot vàng thì bật lên và tung ra một cú đá. Đòn công tới gần, tuyết đột nhiên rơi dày đặc, thanh niên kia đột nhiên biến mất, khiến cho hai robot đánh vào không khí.
- Hửm? – Thiên Khôi bất ngờ vì đối thủ biến mất.
Bất chợt cảm biến sau lưng của robot thông báo có đòn công kích phía sau. Thiên Khôi liền bật người sang một bên tránh đi. Chỉ thấy một chùm tia xanh trắng bắn vào nơi hắn vừa rời đi, bền mặt võ đài nơi đó liền ngưng kết một khối băng chỉa ra tua tủa. Cách đó một khoảng, dưới cơn mưa tuyết dày, thanh niên kia hiện ra, lẩn khuất sau những bông tuyết.
Tên thanh niên kia cũng rất thông minh, hắn lựa chọn t·ấn c·ông người điều khiển thay vì đấm nhau với đám khôi lỗi.
Hai khôi lỗi lại xông lên, thanh niên kia lại biến mất lần. Hai khôi lỗi lại lần nữa vồ hụt mục tiêu.
Thiên Khôi lại bật người tránh thêm lần nữa, nơi hắn rời đi thì bị một chưởng lực đóng băng thành hình bàn tay.
Hai khôi lỗi lại tìm thấy mục tiêu, chúng lại lao lên t·ấn c·ông, đối phương lại biến mất. Kết quả vẫn như cũ, vẫn không chạm được đối phương.
- Haha… đây là những gì ngươi có sao khôi lỗi sư? – thanh niên kia không hiện thân mà lên tiếng.
- Gian lận mà lên giọng ghê thế? – Thiên Khôi cười cười.
- Gian lận? hahaha … ngươi có bằng chứng gì chứng minh ta g·ian l·ận?
- Có mắt nhìn một chút là biết, mà … đánh bại ngươi tự nhiên bằng chứng sẽ lộ ra thôi.
Hai khôi lỗi chầm chậm di chuyển. Những chuyển động của khôi lỗi đều bị thanh niên kia nhìn thấy. Hắn cười lớn.
- Hahaha… Đánh bại ta? Loại trò cười gì thế này?
Lúc này trên đài cao. Tiền Chí Nhân nhấp một ngụm trà nóng, đôi mắt quan sát trận chiến của Thiên Khôi và thanh niên kia. Bên cạnh hắn, những đại diện của các tông môn đang thảo luận với nhau.
- Đó là khôi lỗi mới sao? Tên này tới cùng có bao nhiêu loại khôi lỗi cơ chứ? – đại diện Bạch Hổ hậu viện lên tiếng.
- Tới thời điểm này chúng ta vẫn chưa rõ khả năng của hắn, nhưng liệu thăm dò như thế có ổn không? – đại diện Huyền Vũ tả viện dè chừng hỏi.
- Theo dõi tình hình, án chừng nếu không ổn chúng ta lập tức ngăn cuộc tỉ thí này lại.
Tiền chí nhân lên tiếng đáp lại. Đối với lão, Thiên Khôi giống như một con hổ hoang dã. Hắn nắm giữ một thứ sức mạnh mà không ai trên Thiên Tinh cầu này không muốn có. Dĩ nhiên là lão muốn sức mạnh này nằm trong tầm kiểm soát của bản thân. Nhưng lão biết, kẻ mang thứ sức mạnh bỏng tay này không có kẻ nào là người tầm thường cả. Vì thế lão phải thăm dò cẩn thận trước. Lão cũng đủ già để biết đám người đang ngồi cạnh lão đây cũng rất thèm thuồng thứ sức mạnh đó. Nếu chuyện đổ vỡ, gánh không nổi lão sẽ đổ trách nhiệm cho kẻ khác ngay.
Bên dưới võ đài, thanh niên nhờ vào khả năng thoát ẩn thoát hiện của mình mà khống chế nhịp độ trận đấu, đồng thời áp chế hai khôi lỗi mà công kích Thiên Khôi. Thanh niên này rất cẩn thận, hắn không lao vào cận chiến với Thiên Khôi mà là xa xa công kích ở khoảng cách mà hắn cho là an toàn.
Lớp tuyết đã dày lên một phân, hạn chế khả năng di chuyển của đám khôi lỗi. Thiên Khôi thì phải di chuyển nhiều hơn để tránh né.
Tránh né là thế, Chấn Dương cũng không bởi vì đám robot của mình gặp khó khăn mà giải quyết ngay mặc dù hắn biết cách giải quyết. Hắn để cho Thiên Khôi và cả hai con robot thu thập những biến số lạ đang diễn ra trên sân đấu mà phát triển.
Quả nhiên điều hắn mong đợi đã tới. Hệ thống đã thông báo cho hắn.
[ Đang thu thập dữ liệu ]
[ Đang cập nhật dữ liệu ]
- Hahaha, tới góc áo của ta, ngươi còn không đụng được, khôi lỗi sư? Haha cũng chỉ như thế … hự …
Thanh niên đang ẩn thân, dùng điệu bộ châm chọc mà mỉa mai Thiên Khôi. Nào có ngờ, hắn chưa dứt lời đã bị khôi lỗi màu đỏ đấm vào mồm mà văng ngược ra ngoài.
- G… gì .. cái gì chứ? Sao ngươi biết ta ở đây?
Thanh niên này cầm lấy ô giấy mà đứng lên.
Ngay vừa rồi, hắn ta lợi dụng tuyết rơi để ẩn thân, lại lợi dụng tuyết để hạn chế di chuyển của Thiên Khôi cùng hai khôi lỗi. Trước đó hắn cũng đã dùng kế hoạch này đễ giành được chiến thắng. Kế hoạch của hắn thật sự rất tốt, hắn thành công vào được vòng hai mà không ai ngăn cản. Hắn tự tin rằng không ai phát hiện mánh khóe g·ian l·ận của hắn. Thật sự, hắn đã thành công khiến cho Thiên Khôi và hai khôi lỗi túng tay chân không thể đánh được hắn.
Nhưng hắn tính sai một thứ. Đối thủ của hăn hiện tại là một đám robot có khả năng truy vết đối thủ cực tốt. Lúc đầu chúng không có dữ liệu về hắn, nên chúng không có chiến lược để đối phó, chỉ có thể bị động tránh né. Bây giờ chúng bắt đầu thu thập lại dữ liệu của hắn, và kết quả là hắn đã bị đấm vào mồm.
Hai khôi lỗi xông lên t·ấn c·ông. Thanh niên lại dùng bài cũ, ẩn thân tránh đi.
Lần này thanh niên chưa kịp di chuyển, khôi lỗi đỏ đã đấm vào mồm hắn lần nữa. Khôi lỗi vàng cũng không thua kém, một cước đạp thanh niên văng vào màn chắn linh khí.
Thanh niên lòm còm bò dậy, chưa kịp đứng lên, hai khôi lỗi đã xông đến.
Lần này thanh niên khôn hơn, biết rằng khôi lỗi đã bắt bài ẩn thân của mình. Hắn liền vận dụng Nguyệt khí vào hai tay. Đôi bàn tay của hắn phát ra ánh sáng xanh trắng. Từng luồng không khí lạnh kéo theo từng đoàn bông tuyết tập trung vào hai tay hắn.
Ngay khi khôi lỗi vàng xông tới gần, thanh niên liền phóng ra hai chùm tia băng giá từ đôi tay mang Nguyệt khí kia. Khôi lỗi vàng không kịp tránh né, thế là bị thanh niên biến thằng tượng băng.
Thanh niên chưa kịp thở một hơi, liền bị khôi lỗi đỏ đá văng đi lần nữa.
Khôi lỗi đỏ xông lên định t·ấn c·ông khi thanh niên còn đang trên đà văng. Chỉ thấy hắn ta xoay người, một tia sáng xanh trắng bắn ra, thành công khóa chân phải của khôi lỗi đỏ lại.
Thanh niên kia đâm sầm vào màn chăn linh khí, lại lòm còm bò dậy. Cái ô giấy mà hắn làm rơi lúc bị đá, đã được Thiên Khôi nhặt lại. Thiên Khôi trở qua trở lại cái ô giấy này mà quan sát. Chỉ là cái ô giấy bình thường, được bán ngoài chợ.
- Nhảy nhót đủ rồi, còn gì nữa không? Nếu chỉ bao nhiêu đây thì ngươi có thể đầu hàng bớt nhực nhã đấy.
- Câm mồm, đừng tưởng như thế thì ta sẽ chịu thua.
- Tốt thôi là ngươi chọn.
- Hừ, khôi lỗi của ngươi đã bị thành tượng băng, ngươi có thể làm gì được nữa cơ chứ. Bây giờ ngươi chính là cá nằm trong rọ.
- Phải không?
Thiên Khôi lắc đầu, giọng điệu mười phần cợt nhã.
- Mở to mắt ra mà nhìn chú bé đần.
- Gì chứ? – thanh niên mơ hồ hỏi.
Chỉ thấy lớp băng đang bao phủ robot vàng rịn ra từng giọt nước, hơi nước bóc lên.
Rắc!
Lớp băng nứt ra từng đường chằng chịt.
Tang!
Lớp băng vỡ vụn, khôi lỗi vàng không một vết xước di chuyển ra.
Chuyện tương tự cũng diên ra với khôi lỗi đỏ.
- Sao … sao có thể?
Thanh niên bất ngờ, ngơ ngác mà hỏi. Hắn bất giác lùi về sau.
- Chuyện bất ngờ còn ở đằng sau.
Thiên Khôi thấy thanh niên lộ ra sự sợ sệt, hắn cũng không lơ là. Phải biết, có rất nhiều người lợi dụng một giây lơ là của đối thủ để lật kèo.
Hắn không thích bị lật kèo lúc quan trọng, nên lơ là trong chiến đầu là điều kiên kị với hắn.
Thiên Khôi đi đến bên cạnh khôi lỗi đỏ. Hắn vung tay lên. Trên hai tay của khôi lỗi đỏ xuất hiện hai thiết bị có ống kim loại dài, nối với một hộp lớn được mang trên lưng.
Thiên khôi phóng người sang góc võ đài. Khôi lỗi vàng di chuyển tới trước mặt hắn, mở ra ba lớp khiên phòng ngự với lớp trong cùng là màu cam giống với trận đánh với Nguyễn Đăng. Còn khôi lỗi đỏ thì hướng thẳng hai ống kim loại kia sang hai bên, đồng thời dựng lên màn chắn bọc lấy bản thân.