Chương 54: Võ Thiên
Thông qua Kim Chủ thì Lâm cũng biết người này là ai.
Người này tên là Lê Hoàng Phương, Lê gia nổi danh là một gia tộc khá mạnh.
Họ đặc trưng với việc sử dụng v·ũ k·hí là các loại nhạc cụ.
Nhưng nổi danh nhất vẫn là cây Độc Huyền Cầm này.
Đến hiện tại thì mọi người chỉ biết nó có 2 năng lực.
Năng lực thứ nhất là biết âm luật thành v·ũ k·hí.
Năng lực thứ 2 đó chính là t·ấn c·ông tinh thần.
Một cái là vật lý, một cái là tinh thần nếu chỉ nói về t·ấn c·ông thì nó rất toàn diện.
Theo lời của Kim Chủ thì Độc Huyền Cầm đều sẽ được người mạnh nhất của Lê gia sử dụng.
Chắc hẳn Lê Hoàng Phương phải có điều gì hơn người mới được sử dụng nó.
Han và Hoàng Nam cũng không nói gì mà nhìn về hướng huấn luận viên.
"Được, lên đi."
Đào Đức Vũ nhìn về cây Đàn Bầu, nhẹ gật đầu lên tiếng.
Kỳ vật trên cả thế giới thì không ít.
Nhưng chỉ ở nước Nam thì không nhiều.
Hắn có thể đọc tên của tất cả những vật nổi tiếng.
Cây Độc Huyền Cầm này là một trong số đó.
Vật này hung danh rất lớn, đối với đồng minh nó có thể xem như thần trợ lực.
Nhưng đối với kẻ thù nó như quỷ âm đòi mạng.
Lee Boram nghiêm túc nhìn người trước mắt.
Cô đã đọc sơ qua về tư liệu của người này.
Nhưng trong tư liệu không hề nói đến v·ũ k·hí của người này là cây đàn một dây này.
Nhưng cô nhận ra cây đàn này.
Khi trọng tài vừa hô lên bắt đầu.
Lee Boram đã rút kiếm ra sau đó biến mất.
Ở dưới đài tất cả mọi người đều im lặng nhìn về.
Ai cũng đang cố gắng cảm nhận Lee Boram đang ở đâu.
Lâm lúc này cũng đang làm như vậy.
Trong tư liệu mà nhắn nhận được từ Kim Chủ có nói về người này.
"Lee Boram, người mạnh thứ 2 thế hệ trẻ nước Hàn, sở trường tác chiến: Sát Thủ. Năng lực đặc biệt: Tàng hình."
Ở bên phía đối diện, lúc này Lê Hoàng Phương cũng đã dùng một chân trụ xuống, chân còn lại bắt lên đùi.
Động tác này tạo thành một cái bàn bằng chân, cô để cây Độc Huyền Cầm của mình lên chân.
"Tưng"
Một âm thanh trong trẻo phát ra từ cây đàn.
Xung quanh Lê Hoàng Phương xuất hiện một màng ánh sáng, nó cấp tốc bành trướng xung quanh.
Lúc này Lâm mới thấy ở bên phải của Phương có một bóng người.
"Tưng Tưng Tưng"
Bóng người vừa xuất hiện, Phương đã lập tức khẩy 3 tiếng đàn.
Lập tức 3 thanh đao mờ ảo xuất hiện từ cây đàn bay thẳng về hướng của Lee Boram.
Sắc mặt của Boram và Lee Hojin lúc này rất khó coi.
Sức mạnh của Boram đến từ năng lực tàng hình.
Nhưng Độc Huyền Cầm có thể lợi dụng tần số âm để phát hiện ra cô.
Quả thực là bị khắc chế đến sít sao.
Thông thường mà nói thì năng lực của cô rất khó phát hiện.
Nhưng ai bảo Độc Huyền Cầm là kỳ vật.
Kỳ vật là không giảng đạo lý.
Tại lúc tất cả mọi người đang xem Lee Boram sẽ ứng đối như thế nào.
Cô nhanh chóng né tránh 3 lưỡi đao sau đó mạnh dạng nhận thua.
Tất cả mọi người đều mộng bức.
Duy chỉ có các huấn luận viên, Dương Quốc Tuần và Lee Hojin vẻ mặt như đã biết trước.
"Không biết đặc tính của kỳ vật mà lao vào chiến thì chỉ có đường thua mà thôi. Chớ nói gì năng lực của Độc Huyền Cầm thực sự là khắc chế hoàn toàn cô ấy."
Nhìn đến vẻ mặt kinh ngạc của Lâm.
Kim Chủ nhịn không được mà mở miệng ra giải thích.
Lâm hơi gật đầu, những người đại diện nước Hàn này nhìn qua có vẻ vô cùng vênh váo nhưng không có ai đơn giản cả.
Lâm còn nhớ lời ông mình từng nói, những người thua nổi và những người không thua nổi.
Hắn hơi nhìn về hướng Lee Ryok, người này được đánh giá là mạnh thuộc top của thế hệ trẻ.
Hắn cũng muốn biết người này mạnh đến mức nào.
Đúng lúc này tất cả mọi người đều nhìn về hướng bầu trời.
Bảy chấm đen từ đằng xa bay đến.
Dần dần hiện ra hình ảnh 7 người.
Bọn họ đều mặc đồ tác chiến từ đầu đến chân, ngay cả mắt đều không lộ ra ngoài.
Trong lúc Lâm còn đang nghĩ họ là ai, thì tất cả mọi người xung quanh, kể cả các huấn luận viên, Dương Quốc Tuấn, Lee Hojin và toàn bộ thành viên của nước Hàn đều đã đứng thẳng người làm tư thế chào.
Lâm cũng không thể làm gì khác là chào theo.
Khi 7 người này đến gần Lâm mới cảm nhận được một thứ áp lực vô cùng kinh khủng.
Áp lực này hắn đã cảm nhận một lần từ lần gặp Thiên Ưng đại nhân.
Hắn biết thứ này gọi là sát khí, 7 người này chắc hẳn đều đi ra từ núi thây biển máu.
Người đứng đầu lúc này mới tháo mặt na xuống chào đáp lại mọi người:
"Anh Tuấn lâu quá không gặp."
"Haha, anh cũng không nghĩ sẽ gặp em ở đây. Nghe nói em đi làm nhiệm vụ ở No.02 mà?"
"Em xong rồi, còn dư lại 3 ngày nên về thăm nhà một tí."
Lâm lúc này không thể không nhỏ giọng hỏi Kim Chủ:
"Ai vậy?"
Kim Chủ nghe xong thì dùng ánh mắt không thể tin được nhìn về Lâm.
Dù hắn đã biết Lâm hoàn toàn không có kiến thức gì về các đại nhân vật.
Nhưng cả đến người này cũng không biết thì Kim Chủ cũng cạn lời.
"Đặc Cấp đội trưởng Võ Thiên."
Lâm nghe xong thì kinh ngạc nhìn về hướng Võ Thiên.
Hắn đã nghe qua rất nhiều về vị này, hắn không ngờ có cơ hội nhìn thấy sớm như vậy.
"Haha, đang tổ chứ tỉ thí hả, năm nay có ai đáng chú ý không?"
Võ Thiên lúc này cười nhìn tất cả mọi người.
Khi nhìn đến Kim Chủ và Lâm thì hơi dừng lại một chút rồi lướt qua những người khác.
Lâm cảm giác như mình mình bị nhìn thấu tất cả mọi thứ.
Hắn đã hỏi qua Cẩn, vị này có năng lực hoàn mỹ sao chép.
Võ Thiên có thể sao chép lại thiên phú của người khác.
Không ai biết tối đa Võ Thiên có thể chứa đựng bao nhiêu loại thiên phú.
Nhưng có trận chiến hắn đã sử dụng cùng lúc 3 loại.
Cũng không ai biết phương thức sao chép của hắn là gì.
Tất cả đều là bí ẩn.
Lâm nhìn về 6 người đứng sau Võ Thiên.
Đây là thành viên của tiểu đội đặc cấp.
Nghe nói tất cả bọn họ đều là triệu người chọn một.
Mỗi một người đều là siêu việt cùng cảnh.
"Cũng có vài người rất thú vị, đang chuẩn bị diễn ra trận cuối. Em cũng lên đây ngồi xem đi, cả mọi người nữa."
Dương Quốc Tuấn lúc này mới lên tiếng.
Mọi người lập tức trở về vị trí của mình, trên khán đài cũng nhiều ra 7 cái ghế.
Lee Ryok nhìn chằm chằm Võ Thiên sau đó nhảy về võ đài.
Han và Hoàng Nam tựa hồ đã có bàn bạc trước, người lên đài là Kh'rom Han.
Vừa lên bắt đầu Ryok đã lập tức mở ra lĩnh vực của mình.
Xung quanh hắn nhiệt độ cấp tốc giảm xuống, tạo thành một khu hoàn toàn là băng tuyết.
Han lúc này cũng không quan tâm đến lĩnh vực, mà lao thẳng người Ryok.
Vừa vào trong tốc độ của hắn đã hơi chậm lại.
Trên làn da của hắn cũng nổi lên một tầng băng mỏng.
Hắn vung đấm về Ryok nhưng đối phương rất nhẹ nhõm tránh được.
Ryok sử dụng vũ là đao.
Ở trong lĩnh vực ưu thế tốc độ của hắn quá rõ ràng.
Hắn liên tục chém về Han, dù thân thể của Han vô cùng mạnh mẽ, Han đã ngăn chặn hầu hết sát thương.
Nhưng sau một hồi hắn vẫn bị chi chít các v·ết t·hương.
Nhưng v·ết t·hương này lập tức bị hàn khí xâm nhập vào.
Han lập tức phải lui lại sử dụng huyết khí để ép hàn khí ra.
Tiến vào trong lĩnh vực ảnh hưởng đến tốc độ của hắn quá nhiều.
Hắn hơi liếc về vị trí của Võ Thiên.
Một khắc sau toàn thân của hắn lập tức nổi lên một tần ánh sáng.
"Chiến Binh Tận Thế"
(cảm ơn bạn Snakewater và 8ricee đã đề cử)