Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khí Vận Chi Tử Chỉ Là Đồ Ăn

Chương 11: Tu Tiên Giả




Chương 11: Tu Tiên Giả

Không biết có phải ảo giác hay không nhưng Lâm cảm giác cơ của mình rắn chắc hơn rất nhiều. Hắn nhìn vào Thiên Thư đang xuất hiện trước mặt

"Nỗ lực qua cơn đau, tinh thần +0,1 ki"

"Nỗ lực qua cơn đau, tinh thần +0,5 ki"

Giờ cậu ta mới biết khi không đọc thì các lời nhắc này sẽ tồn tại đến khi hắn chú ý mới thôi.

Tinh thần gia tăng gấp 10 lần bình thường. Giờ hắn hiểu tại sao dù là chỉ luyện thể nhưng mà tinh thần của các thể tu lại cao như vây. Trải qua cơn đau kinh hoàng đến thế thì ý chí không cao mới là lạ.

Vừa nhớ lại cơn đau đó mặt Lâm đã tát đi vì sợ. Cậu ta không thể tưởng tượng nổi cơn đau như vậy lại có thể tồn tại. Chỉ là suy nghĩ thoáng qua về nó lông tơ khắp cả người đã dựng lên cả rồi.

Sờ túi quần để tìm điện thoại nhưng không thấy đâu. Hắn đi ra phòng khách thì thấy nội đang xem "Ai là triệu phú".

Đây là chương trình yêu thích của nội. Giữa một cái showbiz chướng khí mù mịt thì đây là thứ duy nhất ông xem trừ thời sự. Những câu hỏi dành cho người có học thứ chứ không phải những câu hỏi nhí nhố về các nghệ sĩ.



Nhìn đồng hồ thì thấy đang là 21h13. Lâm còn nhớ lúc bắt đầu tập là 15h, khi sắp trải qua thứ cực hình kia hắn có liếc qua đồng hồ là 16h40.

"Dậy rồi à? mới có 4 tiếng sớm hơn nội nghĩ. Thấy chén thuốc trên bàn không? Uống đi." Thấy cháu mình đi ra, Lâm Nhất Tiếu vừa nói vừa đưa tay chỉ lên bàn.

Nhìn theo hướng tay nội thì thấy trên bàn đang đặt một cái chén. Dưới ánh đèn Lâm có thể thấy nước trong đó đen thui, không biết là thuốc gì và điện thoại đang đặt trên bàn. Tâm trạng vừa ổn định, khi nhìn đến chén thuốc thì mặt hắn lại tái đi trông thấy. Đúng là một lần bị rắn cắn thì cả đời sợ dây thừng. Cậu ta có chút sầu thảm mà nhìn ngược lại nội mình.

Nhìn đến biểu cảm này của cháu mình thì Lâm Nhất Tiếu bật cười thành tiếng:

"Haha, đừng lo. Thuốc bổ thôi, luyện thể không phải chuyện đơn giản. Phải kết hợp cả rèn luyện tự thân và kết hợp dược vật. Thời gian không đợi ta đâu."

Ông nói lời này thì Lâm ngay lập tức hiểu. Đúng là thời gian không đợi người, hắn còn nhớ ông nói nếu 60 mà chưa thành Đấu Thiên thì sẽ c·hết vì ám thương. Nghĩ đến đây cậu ta không do dự mà cầm chén thuốc uống một hơi cạn sạch.

Rất may mắn là chén thuốc này chỉ đắng thôi. Uống xong Lâm kiểm tra điện thoại xem có ai liên lạc mình không. Vừa cầm điện thoại lên hắn vừa hỏi:

"Chén thuốc này với thuốc ngâm lúc chiều là sao vậy nội?"



"Bí dược của nhà chúng ta. Hầu hết mọi công pháp luyện thể đều đi kèm bí dược để hỗ trợ tu luyện. Loại lúc chiều con ngâm là để hồi phục và rèn luyện cơ bắp, xương cốt của con. Không có sức mạnh nào là từ trên trời rơi xuống cả."

Khi Lâm Nhất Tiếu nói điều này ông dùng ánh mắt rất có thâm ý nhìn cháu mình. Không đợi Lâm trả lời ông đã nói tiếp:

"Còn chén thuốc này là để bổ dưỡng chất, lúc con b·ất t·ỉnh nội đã cho con uống 1 chén rồi. Thân thể cường hóa đồng nghĩa với con cần nhiều dinh dưỡng hơn. Luyện thể mà không bổ sung đủ thì con sẽ c·hết trước khi mạnh đó."

Lâm hiểu nội mình đang ám chỉ điều gì. Chắc hẳn cha đã nói về việc mình tập thể dục và sự thay đổi của mình trong 1 tuần qua. Năng lực này quá nghịch thiên. Hắn có chút ngượng ngùng vì đã giấu mọi người trong nhà.

"Lúc trưa nội nói linh hồn đúng là con, là có ý gì vậy ông?" Lâm hỏi.

Lâm Nhất Tiếu nghe cháu mình hỏi vậy không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: "Con chưa đọc cuốn sách về tu tiên giả à?"

Lâm lắc đầu hỏi lại: "Điều này có liên quan gì nhau ạ?"

Nhìn gương mặt mờ mịt của cháu mình, Lâm Nhất Tiếu thở dài nói với hắn: "Vậy để nội nói với con một chút về tu tiên giả, những điều này không phải ai cũng biết. Nhà chúng ta biết là nhờ tổ tiên viết lại. Nội cùng từng gặp một lần. Con biết điểm đặc biệt nhất của tu tiên giả là gì không?"



Lúc này Lâm không biết rằng có 1 màng mỏng, bằng mắt thường rất khó nhìn thấy bao quanh căng nhà. Nếu có người đừng ở ngoài màng chắn này sẽ bất ngờ phát hiện không hề nghe được bất kì điều gì từ bên trong cả.

Nghe nội hỏi như vậy Lâm nghĩ ngợi mà trả lời ngay: "Là tuổi thọ, con thấy trong sách đề cập đến vấn đề này rất nhiều."

Lâm Nhất Tiếu nghe vậy thì gật đầu từ tốn nói: "Không sai, chính là tuổi thọ. Thật ra về mặt bản chất tu tiên giả hay linh giả là một. Chỉ là cách gọi khác nhau mà thôi. Linh giả chỉ đơn thuần là dùng linh khí hay dược vật để lớn mạnh bản thân. Còn tu tiên giả trừ linh khí họ còn dùng tinh hoa đất trời để thăng hoa bản thân mình. Tạo thành sự khác biệt về mặt cấp độ sinh vật dẫn đến bọn họ có tuổi thọ rất dài. Tinh hoa trời đất là thứ rất mơ hồ, con có thể nhìn thấy rừng rậm nhiệt đới và sa mạc. Ở địa phương tinh hoa nhiều, ở đó sẽ phát triển tươi tốt và ngược lại thì hoàn cảnh sẽ rất khắc nghiệt. Hãy tưởng tượng nơi con đang sống mà bị đám tu tiên rút đi tinh hoa thì sẽ thế nào? Chờ đón con sẽ là m·ưa b·ão, đ·ộng đ·ất h·ạn h·án và cuối cùng sẽ trở thành một vùng đất c·hết."

Cảm thấy mình nói đủ nhiều, ông ngừng lại chờ Lâm tiêu hóa. Lâm Nhất Tiếu không muốn cháu mình đối mặt với tu tiên giả quá sớm. Nhưng trang bị kiến thức là điều tất yếu.

"Việc hấp thu tinh hoa đất trời giống như b·uôn l·ậu vậy. Nó là trái với tự nhiên và không được phép. Nhưng con người chúng ta rất thông minh, bằng cách dùng khí vận và công đức của bản thân để bù vào nơi bị hấp thụ. Nó sẽ đánh lừa được thiên đạo. Bởi vậy người ta hay nói tu tiên là nghịch thiên mà đi. Ưu điểm rất rõ ràng đó là sinh mệt tăng lên rất nhiều. Nhược điểm đó là khí vận và công đức của người đó sẽ rất kém. Uống nước có thể sặc mà c·hết, tu luyện dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, vừa ra cửa đã gặp kẻ thù. Đó là nói về khí vận, nghe tên con có thể hiểu được ha. Còn về công đức con có thể hiểu rằng đó là đóng góp của con cho phương thế giới này. Công đức càng cao con làm mọi thứ càng dễ dàng, điển hình nhất là tu luyện. Con sẽ phá cảnh giới rất đơn giản và ngược lại. Con có thắc mắc gì không? Không có thì ông nói tiếp."

Lâm nghe ông hỏi vậy thì trầm ngâm trong chốc lát rồi lắc đầu. Hắn tiếp tục lắng nghe nội giảng. Sau một lát thì cũng nắm được lí do tại sao lúc trưa ông lại nói như vậy. Cậu ta không thể không thán phục trí tuệ của các bậc tiền nhân.

Các tu tiên giả nhận thấy nhược điểm của mình nên đã nghĩ ra biện pháp khắc phục. Đó là hấp thu của người khác. Nhưng việc này không hề đơn giản như ăn chén cơm, húp chén canh bời vì hấp thu khí vận cũng là trái phép. Phương pháp hay sử dụng nhất đó là dùng một phần linh hồn của mình cài vào trong người có khí vận cao.

Bằng vào thủ đoạn cao siêu của tu tiên giả. Làm cho linh hồn của khí vận chi tử bị đồng hóa. Sau khi đã bị đồng hóa thì khí vận của kẻ đó nghiễm nhiên cũng trở thành miếng bánh cho tu tiên giả hấp thu mà thôi.

Nghe nội kể đến thủ đoạn của các vị tu tiên giả. Mồ hôi lạnh của Lâm chảy ướt hết cả sống lưng. Nhiều người đọc truyện chắc hẳn sẽ biết đến, đó chính là xuyên việt và hệ thống. Xuyên qua xong dung hợp trí nhớ, đây chính là thiết lập cơ bản. Từ thời khắc nội tâm vị khí vận chi tử này chấp nhận chuyện đó thì đã bước vào con đường bị đồng hóa.

Và điều kinh khủng hơn đó chính là không hề có thứ gọi là xuyên việt. Tất cả chỉ là huyễn cảnh mà các vị tu tiên tạo ra. Còn về hệ thống, bản thân nhận được sức mạnh mà không cần bỏ ra đại giới gì. Bởi vì đó là sức mạnh của vị kia, đang kiếm 1 cái cớ để được sự chấp nhận mà dễ dàng dung hợp mà thôi.

Bản thân như một con rối làm việc theo sự sắp đặt của hệ thống. Nó từ từ thay đổi ý thức cho đến thể xác. Kết quả là bản thân bị thay thế bởi người khác lúc nào không biết. Cho đến một ngày vị khí vận chi tử này đã hoàn toàn trở thành vị tu tiên nọ. Hắn sẽ bị hấp thu tất cả mọi thứ từ sức mạnh, linh hồn cho đến khí vận. Tất cả mọi thứ.