Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 31. Tấn công hỗn tạp quái nhân. (1)




Chương 31. Tấn công hỗn tạp quái nhân. (1)

Nhóm Minh Triệu cũng phân nhóm t·ấn c·ông. Nhóm tiên phong gồm Văn Hiền, Lữ Hồng Anh; nhóm sát thương chính gồm Minh Triệu, Trần Bình, Minh Long và Dương An. Tấn công xa là Thanh Nguyệt và Trúc Tín. Hỗ trợ chị Giang Nhi và Nhã Quyên. Nhóm xạ thủ và hỗ trợ sẽ ở gần nhau để Giang Nhi có thể bảo vệ an toàn. Số còn lại ở ngoài tự bảo vệ mình và canh chừng thây ma t·ấn c·ông nếu có.

“Nhớ cẩn thận đấy.” Khôi Đăng dặn dò. Lửa sấm có lẽ ám chỉ vai trò của Dương An rất quan trọng, nhưng đồng thời sẽ nguy hiểm với cậu ta.

‘Giá mà được dùng năng lực bây giờ, có thể xem thông tin của nó kĩ hơn rồi.’

“Đừng lo lắng.” Đặng Phúc vỗ vai. “Mấy người không thể chiến đấu như chúng ta nên làm tốt năng lực của mình là giúp họ rồi. Như tôi này, khả năng luyện kim của tôi quá mất thời gian để làm xong, không vào đánh đấm được gì. Mà có vào cũng sẽ cản trở họ, rồi khiến bản thân thêm thương tích sau đó thì không đủ sức khỏe để luyện kim nữa. Nếu đoàn đội mà không có v·ũ k·hí tốt thì sao đánh nhau tốt được.” Vốn tưởng Đặng Phúc là người khó tiếp xúc không ngờ anh ta nói nhiều đến thế. “Thấy cây cung đó không, mất mấy ngày mới làm ra được đấy, nhờ đó cô ấy bắn ngon hơn rất nhiều. Cây thương kia nữa…bra bra…”

“Tay to đấy.” Khôi Đăng cũng công nhận năng lực của Đặng Phúc, nhưng mà với tư cách là khách của “Thương nhân tinh linh” đã thấy qua nhiều v·ũ k·hí thì v·ũ k·hí của họ cũng không gì đặc biệt. Cái nỏ và bộ tên của cậu vẫn tốt hơn.

“Cậu nói năng lực cậu là cổ tự đúng không. Thuộc dạng chiến đấu hay hỗ trợ? Có thể phụ trợ lên v·ũ k·hí không???”

“Có thể dùng lên v·ũ k·hí nhưng chỉ là tạm thời.” Khôi Đăng không mặn mà trả lời. Bọn họ muốn thăm dò thì trả lời vừa đủ là được. Phía bên kia nhóm t·ấn c·ông cũng đã vào vị trí, sẵn sàng đợi hiệu lệnh của Minh Triệu.

“Thật sao? Vậy chúng ta có thể kết hợp tạo ra v·ũ k·hí ma pháp rồi.”



“Haha.. Cái đó để xem sau đi.” Không từ chối lúc nãy vẫn tốt hơn. Nhóm t·ấn c·ông cũng đã bắt đầu hành động, Khôi Đăng cũng chú ý quan sát họ hơn.

Minh Triệu ra hiệu t·ấn c·ông lập tức Lữ Hồng Anh và Văn Hiền liền lao thẳng tới t·ấn c·ông. Khí thế của họ đã khiến con quái vật cảm nhận liền mở mắt t·ấn c·ông lại. Bàn tay thú của nó như chày khổng lồ đánh bật thương Văn Hiên sang bên, Hồng An hóa lớn bàn tay đấm vào khe hở của nó khiến nó gào lên.

Minh Triệu với sấm sét giật xung quanh như siêu saiya xông tới. Anh ta dùng hai tay với lượng sấm sét lớn không ngừng t·ấn c·ông vào nó. Nhưng tiếc là khả năng chống chịu của nó quá tốt, không gây được bao nhiêu thương tổn. Minh Long đột kích cái bóng gần đấy t·ấn c·ông phía sau nó, nhưng lớp giáp côn trùng lại chẳng xi nhê. Nó quay đầu nhìn Minh Long, ngay lập tức dự cảm không tốt với Minh Long. Cái tay thây ma dài ngoằn vung lên như roi quật anh ta lùi lại.

“Mày nhìn đi đâu!” Minh Triệu đấm móc hàm nhưng cứng quá không ăn thua gì nó. Có lẽ khi nãy nó mới tỉnh giấc nên mới bị đẩy lùi, giờ đây nó hoàn toàn thanh tỉnh, thức ăn dâng đến cho nó rồi. Nó đấm Minh Long bay ra một đoạn, sau đó liền lao lên hung dữ định t·ấn c·ông thêm. Văn Hiền từ 2 bên chém xuống cản trở nó nhưng 6 chân nhện đã đỡ lại. Hai Văn Hiền đều bay ra một lúc.

Nó quay đầu đổi hướng sang t·ấn c·ông Hồng Anh, có vẻ nó xem cô là yếu nhất.

“Ngon…tắc ing ngon…” Âm thanh quái dị từ nó phát ra. Chữ “ngon” nghe rõ nhất.

“Cái đ.. nó coi chúng ta là thức ăn.” Hồng anh tức giận, tay hóa lớn hơn lúc nãy định vả cho nó một phát. Nhưng lại bị tiếng hét đinh tai nó không cử động được.

Thật may là xuất hiện cản trở từ Nguyệt. Vút!!!!!!! Mũi tên của Nguyệt khiến nó quay lại tức tối, khạc độc dịch xanh ngòm về phía cô. Nhưng chiêu thức ấy bị chặn bởi Giang Nhi. Ở bên cạnh đấy Nhã Quyên đang triển khai năng lực lên mọi người.

“Con quái này. Sao mày dám.” Minh Long nhảy vào đấm mạnh vào mặt nó khiến nó bất ngờ. Con mồi nãy nãy đánh ngã rồi mà. “Thank kiu em gái.” Minh Long ra hiệu cám ơn. Không để nó có thời gian định hình lại, Minh Long xuất hiện từ dưới bóng Minh Triệu chém vào sườn khiến nó ré lên đau đớn, đồng thời dịch máu xanh của nó cũng chảy dài xuống.



“Hay lắm Bro.” Lôi quyền như vũ bão công kích lần nữa. Thêm những lưỡi dao từ Trần Bình và tên gió của Thanh Nguyệt khiến Nó phải khép mình chống cự. Nhưng không được bao lâu nó liền xông ra hướng khác, đồng thời phu độc dịch liên tục cản trở những người muốn tiếp cận.

“Coi chừng dịch độc.” Minh Triệu cảnh báo cũng lộn sang một bên. “Ai b·ị t·hương lùi lại, những người khác tiếp tục lên.”

Đến lượt Dương An xuất trận. Thanh gươm rực lửa tạo nên những vệt đỏ trong không khí t·ấn c·ông vào phía thú của nó, nó gào rút lên đau đớn, vung tay thú đập nhưng Dương An đỡ lấy.

“Coi chừng.” Minh Long hét lên. Anh ta đã thấy chân nhện đã giáng xuống đầu cậu. Lúc này Dương An không thể né bởi sức nặng từ tay thú đè xuống. Một viên đá bay đến và p·hát n·ổ ngăn cản công kích ấy. Bom đá do Trúc Tin ở vị trí cao không ngừng bay xuống khiến nó e dè. Những viên đá này sát thương không lớn nhưng thật rắc rối. Dương An cũng lùi lại, sau đó liền tung ra ‘én lửa’ bồi thêm.

“Lũ Khốn…Grekkkk” Tiếng người ghê rợn từ nó phát ra khiến Khôi Đăng ở sau cảm thấy kinh dị. Rõ ràng nó không hoàn toàn mất đi ý thức của con người. Sự tức giận của nó càng lúc rõ hơn. Cơ thể nó dần phìn to lên.

“Thanh Nguyệt bắn nó ngay lập tức.” Trí Dũng hét lớn. Lập tức mũi tên t·ấn c·ông cản trở quá trình ấy. Tuy vậy nó cũng đã cao đến 2m rưỡi rồi. Nếu để nó phìn to hết mức có lẽ sẽ hơn 3m. Lúc đấy sẽ càng nguy hiểm hơn.

“GREEEEEEE” Nó gào thét lớn đến mức nhóm ngoài như Khôi Đăng cũng cảm thấy rất đau đớn. Tức khắc nó đã xuất hiện ở chỗ Trúc Tín, một đập khiến cậu ta nằm bẹp đau đớn dưới đất. May nhờ lá chắn của Giang Nhi nên hai người không bị đập c·hết tức khắc. Đồng thời Trần Bình ở cách đấy không xa nhanh chóng b·ị đ·ánh bầm dập. Vụt, nó lại nhảy đến chỗ Minh Triệu, con mồi khiến nó đau đớn nhất, móng vuốt sắc như dao xuyên thẳng vào mặt anh ta, nhưng Minh Triệu đã xuất hiện một chỗ xa hơn, không ngừng thở dốc.



Minh Triệu căng mắt nhìn nó, nếu không phải khi nãy vận dụng kĩ năng “Lôi tốc” ra xa nếu không đầu anh ta đã vỡ ra như dưa hấu. Thanh Nguyệt biết lúc này không thể để nó t·ấn c·ông người khác được liên tục bắn tên vào nó, đồng thời di chuyển ra khỏi chỗ cũ. Nó gào lớn thêm lần nữa rồi lao nhanh đuổi theo Nguyệt.

“Shock lại ý chí NGAY.” Minh Triệu hét lớn khiến mọi người thoát ra cơn hoảng loạn, lao lên với lượng sấm sét gấp đôi khi nãy. “Không được để nó tung hoành. Tấn công theo đội hình 2 người.”

“Hồng Anh.” Hồng Anh dường như hiểu ý định của Minh Triệu, lấy hai tay làm bệ đỡ cho anh ta bật đến chỗ quái vật. Lôi quyền giáng xuống thẳng lưng, như một đòn chí mạng. Tuy vây giáp lưng của nó chỉ bị lõm sâu chứ không hề xuyên qua. Dương An và Văn Hiền cũng t·ấn c·ông cùng lúc nhưng bị tay thây ma đen cứng ấy chặn lại dễ dàng. Minh Long xuất hiện chém qua eo nó không xi nhê. Với một cú xoay người đã hất ngã họ ra. Tay thây ma bắt lấy Văn Hiền như rắn đập anh ta bay vào bức tường gần đấy rồi rơi xuống bất động.

“Thật sự không thể làm gì ư?” Khôi Đăng tức giận hỏi Trí Dũng, nhưng đồng thời đã lấy nỏ áp tay ra. Dường như câu hỏi đó chỉ để xác minh tính toán của cậu ta. Trí Dũng cũng lưỡng lự. Cậu không biết liệu người đàn ông trước mặt như một điểm đen trong bói toán của cậu sẽ tác động như thế nào.

Lúc này Nhã Quyên không ngừng chữa lành cho Trúc Tín được Lê Minh cõng tới, cô bé cạn năng lượng ngã ra sau.

“Quyên, Quyên…” Trí Dũng đỡ lấy cô bé, nhét đá năng lượng vào miệng không ngừng gọi, gương mặt đầy lo lắng. Năng lực chữa lành của Quyên hiện tại rất quan trọng, khi mà mọi người bắt đầu chịu thương nhiều hơn. Thấy cô mở mắt cậu ta thở nhẹ nhõm.

“Cái anh gọi là khó khăn là vậy ư?” Nhìn tìn cảnh trước mặt khiến Khôi Đăng không tin nỗi. Họ dần từng người một b·ị đ·ánh trọng thương.

“Anh phải tin đội trưởng, anh ấy rất mạnh. Hơn nữa chỉ cần anh ấy không gục ngã chắc chắn sẽ thắng lợi.” Xuân Thu nắm chặt tay tin tưởng đáp lại.

“Chậc. Tính toán mù quáng.” Khôi đăng quay người lấy ra băng gạc của mình, giúp đỡ Nhã Quyên. “Em không cần tập trung chữa trị một người đâu. Chỉ cần cứu trợ sơ qua, anh sẽ dùng thuốc của mình giúp họ. Ưu tiên hồi phục cho những người đang chiến đấu.”

“Vâng..” Nhã Quyên gật đầu. Chuyển Trúc Trí cho Khôi Đăng uống thuốc, săc mặt anh ta dần trở nên tốt hơn.

“Cái này…” Trí Dũng kinh ngạc.

Dương An tiếp tục t·ấn c·ông. Ngọn lửa trên tay dường như đỏ hơn bao giờ hết, bùng cháy mạnh mẽ. Khí thế của của cậu khiến con quái vật cảnh giác đồng thời lựa chọn đối trọng lại với cậu. Vệt đen vệt đỏ không ngừng v·a c·hạm. Dương An càng lúc càng điên cuồng hơn, nếu để ý sẽ thấy chỗ vết bỏng mặt cậu đỏ lên cảm giác thật đáng sợ