Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 25: Lần thứ 2 thương mại đen




Chương 25: Lần thứ 2 thương mại đen

“Em thức dậy sớm thế? Đã đến giờ của em đâu?” Minh Long miệng hút điếu thuốc quay lại hỏi Khôi Đăng.

“Không sao, em ngủ thế đủ rồi. Sắp đến giờ của em thì dậy sớm chuẩn bị cũng tốt mà.” Khôi Đăng nhìn điếu thuốc trên tay.

“Ngạc nhiên hả, không ngờ anh vậy mà h·út t·huốc lá ha.” Minh Long ngầm hiểu ánh nhìn ấy.

“Ừm.”

Cả 2 im ắng... Sau cùng Minh Long dập điếu thuốc, bàn giao ca gác cho Khôi Đăng.Nhân lúc 3 người còn lại ngủ, Khôi Đăng không kìm được mà kích hoạt kĩ năng.

“Kích hoạt [Thương Mại Đen]” Khôi Đăng nói nhỏ.

Lần này có ánh lửa khiến Khôi Đăng nhìn kĩ hơn thứ đã bao trùm lấy mình. Mọi thứ xung quanh trở nên tĩnh mịch, ngọn lửa không còn bập bùng mà đứng yên như tượng.

“Thời không cách biệt à. Tiện đấy.”

Một sinh vật dần xuất hiện trước mặt cậu. Khác với lần trước là con rắn, lần này là một thương nhân tinh linh khác biệt. Thân hình nhỏ bé như búp bê, chây tay lêu khêu. Cả người xanh ngọc. Một chiếc mặt nạ thổ dân lớn che gần hết cả thân hình. Hắn đứng tĩnh lặng lơ lững trước mặt Khôi Đăng. Chỉ thế thôi khiến đối phương cảm nhận sự xa cách, không niềm nở như con rắn lần trước.

... “ừm... chào ngươi.” Khôi Đăng chào trước.

/Xin... Khào... Kí... Cách../ Ôi cái giọng khàn như mài dao vào cửa sắt, nghe mà sợ hãi. Hắn chắp tay không nhanh không chậm chào cậu, cậu cũng chắp tay chào lại theo.

[@#$!^%%!% !&!&^!(((*>?] Một bảng xanh hiện lên với dòng kí tự khó hiểu nhưng lại nhanh chóng chuyển thành [Quý khách cần gì?]

Có lẽ đây là cách thương nhân tinh linh trước mặt giao tiếp. Một con người ít nói khác hẵn với Geogemn lần trước.

“Cho tôi xem danh sách vật phẩm mà tôi có thể chi trả.”

[Đã hiển thi danh sách dựa trên loại tiền tệ. Tinh thạch, đá quý, vàng, kim cương.]



“Ặc.. không thể trả bằng gì khác sao? Chẳng hạn đá thức tỉnh hay tuổi thọ cũng được?” Nhìn sơ qua bảng giá khiến Khôi Đăng khóc thét, 3 4 5 thậm chí là 9 chữ số cho một vật phẩm. Mà hiện tại Khôi Đăng không có vàng bạc đá quý gì để chi trả. Đành lại trả tuổi thọ.

[.....]

[Đã chuyển qua hình thức thanh toán: Dị Thạch, Tuổi thọ.]

‘Hừm... hình như giá tuổi thọ rẻ hơn lần trước. Dị Thạch có lẽ là đá thức tỉnh đi. Mình chả có bao nhiêu để mua.’ Khôi Đăng thở dài.

Chậc. Nhìn xem. Một viên đá thức tỉnh (có lẽ thế) chỉ đổi được một viên kẹo giảm béo. Một viên đá trí tuệ chỉ đổi được một món trang sức tầm thường??? Tuy trước đó đã biết từ Geogomn là kĩ năng có thể sản xuất, tạo ra từ các nơi khác nhưng không ngờ giá trị của đá thức tỉnh và đá trí tuệ của họ lại thấp đến vậy. Khôi Đăng quyết định vẫn phải dùng tuổi thọ để mua sắm.

“...Nên mua gì giờ? Vũ khí, kĩ năng, trang bị, lương thực? Cái nào cũng cần cả.” Khôi Đăng nhìn thương nhân yên tĩnh kia chờ gợi ý nhưng đáp lại vẫn yên tĩnh. “Cho tôi xem kĩ năng trước đi.”

Ting. Một loạt gợi ý hiện lên trước mặt Khôi Đăng.

[Chế tác v·ũ k·hí] [Hồi phục] [Đốn củi] [Giám định] [Tăng tốc độ]....[Bom hóa vật thể] [Mũi tên năng lượng] [Thư pháp linh tự] [Họa thú] [Ảo Ảnh]....[Cầu lửa hủy diệt] [Băng trạc].... Vẫn đồ sộ như ngày nào, nhưng chênh lệch giữa hai bậc kĩ năng thôi lại rất cao.

Trong đó Khôi Đăng để ý đến [Thư pháp linh tự] nhất. Nó làm cậu nhớ đến kĩ năng [Cổ tự khắc chú] hiệu quả từ nó khá tốt, chỉ là độ thành công không đáng bao nhiêu. Có lẽ vì thiếu trình độ khắc chữ chăng. Hơn thế nữa cậu nhận ra kĩ năng này là kĩ năng chuyên dùng cho cổ tự Diablo lên đá của nó, cần có thời gian mài dũa kĩ năng khắc lên loại đá đặc biệt chuyên dùng ấy.

‘Kĩ năng này có lẽ sẽ có ích hơn. Hơn nữa xem sơ qua quyển sách đó có lẽ có thể khắc chữ lên đồ vật được, chỉ là hiệu quả không tốt như thế.’

‘Mua kĩ năng giúp khắc cổ tự tốt hơn sẽ tiết kiệm thời gian. Cứ vậy đi.’

“Tôi có 1 quyển sách có dạy về các cổ tự ma thuật, nhưng khả năng tạo ra những chữ đấy rất thấp. Nên là những kĩ năng giúp cho việc khắc cổ tự ma thuật, hiện thị chúng giúp tôi.”

Thương nhân ấy (tạm gọi là Thổ Dân) gật đầu, các bảng kĩ năng vơi dần đi, chỉ để lại những kĩ năng liên quan.

“Oh waoo... Nhiều kĩ năng tốt phết, giá... ưm... không giảm giá 1 cái nào luôn, dù nó rẻ hơn của con rắn kia.”

Trong mớ kĩ năng cấp thấp, Khôi Đăng lựa ra được 2 kĩ năng đáng để mua. [Đôi tay lành nghề] (cấp 1) giá 7 giờ tuổi thọ, giúp cho làm mọi việc với tay trở nên tốt hơn, giảm đau nhức và nhanh chóng hồi phục cho cơ tay. Kĩ năng này có tính ra có thể áp dụng lên việc sử dụng v·ũ k·hí nữa, nếu cậu đoán không sai. Nếu thế kĩ năng điều khiển linh xà xích sẽ thêm linh hoạt.



Kĩ năng còn lại là [Mèo Nhà Ngoại Cảm] (cấp 1) giá 3 giờ tuổi thọ, tăng cường khả năng tập trung năng lượng, tinh thần, cảm nhận giác quan, những nguy hiểm với bản thân. Kĩ năng thứ 2 tập trung vào cường hoá tinh thần để khắc cổ tự nhưng đồng thời buff khả năng cảm nhận nguy cơ. Trong suốt quá trình từ lâu đến giờ, nhiều lúc Cậu không cảm giác được nguy hiểm bất ngờ.

Hai kĩ năng đều đa dụng, Khôi Đăng xu hướng chọn [Đôi Tay Lành Nghề] hơn, nhưng cũng tiếc rẻ năng lực [Mèo Nhà Ngoại Cảm]

“Haizzz, chỉ có thể giao dịch 3 lần, không thể mua 2 cái được, như vậy mất 1 lần mua thứ khác.”

Ting. Thổ dân phản hồi. [Có thể mua tối đa 3 lựa chọn cho cùng 1 hạng mục yêu cầu trong 1 lần mua. Tính thêm 30% tổng chi phí.]

“Thật à? Thế coi là cheat rồi... à không kĩ năng này cũng đã là cheat rồi." Khôi Đăng vui sướng, thử ngó sang bên kĩ năng cấp 2, cái nào cái nấy thấp nhất cũng 50 giờ tuổi thọ, tức là hơn 2 ngày tuổi thọ rồi. Chậc chậc.

“Nếu tôi mua 1 kĩ năng khác không thuộc yêu cầu đưa ra liệu có thể tính trong 1 lần?”

Ting. [Không thể. Cùng 1 yêu cầu.]

“Oh... tôi hiểu rồi.” Khôi Đăng lọc lại kĩ năng lại 1 lần nữa. “Chính là mày, kĩ năng thứ 3.”

[Họa Ấn] giá 4 giờ tuổi thọ. Kĩ năng sẽ phát huy cổ tự được vẽ lên bề mặt vật thể, giúp cho đồ vật được vẽ mang năng lực tạm thời, phát huy được khả năng của các cổ tự trên các vật thể thay vì phải khắc như yêu cầu. Dù sao cũng chỉ có thể khắc trên bề mặt, vậy thì hoạ ấn sẽ phát huy hơn, nhanh và tiện hơn trong trường hợp khẩn cấp.

“Ba kĩ năng này, thanh toán cho tôi đi.”

Ting. [Tổng cộng 18.2 giờ tuổi thọ].

Một đốm sáng từ người Khôi Đăng thoát ra vào tay Thổ dân. Kết thúc giao dịch lần 1.

“Tiếp đến cho tôi xem v·ũ k·hí.... à không trang bị”

Ting ting ting. Lại một lô bảng xanh hiện thị.

“Thương nhân, có trang bị nào giúp tôi sử dụng năng lực của mình vào ban ngày không?”



Ting. Vài bảng xanh được chọn lọc lên trên. Nào là mặt nạ, mắt kính, vòng tay,… có cả thứ như vòng kim cô. Nhưng giá thật sự rất chát, thấp nhất 300 giờ tuổi thọ mà hiệu quả không quá cao, cái thì phải nạp năng lượng mới có thể dùng, v.v… Khôi Đăng đành từ bỏ. ‘Phải trở nên giàu có mới được. Nổi khổ của đổ nghèo khỉ mà.’

“Xem nào, mũi tên sắp hết, có nên mua không? Hay đổi luôn v·ũ k·hí. Mà mới mua [Đôi tay lành nghề] rồi thì bắn tên và dùng xích sẽ thạo hơn thôi, không thiết thực lắm.” Khôi Đăng tự giác ngó lơ việc sài thương hay đao…

“Thương nhân, hiển thị trang bị nỏ làm ơn.”

Đa dạng kiểu dáng cổ điển, đơn giản, phức tạp, hiện đại tràn ngập ra. Những v·ũ k·hí có hiệu ứng phụ trợ cậu mới chỉ liếc qua liền từ bỏ, thêm khả năng bắn ra t·ên l·ửa hay băng thôi đã hơn 5 chữ số rồi.

“Ấy, cái nỏ này được này.” Khôi Đăng tìm được cái nỏ áp tay, trông đơn giản và nhẹ nhàng hơn cái nỏ đen cũ. Nỏ cũ đem cho Nhã Quyên sài cũng được. “Hiển thị những cái tương tự như vậy giúp tôi.”

Cuối cùng Khôi Đăng lựa được một cái nỏ áp tay ưng ý, giá 5.7 giờ tuổi thọ. Nó làm từ kim loại khá chắc chắn, màu xanh đen, cò súng được thay bằng tay nắm có nút bấm ngay ngón trỏ, hai cánh cung có thể gập vào tạo với thân nỏ thành một chiếc khiên nhỏ. Khá ưng với món v·ũ k·hí này, và nó là một bộ nỏ kèm túi tên, khoảng đâu 30 cái cũng từ chất liệu.

"Rẻ vãi~~"

“Mua thêm đồ bảo hộ cho mọi người nữa.” 4 dây chuyền có thể tạo ra lá chắn bảo vệ khi cần thiết, giá 1h 15 phút tuổi thọ. Đồ này không quá mắc vì nó có 3 lần sử dụng, hết sẽ vỡ hỏng.

“Mua gì nữa không nhỉ? Khó nghĩ thật.” Khôi Đăng gãi tai. “À, mua thêm dược phẩm. Mấy cái băng gạch cũng hết rồi. Có Nhã Quyên chữa trị thì tốt thật nhưng không nên ỷ lại em ấy quá. Lỡ như tách ra thêm lần nữa thì toi. Phải chờ một tháng nữa mới có thể mua tiếp.”

‘Hi vọng thế’. Thế giới sụp đổ, ai biết được ngày mai mình có còn sống không. Chính cậu cũng lo lắng lỡ như mình cứ sài tuổi thọ mua sắm vậy đùng cái đi luôn thì công cốc. Haha.

[Dược phẩm được tính vào hạng mục khác. Ngài có muốn kết thúc lần mua này?]

“Oh, ok. Đổi sang dược phẩm giúp tôi. Hiển thị loại theo combo hay set đồ giá ưu đãi ấy nhé.”

Một hòm thuốc cầm máu, băng gạc phục hồi tốt hơn lần trước, thêm một số thuốc chữa bệnh lặt vặt, kem bôi nữa. Tổng hết 1.4 giờ, khá hời.

[Tạm biệt ngài.] Thương nhân ấy vẫn bất động như sơn gửi tin nhắn rồi biến mất. Thật là một cuộc giao dịch dễ chịu, không chèo kéo, không chặt chém giá từ người bán tuy là khá yên tĩnh.

Gió lại thổi, lửa lại bập bùng. Khôi Đăng kiểm tra lại trạng thái của [Thương mại đen] nó hoàn toàn trở nên đen thui không hoạt động. Và thương gia Thổ Dân này cũng không còn ở lại để giao dịch ngoài lề như ai đó.

------

Cảm tạ sontran đã đề cử. *arigatoooo*