Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 75: Thương gia tấn công khách rồi.




Chương 75: Thương gia tấn công khách rồi.

Lúc này Guru không hề biết cái bẫy ẩn dẫu của mình đã bị phát hiện. Không ngừng khoe khoang những vị khách trước đấy với 0.1 điểm vận mệnh đã đổi lấy những thứ có giá trị gấp 10 thậm chí là 50 lần.

Khôi Đăng khinh thường trong lòng. “Nhưng ngươi thu lại gấp 1000 lần của họ. Con thỏ mất dạy.”

“Quý khách mau chóng mở ra xem đi, cùng chiêm ngưỡng vận may của quý khách nào.” Guru thúc dục. Nó bắt buộc những con mồi ngây thơ này phải mở hộp ra trước mặt nó, đảm bảo là 100 điểm vận mệnh chắc chắn về túi nó.

“Thôi, không phải lúc này.” Khôi Đăng từ chối thẳng thừng, yêu cầu nó chuyển sang giao dịch tiếp theo. Mua kĩ năng.

Guru trong 1s tức giận nhưng liền cươi tươi trở lại, quả là chuyên nghiệp nhưng không thoát khỏi mắt cậu. Khôi Đăng càng muốn chấm dứt giao dịch với con thỏ láo lếu này hơn.

“Với kĩ năng tôi có đề xuất này, ngài xem có được không.” Nó vẫn vui vẻ đề nghị cậu. “Chỉ cần ngài nói ra yêu cầu kĩ năng, mô tả về kĩ năng tôi sẽ tổng hợp lại và để vào lucky box cho ngài. Tất cả các lucky box đều chỉ bán với giá 0.5 điểm vận mệnh. Với gia dịch như vậy ngài có thẻ mua tới tận 10 hộp, không ngại bị giới hạn đồ mua rồi.”

“Cực kì hời cho quý khách nếu ngài mở ra những kĩ năng có giá 10, 20 thậm chí 100 điểm vận mệnh cho quý khách. Quý khách thấy sao a?”

Nói đơn giản là Khôi Đăng sẽ mua tuỳ ý các box miễn là đáp ứng “mua những hộp may mắn đáp ứng yêu cầu của cậu” nhưng dù mua 10 hộp hay trăm hộp đi nữa, có mở ra các món có giá trị gấp trăm lần thì người có lợi vẫn sẽ là con thỏ gian thương này.

Thấy Khôi Đăng có chút chần chừ, nó đề nghị nếu mua 10 hộp sẽ tặng thêm 3 hộp nữa. Khôi Đăng trong đầu không ngừng hỏi thăm cả họ hàng nhà nó.

“Con thỏ mất dạy..” Khôi Đăng lỡ miệng nói thầm. “Nếu ta không thì sao???”



“Vậy… tôi đành làm theo yêu cầu của khách thôi. Nhưng mà số dị thạch ấy hoàn toàn không đủ mua 1 cái nào cả.” Guru tỏ vẻ thất vọng mà hiện lên vô tận bảng xanh như một cửa hàng. “Quý khách sẽ thấy cách làm của tôi là tuyệt nhất thôi,”

Khôi Đăng không muốn thực hiện giao dịch l·ừa đ·ảo chút nào. Dù là điểm tuổi thọ hay là điểm vận mệnh đi nữa càng hạn chế càng tốt. Nhất là liên quan đến hai chữ “Vận Mệnh” càng phải cẩn trọng. Mẹ cậu chính vì cái vận mệnh tình yêu nhất thời mà đánh mất tương lai tươi đẹp, trải qua quãng thời gian đau khổ.

Con thỏ này may có để hai loại giá tiền ở đấy, một là giá dị thạch….”Đắt vãi.” Khôi Đăng chửi thề, cùng một kĩ năng nhưng lại đắt hơn con rắn Geogemn gấp 2, thậm chí là 3. Còn giá bên cạnh… chính là điểm vận mệnh. Tất cả đều chung một kiểu [0.1 + ???] mệnh giá.

“0.1 là giá ban của cái hộp đó. Còn ba dấu chấm hỏi là điểm vận mệnh tương sứng để mua nó.” Gura chủ động giải thích. “Điểm vận mệnh có chút rắc rối loằng nhoằng, liên quan đến thời không, sinh vật và hành động, mong ngài nghe thật kĩ.”

“Ví như khi ngài gặp 1 ví tiền trên đường. Khi ngài thấy nó, điểm vận mệnh lúc đấy của người là 100. Nếu ngài nhặt nó lên điểm vận mệnh sẽ tăng 0.1 chẳng hạn. Tiếp theo ngài mở nó ra và phát hiện trong đấy rất nhiều tiền, điểm vận mệnh sẽ tăng thêm 1. Ngài chờ chủ nó đến nhận lại thì điểm vận mệnh của ngài sẽ tụt xuống 2 điểm nhưng sau đó vì hành động đẹp ấy ngài được chủ cũ giúp đỡ việc làm thì vận mệnh ngài lại tăng đến 300.”

Khôi Đăng vẫn chăm chú lắng nghe.

“Nhưng sau khi ngài cầm nó lên, mở nó ra, nếu ngài lựa chọn lấy 1 phần tiền trong đó thì điểm vận mệnh ngài tăng lên tận 50. Rồi với số tiền đó ngài mua vé số trúng số thì lúc đấy điểm vận mệnh sẽ lên tận 500. Nhưng tiếp đó ngài bị phát hiện là trộm số tiền đấy, nó lại giảm về 80. Sau đấy giảm liên tục cho đến khi sự kiện vận mệnh ấy kết thúc.”

“Hoặc là ngài lấy hết đi không ngoãn lại, tích góp thêm vào ngài liền mua được laptop. Điểm vận mệnh lại giảm về 90. Nhưng nhờ có laptop ngài làm được việc hơn điểm vận mệnh lại tăng lên 150, sau đấy tăng chức rồi tăng chức mua nhà vân vân… điểm vận mệnh ngài tăng không ngừng. Rồi đến 1 thời điểm ngài đánh rơi một chip tài liệu quan trọng… điểm vận mệnh nó sẽ tụt xuống 100…”

Khôi Đăng bắt đầu ngơ ngác rồi. Guru nhún vai tỏ vẻ chịu thôi, thật rắc rối. “Mỗi người sẽ có điểm vận mệnh riêng của mình. Người sinh ra từ gia đình giàu có có điểm vận mệnh khác người sinh ra từ ổ chuột. Nhưng nếu nhà giàu lại đúng lúc vận mệnh sụt giảm cực độ hay nhà nghèo trúng số điểm vận mệnh họ lại đổi một lần nữa.”

“Điểm vận mệnh chính là “Tiền” trả cho các sự kiện trong cuộc đời của mọi thứ. Càng phải trả nhiều thì càng quan trọng càng quý giá hoặc là càng bi thảm. Càng ít thì càng vô dụng, không tổn hại gì cả. Tôi chỉ có thể tóm gọn như vậy.”



“Ohhhh, rắc rối thiệt. Giống như khí vận nhỉ.” Khôi Đăng cũng dần hiểu.

“Ngài thử lựa hai hộp đi, ngài sẽ thấy vật ấy quan trọng với ngài như thế nào.” Gura nói.

Khôi Đăng lấy thử một vật phẩm “Huyết thanh chống thi độc” ??? lập tức chuyển thành 0.8, xem ra nó không thật sự cần lắm, dù sao cậu là dị năng giả, có sức đề kháng với virus cộng thêm “Lam thi hoả” g·iết virus thì quả thật lấy nó không tác dụng gì, 0.7 còn lại chỉ có thể cho người khác. Nhưng cậu thử lấy một chai rượu nó liền biến thành 5. Quả thật không thể xác định giá trị thật sư của nó mà.

Khôi Đăng nhìn Guru, Guru nhìn hắn rồi làm trái tim lượn lờ trong không trung, nó thừa biết Khôi Đăng đang nhìn thông tin của nó, nhưng nó không sợ bởi đây là lớp vỏ hoàn hảo nhất của nó, mọi thông tin thật sự không ai biết được.

“Thấy được rồi.” Khôi Đăng khi thấy bảng xanh của Guru nhưng đồng thời bên dưới còn một bảng đỏ khác. Khôi Đăng bị bảng đỏ thu hút lập tức. Guru vẫn cứ ung dung làm ảo thuật cực đáng yêu. Khôi Đăng chợt nhớ tới một điều.

“Này thỏ, nếu điểm vận mệnh về 0 sẽ như thế nào?”

“Nếu về 0 chắc chắn sẽ c·hết ahhh. C·hết rồi không phép được có điểm vận mệnh và ngược lại. Luật bất thành văn thưa ngài.”

“ra vậy…. Vậy tại sao ngươi lại cố gắng c·ướp điểm vận mệnh của mọi người?” Khôi Đăng bất ngờ hỏi nó.

Thỏ Guru sựng người trong không trung, liền phục hồi lại dáng vẻ năng động. “Ngài nói gì vậy?? Ahihi. Ngài thấy đó, so với cách mua từng món cụ thê mua lucky box của tôi thật sự lời và đáng giá hơn….” Nó cố ý chuyển đề tài.

“Yêu tinh đánh cắp vận mệnh – Oxy.” Khôi Đăng ngắt lời, chậm rãi đọc lên thông tin trên bảng đỏ. “Yêu tinh đánh cắp vận mệnh ưa thích trộ đi vận mệnh của người khác, nhưng hành vi này luôn bị @@@ chú ý là luôn bị trừng phạt. Ngươi chiếm lấy xác của thỏ Gura thở thành một thương gia vực thẳm. Hiện đã đánh cắp được 1 triệu điểm vận mệnh.”



“IM MIỆNG. TA NÓI NGƯƠI IM MIỆNG.” Nó trở nên hung dữ bất thình lình, lớp da thỏ căng cứng cơ bắp. Nắm đấm nhỏ bé như được thồi phồng mạnh mẽ tiến tới cậu một cách bất ngờ. Nó quá nhanh và nguy hiểm. Khôi Đăng bị đấm văng ra đất.

“Khụ khụ…” Tuy được cơ chế giao dịch bảo vệ cậu cảm nhận được sát khí ở nắm đấm ấy. “Mày dám t·ấn c·ông khách hàng sao?? Không sợ trừng phạt hả?”

“Ta mặc kệ. Biết được bí mật của ta đều phải c·hết.” Mắt Oxy đỏ lên như máu, lông tơ dựng đứng. Sát khí lan toả ra không ngừng. Nó lao vào t·ấn c·ông cậu, thật sự bỏ qua quy tắc của kĩ năng mà t·ấn c·ông tới tấp. Hắn cũng không để ý điểm vận mệnh của mình đang giảm liên tục không phanh, nháy mắt từ 7 con số đã xuống 5 con số và tiếp tục như thế….

Bổng không gian đen chuyển sang đỏ rực đầy nguy hiểm.

/CẢNH BÁO NHÂN VIÊN TẤN CÔNG KHÁCH HÀNG. CÓ Ý ĐỊNH GIẾT KHÁCH HÀNG. LẬP BẮT GIỮ NHÂN VIÊN VÀ TẠM DỰNG CUỘC GIAO DỊCH./

/CẢNH BÁO NHÂN VIÊN TẤN CÔNG KHÁCH HÀNG. CÓ Ý ĐỊNH GIẾT KHÁCH HÀNG. LẬP BẮT GIỮ NHÂN VIÊN VÀ TẠM DỰNG CUỘC GIAO DỊCH./

/CẢNH BÁO NHÂN VIÊN TẤN CÔNG KHÁCH HÀNG. CÓ Ý ĐỊNH GIẾT KHÁCH HÀNG. LẬP BẮT GIỮ NHÂN VIÊN VÀ TẠM DỰNG CUỘC GIAO DỊCH./

…..

Liên tục âm thanh máy móc vang lên, từ không khí xuất hiện những sợi xích đỏ sáng chói trói chặt lấy Oxy.

“THẢ TAO RA. THẢ TAO RA…. HỆ THỐNG CHẾT TIỆT. TA PHẢI GIẾT HÁN. THẢ TAO….RA….” Nó cố gắng vùng vậy, điên dại hướng về cậu cố gắng t·ấn c·ông nhưng chỉ có thể bị trói cứng giữa không trung. Cuối cùng nó cùng đống xích dần biến mất, ánh sáng đỏ cũng dần rút lui.

----------------------------

Lời tác giả:.... Tuần này bận thật sự :(((( chỉ có thể tranh thủ viết vài chương. Mong mọi người thông cảm. ⊙︿⊙⊙︿⊙⊙︿⊙⊙︿⊙

Cám ơn Huỳnh Văn Thuận vẫn luôn đề cử. Đa tạ.