Chương 89: Chúc mừng lên cấp ba
Nhã Quyên kết thúc củng cố bản thân. Khi mở mắt ra đã thấy bản mặt Dương An cười hề hề trước mặt. Bất giác cô tát cậu ta một phát. Dương An chậm rãi quay lại rưng rưng khóc, có vẻ uất ức lắm.
“Tui có làm gì đâu mà bà tát tui đau thế??? Đồ độc ác. HUHu” Cậu ta giả vờ mình thật thương tâm. Nhã Quyên liền bồi thêm mấy phát nữa khiến Dương An la oai oái.
Nhã Quyên không chấp nữa, nhìn chỗ Khôi Đăng. Không khí lúc này thật sự rất căng thẳng. Khôi Đăng đứng trước họ, tay kẹp mấy viên thạch tự, sau lưng lại toả ra 4 dây xích múa trong không trung, hướng lưỡi kiếm về đối phương. Mà đối phương cũng nắm chắc v·ũ k·hí trên tay, dị năng sẵn sàng sử dụng, nhất là Trí Dũng hai mắt hắn như phát sáng, hiển nhiên hắn đang tính toán chỗ tốt nhất cho mình.
“Anh Khôi Đăng..” Cô gọi nhỏ. Khôi Đăng nghe tiếng cô quay đầu cười, ra hiệu ba người họ ở yên đấy rồi quay lại nhìn đối phương.
“Giờ sao?? Đánh hay không nói một tiếng, đừng ở đó làm mất thời gian.”
“Anh….Thôi được rồi chúng ta bỏ qua đi. Chuyện này là tôi hấp tấp quá nên hành động nóng vội. Nhưng lần sau hi vọng anh có thể không làm trò nguy hiểm ấy nữa.” Trí Dũng dứt khoát hạ lệnh mọi người từ bỏ.
“Sao thế? Mày sợ à? Khí thế ban nãy đâu rồi? Xông vào đòi g·iết tao cơ mà?” Khôi Đăng khinh bỉ đáp lại. Những sợi xích như cánh tay đang ngoắc ngoắc khá là trêu ngươi.
"Tsk.” Trí Dũng tức nắm chặt tay. “Chúng ta đều muốn tốt cho đồng đội, vậy nên đừng vì thế mà đánh nhau làm gì. Anh là người lớn rồi đừng quá háu chiến như thế chứ. Dĩ hoà vi quý đi.”
Khôi Đăng mỉnh cười công nghiệp. nhưng bốn sợi xích phía sau lại tạo hình ngón giữa, không những thế còn lắc lư liên tục.
“Mẹ kiếp. Nhám khiêu khích chúng tao. Tao liều với màyyyy.” Đàn em phía sau không chịu nổi mà xông lên trước, tay cầm đao bổ thẳng tới Khôi Đăng. Trí Dũng muốn ngăn lại cũng đã trễ, khi nãy hắn cũng xông tới kết quả bị ném đi như chó thì họ có thể đụng tới được đâu chứ.
Chưa kịp lại gần hắn liền bị một sợi xích phóng thẳng tới đánh bật đao di. Ngay sau đó 2 sọi xích khác chém từ hai bên hắn ta. Tất cả mọi người đều thấy hai tay hắn vang tiếng rác vang dội. Tiếp tục roi xích như vũ bão đập vào hắn. Có kẻ xông lên muốn giúp đỡ đều gia nhập trận roi ấy.
Trí Dũng tức nổ mắt, quát lớn. “ĐỦ RỒI. ANH DỪNG LẠI CHO TÔI.”
Khôi Đăng dừng lại thật, nhưng sau đó cậu vọt đến trước mặt hắn đấm nhanh. Trí Dũng cảm thấy nguy hiểm liền theo bản năng né sang nếu không ít nhất có cái răng bị đấm gãy. Khôi Đăng cười, chưa để hắn định hồn liền đầu gối thẳng bụng hắn. Trí Dũng chỉ có thể ôm bụng nhịn đau đứng trước mặt Khôi Đăng.
“Mày là cái thá gì mà ra lệnh cho tao?? Hử?” Cậu đạp hắn về phía đàn em để bọn chúng đỡ lấy hắn. “Nếu khi nãy mày cản trở hơn một chút nữa có thể ba người họ c·hết chắc. Nguy hiểm sao? Nếu thế sao không dùng dị năng của mày kiểm tra cho thật kĩ vào. Giờ mày làm bộ cao thượng bắt tao xí xoá ư?? Ha. Trò hề.”
“…. Tôi xin lỗi. Mong… mong anh tha thứ cho sai lầm… sai lầm của tôi.” Hắn nói xin lỗi nhưng có vẻ bị ghi thù rồi.
“Tsk. Tsk tsk.” Khôi Đăng chậc lưỡi không đáp lại, liếc nhìn hắn một lần rồi quay về chỗ Nhã Quyên. Đây có thể xem như là ngầm bỏ qua đi.
“Nhã Quyên. Em hồi phục giúp bọn anh.” Trí Dũng gọi Nhã Quyên sang hồi phục, ở đây khả năng trị thương tập thể của Nhã Quyên tốt nhất.
Nhã Quyên không biết nên làm thế nào, quay sang nhìn Khôi Đăng. Đáp lại cô là một câu tuỳ em. Nhã Quyên cũng muốn thử năng lực bản thân sau khi tẩy hoả sẽ như thế nào.
Ánh sáng xanh cùng biể tượng cỏ bốn lá hiện lên, cả nhóm họ nhanh chóng phục hồi. Có thể họ thấy bình thường nhưng Nhã Quyên lại cảm thấy thực lực mình có tiến bộ. Bình thường việc hồi phục sẽ chiếm khoảng 1/10 năng lượng, nhưng giờ chỉ tốn 1/20 mà thôi, tức là giảm một nửa năng lượng hồi phục.
‘Tuyệt quá! Chỉ mới có một lần như vậy mà mình được như thế. Tuyệt quá đi mất.’ Cô bé thầm nghĩ.
Trí Dũng bảo mọi người quay về chỗ, những người hóng drama cũng giải tán. Trước khi đi còn nghe Khôi Đăng nói: “Còn nhiều cái chưa xong đâu.”
Trí Dũng cảm thấy lạnh sống lưng.
-----
Ba người Nhã Quyên sau khi bị Khôi Đăng ép đi tắm sảng khoái trở về. Trên đường về Dương An “tiện tay” đánh mấy kẻ khi nãy rồi chuồn đi.
“Anh khôiiiiii. Sao anh lại ngồi đây?” Cậu ta ngạc nhiên khi thấy Khôi Đăng không ngồi chỗ lúc nãy mà chuyển ra một góc xa hơn, gần rìa tường sáng. Chỗ khi nãy đã bị những người khác ngồi.
“Chỗ đó ban đầu của nhóm mấy đứa mà. Anh chả qua khi nãy ngồi ké thôi. Giờ chính chủ đòi chỗ thì mình trả. Biết sao giờ, đâu thể ngang nhiêm chiếm chỗ họ được.”
“Haizzz. Chịu luôn.” Minh Long vỗ trán. “Thôi thôi. Ngồi đây cũng được, an tĩnh hơn nhiều.”
“Hahaha. Nhưng mà chỗ này của tui nha, ba người không có phần đâu. Chỗ ba người bên kia, đâu thể tuỳ tiện ngủ chỗ nhóm khác được. Phải khum?” Khôi Đăng cười cười.
“Hay lắm anh giai, giờ còn đuổi tụi em đi luôn.” Dương An bóp nắm đấm, muốn đánh người.
“Đi đi, đi cho rộng chỗ. Hahaha” Khôi Đăng xua tay đuổi khách nhưng vẫn lấy nước cho họ. “Chúc mừng hai người đạt cấp 3. Nhã Quyên cố thêm chút nữa nhé, sắp được rồi đó.”
“Thank you~~~ anh đẹp trai, yêu anh nhất. moa.” Dương An mi gió liền bị Nhã Quyên và Khôi Đăng t·ấn c·ông.
“Cám ơn em. Lần này lên cấp ba anh thấy mình manh hơn nhiều.” Minh Long nắm tay cảm nhận sức mạnh. Giờ anh ta cảm thấy mình hoàn toàn có thể đánh ngang tay với Minh Triệu. “Lửa của em dường như không chỉ giúp lọc thi độc mà còn giúp cường hoá cơ thể, đúng không??”
“Gần như thế. Lần đầu tiên sử dụng ngoài thải độc nó còn tăng cường tố chất cơ thể mọi người. Khi xong mà hấp thụ di thạch ngay sẽ hấp thụ 80- 90% năng lượng trong đó. Bình thường mọi người chỉ có thể hấp thụ 50-75% năng lượng thôi, số còn lại sẽ tiêu tan hoặc trở thành độc chất trong người.” Khôi Đăng đáp, xem như là chia sẽ kiến thức đi.
“Ohhh. Vậy thế tốt quá rồi.”
“Anh Khôi Đăng, nhìn kĩ năng mới của em này.” Dương An muốn khoe kĩ năng mới nhưng liền bị Minh Long ngăng lại.
“Đừng, giữ lấy khi chiến đáu rồi show ra sau.”
Khôi Đăng đồng ý. “Đừng, ở đây đang nhiều người nhìn, đừng làm thế. Anh biết mà.”
Dương An thêm 1 kĩ năng chuyên túc mới: [Nhiệt năng rực cháy] thiêu đốt năng lượng bản thân nhưng lại giúp tăng gấp đôi toàn diện chỉ số khi chiến đấu, rất thích hợp với một chiến binh tiên phong như cậu.
Minh Long dường như may mắn bù lại. Anh ấy thu được 2 kĩ năng chuyên túc cùng 1 lúc. Một là [Hoán vị thân ảnh] giúp đổi chỗ chủ thể hai cái bóng. Cái khác [Ảnh Thú - Ngoạm]: gọi ra một con ảnh thú ngoạm lấy đối phương. Hai kĩ năng giúp Minh Long trở nên nguy hiểm hơn.
“Đây, quà em tặng ba người.” Khôi Đăng lấy ra 3 đá kĩ năng cấp ba giao cho họ.
“OMG!!! Đá cấp b… ưmm ưmmm” Dương An sốc lớn nhưng may Minh Long bịt miệng kịp nếu không bọn họ trở thành tâm điểm mất. Phải biết đá kĩ năng cấp 3 rất ít, mà Khôi Đăng liền lấy ra ba viên cho họ không nề hà gì, trong lòng ba người cảm động không thôi.
“Khôi Đăng cái này quý giá quá anh không nhận được. Em đã giúp anh lên cấp mà giờ còn nhận lấy nó thì anh không còn biết lấy gì đáp lại.” Minh Long đẩy lại cho Khôi Đăng, Nhã Quyên cũng thế, Khôi Đăng lại đẩy lại cho anh ta. Cuối cùng hai người đẩy qua đẩy lại.
----
Kình said: "Cảm tạ đại tình yêu Huỳnh Văn Thuận luôn đề cử, ủng hộ tui. (^з^)-☆Chu!! (づ  ̄ ³ ̄)づ "