Chương 4: Ma năng tam giác, Khảo Kim giả đến.
Mặt trời đã loé rạng, ánh sáng dần dần chiếu xuống ngôi làng Waris nhưng sử ảm đạm của nó vẫn không hề sụt giảm, một sự ảm đạm và u tối đến mức mà vần thái dương vẫn không thể xoá bỏ.
Glein từ từ tỉnh dậy trong mơ màng, không biết vì lý do gì mà cái ký ức đầy thảm hại và ghê rợn của trước kia lại hiện lên trong đầu hắn như vẫn còn là một đoạn trải nghiệm mới toanh.
Hắn bò xuống khỏi giường, một cái bảng nhỏ màu tím nhạt hiện lên, thông tin của hắn và Ma năng đều hiện lên một cách chi tiết.
Tên: Glein Waris
Tuổi: 10
Cấp độ: Bán chuyên Ma năng giả (Mana: 700/1000)
Chức nghiệp: Điều Tra Viên Lv.1
Ma năng: Quan Sát (R) Suy Đoán (R) Tìm Kiếm (R) Tồn Trữ (R) Mở Rộng (R) Thấu Thị (R) ∆ (W.3).
"Hả, cái hình tam giác này là gì." Glein tự hỏi, vẻ mặt có chút nghi hoặc. Sau đó hắn thử nhấn vào cái hình tam giác này, màng hình màu tím kia hiện ra một thông tin khác.
∆ (W.3)
Lv1: Mở kỹ năng Thời Không Chi Môn
Lv2: Mở Toàn chuyên chức nghiệp
Lv3: Mở Chư Bảo Thiên.
Lv4: Chưa mở.
Lv5: Chưa mở.
Lv6: Chưa mở.
Cấp độ quá thấp, không thể hiện thêm.
Glein vẻ mặt đầy nghi vấn, hắn suy nghĩ một hồi lâu thì bắt đầu sực nhớ ra mình phải đi nấu cơm. Còn về mấy cái lv gì đó kia thì hắn đoán cái ở lv1 đầu tiên là thứ khiến hắn xuyên đến nới đây, cái thứ hai thì có lẽ là thứ giúp hắn thức tỉnh được chức nghiệp.
Nói đến chức nghiệp, đó là khi một ai đó sở hữu toàn bộ các Ma năng thuộc về một loại công việc nào đó thì các Ma năng đó sẽ kết hợp với nhau tạo ra Chức nghiệp. Đồng thời, chức nghiệp cũng sẽ giúp Ma năng giả tăng các hiệu quả khi sự dụng Ma năng.
Nhưng trên Carl·es đại lục địa này, người có thể thức tỉnh được nhiều Ma năng cùng một loại thì dường như chỉ có các vị tiền bối của thời đại đầu tiên. Nên con người đã tìm được cách đi ngược lại, và bằng cách tôn thờ các vị tiền bối tượng trưng cho mỗi chức nghiệp đồng dạng với Ma năng của họ.
Với đức tin và tín ngưỡng bọn họ đặc vào đó thì sẽ được các tượng thần của các tiền bối đi trước ban ohats cho chức nghiệp. Tuy chức nghiệp này phụ trợ cho Ma năng không tốt bằng chức nghiệp tự thức tỉnh nhưng nó có thể giúp tu hành tăng tốc nhờ tín ngưỡng với tượng thần.
Còn về cái lv3 thì Glein hắn nhìn qua cái tên nhưng chẳng hiểu gì, thật sự thì chứ với một cái tên mà đoán được công năng của nó dường như rất khó làm được.
Hắn đi vào phòng bếp, lấy gạo ra bỏ vào nồi, sau đó đổ nước vào, hắn lấy tay cho vào nồi quậy, quậy ở bên trong theo hình tròn. Nước trong nồi gạo dần dần chuyển sang màu trắng, hắn đi ra sau nhà chắt nước đó ra.
Sau đó hắn lại đi vào, hắn đứng lên cái bệ bếp, đặt cái nồi lên, ụp nắp nồi lại, và khom người xuống ném củi vào cái lò, châm một mồi lửa, sau đó hắn lấy một cái ống gỗ thổi lửa lên.
Hơi thở của hắn thổi lửa lớn lên, khói đen bốc lên nghi ngút, hắn đứng dậy ho vài cái, khuôn mặt lúc này cũng đen đi vài phần, hắn kéo áo lên lau. Song hắn liền đi lại lên phòng, bắt đầu nghĩ đến việc tương lai của bản thân hắn.
Ma năng, chức nghiệp hiện tại hắn cũng đều đã có, tuy chẳng có cái nào là thuộc phương diện t·ấn c·ông hay phòng thủ, hay là chữa trị nhưng với các Ma năng thiêng về điều tra, suy đoán và tồn trữ thông tin như thế này thì khi đi ra ngoài hắn có thể làm một cái nghề thám tử hay là điều tra viên cũng tốt đấy.
Nhưng mà đấy chỉ là dự định của hắn, dù sao sự thật cũng vô cùng là tàn khốc, sợ thức ăn bây giờ chẳng đủ sống thêm vài ngày chứ đừng nói đến việc rời khỏi nơi đây. Hắn trong lòng thở dài: "Không có tiền, làm việc gì cũng khó."
...
Cùng lúc này, phía tây làng Waris, tại đoạn đường dẫn đến cổng làng, một đoàn người của các nhà thám hiểm đang đi đến. Đoàn xe ngựa này có khoảng hơn năm mươi người, tám con ngựa, mỗi con đều kéo cho mình một cái xe chở hàng lớn, chỉ có hai con lớn khoẻ nhất là kéo cho mình một cái cỗ xe.
Cỗ xe này không lớn lắm, bên ngoài được sơn trắng, có khảm thêm chút vàng ở các góc cạnh, phối hợp với hai con ngựa kéo có bộ lông trắng muốt toát lên một sự sang trọng.
Ngồi ở trong cỗ xe này, là một nam nhân khoảng hơn hai mươi tuổi, ăn mặt rất gọn gàng, lịch lãm. Hắn ta nhan sắc cũng rất tuấn mỹ, con ngươi màu lam, mái tóc màu vàng, đặt biệt là đôi môi lúc nào cũng nở một nụ cười ấm áp làm cho người ta dễ có hảo cảm. Hắn ta trên thân một bộ đồ màu nâu sáng, có đeo một cái kính gọng tròn.
Hắn ta tên là Phenaris Volcha, một nhà Khảo Kim (Nhà khảo kim là người chuyên tìm kiếm các kho báu). Hắn ta đến đây cũng vì là một kho báu vô cùng lớn của một nhà Giả Kim từng làm mưa làm gió ở đại lục địa này.
Nhà Giả Kim, Bileon Kaoris, một tên trùm tiền giả và hắn ta cũng là kẻ khai sáng ra chức nghiệp Giả Kim Sư. Một tên t·ội p·hạm khét tiếng, với các kỹ thuật và v·ũ k·hí đi trước thời đại, đặc biệt là kỹ thuật làm tiền giả.
Ở nơi đây tuân thủ theo một hệ thống tiền tệ không đổi đó là Tệ. Các đồng tiên xu có hình tròn, đôi khi còn ẩn chứa Ma lực, và hệ thống tiền tệ chia theo tỉ lệ 1: 100.
Đó là Đồng Tệ, Ngân Tệ, Kim Tệ, Bạch Kim Tệ, Hoàng Kim Tệ. Cứ mỗi cái sau là bằng một trăm lần cái trước. Và vì chúng nó luôn ẩn chứa Ma lực vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức khó có thể cảm nhận được, và Ma lực trong các đồng tiền chỉ được tính trong các công xưởng tạo của Hoàng gia, cũng vì thế mà rất khó tạo ra tiền giả.
Nhưng Bileon thì khác, hắn là kẻ khiến cho sự bất khả thi đó trở nên khả thi, hắn có thể rót vào các đồng tiền giả của mình một lượng Ma lực dường như chỉ chênh lệch một chút nào với các đồng tiền thật, và muốn kiểm tra độ chênh lệch đó xũng vô cùng khó, nó khiến các Hoàng gia, kể cả các đế quốc lớn cũng phải tốn rất nhiều thời gian để phân biệt được số tiền thật và giả.
Và các đế quốc đã mời vô số các Ma năng giả có chức nghiệp Thám tử điều tra và tìm bắt Belion nhưng không một ai có thể tìm bắt được hắn. Khi họ tìm thấy một chút thông tin và lần đến hang ổ của Belion thì chỉ còn là một đống trống không, và Belion để lại cho bọn họ một đồng tiền giả kèm một câu ghi trên một tờ giấy 'Đem đồng tiền này đến cho kẻ thuê các ngươi.'
Sau mấy năm đuổi bắt nhưng vẫn không bắt được Belion nên các vị vua của các đế quốc mới họp mặt và đưa ra quyết định. Dù sao thì tiền của Belion với tiền thật không khác nhau là mấy nên cứ để hắn thông hành nó đi, vừa đỡ tốn chi phí cho việc in tiền, vừa có kẻ giúp mình in.
Tất nhiên Belion cũng hiểu điều đó, nên ngay sau đó đã ngưng làm tiền giả, chỉ làm ra một ít đủ tiêu. Thế là các đế quốc vẫn phải làm một ít hàng năm và khi bọn họ vừa làm ra thì Belion cũng phóng ra một mớ làm nhiễu loạn tiền tệ. Khiến các vụ lạm phát xảy ra.
Đến cuối cùng, các vị vua của các đế quốc mới bắt tay giảng hoà, và sau đó vua của đế quốc Hamut phải gả con gái duy nhất của mình cho Belion. Sau đó phong tước vị cho hắn, tất nhiên Belion cũng rất hưởng ứng.
Hắn ngừng làm tiền giả nhưng cung cấp một ít cách giảm chi phí khi làm tiền cho cha vợ. Cũng từ đó cái tên đó cũng dần quên lãng, chỉ có Belion cũng vợ mình sống hạnh phúc trong một căn biệt phủ.
Câu chuyện là thế, và bây giờ Phenaris, một đứa cháu chắt của Belion mới theo bản đồ của ông tổ mình để lại và tìm đến nơi đây.
Phenaris lấy ra một tấm bản đồ, bản đồ này dài hơn nửa thước, rộng hơn hai mươi phân, có màu da dê nhưng đặc biệt là nó bị cắt mất đi một góc lớn ở bên trái. Đồng thời nếu ghép cái miếng nhỏ kia đang ở trong tay Glein thì nó hoàn toàn trùng khớp, và dấu X đỏ kia chính là nơi giấu kho tàng Giả Kim sư.
Phenaris trong lòng rất phấn khởi vì nếu mà lấy được kho tàng này thì tỉ lệ hắn giàu nhất đại lục là một trăm phần trăm. Hắn tring lòng đang vui sướng đến tột cùng, gần một năm nghiên cứu và suy đoán thì cuối cùng hắn cũng tìm được cái đích của bản thân.
Đoàn xe vẫn tiếp tục đi, con đường đến kho báu của Phenaris cũng đến gần thêm một đoạn.
...
Glein lúc này vừa tu luyện xong, điểm Mana cũng từ 700 mà nâng lên 710. Hắn trong lòng khá vui vẻ, tốc độ này có lẽ phải nói là rất nhanh rồi.
Hắn đi vào phòng bếp, mở nắp nồi ra, khói trắng bốc lên nghi ngút, một hơi ấm từ nồi cơm bay lên, nhìn bên trong nồi, các hạt cơm nhỏ dẹp xếp với nhau thành một lớp phẳng ở trên còn ở dưới là như hình dạng của cái nồi.
Glein lấy cái muôi ra xới thật mạnh tay cho cơm tơi ra, sau đó đơm lấy một phần để vào tô, hắn bưng lây tô cơm quay người đi lên tầng trên.
Hắn bước đi bình thảng trên cái cầu thang gỗ có chút mục kia, sau đó vẫn như bình thường hắn vẫn gõ cửa dù biết ông hắn vẫn sẽ không trả lời.
Ba tiếng cốc cốc cốc vang lên, ông hắn vẫn không hồi đáp, hắn trong lòng hơi thất vọng, thật sự là hắn rất muốn nghe giọng của ông hắn.
Sau đó hắn tĩnh người lại, đặt tô cơm trước cửa phòng sau đó đi xuống nhà. Hắn lấy một tô khác xới cho bản thân, hắn chừa đủ một nửa cơm còn lại cho buổi tối, bình thường nhà hắn chỉ ăn hai bữa sáng và tối để tiết kiệm.
Hắn đem tô cơm của mình đặt lên bàn sau đó lấy muỗng múc ăn, cơm vẫn vậy, lúc đầu ăn hơi nhạt nhưng nhai một hồi thì thấy ngọt. Là do các enzim trong nước bọt tiết ra làm biến đổi tinh bột thành đường mantozo, đường này đã tác động vào các gai vị giác trên lưỡi làm hắn cảm thấy ngọt.