Chương 03: Sở hở trong trận pháp - Đại mạch kì lạ
Hai con người cùng khổ gặp nhau, nương tựa nhau. Hắn tuy suy yếu, coi như là một phế nhân nhưng rất có cơ trí, lại còn nhiều thủ đoạn có thể dùng. Tiểu Linh coi như vô địch trong phàm nhân, chỉ kém một chút so với những hảo thủ trong giang hồ. Dù sao thì Lữ gia tuy chỉ là một gia tộc võ học phàm nhân, nhưng xét danh tiếng trong giới cũng là số một số hai tại vùng Thuận Thanh, uy danh tuyệt đối cường đại nên việc Lữ Tiểu Linh có thể luyện võ tới mức độ này cũng là dễ hiểu.
Hắn đưa tay sang khẽ vuốt một sợi tóc cho Tiểu Linh, lẩm bẩm vài tiếng thở dài. Đêm khá muộn, cũng nên nghỉ ngơi.
---------------
Gà đã gáy, mặt trời cũng đã lên cao. Lữ Tiểu Linh nằm trên giường uể oải cử động thân mình vài cái, đột nhiên hoảng hốt bật choàng dậy. Nhìn ra ngoài cửa sổ đã mở, trời đã sáng tỏ, giờ chắc cũng đã tới trưa
Vừa định rời khỏi giường, một bàn tay khác không biết từ khi nào đè nàng xuống. Nguyên Xương đứng bên cạnh giường, tay ôm lấy vai nàng dịu dàng, nói:
“Muội cứ ngủ đi, việc hôm nay ta sẽ lo.”
“Không được, huynh sức khỏe không đủ, làm sao muội có thể để huynh làm? Hơn nữa huynh…”
Vừa thấy Nguyên Xương đứng bên giường, bộ dạng suy yếu đã biến mất, Lữ Tiểu Linh không khỏi ngờ vực, tuy nhiên nhanh chóng bị lấn át bởi suy nghĩ cho rằng đây là ảo giác, Nguyên Xương thực tế vẫn yếu như vậy, chỉ là lo lắng cho mình nên mới cố gắng dậy mà thôi.
“Đừng lo, ta hoàn toàn khỏe mạnh, ít nhất là bây giờ. Muội cứ yên tâm ngủ, vất vả quá rồi.”
Nguyên Xương nhẹ nhàng kéo cái chăn mỏng lên, giọng nói trầm ấm bất giác khiến Lữ Tiểu Linh yên lòng. Đưa mắt sang nhìn vị thanh mai trúc mã mà mình chăm sóc mấy năm nay, lần đầu nàng nhận ra thần thái nam tử cương trực của người này. Ngũ quan sáng sủa, dáng người cao ráo, nếu không vì cơ thể gầy ốm chắc chắn là mỹ nam khiến người ta c·hết mê c·hết mệt đây.
Ngơ ngẩn nhìn Nguyên Xương, Lữ Tiểu Linh không biết từ khi nào hắn đã đi ra ngoài. Định ngồi dậy, nhưng nghe lời hắn nói nên nằm xuống. Cơn buồn ngủ kéo tới, xương cốt rã rời. Lần đầu trong suốt hai năm nay, nàng nhận ra mình mệt mỏi.
Nguyên Xương bước ra ngoài, cẩn thận đóng cửa phòng lại. Hắn cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó tiến tới cái giếng nhỏ trước nhà, tay buông thùng gỗ xuống rồi kéo lên một thùng nước đổ vào miệng vài vốc, từ từ cảm thụ.
“Không tồi, địa mạch nơi này chất lượng linh khí ngày càng tốt. Nếu mình không bị tà thuật áp chế, phỏng chừng tiến giai lên Luyện Thần kì cũng không tính quá khó khăn.”
Cái giếng nước này là hắn đào lên lúc bố trí Cương Đại Địa trận, chính là nguồn cung cấp năng lượng duy trì trận pháp, đồng thời địa mạnh ở đây có tác dụng áp chế được tà thuật trong người hắn một thời gian ngắn, không thể không nói rằng, trong tình cảnh không có dược vật để phối chế ra thuốc áp chế, cái giếng nước này chính là nguồn sống của Nguyên Xương.
Nguyên Xương thở ra một hơi, cảm giác tu vi đã khôi phục liền xuống tấn, hơi thở gấp gáp lúc trước bỗng đều đặn trở lại, nhịp nhàng như một khúc nhạc chậm rãi, từ từ cánh tay đưa ra khẽ vô một cái. “Bành” một tiếng, bàn tay hắn đưa ra đột nhiên vỗ mạnh, không khí chấn động, khí lưu bắn ra tứ phía.
“Haaa!”
Cổ họng khẽ kêu lên một tiếng, bước chân hắn đột ngột chuyển nhanh, toàn thân di động liên tục đánh ra những thức quyền khác nhau. Chỉ thấy thân thể hắn một lát liền có hơi nước bốc lên, làn da đỏ ửng như bị thiêu đốt.
Nguyên Xương biết đây là tác dụng của bài quyền này, chính là để thối luyện ngũ tạng, cường hóa nhục thân. Đệ tử Trần gia, nếu không phải dòng chính thì đều tập bài quyền này, tên là Trấn Phong quyền pháp, phối hợp với một vài công pháp do gia tộc cung cấp thì có thể tiến giai tu vi.
Đi được nửa bài quyền, cảm thấy nội thể bắt đầu có chút chống đỡ không nổi. Trấn Phong quyền có tổng cộng sáu mươi tư thức, luyện thành đủ sáu mươi tư thức này, tức đã có thể đột phá lên Luyện Thần kì, chính thức trở thành đệ tử ngoại trạch của gia tộc, phong quang vô hạn, được hưởng mức đãi ngộ rất cao.
Trước kia hắn còn nghe được rằng, nếu được là đệ tử ngoại trạch, mỗi nửa tháng theo quy định thì được cấp một viên Ích Cốc đan, ăn vào trong một tháng có thể không ăn uống gì, mục đích là để tập trung tu luyện. Còn với các đệ tử xuất sắc thì có thể được phát cả công pháp và võ kỹ nữa.
Tu vi trước kia của Nguyên Xương đã đạt tới Luyện Thể hậu kì, với Trấn Phong quyền pháp, hắn đã có thể đánh tới thức thứ sau mươi, thiếu bốn chiêu thì coi như đại thành. Nhưng từ khi bị tà thuật áp chế, cho dù dựa vào nước giếng địa mạch áp chế thì cũng chỉ có thể khôi phục lại tới Luyện Thể trung kì đỉnh phong, không tài nào bước vào Luyện Thể hậu kì, dù chỉ một bước nhỏ.
Thức thứ bốn mươi hai chính là giới hạn của Nguyên Xương hiện giờ, đánh tới thức bốn mươi ba chắc chắn nội thể linh lực không chống đỡ nổi. Chuyện thi triển được tới thức thứ bốn mươi hai cũng là do trước đó hắn đã luyện tới sáu mươi thức nên rất thuần thục khi thi triển những thức dưới này, rất tiết kiệm linh lực để luyện tập.
Đánh tới thức thứ bốn mươi, Nguyên Xương hít mạnh một hơi, đột ngột xoay người. Chân phải hắn soải xuống, thân thể cúi rạp. Song thủ đánh mạnh xuống đất “ầm” một tiếng, mặt sân đất lõm xuống, nứt vỡ một khoảng nhỏ.
“Liệt Tử!”
Thân thể hắn dưới sức phản chấn của hai tay đánh xuống đất đột ngột vọt lên, y phục tung bay. Nguyên Xương vừa bay lên, chân phải vung mạnh, chân khí trong người ầm ầm vận chuyển trút xuống đá ra một cước. Chỉ thấy một luồng kình phong chợt bạo phá, gió mạnh cuốn bật cả cửa, trên không trung, một đạo thanh khí bắn ra theo hướng Nguyên Xương tung cước, uy thế mạnh mẽ v·a c·hạm mạnh vào vách trận pháp.
“Rắc!”
Một tiếng nứt vỡ nhỏ vang lên, Cương Đại Địa trận không ngờ nứt ra một khoảng nhỏ. Nguyên Xương biến sắc, lập tức vọt tới chỗ vừa đánh nát, tỉ mỉ quan sát.
“C·hết tiệt, thủ đoạn thật cao minh!
Nguyên Xương thầm chửi một tiếng, không khỏi ngưng trọng tâm thần.
Xem xét một hồi, hắn mới yên tâm trở lại. Thủ đoạn của người trong thế lực này thật cao minh, ngăn chặn được đường vận chuyển linh khí của trận pháp để chữa trị, lại còn có thể đánh lừa được cả hệ thống, thực sự rất khó lường. May sao hôm nay hắn lại thi triển thức thứ bốn mươi Liệt Tử vừa để luyện tập, vừa kiểm tra lại mật độ trận pháp, vận khí thế nào đá trúng ngay chỗ này, quả thực nói trời độ cũng không sai.
Việc chữa trị đoạn này cũng không tính là khó khăn, chỉ cần phục hồi lại đường vận chuyển của của Cương Đại Địa trận thì liền có thể tự chữa lành được, đây là tính năng của trận pháp. Nhưng khi hắn bắt đầu động tay sửa chữa, thì một vấn đề xảy ra khiến hắn đau đầu vô cùng.
Thực ra việc sửa chữa trận pháp không khó, nhất là việc khôi phục lại đường vận chuyển linh khí thì thuộc loại là kiến thức cơ bản. Nhưng đoạn trận pháp này không phải bị phá vỡ một cách thông thường mà dường như là một loại thuật pháp phong ấn nào đó, phong bế lại đường vận chuyển của trận, lại phong ấn luôn một đoạn mạch liên kết gần đó khiến nó không thể truyền tin về.
Thuật pháp phong ấn không phải không thể giải, tuy nhiên mỗi phương pháp lại phải thích hợp với một loại phong ấn, cần phải tìm hiểu từ từ.
Thuật pháp phong ấn này Nguyên Xương lần đầu gặp phải. Nguyên nhân không phải hắn chưa từng tiếp xúc với thuật pháp loại hình phong ấn nhưng dù sao hai thế giới vẫn có những sự khác biệt, không thể hoàn toàn giống nhau mà áp dụng được. Hắn không thiếu biện pháp dùng sự mạnh mẽ để phá vỡ phong ấn, nhưng thực lực hiện nay còn chưa cho phép hắn làm điều này.
Biện pháp giải phong ấn thì cũng có, nhưng cũng vì vấn đề tu vi nên không thể. Trong đầu Nguyên Xương còn lưu trữ một phương pháp gọi là Hủ Hóa Khai Xích Pháp, dùng lực lượng hủ thực để làm tan rã những phong ấn như thế này, có tác dụng với mọi loại phong ấn thuật. Nó có một nửa là dùng mạnh mẽ để phá hủy, một nửa là giải theo quy trình nên có thể phá hủy mọi phong ấn, chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Để sử dụng được Hủ Hóa Khai Xích Pháp thì tu vi phải từ cấp ba trở lên, ở thế giới này thì chính là Tích Nội cảnh. Với hắn mà nói, Tích Nội cảnh chính là một cảnh giới xa vời, trừ phi không bị tà thuật nguyền rủa áp chế, nếu không cũng vô phương đạt đến.
Mà cho dù là Tích Nội cảnh, trong tộc địa vị cũng không tầm thường, thấp nhất cũng là hộ pháp ngoại trạch, cao hơn thì đã là tiến vào nội trạch tu luyện.
Từ việc suy luận trên cho thấy, phong ấn này cũng là một loại thuật pháp phong ấn cấp độ rất cao. Không biết đây là thế lực nào mà có thể điều cả Tích Nội cảnh cao thủ tới phá trận, chẳng lẽ tiểu cốt đao trong tay hắn thực sự là món đồ không thể giao ra, là đại họa thực sự?