Chương 6: Bí mật trong ngôi nhà gần bến cảng
Đến hẹn.
Hôm nay thời tiết rất mát, dưới lầu bốc lên mùi chảo nóng cùng tiếng xì xèo.
Động thân một chút, cảm giác thân thể ngày càng khoẻ, nhưng cách thời kì đỉnh cao quá xa.
Như con chó cùng con voi, không cách nào dung hoà cả hai làm một.
Ting!
Có người nhắn tin.
Lý Dương bò dậy, trèo lên ghế kiểm tra tin nhắn.
“Chào ông anh, là tôi đây. Đây là số tài khoản ngân hàng của anh đúng không?”
Là người quản lý kia, coi bộ đã nghĩ thông, thái độ rất trực tiếp.
“Phải!”
Tài khoản của bạn vừa nhận được 5,000,070,000 đồng sau phí.
“Cho tôi số điện thoại của anh.” Lý Dương nhắn lại.
Trước máy tính, một nhà ba người cùng nhau nhìn về phía màn hình.
Mẹ và em gái còn đỡ, chỉ là có chút hoang mang.
Trần Minh thì chỉ có thể giấu tay vào trong túi quần, bởi vì nó đang không ngừng thực hiện động tác giãy c·hết một ngàn lần.
Hồi hợp.
Hoang mang.
Sợ hãi.
Thậm chí muốn trực tiếp nhảy lầu…
Bạn đã được mời vào nhóm chat Mèo Đen.
Chuột bị đẩy bay xuống bàn, Trần Minh kinh hoảng nhặt lên, nhấn vào nút đồng ý.
Chào mừng bạn đã gia nhập nhóm chat Mèo Đen.
Pháo bông bật lên, bay loạn xạ, nổ tanh bành.
Doạ một nhà ba người giật thót một trận.
Cả ba mở to mắt nhìn nhau, Trần Minh run rẩy chat: “Xin chào.”
Sau đó nuốt nước bọt, cảm giác cả người hư thoát, dựa vào ghế thở dốc liên tục.
Sói Trắng chat: “Xin chào, tôi là Sói Trắng. Hãy lấy biệt danh để thuận tiện nói chuyện.”
Biệt danh hả?
Một nhà ba người nhìn nhau, em gái đột nhiên lên tiếng: “Thợ Săn Quỷ đi anh hai.”
Thế là Trần Minh trực tiếp chat lên: “Tôi lấy biệt danh là Thợ Săn Quỷ có được không?”
Sói Trắng chat: “Xin chào, Thợ Săn Quỷ.”
“Xuống ăn sáng!”
Bỗng có tiếng người gọi, bạn cùng nhà thúc giục xuống ăn cơm. Trước hung uy của cô, Lý Dương lựa chọn kháng cự. Thản nhiên ngồi vắt chân lên ghế, gõ phím lạch cạch.
“Hai người còn lại đã rút lui, nhóm chat đã đủ thành viên, một giờ sau tập hợp.”
Đồng thời gửi đoạn chat này cho Cá Xanh tăng động và Mặt Trời ngốc nghếch.
Tiếng chén dĩa ngày càng lớn, ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, trời sắp đổ mưa.
Không dám do dự, Lý Dương lập tức offline, xuống nhà ăn cơm.
Trần Hà Lam nằm ngang trên giường với mèo cưng, há mồm hát, cuồng ngôn một trận, mèo cưng trực tiếp bỏ chạy, trong vòng trở nên đầy vắng lặng.
“Hai người còn lại đã rút lui, nhóm chat đã đủ thành viên, một giờ sau tập hợp.”
Ơ!
Ừ nhỉ!
Chút thì quên.
Cá Xanh tăng động nhảy dựng người lên, chạy thẳng vào trong nhà vệ sinh, muốn tắm cho thật sạch sẽ.
Lỡ call video thì sao?
Ha ha, không thể để mất mặt được.
Đặc biệt Sói Trắng còn là một anh đẹp trai.
Hắc, cái đồ mê trai.
Trước bàn nhỏ, cô gái tháo kính cận, cẩn thận lao chùi. Sau lưng đường đèn sáng rực, dòng người náo nhiệt, cảnh tượng rất ồn ào.
Mở máy tính ngồi chơi game một lúc, bỗng nhìn thấy Sói Trắng chat trong nhóm chat Mèo Đen.
“Hai người còn lại đã rút lui, nhóm chat đã đủ thành viên, một giờ sau tập hợp.”
Đồng thời phát hiện có thành viên mới.
Với cái tên là Thợ Săn Quỷ.
Cái tên này ngầu thật.
Rồi cô lặng lẽ tiến vào trong nhóm chat, chat lên một câu: “Mặt Trời chào mọi người.”
Sau đó mang kính cận lên, tò mò ngồi chờ đợi.
“Xin chào, xin chào.” Thợ Săn Quỷ phản ứng nhanh như điện đáp lại lời cô.
Có lẽ đã canh me từ rất lâu rồi.
Một giờ sau đó.
Sờ bụng đã căng tròn của mình, Lý Dương lập tức online rồi kiểm tra trạng thái nhóm chat, khi phát hiện ba người đã online đầy đủ, lập tức chat: “Chào mừng đến với nhóm chat Mèo Đen, nơi giữ bí mật của ngôi nhà gần bến cảng.”
“Xin chào, xin chào.” Thợ Săn Quỷ chat.
“Chào mọi người ạ!” Mặt Trời ngốc nghếch chat.
“Haha!” Cá Xanh tăng động không thể dừng tăng động chat.
Sau khi xác nhận cả ba đã có mặt đầy, Lý Dương bắt đầu giảng giải lại những gì đã từng nói cho Cá Xanh cho hai người còn lại được biết.
Khi biết được sự thật, hai người còn lại vô cùng kinh ngạc.
Đặc biệt là Trần Hà Lam, cô đã kinh ngạc đến mức mở to miệng ra, hoàn toàn không dám tin những gì mình vừa được nghe.
Nếu lời của anh ta là thật thì thật là đáng sợ.
Nhưng anh ta biết được những thông tin này từ đâu nhỉ?
Mặc kệ mọi người có đang nghĩ gì, Sói Trắng vẫn tiếp tục chat: “Nhưng đó hiển nhiên không phải là bí mật bên trong ngôi nhà gần bến cảng.”
“Bí mật trong ngôi nhà gần bến cảng không tầm thường như vậy.”
“Trong ngôi nhà gần bến cảng, cất giấu những bí mật động trời. Một trong số đó, chính là…”
Sói Trắng chat tới đây, liền nhấn enter.
Cá Xanh tăng động đọc xong liền kêu gào inh ỏi.
Cô cho rằng Sói Trắng đang trêu ghẹo trí tò mò của cô và mọi người bằng việc nói chuyện một cách lấp lửng.
Trần Hà Lam ngồi trước máy tính không ngừng vung vẩy tay chân.
Này anh Sói, nói nhanh lên, không thì anh sẽ không thể có được tôi đâu.
“…Là cách để trở thành một sinh vật thần thoại.”
Khi nhìn thấy dòng chat này, Cá Xanh tăng động đã không còn kêu gào nữa, bởi vì cô đã bị chấn động chập điện trực tiếp mất kết nối.
Mặt Trời ngốc nghếch có lẽ cũng vậy.
Chỉ riêng Thợ Săn Quỷ là không nói gì.
Nhưng trong ngôi nhà nhỏ nghèo nàn, thời gian đã đọng lại ở giây phút này.
Thợ Săn Quỷ hoàn hồn lại, nhanh chóng hỏi: “Ý, ý anh là chúng tôi sẽ trở thành sinh vật thần thoại?”
Sói Trắng ngay lập tức trả lời: “Phải.”
“Khi kỷ nguyên của sự sống bắt đầu trong vũ trụ bao la, vạn vật bắt đầu sinh sôi, hàng ngàn thế giới được tạo dựng nên từ những vị thần, theo thời gian trôi đi, các thần thoại cũng bắt đầu xuất hiện trong dân gian.”
“Thiên thần, Ác quỷ, Quái thú, Tà thần, Cổ thần Cthulhu, Pháp sư,… họ chính là thần thoại của Trái Đất.”
“Thế Giới Mộng ảnh hưởng đến hiện thực, không ngừng xâm lăng các thế giới, hấp thụ, đồng hoá và huỷ diệt vô số thần thoại.”
“Mà một trong những bí mật giấu trong ngôi nhà nhỏ gần bến cảng chính là… Cách trở thành một sinh vật thần thoại.”
Thở dài một tiếng, kế hoạch này rốt cuộc đã được khởi động.
Trong trận chiến 900 năm với Thế Giới Mộng, hắn và Mèo Đen không chỉ đơn độc chiến đấu chống lại sự ăn mòn của cõi mộng mà còn liên tục suy tính và tạo dựng nhiều kế hoạch khác nhau cho tương lai, để có thể hoàn toàn huỷ diệt lực lượng này.
Một trong những kế hoạch đó chính là “Tạo dựng thần thoại”.
Trong cuộc trường chinh kéo dài hàng trăm năm, tương lai luôn luôn bất định. Không có bất kỳ ai đảm bảo tương lai sẽ không thay đổi.
“Dựa theo những gì được phát hiện trong ngôi nhà nhỏ gần bến cảng, kế hoạch tạo dựng thần thoại là một kế hoạch phi phàm, có thể một tỉ lệ rất nhỏ sẽ khiến Thế Giới Mộng phải sụp đổ và hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này.”
“Một sinh vật chủ chốt thuộc về phe chúng ta, Mèo Đen, đã sử dụng sức mạnh to lớn của mình ảnh hưởng đến các nguồn khói đen bên trong cõi mộng, thông qua tác động này, khi trực tiếp ảnh hưởng và đồng hoá sinh vật ở trong hiện thực, sẽ có một cơ hội vô cùng nhỏ khiến cho một trong số các sinh vật bị đồng hoá trở thành “Khói Trắng.”
“Chỉ cần g·iết c·hết “Khói Trắng” sau đó hô lên “Mèo Đen vĩ đại” sẽ nhận được sự ban phước của Mèo Đen và trở thành một trong những sinh vật thần thoại. Nắm giữ sức mạnh phi phàm, chạm đến nơi cao nhất của bầu trời, hay là một vị Chúa tể xương điều khiển binh đoàn của n·gười c·hết?”
“Hi vọng may mắn sẽ đồng hành cùng mọi người, Cá Xanh, Thợ Săn Quỷ, Mặt Trời!”
Sau khi chat xong, Sói Trắng trực tiếp offline.
Bởi vì hắn biết, sau cuộc trò chuyện này, nhóm chat Mèo Đen sẽ không còn nữa.
…
Sau khi chậm rãi tắt đi máy tính rồi dọn dẹp mặt bàn, Lý Dương liền leo lên nằm nghỉ.
“Đừng khiến tôi thất vọng.” Khi tiếng ồn bên tai ngày càng nặng nề, Lý Dương lầu bầu một tiếng sau đó nhắm mắt lại.
Ngày hôm sau, Lý Dương kéo tay bạn cùng nhà đi ra ngoài.
Trong túi là thẻ ngân hàng rủng rỉnh tiền bạc.
“Đi đâu giờ này, nắng muốn c·hết.” Triệu Thanh Phương ngồi sau xe lầm bầm, nhưng gương mặt ửng đỏ, hai tay ôm chặt eo người nào đó không chịu buông.
Nhiều năm như vậy, cả hai không khẳng định, cũng không phủ nhận. Nhưng kể cả đá cụi, cũng vì nước đọng mà sói mòn từng ngày. Tình cảm của hai người đã gắn kết đến mức không thể chia lìa.
Theo lời của Lý Dương là: “Hai chúng ta đều là trẻ mồ côi, vì vậy phải nương tựa lẫn nhau mà sống.”
“Mua đất.” Lý Lặng bình tĩnh nói.
Hả?
Triệu Thanh Phương sững sờ, hai tay siết chặt hơn một chút, cả người dựa về phía trước.