Chương 12: Chỗ dựa-
Chương 12: Chỗ dựa
Lâm thực sự rất bất ngờ về việc này. Những ngẫm lại cũng đúng, một vị "hiền nhân" từng nói:
"Không làm mà đòi có ăn thì chỉ có ăn đầu B*ồi ăn C*t".
Người ta cho không mình sức mạnh thì tất nhiên người ta cũng phải có mục đích của họ.
"Vậy còn việc trọng sinh thì sao ông? Có ai làm được việc này không?" Lâm hỏi.
"A?" Tựa hồ bất ngờ cháu mình sẽ hỏi vấn đề này Lâm Nhất Tiếu cười đáp:
"Ta đã nói với con về quy tắc đúng không? Con biết quy tắc nào là không thể làm trái không?" Nói lên câu hỏi này ông rất có thâm ý mà nhìn về phía hắn.
Không đợi Lâm trả lời ông đã nói tiếp:
"Đó là thời gian. Thời gian là Không thể bị x·âm p·hạm. Có thể tìm hiểu về nó nhưng không thể can thiệp. Việc can thiệp vào dòng thời gian là tội c·hết. Ta biết là nhiều phim hay truyện nói đến việc trở lại quá khứ hoặc trọng sinh. Nhưng ta có thể cam đoan với con là không thể nào. Có kì vật có thể cho chúng ta xem quá khứ biết tương lai. Nhưng không thể nghịch chuyển về được."
Ngữ khí của Lâm Nhất Tiếu vô cùng chắc chắn. Lâm cảm thấy ông mình nói cũng không sai nếu quá khứ mà dễ thay đổi thì loạn hết rồi. Nhưng mà Lâm có chút nghi ngờ, bởi vì bản thân cậu ta đã trọng sinh. Ngữ khí của hắn có chút ngập ngừng:
"Dạ, con... con thật ra là trọng sinh đó ông"
"Hahaha, ta biết. Thật ra con không được tính là trọng sinh đâu. Nếu ta đoán không sai thì con đã sống ở thế giới do kì vật tạo nên. Nếu con không phù hợp điều kiện thì con sẽ dung hợp với thế giới thực và mọi thứ như chưa hề xảy ra. Tổ tiên từng có ghi chép về điều này rồi. Một số kì vật có thể mô phỏng tương lai. Một năng lực rất nghịch thiên"
"Thì ra là vậy, con hiểu rồi ."
"Ừ, đừng để những câu truyện trên mạng làm con xao động. Những bộ truyện đó con biết là ai viết không?"
"Lẽ nào?" Nghe ông hỏi như vậy, Lâm có loại dự cảm không tốt.
"Là tu tiên giả. Sự đồng hóa đã bắt đầu ngay từ trong văn hóa rồi. Đây không phải phương pháp mới nhưng nó lại vô cùng có tác dụng. Cũng như Tung Của đã xâm nhập vào văn hóa của nước ta vậy. Muốn thống trị triệt để. thì văn hóa là yếu tố không thể bỏ qua. Bọn chúng tiêm nhiễm vào đầu của mọi người rằng xuyên việt hay thức tỉnh hệ thống là chuyện rất chi là may mắn. Chúng cho mọi người thấy chỉ cần có hệ thống là nhân gian vô địch. Vậy nên đến lúc tu tiên giả thực hiện ảo cảnh gần thì kẻ có khí vận sẽ ngay lập tức chấp nhận."
Lâm Nhất Tiếu trả lời để cho Lâm cảm thấy không rét mà run. Hắn tuy không có nghiên cứu về sử nhiều nhưng vì đặc thù gia đình cũng có kiến thức nhất định. Chính sách này có thể gọi là đồng hóa và ngu dân. Khi nước bị đô hộ chấp nhận văn hóa và tín ngưỡng của nước thống trị thì đã triệt để trở thành nô lệ. sẽ mãi mãi không có khả năng trở mình. Bởi vì trong tiềm thức ta đã nhận định mình là nô lệ.
"Một ngày nào đó con sẽ đi ra ngoài xông xáo. Là trưởng bối ta phải nói cho con những điều này. Con phải nhớ cho nghĩ."
Ông nội nhìn Lâm Trùng Lâm rất chăm chú. Cho đến khi hắn hồi thần lại thì mới tiếp tục nói:
"Nếu là một người bình thường con kết giao ai cũng không sao, nhiều chú ý một chút là được. Còn nếu là người tu luyện thì con phải nhớ kỹ những điều này. Thế gian này để nói chung thì có 3 loại người. Quân tử, tiểu nhân và ngụy quân tử. Trong đó quân tử và chân tiểu nhân con đều có thể kết bạn. Quân tử ta không cần nói, những người như này rất ít. Nhưng một khi đã gặp có thể xem là huynh đệ mà đối đãi. Còn chân tiểu nhân thì tính cách nhỏ mọn nhưng bọn họ không giấu đi bản chất của mình. Nếu đã kết bạn chỉ cần đề phòng một thoáng là được. Còn về ngụy quân tử là thứ ta muốn nói đến. Những kẻ này tuyệt đối không nên làm bạn. Chúng có thể cười cùng con, xưng huynh gọi đệ cùng con. Nhưng một khi có chuyện chúng là kẻ đầu tiên đâm con một đao. Con hiểu lời ta nói sao?"
Lâm có chút trầm tư mà không trả lời ngay, sau một lát hắn mới trả lời:
"Chân tiểu nhân có thể kết giao, nhưng phải đề phòng. Còn quân tử thì phải xem đối phương là chân quân tử hay ngụy quân tử mà đối đãi."
"Haha, rất tốt, rất tốt." Lâm Nhất Tiếu giờ phút này rất ngạc nhiên. Ông nói lời này cũng không hi vọng cháu mình có thể hiểu ngay, ông chỉ hi vọng Lâm đi ra ngoài có thể nhiều chú ý hơn.
"Đó là kết bạn, còn thứ hai là đối địch. Con biết đi ra đường điều phải chú ý là gì không?"
"Là thực lực và bối cảnh. Thực lực không so được thì so bối cảnh. Luận thực lực nhà chúng ta không phải thế lực lớn nhưng tuyệt đối không phải thế lực nhỏ. Luận bối cảnh, sau lưng nhà chúng ta có người nhưng không gọi được. Hậu trường nhà chúng ta chỉ có tác dụng khi nhà chúng ta toàn bộ c·hết."
Nghe đến lời này Lâm có chút mộng bức. Cả nhà đều c·hết thì bối cảnh có tác dụng làm gì? Nhìn đến vẻ mặt ngơ ngác của cháu mình. Lâm Nhất Tiếu nở một nụ cười nói rằng:
"Nếu nhà chúng ta c·hết. Người phía sau lưng sẽ xuất hiện trả thù cho chúng ta. Người đó sẽ g·iết sạch bất kì ai, bất kì thế lực nào có nhân quả với nhà chúng ta."
"Mạnh như vậy?" Lâm tràng đầy nghi hoặc hỏi lại nội mình.
"Chính là mạnh như vậy. Con có thể tưởng tượng ra bất kì thứ gì mà con cho là mạnh nhất sau đó nhân 1000 lần lên. Đều không bằng người sau lưng chúng ta."
Lâm rất kinh ngạc với câu nói này của nội. Bởi vì nó không có hạn mức cao nhất. Điều này chỉ có thể nói một điều, người hoặc thế lực sau lưng nhà họ rất mạnh, mạnh tạc thiên cái chủng loại kia.
"Không lẽ chỉ có thể xuất hiện khi nhà ta c·hết hết hả nội?"
"Cũng không phải. Tổ tiên nhà chúng ta từng có hỗ trợ một nhân vật. Vị đó cho chúng ta 2 lời hứa. Thứ nhất ta đã nói cùng con rồi. Còn thứ 2 đó là khi nào Lâm gia chúng ta có một vị thiên tài trước 20 tuổi trở thành Trấn Tướng thể tu thì hãy liên lạc cùng vị đó. Nhưng mà điều thứ 2 này quá khó, quá khó. Trong lịch sử loài người chúng ta Trấn Tưởng trẻ tuối nhất là 24 tuổi. Người này là thiên tài kiệt xuất nhất lịch sử. Trước 20 tuổi Trấn Tướng gần như là chuyện không thể nào."
Nói đến đây trên gương mặt của ông có chút tiếc nuối và xa sút.
"Nếu là đi con đường khác thì trước 20 trở thành Trấn Tướng không phải là không có khả năng. Nhưng thể tu thì quá khó."
Tựa hồ phát giác mình có chút suy bại trước mặt cháu trai. Lâm Nhất Tiếu cười một tiếng sau đó:
"Đừng nói điều này. Ta từng nói với con nếu gặp tu tiên giả thì trực tiếp g·iết. Bây giờ ta lại nói với con về một loại người. Một khi gặp phải thì phải ngàn vạn lần đề phòng. Vạn bất đắc dĩ thì đừng có nương tay."
Lâm lập tức lấy lại tinh thần, hắn biết những thứ này có thể sẽ cứu mạng mình trong tương lai. Trong nhà có một lão như có một bảo, kinh nghiệm sống là thứ rất quý giá.
"Kẻ ta muốn nói đến là kẻ không thua nổi."
"Không thua nổi?" Hắn có chút không hiểu đầu đuôi.
"Đúng, chính là không thua nổi. Đây là những kẻ tự cho bản thân là hơn người. Nhưng cho đến khi gặp người hơn mình thì không chấp nhận. Một khi đã không chấp nhận thì sẽ sinh ra oán hận. Tìm cách dìm người khác xuống để mình nổi bật. Những kẻ này thường rất thâm độc và nhỏ mọn. Một khi gặp phải thì phải cảnh giác trăm ngàn lần." Lâm Nhất Tiếu nhìn cháu mình nói ra những lời cuối cực kì chăm chú.