Chương 50: Sung Reul, Nhập Thế
Quy tắc giao lưu vô cùng đơn giản.
Lượt đầu tiên sẽ là đại diện nước Hàn chọn đối thủ cho mình.
Nếu họ thắng thì sẽ đến lượt thứ 2.
Đại diện nước Nam sẽ khiêu chiến họ.
"Không nghĩ rằng một kẻ như con ma bệnh như thế lại là vào được trại tập huấn. Xem ra tiêu chuẩn ở đây rất thấp."
"Đừng khinh thường hắn. Nghe nói hắn trời sinh thần lực. Người ở đây gọi hắn là Mãnh Hổ Phương Nam Mai Tùng Phong. Hắn là một trong 3 người mạnh nhất."
Lee Boram ngồi bên cạnh ôm kiếm khẽ nhíu mày nói.
"Ha, hắn sao? Nhìn không ra đó là mãnh hổ nha."
Tuy là lời nói vẫn rất cợt nhả.
Nhưng ánh mắt của Kang Heesul đã trở nên vô cùng sắc bén.
Hắn có thể trêu trọc đối thủ. Nhưng hắn cũng không muốn khinh địch mà bại trận.
Nghe Boram nói người này là top 3, vừa vặn hắn cũng là người mạnh thứ 3.
Đáy mắt hắn xuất hiện một tia chiến ý.
Người đầu tiên của đại diện nước Hàn là Sung Reul.
Không thể không nói, nếu chỉ xét về ngoại hình.
Những tuyển thủ nước Hàn rất vượt trội.
Hắn ôm lấy thương của mình đảo mắt một lượt tìm kiếm đối thủ.
Ánh mắt hắn dừng lại trên mỗi người dừng lại trên mỗi người dùng thương.
Khi ánh mắt hắn quét đến người Lâm, lập tức hắn nở một nụ cười:
"Ngươi rồi."
Hắn cảm giác được Lâm là một thể tu, hắn thích một đối thủ mạnh.
Lâm lúc này cũng rất hưng phấn.
Đây có thể nói là trận chiến lớn đầu tiên của hắn.
Lần tuyển chọn ở Quy Nhơn hắn còn chưa kịp làm gì cả.
Hắn nắm lấy thương đi bộ đến võ đài sau đó tung người lên.
Cả 2 người đứng cách nhau khoảng 5m.
Khoảng cách này tuyệt đối không xa đối với người tập võ.
Tất cả mọi người bên dưới đều im lặng theo dõi.
Họ biết rằng người đến được đây đều không đơn giản.
Huống chi là đại diện của một quốc gia.
Nương theo tiếng bắt đầu Sung Reul lao về hướng Lâm như tên bắn.
Một thương đâm về thẳng ngực của Lâm.
"Phá Sơn Thương"
Một thương này ra mọi người ở dưới sắc mặt đều thay đổi.
"Phàm cấp trung phẩm hơn nữa đã vô hạn đến gần thông hiểu."
Một người nhỏ giọng kinh ngạc.
Lâm lúc này cũng có chút kh·iếp sợ.
Hắn hiện tại cũng không phải không biết gì như trước.
Thiên hạ võ học, linh kỹ chia làm 3 đẳng cấp.
Phàm cấp hạ, trung, thượng ứng đối với Phàm nhân tam cảnh Trảm Thập, Phá Bách, Đấu Thiên.
Siêu Phàm cấp ha, trung, thượng đối ứng với Siêu Phàm tam cảnh Trấn Tướng, Thống Soái, Phong Hầu.
Cuối cùng là Thần Cấp cũng chia làm 3 bậc ứng với Phong Vương, Phong Thánh, Phong Thần.
Lâm dù rất ngạc nhiên nhưng vẫn không loạn.
Hắn sử dụng là cơ sở thương pháp.
Tốc độ ra thường của Lâm nhanh hơn Sung Reul vài phần.
Hắn dùng một cú quét thương để cản cú t·ấn c·ông của đối phương.
Bởi vì khi giao chiến với một cao thủ dùng thương.
Chỉ cần lựa chọn tránh chiêu đầu tiên, đón chờ hắn chính là thế công mãnh liệt không cho cơ hội trở tay.
"Ầm"
Một tiếng đinh tai nhức óc vang lên.
Lực phản chấn rất mạnh.
Lâm khẽ lùi về sau một bước.
Sung Reul thì một đòn phá chiêu, đồng thời cũng bị đẩy sang phải 2 bước.
"Người này cơ sở thật khủng kh·iếp. Không vận dụng võ kỹ lại có thể ung dung phá chiêu."
Ánh mắt Dương Quốc Tuấn lóe lên một tia kinh ngạc nói thầm.
Lee Hojin ở bên cạnh hơi nhíu mày một chút nhưng rất nhanh đã giãn ra.
Tiếp theo trên võ đài diễn ra một màn khá kì quặc.
Sung Reul dù t·ấn c·ông thế nào đều bị Lâm dùng một đòn phá đi.
Những người ở dưới kháng đài đã kinh ngạc đến ngây người rồi.
"Mẹ, có người đem cơ sở thương pháp luyện đến nửa bước nhập thế."
"Đúng vậy a, cái đồ chơi này luyện đến thông hiểu đã đầy đủ sử dụng. Bình thường không có ai dành thời gian để luyện lên tinh thông cả."
"Người kia chắc hẳn rất khó chịu, haha."
Giờ phút này Sung Reul thật sự khó chịu.
Người này lực lượng không hề kém hắn.
Thương pháp của Lâm cũng không tinh diệu bằng hắn.
Nhưng mỗi lần hắn ra chiêu, đối phương đều có thể dùng một đòn phá giải.
Dương Quốc Tuấn lúc này đã kích động lên.
"Thiên tài, thằng nhóc này là thiên tài. Không ngờ lại nắm lấy đối phương làm người luyện tập thương pháp. 18 tuổi thương pháp tiếp cận nhập thế, rất tốt."
Lâm lúc này không biết người khác nghĩ gì.
Hắn đang ở một trạng thái rất tuyệt.
Hắn nhìn thấy từng cử động của đối phương, hắn chỉ cần đơn giản đã hóa giải thế công.
Sung Reul lúc này đã cảm giác được mình bị xem như bồi luyện.
Trên gương mặt hắn đã xuất hiện phẫn nộ.
Hắn muốn dùng toàn lực, hắn quá nhân từ.
Giờ phút này đồng tử của hắn nhỏ lại như cây kim.
Tóc cũng chuyển sang trắng.
Tay cũng xuất hiện lông trắng.
Hắn phát động siêu năng lực Kim Cương Ma Viên.
Lại là một thức Phá Sơn Thương đi ra.
"Ầm"
Vẫn là một tiếng v·a c·hạm nhưng lần này kết quả đã khác.
Hắn đứng sừng sững còn Lâm lùi về sau hơn 10 bước, sau đó phải lộn mèo một lần mới có thể ổn định thân hình.
Giờ khắc này thực lực song phương bỗng dưng có khác biệt rất lớn.
Hắn vừa ổn định thân hình Sung Reul đã lao đến.
Một thương đâm thẳng về ngực hắn.
Lâm không thể làm gì hơn là đạp huyễn bộ tránh sang một bên.
Reul biến chiêu cực nhanh, một thương quét qua đập vào ngực Lâm.
Lâm không thể làm gì khác mà chỉ có thể dùng thương đỡ.
"Ầm"
Lực phản chấn cực mạnh làm cho thương đập vào ngực Lâm.
Hắn bay ngược ra sau lắn vài vòng trên đất rồi đứng dậy.
Hắn cảm giác được phần ngực kịch kiệt đau nhức.
Nhưng 9 lần rèn thể cho hắn một sức phòng ngự kinh người.
Mọi thứ chỉ dừng lại ở đau mà thôi.
Cắn răng một cái hắn làm ra quyết định.
Hắn không ngờ chỉ ngày đầu tiên mà mình đã phải lộ ra.
Hắn ấn chuỗi hạt ở 2 bên cổ tay một cái.
Không sai, hắn kể từ khi đến Thiền Viện đến nay chưa từng tháo các chuỗi hạt ra mà chỉ có đeo thêm.
"Ầm"
"Ầm"
"Ầm"
"Ầm"
Liên tục là tiếng các chuỗi hạt rơi xuống đất. 2 tay 2 chân, tổng cộng là 8 cái.
4 chuỗi hat mới này quà của Tuê Hải sư thúc. thực lực hắn càng mạnh thì nó sẽ càng nặng.
Tổng cộng 8 chuỗi hạt lên đến 6 tấn.
Một cảm giác nhẹ nhàng từ lâu hắn mới có.
Ngay khi người khác còn chưa kịp kinh ngạc vì những chuỗi hạt này.
Thân hình hắn như tên ra khỏi cung.
Tốc độ này tuyệt đối là nhanh nhất từ trước đến giờ Lâm có thể đạt đến.
Vẫn không có bất gì hoa mỹ nào cả.
Cơ sở thương pháp- Đâm.
"Đùng"
Tốc độ quá nhanh, Reul chỉ kịp đưa thương lên đỡ.
Thế cực thay đổi, Reul bị một đòn này đẩy bay ngược ra sau.
Một thương đâm ra ở cực hạn này, Lâm dương như đã nắm bắt được gì đó.
Hắn đã đạt đến tinh thông viên mãn một thời gian dài rồi.
Giờ phút này hắn đã đạt được cảnh giới mới. Hắn không biết đó là gì.
Nhưng nó rất kì diệu.
Tiếp đó là một màn điên cuồng t·ấn c·ông của Lâm.
Giờ phút này tất cả mọi người xem như hiểu.
Vị này trừ cơ sở thương pháp ra, hoàn toàn không biết một chiêu thức nào nữa cả.
Chiến đấu quả thực là cay con mắt.
Đâm, đập, quét, gạt. Tất cả đều dùng động tác cơ sở.
"Chịu thua"
Giọng nói của Reul vang lên.
Hắn rất sảng khoái. Thua là thua.
Người này cơ sở quá kinh khủng.
Hắn phòng đoán ít nhất cũng phải 7 rèn mới đột phá Trảm Thập.
Dù hắn dùng siêu năng lực cũng không thắng được.
Hắn cũng không ngốc.
Hắn cũng không muốn liều mạng để b·ị t·hương.
Dù sao việc đến Học Viện Chiến Tranh quan trọng hơn.
Lâm hơi kinh ngạc nhìn về người này.
Lâm lại một lần nữa bị nghẹn.
Hắn quả thật muốn đánh một trận thật sản khoái.