Chương 52: Vladimir Ivan
Nhưng trận chiến tiếp theo bên nước Nam không có ai thắng cả.
Sắc mặt của Dương Quốc Tuấn lúc này rất âm trầm.
Trừ Lâm Trùng Lâm, những người khác đều đã bại trận.
Đặc biệt là trận đấu của Lee Ryok.
Chỉ một đòn duy nhất, đại diện nước Nam không rõ sinh tử.
Bên dưới kháng đài tất cả mọi học viên đều im lặng.
Đại diện nước Hàn quá mạnh.
Bảng xếp hạng thiên tài của năm nay chưa có.
Nhưng nhiều chuyên gia cho rằng Lee Ryok có khả năng đứng thứ 14.
Điều đó có nghĩa là còn 13 người khác được chuyên gia đánh giá cực kì cao.
Cùng lúc đó, ở một nơi xa xôi trên bắc bán cầu.
"Cậu Ivan, người của nước Hàn đã đến khiêu chiến nước Nam. Các cuộc so tài hiện đang diễn ra tại Hà Nội."
Người lên tiếng là một lão nhân râu tóc trắng phơ.
Ông mặc một bộ đồ quản gia.
Ông đang tiêu chuẩn quý tộc đưa khăn cho một thanh niên.
Người thanh niên này cực kì vạm vỡ.
Thân cao đến hơn 2m.
Làn da trắng như tuyết, cùng với mái tóc vàng và đôi mắt màu xanh ngọc.
Có thể nói là vẻ đẹp tiêu chuẩn của một người dân Hùng quốc.
"Chú ý là được rồi, nước Nam là đồng minh tuyệt đối của chúng ta. Nhưng họ cũng không yếu ớt đến mức chúng ta phải thời khắc bảo vệ."
Vladimir Ivan nhận lấy khăn lau mặt rồi lên tiếp đáp lại.
"Dạ vâng. Còn Micheal Dan của Ưng quốc và Diệp Thiên của Tung Của đều đã bế quan tu luyện."
"Ta biết rồi. Ông đi ra ngoài đi."
Quản gia Khaliz vâng một tiếng rồi đi ra ngoài.
Trước khi đóng cửa ông tràn đầy cảm khái nhìn về bóng lưng của Ivan.
2 người vừa rồi ông nói tên cùng Ivan là 3 người mạnh nhất thế hệ trẻ hiện tại của thế giới.
Vladimir Ivan luôn ép 2 người kia một đầu.
Dù chưa có gì chính thức xác nhận nhưng rất nhiều người đều công nhận Ivan là đệ nhất thiên tài.
Ông là người nhìn Ivan lớn lên.
Ông hiểu rất rõ sự kinh khủng của Ivan.
Nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi xoay người rời đi.
Quay trở lại với quân khu 3.
Lúc này đã đến lượt bên phía đại diện nước Nam khiêu chiến.
Người đầu tiên nhận khiêu chiến chính là Sung Reul.
Ở dưới đài mọi người lại lâm vào một chút khó khăn.
Bởi vì bọn họ cũng không muốn xa luân chiến.
Nên hiện tại nếu người quá nên đi lên.
Thì những người còn lại không ai có thể đối phó được.
Còn nếu quá yếu thì sẽ thua rất thảm.
Trong lúc mọi người còn đang bàn tán xem ai sẽ là người đi lên.
Nguyễn Văn Cẩn đã đi ra khỏi hàng.
Hắn nhìn về huấn luận viên lên tiếng:
"Báo cáo, Nguyễn Văn Cẩn xin chiến."
Đào Đức Vũ nhìn về Cẩn, trong đầu nhanh chóng hiện lên tư liệu về người này.
Tuy không thể so sánh cùng những đỉnh cấp thiên tài nhưng dù sao cũng là một thiên tài.
"Lên đi"
"Cảm ơn huấn luận viên."
Đạt được sự đồng ý, Cẩn nhanh chóng đi lên sàn thi đấu.
Tất cả những người còn lại đều nhìn Cẩn.
Cẩn không quá nổi danh, chỉ có vài người biết về hắn.
Sau một hồi, mọi người cũng đã nắm được thông tin cơ bản của người này.
Họ đều lo lắng nhìn lên sàn thi đấu.
Nếu Cẩn không có át chủ bài nào thì sẽ rất khó đánh thắng Kang Moran.
Hai bên cũng không chào nhau hay giới thiệu gì cả.
Sau một tiếng bắt đầu.
Cận vận dụng linh lực đạp bộ pháp bay ngược về sau.
Hai tay nhanh chóng kết ấn.
"Hỏa Vũ Thuật"
Linh khí từ trong tay Cẩn bay ra hóa thành một cơn mưa lửa hướng về đối thủ.
Cơn mưa lửa này phong tỏa toàn phương vị của Kang Moran.
Reul lúc này mặc cũng không đổi sắc.
"Thiết Y"
Toàn thân hắn hơi nổi lên một vòng sáng nhạt.
Hắn nhanh chóng xông qua cơn mưa lửa này.
Sức mạnh của thể tu hắn thể hiện một cách rất rõ ràng.
Dù rất nhiều đốm lửa trúng vào thân thể nhưng chỉ để lại trên người hắn vài vết hơi đỏ mà thôi.
Nhưng ngay khi hắn vừa thoát khỏi cơn mưa lửa thì con ngươi của hắn co rụt lại.
Ngay trước mắt hắn là một viên hỏa cầu to chừng nắm tay.
Điều đáng nói chính là ngọn lựa này màu xanh.
Tất cả mọi người đều biết rằng ngon lửa màu xanh có nhiệt độ cao gấp nhiều lần màu đỏ và vàng.
Kang Moran lúc này đã không kịp mượn lực để tránh, hắn chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng.
Hai tay hắn đang chéo trước ngực, đồng thời cũng hiện lên một vòng huyết khí.
"Ầm"
Lực phản chấn cực mạnh khiến Kang Moran lùi về sau 4-5 bước mới có thể ổn định thân hình.
Ngay lúc này hắn đạp bộ pháp tránh sang một bên.
"Ầm Ầm Ầm"
Tại chỗ hắn vừa đứng là 3 viên hỏa cầu đập xuống.
Vừa tránh được đòn này, hắn nhanh chóng di chuyển thân hình ngẩn đầu nhìn về Cẩn.
Nhìn đến Cẩn thì hắn lập tức kinh ngạc.
Lúc này toàn thân của Cẩn bắt đầu bị bao phủ bởi làn khói dày đặt.
Nhìn thấy Cẩn sắp biến mất trong làn khói.
Reul cắn răng vận dụng huyết khí.
Ra đòn chính là Xuyên Sơn Thức.
Khí lãng cực nhanh t·ấn c·ông vào vị trí của Cẩn.
Nhưng làm hắn thất vọng, trừ xuyên thấu qua làn khói, thì không đánh trúng ai cả.
Mọi người nhìn thấy một màn này đều ngạc nhiên.
Biện pháp này để tránh chiêu công kích từ xa của Moran rất tốt.
Nhưng nó cũng có một vấn đề là Cẩn không thể công kích được Moran.
Ngay khi mọi người còn đang nghi vấn, lại là một viên hỏa cầu bay thẳng về Moran.
Kang Moran phản ứng cực nhanh.
Điều hắn làm làm không phải né tránh mà tung một đấm về hướng hỏa cầu phát ra.
Sau đó hắn nhanh chóng tránh sang một bên.
Luồng khí lãng đi xuyên qua làn khói.
Hắn cũng không quá đặt niềm tin vào đòn vừa rồi.
Kang Moran cũng không vội.
Nếu đối phương đấu pháp là như thế này thì đối phương thua chắc.
Chiến đấu kiểu tiêu hao này thể luôn có ưu thế vượt trội.
Hắn rất e ngại loại hỏa cầu xanh này vậy nên không có lựa chọn xông vào.
Khi đối phương không thể tung ra đòn hỏa cầu xanh này nữa thì kết quả đã xác định.
Hắn vừa ổn định thân hình thì một viên hỏa cầu bay thẳng về hắn.
Hắn thành thục tung ra một quyền sau đó né tránh.
Khi hắn vừa chạm đất, lại là một viên hỏa cầu bay đến tốc độ cực nhanh.
Lông tơ của Kang Moran dựng lên.
Hắn cảm giác được viên hỏa cầu này khác với những đòn vừa rồi.
Ngay lúc hắn định tránh thì con ngươi hắn co rụt lại.
Không biết từ lúc nào sàn đấu đã trở thành bùn và cấp tốc khô lại.
Chỉ chậm một nhịp này làm hắn không thể tránh được.
Hai tay hắn che trước ngực.
"Ầm"
Hai tay của hắn bị phỏng nặng.
Nhìn đến phần thịt đã bị cháy đen, thậm chí đã lộ ra xương.
Thân thể của một thể tu vô cùng mạnh mẽ mà bị cháy đến mức này.
Có thể thấy hỏa cầu vừa rồi không đơn giản.
Nhìn đến v·ết t·hương của Kang Moran tất cả người khác đều hít một ngụm khí lạnh.
Nhưng không đợi hắn ổng định lại tinh thần.
Từ dưới đất phóng ra một gai nhọn làm bằng đá nhắm ngay nguc hắn.
"Là địa thứ"
Lập tức có người kinh hô.
Những người khác cũng kinh ngạc.
Lúc này Dương Quốc Tuấn cũng kinh ngạc hiện khắp gương mặt.
Bởi vì mau chóng tăng lên thực lực nên lượng thuật pháp và võ kỹ của mỗi người đều không nhiều.
Để không ảnh hưởng đến tộc độ tu luyện, mọi người thường chỉ luyện một môn thân pháp cùng 1 đến 2 môn võ kỹ và thuật pháp khác.
Nhưng hiện tại Cẩn đã thi triển ra không ít thân pháp, hỏa vũ, hỏa cầu, hỏa vụ, địa thứ.
Hắn nắm giữ ít nhất 5 môn thuật pháp, đồng thời sở hữu 2 loại thuộc tính linh khí.
"Đây là một thiên tài thuật pháp"
Ánh mắt hắn sáng lên nhìn về hướng cẩn.
"Ầm"
Lực v·a c·hạm khiến Moran bay ngược ra sau.
Một ngụm máu lập tức bị ói ra.
Không chờ Cẩn tung ra đòn tiếp theo hắn đã lên tiếng:
"Nhận thua"
Ánh mắt hắn tràn đầy không cam lòng nhìn về Cẩn.
Nếu cho hắn chiến đấu thêm lần nữa hắn sẽ chiến thắng.
Hắn đã hiểu tại sao dù làn khói dày đặc Cẩn vẫn có thể chính xác công kích đến mình.
Thì ra là sở hữu thổ hệ linh khí, Cẩn có thể cảm ứng được vị trí của Moran.
Cẩn lúc này từ trong làn khói đi ra.
Gương mặt của hắn đã hơi trắng.
Liên tục tung ra hỏa cầu cùng địa thứ có chút làm hắn không gánh nổi.
(Cảm ơn bạn Snakewater và Khoan đã đề cử. Mấy hôm nay mình đi ra mắt nhà người yêu. Say không thấy bầu trời ngày mai.)