Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 30. Đoàn mới




Chương 30. Đoàn mới

“Lông Đen về rồi đội trưởng.” Lê Minh phát hiện chú chim đen bay về phía họ liền báo cáo. “Chắc họ tìm ra nó rồi.”

“Great.” Minh Triệu vẫy tay với chú chim, nó đáp về hướng họ. “Lông Đen ngoan nào. Chỉ đường cho bọn tao thôi.” Ngay lập tức nó bay đi, mọi người cũng đuổi theo nó.

Minh Triệu dẫn đoàn vừa giới thiệu thành viên vừa trò chuyện với 4 người mới. Không ai để ý phía sau Huỳnh Trí Dũng nhìn 4 người họ đầy đăm chiêu.

“Phát hiện gì à?” Vũ Duy Hiền, một trong hai người khi nãy t·ấn c·ông Minh Long đi bên cạnh hỏi nhỏ.

“…. Có chút chuyện không tính được.” Trí Dũng đáp. “Nhưng nó không quá lớn lao gì.”

“Vậy thì tốt. Nhưng có truyện gì phải báo ngay cho đội trưởng.” Trí Dũng gật đầu.

Sơ qua về tổ đội này, nhóm hiện tại đang là 9 người trong đó 5 dị năng là Phạm Minh Triệu, Huỳnh Trí Dũng, Lữ Hồng Anh, Vũ Duy Hiền và Đặng Phúc; 4 người Trần Thị Tú, Nguyễn Xuân Thu, Đậu Giang Nam, Lê Minh. Họ còn 1 nhóm 6 người khác đang làm nhiệm vụ khác.

“Nhóm kia là nhóm trinh sát. Họ đang đi tìm con quái vật cực kì giá trị mà Trí Dũng tính ra được.”

“Sao lại chia nhóm ra? Các anh không sợ bị g·iết hết sao?”

“Trí Dũng tính ra 2 điều. Một là nhóm tìm quái vật đó sẽ không b·ị t·hương tổn gì, còn nhóm chúng tôi tìm người chính là các cậu sẽ có ẩ·u đ·ả nguy hiểm hơn nên nhóm chia ra làm 2 làm 2 việc một lúc.”

“Xem ra anh cũng có tài thật.” Nhã Quyên cảm thán.

Tạ Quyền ở một bên không nói gì, có lẽ nhóm Minh Triệu bằng cách nào đó mà hắn ta cam chịu đi theo họ, dù rằng khi nhìn Khôi Đăng hắn vẫn đầy thù hận.

“...Anh ơi. Hướng này quen thế?” Dương An hỏi Khôi Đăng, 3 người khác cũng cảm thấy vậy.

“Con quái vật các anh tìm là Hỗn tạp quái nhân à?”



“Cậu biếu nó à?” Minh Triệu ngạc nhiên, tuy Trí Dũng bói ra con quái vật đó nhưng không hoàn toàn rõ là loại gì.

“Biết. Chúng tôi may mắn chạy thoát được.” Khôi Đăng đáp, sau đó miêu tả sơ qua về nó.

“Nếu thế thì đúng rồi đó. Dũng nó bảo con này không rõ về chủng loại, từ mấy loài tạo thành, rất mạnh và cực giá trị. Nhưng mà em cứ yên tâm, nhóm anh có thể thắng được nó.”

“Không tin.” Dương An đáp trả tức khắc. Cánh chim chỉ đường một hồi cũng đã dừng lại. Nó đậu lên vai một người con gái tóc đuôi ngựa, dáng vẻ khỏe mạnh, tay cầm cây cung. Ngoài ra còn 4 người khác ở đấy.

“Yoo Nguyệt.” Lữ Hồng Anh vẫy chào. “Thế nào rồi?”

“Nhỏ tiếng thôi.” Lý Thanh Nguyệt chào lại “Nó ở phía trước, có vẻ đang ngủ hoặc là làm cái gì đấy.”

Thanh Nguyệt chỉ về phía hỗn tạp quái nhân. Nó ngồi tựa như tảng đá lớn, im ắng như đang ngủ. Bây giờ Khôi Đăng bọn họ mới có thể nhìn thấy hình dáng của nó. Làn da xám xịt, nhiều nơi xương lộ ra với lớp dịch xanh đen. Tay trái như tay thú, tay phải đen cứng như đá, dài như nhánh cây khô. Sau lưng là 6 cái chân nhện sắc bén. Gương mặt hắn hoàn toàn biến dị, vặn vẹo mắt mũi, nữa mặt thú nửa mặt thây ma. Nhìn vào cảm thấy kinh dị.

‘Tiếc là sáng nay mình vội chạy đi, không kịp nhìn điểm yếu của nó. Chỉ sợ những người ở đây không đánh lại. Mà nhìn có vẻ nó không phải đang ngủ.’ Khôi Đăng nghĩ.

“Xem nào…. Hướng bắc, quá đỉnh ánh sáng, thú trùng khó phân, … Đúng nó rồi đấy.” Trí Dũng lẩm bẩm gì đấy rồi khẳng định với mọi người.

“Thanh Nguyệt, để tôi giới thiệu mấy người mới tới này. Đây là Nhã Quyên, Dương An, Minh Long và thủ lĩnh Khôi Đăng. Còn anh ta là Tạ Quyền, người quan trọng chúng ta muốn tìm.” Minh Triệu giới thiệu sơ qua 2 bên với những người còn lại.

Nhóm Thanh Nguyệt gồm 5 người, 2 nữ 3 nam là Lý Thanh Nguyệt, Đỗ Giang Nhi, Phùng Trúc Tín, Tạ Văn Vinh, Trần Bình. Chỉ có Văn Vinh là người thường còn lại là dị năng giả. Đoàn đội đa số là dị năng giả khá là tuyệt.

“Hi~” Đỗ Giang Nhi vẫy chào, đây là cô gái chững trạc, mặc đồ gọn gàng, lớn tuổi nhất có lẽ hơn 30. Ba người đàn ông thì chỉ quay sang gật đầu có lệ. Khi thấy họ, Dương An và Nhã Quyên không tự chủ mà quay đầu nhìn nhau, giữa họ ngầm ra ám hiệu nào đấy.

“Trí Dũng, em tính xem giờ nào tốt?” Minh Triệu ý bảo Trí Dũng dùng năng lực của mình.

“Chưa được, chưa hết thời gian hồi chiêu. Đợi khoảng 10 phút nữa đi.” Trí Dũng từ chối. Năng lực bói toán của anh ta cũng có một số giới hạn nhất định. Một trong số đó là mỗi lần bói toán sẽ cách nhau ít nhất 2 tiếng.



“Vậy…Chúng ta làm quen khả năng nhau chút nhé.” Minh Triệu bắt đầu giới thiệu trước. “Minh Triệu, năng lực Lôi Năng. Đánh cận chiến.”

“Trí Dũng, năng lực bói toán. Không tham gia chiến đấu hehe.”

“Lữ Hồng Anh, năng lực Tay Bự (Big Hand). Đánh cận chiến.”

“Vũ Văn Hiền, Phân thân. Thương sĩ (người dùng thương chiến đấu)” Hiền là người trầm tính nhất cũng giới thiệu ngắn gọn.

“Đặng Phúc, luyện kim. Không tham gia chiến đấu.” Phúc gãi tai ngại ngùng.

“Lý Thanh Nguyệt, Phong linh tiễn. Cung thủ.”

“Đỗ Giang Nhi, năng lực của chị là lá chắn bảo vệ.”

“Phùng Trúc Tín, Bom đá. Hỗ trợ tầm xa.”

“Trần Bình, Phi dao. Hỗ trợ tầm xa.”

Những người bình thường còn lại chỉ giói thiệu tên. Trong đó Lê Minh, Đậu Giang Nam có vẻ là người cũng tham gia chiến đấu. Bốn người Dương An cũng học theo cách giới thiệu này.

“Tui là Đỗ Dương An, năng lực là thanh gươm rực lửa này đây. Chuyên cận chiến.”

“Em là Lê Nhã Quyên, năng lực hồi phục.”

“Khôi Đăng, năng lực cổ tự. Hỗ trợ tầm xa… có lẽ thế.”

“Minh Long, Đi trong bóng. Áp sát đột kích.”



Khôi Đăng nói dối về năng lực của mình, nhưng cậu cũng đã nói trước với 3 người còn lại, dù sao năng lực thật sự 3 người kia hiểu là được, Khôi Đăng chưa tin tưởng đoàn đội này lắm nhất là với Trí Dũng và Minh Triệu. Minh Long cũng thế.

“Cận chiến có nè, xạ thủ cũng có, supporter, tanker và healer cũng có luôn. Anh Khôi xem như là pháp sư cũng được… Vậy là đủ đội hình chiến đấu cơ bản rồi.” Dương An nhận ra điều gì đó mà nói. Lê Minh và Giang Nam cũng sáng mắt lên như tìm được đồng đội.

“Thiếu sát thủ với tanker mà ông. Chị Giang Nhi không dám xông lên đỡ đầu đâu.” Lê Minh phản đối.

“Anh Long là sát thủ rồi.” 6 mắt nhìn nhau một lúc… rồi liền khoác vai nhau thảo luận, nói truyện với nhau về game. Thật là hết cách với mấy con nghiện game. Những người còn lại đành nhìn bất lực.

“Được rồi. Xem tui thể hiện đây.” Trí Dũng lập tức thu hút chú ý của mọi người, có vẻ năng lực của cậu có thể dùng được rồi. Thanh Nguyệt và người khác lại chăm chú coi chừng hỗn tạp quái nhân.

Đội mũ trùm lên quá mặt, tay không ngừng bấm ngón tay rồi lại kết ấn, miệng lẩm bẩm từ ngữ khó hiểu. Xung quanh cậu xuất hiện những đốm sáng nhỏ lơ lững càng làm cậu trở nên huyền bí hơn.

“Lúc nào cũng như vậy hả chị?” Nhã Quyên hỏi nhỏ Hồng Anh.

“Không nhất thiết nhưng mà thằng đó thích ra vẻ thế đấy.” Lữ Hồng Anh chán nản nói.

Minh Triệu ra hiệu im lặng với mọi người. Có thể thấy anh ta coi trọng quá trình này đến mức nào. Bởi vì anh ta và Trí Dũng đã sống sót nhờ khả năng này từ lúc tỉnh lại. Có thể nói Huỳnh Trí Dũng là anh em thân thiết với anh ta.

“Xong rồi.” Trí Dũng cởi bỏ mũ áo, hất tóc tự hào. “Xuất chiến tốt lành, hậu chiến gian nan. Lôi hỏa không tắt, vận rủi không tan. Thiên thanh cứu mạng. Sống nhờ cỏ xanh, thắng nhờ bóng tối.”

“Có nghĩa là sẽ gặp khó khăn nếu đánh lâu dài. Lửa sấm không tắt là An và đội trưởng không c·hết sẽ chiến thắng. Còn nữa, có lẽ chị Nguyệt sẽ phải cản trở nguy hiểm của mọi người. Còn cỏ xanh…là gì không rõ, nhưng mà những thứ này đã ở bên mình rồi. Chắc chắn sẽ thắng, không có t·ử v·ong.”

“À ừm.. gì nữa nhỉ..à đúng rồi.” Trí Dũng nhớ nhớ quên quên gì đấy. “Anh Khôi Đăng, Lê Minh, Nguyễn Xuân Thu ba người không nên tham gia. Ba người sẽ khiến khí vận bị thay đổi tiêu cực.”

“Cái đé…” Dương An tức giận, định túm cổ Trí Dũng nhưng Minh Long kịp giữ cậu lại. Khôi Đăng đã làm nhiều việc vì 2 đứa An Quyên, năng lực chiến đấu trong nhóm họ rất mạnh, thế mà hắn dám loại Khôi Đăng ra khỏi chỉ vì cái khí vận gì đấy, khác gì bảo Khôi Đăng là vận xui chứ.

Khôi Đăng liền trấn an cậu. “Được rồi An, anh không tham gia không vấn đề.”

“Không sao đâu ông.” Lê Minh vỗ vai an ủi. “Cảnh báo của ổng đúng đấy. Có lần mấy người chúng tôi liều lĩnh tham gia, kết quả là c·hết gần hết. Với lại ổng bói cũng đúng lắm.”

“Nhưng mà họ không biết…” Dương An vẫn muốn phản đối nhưng lại nhận lắc đầu của Khôi Đăng khiến cậu chậc lưỡi khó chịu. “Anh không tham gia nhưng vẫn có thể đứng ngoài giúp đỡ mà, lo gì. Em là tiên phong nên cẩn thận hơn nữa đi. Anh Long để ý giúp em.”

Minh Long đồng ý.