Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khối Lập Phương - Binh Đoàn Công Nghệ

Chương 16:




Chương 16:

Chương 16:

Đường phố của Thanh Long tiền viện về đêm vào những ngày hội như bây giờ luôn náo nhiệt nhưng sự náo nhiệt dường như đối lập với nơi mà nhóm Trần Mị đang ngồi. Bên trong quán trà, hầu hết mọi người đều nói chuyện khá nhỏ nên không gian có phần tĩnh lặng.

Ba người nhóm Trần Mị chầm chậm thưởng trà, lại thảo luận kiếm thuật với nhau, tựa như những kiếm khách lâu ngày gặp lại. Tuy nhiên, mục đích của họ chính là theo dõi nhóm người đằng sau.

Đằng sau ba người Trần Mị là một nhóm bảy người nam có, nữ có, họ đều khá trẻ tuổi. Trên tay mỗi người đều là một chiếc nhẫn có khảm một viên ngọc hình giọt nước. Những chiếc nhẫn này hình dáng giống nhau, chỉ khác mỗi màu sắc của chiếc nhẫn. Có kẻ mang nhẫn màu đồng xanh, có kẻ mang nhẫn màu bạc. Tổng cổng có hai tên đeo nhẫn màu bạc, còn lại đều là đồng xanh.

Đám người này sau khi tiến vào bàn, chỉ ngồi uống trà không nói thêm bất kì một từ gì. Chúng ngồi yên và chỉ nhìn vào mặt bàn. Không kẻ nào lên tiếng, cũng không bắt chuyện với nhau, tựa như đang đợi điều gì đó.

Đợi đông đủ, một tên thanh niên đeo nhẫn màu bạc ngõ ngõ tay lên mặt bàn, đám người đang nhìn cái bàn tới cháy con mắt dời sự chú ý sang hắn. Khi thấy mọi người đã tập trung vào mình, hắn bắt đầu nói nhỏ vừa đủ đám người nghe được.

- Lần này tập trung không chỉ để phát thuốc định kì, ta còn muốn các ngươi hiểu rõ mục tiêu lần này của tổ chức. Lần hành động này, tổ chức muốn thu hồi ‘nó’. Tên hạng bạc bên cạnh ta sẽ tiếp dẫn hạng đồng các ngươi và nhiệm vụ của các ngươi là phối hợp với hai nhóm khác để thực hiện hành động. ‘Nó’ sẽ được nhóm hạng bạc thu hồi. Lần hành động này rất quan trọng, thành viên hạng đồng tham gia khá đông, đừng có g·iết nhầm người mình.

Đoạn hắn lấy ra mười lọ thuốc nhỏ, năm lọ có nút đậy màu đỏ, năm lọ có nút đậy màu vàng. Hắn đẩy chúng tới trước mặt năm người đeo nhẫn đồng xanh.

- Chỗ thuốc này đủ để các ngươi dùng, còn lọ kia là Bạo Huyết đan, các ngươi hiểu rồi chứ?

Năm người kia không đáp, chỉ lặng lẽ thu thập mấy lọ đan dược trước mặt mình.

Thu thập xong, họ cúi người trước hai tên đeo nhẫn bạc, rồi luân phiên rời đi.

Đám người rời đi, hai tên đeo nhẫn bạc ngồi truyền âm cho nhau. Tên giao thuốc vừa rồi đặt úp một tờ giấy có mấy chữ viết cho tên còn lại, sau đó hắn rời đi. Tên ở lại đợi một lát rồi thu tờ giấy vào, đặt mấy đồng tiền ra bàn rồi rời đi.

Nhóm Trần Mị cũng vội vàng bám theo. Ba người rón rén đi theo sau tên kia. Qua một khúc cua, ba người đột ngột mất dấu hắn. Ba người tiến vào trong khúc cua đó, quanh đi quẩn lại cũng chẳng có ai.

- C·hết tiệt, mất dấu rồi! – Trần Mị bực nhọc nói.

- Kế hoạch của chúng … là muốn thu hồi thứ gì chứ? – Hồng Liên nghi ngờ hỏi.

- Là viên Huyết Lệ mà Hồng Liên tiểu thư đang giữ sao? – Lâm lão đoán.

- Ta nghĩ là không, nếu là viên đá đó thì chúng không cần phải đợi tới đại hội tỉ võ mới bắt đầu. – Hồng Liên phủ nhận suy đoán của Lâm lão.



Lúc này Chấn Dương đang ở tại di chỉ bận rộn làm gì đó với đóng màn hình ảo. Trước mặt hắn là năm, sáu chiếc màn hình ảo đang hiển thị bản thiết kế và thông tin của mấy con robot.

Từ khi hệ thống tùy thân của hắn tiếp nhận thông tin cũng như quyền quản lí từ hệ thống của di chỉ, hắn đã quyết định sẽ chiếm nơi này, biến nó thành đại bản doanh của hắn. Rất nhiều robot 1 sao đang di chuyển xung quanh di chỉ. Mục đích của chúng là thăm dò, kiểm tra, và bảo vệ nơi này.

Robot 2 sao thì được chia làm 2 sao. Một nhóm bảo vệ cổng dịch chuyển, nhóm còn lại tiến hành thăm dò khu rừng Hắc Lâm đang bao bọc xung quanh núi Nghi Linh.



Kể từ lúc hắn lờ mờ nghe được Tứ viện Ngủ tông muốn quay lại đây, cũng như nhìn thấy kết giới kia. Thân là người mang hệ thống, cùng với ý chí sống như một con người, hắn không thể ngồi đợi đám người kia quyết định số phận của mình. Với hắn, đã có cơ hội sống thì phải sống thật tốt.

Vì lí do đó, Chấn Dương đã quyết định tìm hiểu về thế giới này. Hắn không biết gì về thế giới này hết. Đó là điều làm hắn sợ hãi. Sống ở một thế giới mà mình không có chút hiêu biết nào chẳng khác gì một người mù đi trên con phố xa lạ, có c·hết cũng không biết tại sao mình c·hết.

Sau khi đám người Tứ viện Ngũ tông lập nên kết giới vây lấy di chỉ. Khi phát hiện bên ngoài kết giới bao vây lấy di chỉ, Chấn Dương không vội phá hủy nó, mà Chấn Dương đã cho các robot thăm dò mọi nơi có thể trong di chỉ. Và hắn đã phát hiện căn hầm bí mật mà hắn đang ở, cổng dịch chuyển nối liền di chỉ và rừng Hắc Lâm bên ngoài kết giới, cùng với rất nhiều căn hầm và kiến trúc cổ.

Nhờ có cổng dịch chuyển, hắn thành công tránh được tai mắt của Tứ viện Ngũ tông đưa các robot 3 sao và 2 sao ra bê ngoài.

Cũng từ đó, hắn phát hiện ra điểm yếu của các robot công nghệ. Cho nên mới có cảnh hắn đang bận rộn như bây giờ.

-Không đúng, không đúng … cái này lỗi rồi, sửa kiểu gì đây, nghĩ đi nghĩ đi !!!

Chấn Dương đang loay hoay chỉnh sửa bản thiết kế của một con robot. Hắn cứ nhập thêm vào, rồi lại lắc đầu xóa đi.

Hắn nhanh tay gõ bàn phím, chốc chốc lại đứng lên, đi đi lại lại, rồi lại ngồi xuống xóa hết.

Chấn Dương sau trận chiến với Nguyễn Đăng cũng như theo dõi những trận chiến khác, căn cứ vào số liệu thu thập được, hắn nhận ra những thiếu hụt của robot được hệ thống lắp ráp tự động.

Đầu tiên là sự cơ động.

Robot 1 sao thật sự không thể theo kịp tốc độ của Nguyệt cấp. Dù rằng độ bền của vỏ ngoài robot có thể chịu được những đòn đánh thường nhưng không thể chống lại những đòn đánh có sự hỗ trợ của Nguyệt khí.

Robot 2 sao thì đỡ hơn, theo số liệu hiện tại thì nó đã bắt kịp tốc độ của Nguyệt Thanh thành chủ người đang dừng ở Nguyệt cấp 5.

Theo như số liệu hắn quét được, thì đám người Tiền Chí Nhân quanh quẩn ở Nguyệt cấp 5 tới Nguyệt cấp 6. Mà khoảng chiến lực này thì robot 3 sao như Tùng Quân và Thiên Khôi có thể đấm được mà không tốn quá nhiều thời gian.

Tuy nhiên, robot 3 sao trong tay Chấn Dương lại khá ít. Hiện tại, trong tổng số robot hắn có thì cấp cơ bản là 1 sao và 2 sao khá nhiều, 3 sao thì chỉ một ít.

Thứ hai là kĩ năng chiến đấu.

Các robot của hắn thiếu hụt kĩ năng chiến đấu rất nhiều. Việc thiếu hụt kĩ năng chiến đấu khiến cho những robot của hắn rất dễ b·ị b·ắt bài. Những chiến thắng trước đây đều là nhờ nghiền ép đẳng cấp, nếu như đột nhiên xuất hiện kẻ địch quá mạnh, robot của hắn chẳng khác nào đám bot trong mấy trò chơi cả.

Cuối cùng, robot không biết dùng linh khí như người tu tiên.

Điểm yếu chí mạng chính là đây. Ở thế giới tu tiên vận dụng linh khí trong chiến đấu rất phổ biến. Bằng cách sử dụng võ kĩ cùng linh khí khiến cho đám tu tiên có sức tàn phá dữ dội. Ở Tinh cấp khả năng dùng tinh khí còn hạn chế nhiều mặt, nhưng lên Nguyệt cấp việc đám tu tiên l·ạm d·ụng Nguyệt khí là chuyện bình thường. Mà các robot 1 sao, 2 sao của hắn không có khả năng chống lại đòn t·ấn c·ông của linh khí. Bằng chứng thực tế chính là con robot đã giao chiến với Nguyễn Đăng. Nếu lúc đó không bơm năng lượng trực tiếp từ lõi công nghệ, thì có lẽ nó đã bị nghiền nát.

Chấn Dương cần có những thay đổi thích hợp để có thể tồn tại tốt hơn trong tương lai. Tất nhiên những điểm yếu và so sánh ở trên đều là khi robot không được trang bị bất cứ thứ gì cả.

Chấn Dương ngã người tựa ra ghế xoay, mở giao diện hệ thống ra xem. Hầu hết đều không có gì thay đổi, chức năng đang khóa thì vẫn bị khóa, chức năng hoạt động thì vẫn hoạt động chỉ khác ở chỗ số lượng robot đã tăng lên.

[ Binh đoàn công nghệ ]



[ Số lượng: Robot 1 sao: 96, Robot 2 sao: 38, Robot 3 sao: 19]

[ Đang hoạt động: Robot cấp 1: 65, Robot cấp 2: 24, Robot 3 sao: 6 ]

[ Đang sửa chữa: 2 ]

[ Đang lắp ráp: 1 (47%) ]

Số lượng robot thì nhiều, nhưng Chấn Dương không thể đem ra dùng hết, vì không đủ lõi năng lượng. Điều này trở thành lí do hắn phải tìm cách tăng lên năng lực của các robot.

- Hừm… may mắn mình không có bộ não bằng máu thịt, nếu không chắc giờ mình không nhẹ nhàng thế này.

Hắn vừa ngã người vừa nhún nhún. Lại đạp chân vào bàn cho cái ghế xoay vòng tròn. Hắn nhìn lên trần nhà với tầm nhìn đang xoay vòng vòng của mình.

- Haizzz … chán thật, ở đây chả có internet, cũng chả có gì để giải trí cả, xem đám robot thì cũng chả có gì, toàn cây với cối. Còn hai con đang tham gia đại hội kia, chẹp, phải đống giả như con người đi ngủ. haizzz… nếu còn ở Trái Đất, giờ này mình đã xem phim chơi game. Phải rồi mình nhớ đêm trước khi c·hết mình đang xem lại bộ siêu nhân Gao thì phải … hazzz… thật là …

Chợt như có một luồng điện đánh vào đầu. Chấn Dương chống hai tay lên tay vịn của ghế mà đứng bật dậy, làm cái ghế ngã lăn ra đất. Hắn quay đầu lại nhìn về mấy chiếc màn hình ảo đang hiển thị bản thiết kế của đám robot. Ý tưởng bùng nổ trong đầu hắn khiến hắn phun ra một câu chửi thề.

- Đ* ! Là nó … chính là nó … hahaha … nó chính là hướng cải tiến mà mình cần … m* mình đúng là thiên tài. Há há há…

Chấn Dương cười như thằng điên trốn trại, hai tay liên tục gõ lên bàn phím ảo. Chẳng biết do hắn muốn cười, hay do con robot hắn đang dùng là robot 1 sao quá dỏm mà hắn không ngừng cười há há há.

Hắn cười đúng hai đêm một ngày cuối cùng cũng dừng lại. Chỉ thấy hắn kéo hai màn hình ảo chồng lên nhau, rồi lại kéo thêm, kéo thêm. Khi đủ năm màn hình ảo, bản thiết kế của hắn đã hoàn thành, và hắn lại cười lớn như thằng ngáo đớ.



Sau một chuỗi ngày tranh đấu sứt đầu mẻ trán thì đại hội tỉ võ của Thanh Long tiền viện cũng đã tìm ra được những người sẽ tiến vào vòng hai. Bất kể trên phố hay là trong quán rượu, nơi nào có người quan tâm tới đại hội tỉ võ của Thanh Long tiền viện lần này thì sẽ có những nhóm tụ lại để nói về những người tiến vào vòng trong.

Tại một quán rượu gần Thanh Long tiền viện. Một nhóm người đang tụ tập lại để nghe một tên trung niên nói chuyện.

- Các ngươi có muốn biết hắc mã của hai bảng thi đấu không? Ta đây vừa mới cập nhật thông tin nóng hôi hổi đây.

- Đại ca à, huynh biết có thể nói cho bọn ta nghe được không? Ta nghe bảo là có hai tỷ muội Hồng Liên với Mộc Thanh thôi.

- Ta biết, ta cũng có thể nói cho các ngươi, chỉ là … ừm … cổ họng hơi khát

Tên trung niên, lấy tay vuốt vuốt cổ họng, lại chép chép miệng, gương mặt làm vẻ khó khăn. Mấy người ở đây gương mặt đầy vẻ ghét bỏ, họ biết hắn muốn gì. Ngoài ăn thịt uống rượu thì còn gì nữa. Thế là dù khó chịu bao nhiêu họ cũng phải nuốt vào mà mua thịt rượu cho hắn.

Tên này, tay cầm đùi gà, cắn một miếng lớn. Lại một hơi cạn sạch chén rượu. Kéo áo lau lau cái miệng đầy mỡ gà. Hắn nói.

- Theo thông tin ta biết được. Ở bảng Tinh cấp ngoài hai tỷ muội Hồng Liên, Mộc Thanh ra còn có một tên tóc đỏ, tên là gì ấy nhỉ?... À, Hỏa Tâm chính là cái tên này, hắn một người một thương đánh vào vòng hai, nghe bảo thực lực hắn cũng không thua kém hai người trước. Còn ba tên còn lại, so với ba người trước đều khá bình thường, chật vật lắm mới vào được.



- Ồ, vậy ra ở bảng Tinh cấp cũng chỉ có ba người đặc sắc.

Những người đang nghe đều khẽ gật đầu. Trong lòng thì bọn họ cũng đã biết phải đặt cược cho ai rồi. Lại có một tên, đưa tay ra hiệu, miệng hỏi.

- Thế còn bảng Nguyệt cấp thì sao, Đại ca?

Tên trung niên, lại cắn đùi gà. Miếng hắn vừa nhai vừa nói.

- Bảng Nguyệt cấp… nhoàm nhoàm chẹp chẹp … bảng Nguyệt cấp …

Nói chưa xong, hắn lại bưng chén rượu lên, uống ực ực. Mọi người bất mãn lắm, nhưng không ai nói gì, chỉ chờ hắn uống xong nói tiếp. Hắn ta lại nói.

- Bảng Nguyệt cấp đợt này rộn ràng hơn bảng Tinh cấp nhiều.

Đang định làm miếng thịt gà nhưng hắn nhận ra ánh mắt đầy ‘tình thương mến thương’ của mọi người đang hướng về mình. Hắn không dám để mọi người chờ lâu, hắn nói tiếp.

- Bảng Nguyệt cấp đợt này có tận bốn … à không năm người cũng không đúng … là cả sáu người đều rất đặc biệt. Tam công chúa với kiếm si Trần Tâm các ngươi đều biết rồi. Thực lực của hai người đó đều không phải bàn cãi nữa. Theo ta được biết đặc biệt chú ý là có hai tên kì lạ tới từ cùng một hội. Hai tên này, một tên là kiếm tu, hắn ta có một thanh kiếm rất đặng sợ. Tất cả đối thủ của hắn đều vì sợ mà chịu thua.Cái tên chung hội với hắn mới là kinh khủng. Hắn là một tên khôi lỗi sư.

- Khôi lỗi sư? Thật sự là khôi lỗi sư sao?

Một người bất ngời ngắt lời tên trung niên mà hỏi. Nhưng không ai khó chịu với điều này, vì chính họ cũng thắc mắc. Họ mang nghi vấn chờ tên trung niên giải đáp.

Tên trung niên cũng tranh thủ thời gian, uống miếng rượu vào mồm. Hắn trả lời.

- Chính xác là thế. – hắn vứt cái xương đùi gà trong tay, lại vặt cái đùi gà còn lại mà vung vẫy nói – Một khôi lỗi sư chỉ bằng một khôi lỗi đã có thể đánh bại tất cả đối thủ, một đường thẳng tiến vào vòng hai.

- Kinh khủng thật! Đúng là khôi lỗi sư. Cho dù thời đại khôi lỗi sư không còn hung thịnh nhưng bọn họ vẫn quá mạnh.

Một người khác nghe xong lại chép miệng khen khôi lỗi sư. Những người khác cũng không phản đối, có kẻ còn gật đầu đồng tình. Đối với họ, ngày hôm nay họ còn đứng ở đây, chính là nhờ sức mạnh của vị khôi lỗi sư vĩ đại đó. Nên nếu ngươi bảo khôi lỗi sư mạnh, họ không có ý kiến. Trái lại ngươi bảo khôi lỗi sư yếu kém thì có thể ngươi sẽ bị tẩn cho một trận nên người.

- Vậy còn hai người còn lại thì sao? – lại có người hỏi.

Tên trung niên đang gặm đùi gà bất đắc dĩ phải bỏ cái đùi gà bị gặm dỡ ra mà trả lời.

- Hai tên còn lại, một tên khá là lợi hại. Hắn có cơ giáp cấp thấp, lại có công pháp băng hệ, nên thuận lợi vào vòng hai. Thấy bảo công pháp của tên này khá ảo diệu, đánh ngã đối thủ mà đối thủ không chạm được hắn. Còn tên cuối cùng. Cái tên này phải nói … may mắn vô cùng. Đối thủ của hắn nếu không phải tái phát bệnh cũ thì cũng là phản phệ do công pháp, nói chung là đủ lí do mà thua, còn hắn thì không đánh mà cứ thắng.

- Gì cơ? Có tên may mắn tới vậy sao? – một người tặc lưỡi nói.

- Ừ, nghe khó tin thật. Có khi là g·ian l·ận. – người bên cạnh hắn đáp lời.

Chỉ thấy một đứa trẻ giơ tay lên mà hỏi tên trung niên.

- Lúc nãy thúc có nói là hai người, Một người dùng thanh kiếm đáng sợ, người còn lại là khôi lỗi sư, hai người này tới từ một hội, thế hội đó tên gì vậy thúc?

Tên trung niên đăm chiêu suy nghĩ. Một lát thì hắn vỗ tay cái bốp.

- À nhớ rồi! Cái hội đó tên là Xích Quỷ hội.