Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 655: Ly hôn là chuyện tốt




Ông Phùng gần như lên cơn đau tim, nhưng được Lục Tam Phong tận tâm chăm sóc, đã cho Phùng Chính Anh của nhà họ Phùng một con đường lui.

Cái chết ngoài ý muốn ư? "Mau bảo Chấn Toàn Khôn gọi điện thoại hỏi thử xem." Ông Phùng vội vàng nói.

Chấn Toàn Khôn vội vàng liên lạc ngay, hơn mười phút sau trở về nói: "Cứ đi lo sợ mấy chuyện không đâu, chỉ là gần đây trong gia đình xảy ra một vài vấn đề, có thể sẽ phải ly hôn, hơn nữa giám đốc điều hành công ty Trương Phượng Tiên đã xin nghỉ phép tạm thời rồi, gần đây mọi việc ở công ty đang rơi vào tình trạng hỗn loạn"

Ông Phùng quay lại ngồi lên ghế, thật đúng là cái rủi trong cái may, cho dù là biến cố gia đình đi chăng nữa thì đối với một người đứng đầu doanh nghiệp, đó cũng là nhất dao chí mạng.

Ông Phùng đã gắn bó với công việc kinh doanh này cả nửa đời người nên hiểu rất rõ nhưng yếu tố gây nguy hiểm đối với sự phát triển của doanh nghiệp, thất bại là điều thường xuyên xảy ra, nguyên nhân có thể là do bộ phận kinh doanh, có thể do những hiểu biết về thị trường không thật sự chính xác, cũng có thể do không có đủ năng lực, nhưng tất cả đều có một vài điểm giống nhau.

Những vấn đề về tình cảm khiến cho những người đứng đầu cảm thấy mệt mỏi, bất kể là bên đầu tư hay tuyển dụng giám đốc điều hành cấp cao thì khi bỏ tiền ra đầu tư hoặc tuyển dụng đều phải thật cẩn trọng.

Một người sắp kết hôn và đang chuẩn bị cho tuần trăng mật thì việc hâm nóng tình cảm sẽ khiến cho bên còn lại phải dồn hết tâm trí cho người bạn đời của mình.

Một điều nữa đó là khi gia đình sắp bị tan vỡ, đó là một đả kích vô cùng lớn, khi rơi vào tình trạng này thì chẳng còn tâm trí đầu mà làm việc nữa, sẽ khiến cho tiến trình công việc tuột dốc không phanh, trong người lúc nào cũng cảm thấy nóng giận, hậm hực, day dứt không nguôi và chẳng có cách nào để thoát ra khỏi mớ bòng bong đó.

Đối với các nhà đầu tư thì tốt nhất là nên lựa chọn những người chưa có gia đình, bọn họ là những người luôn tràn đầy năng lượng, không hề có một chút lo lắng nào, lúc nào cũng có thể toàn tâm toàn ý đối với công ty và liều mình vì công việc.

Tuyển dụng công nhân cũng vậy, chẳng khác là mấy.

Sắc mặt ông Phùng thoảng lo lắng, đi qua đi lại, suy tư mấy phút rồi hỏi: “Tình hình hiện tại của công ty thế nào?” "Về cơ bản thì khá ổn định, nhưng hiện tại nhà máy ở các đại lục đều đang tung ra hàng loạt đồ điện gia dụng. Từ giải thi đấu thị trường TV, rồi đến thiết bị ghi âm, băng nhạc, điện tử Thủy Hoàn đều dựa vào VCD mà thắng được một trận, còn bây giờ thì đã có những đầu mối khác, tủ lạnh, máy giặt, điều hòa, quạt điện, máy khâu, điện tử Thủy Hoàn đều đang rất phát triển, nhưng Lục Tam Phong thì gần đây hầu như không xuất hiện.” Chấn Toàn Khôn đáp lại.

Ông Phùng có chút không vừa lòng, suy tư trong chốc lát rồi nói: "Thông báo cho giám đốc điều hành của điện tử Lục Tam Phong, ta phải nói chuyện với cậu ấy, hoặc là cho chuyển lời cho cậu ta, nếu không thể tập trung vào công việc được thì cứ theo hợp đồng đã ký kết mà làm, trước mắt ta sẽ dựa theo định giá của điện tử Thủy Hoàn và sẽ trả lại tất cả những gì đang nắm giữ."

Phùng Chính Anh vừa nghe thấy thế vội vàng nói: "Ba, Lục Tam Phong thực sự là người có năng lực, anh ta gặp phải chuyện như vậy chỉ là bất đắc dĩ, có lẽ nên cho anh ta thời gian” "Thị trường chính là chiến trường, vào thời điểm quan trọng thế này mà sơ sẩy một chút là sẽ bị áp đảo ngay, sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai nữa." Ông Phùng nhìn thẳng vào Phùng Chính Anh nói: "Từ nhỏ đến lớn con đã nhìn thấy không biết bao nhiêu bài học, bọn họ chỉ vì chút lơ là mà đã mất hết tất cả, ai sẽ cho họ thời gian và cơ hội đây?"

Phùng Chính Anh há hốc miệng không thốt nên lời. “Còn nữa, nói với Tô Ái Linh không được hỗ trợ bất cứ thứ gì cho điện tử Thủy Hoàn và Lục Tam Phong, nếu cô ta dám làm vậy thì hãy tự lĩnh hậu quả đi” Ông Phong lớn tiếng quát.

Tô Ái Linh đã là chủ tịch điều hành của tập đoàn tư bản Trần thị, trở thành một lãnh đạo. Để làm chủ một công ty tài chính thực ra rất đơn giản, cũng không cần phải biết quá nhiều kiến thức chuyên môn vì ở dưới đã có rất nhiều nhân viên top đầu phụ trách công việc này.

Mà người làm chủ phải chịu trách nhiệm về ba thứ, đó là quan hệ rộng! Quan hệ rộng! Vẫn là quan hệ rộng!

Tìm đủ mọi cách để rút vốn từ các công ty khác, làm bạn với những người giàu, tiến hành vay tiền vốn và bắc cầu vào những thời điểm quan trọng, nhanh chóng hiểu rõ được hướng đi nội bộ của các công ty lớn khác, đưa ra phán đoán chính xác, kiểm soát được những gì cần kiểm soát, những gì bí mật thì phải thực hiện một cách bí mật.

Những việc này quả thực là điểm mạnh của Tô Ái Linh, sau khi ngồi vào vị trí chủ tịch điều hành, đầu tiên cô ta chia tiền hoa hồng để lôi kéo người khác, sau đó lợi dụng thân phận phụ nữ của mình để gia nhập vào những người nổi tiếng và các ngôi sao, hơn thế nữa còn tổ chức tiệc đêm với một nhóm người mẫu.

Chủ yếu là mời tất cả những người có tiếng có tăm, gần hết tất cả đàn ông trên thế giới, đều là những người có thể lấy sắc đẹp của phụ nữ ra để đối phó, còn một số người khác là sử dụng sắc đẹp của đàn ông.

Khoảng thời gian này Tô Ái Linh rất bận rộn, cô ta chi một số tiền lớn để viết bản thảo, ngày nào cũng thấy xuất hiện ở các trang báo đầu tiên, liên tục đi làm từ thiện, có rất nhiều người đã quên mất rằng cô ta là người thế nào, ngược lại còn cảm thấy cô ta thật sự là một nữ doanh nhân trẻ trung, xinh đẹp.

Tô Ái Linh đã nghĩ đủ mọi cách để xóa bỏ dấu vết của Trần Thu Phương, thậm chí còn muốn đổi luôn tên của tập đoàn tư bản Trần thị, ban giám đốc đã đưa ra nghị quyết trong cuộc họp gần đây nhất, quyết định đổi tên tập đoàn tư bản Trần thị thành Liên hợp tư bản.

Tô Ái Linh tỏ ra rất thành thạo và sành sỏi trong xã hội của giới thượng lưu, cô ta sống rất trong sạch và không bị dính bất kì một tin xấu với người đàn ông nào, hình tượng của cô ta trong mắt công chúng lúc nào cũng luôn đẹp để hơn nữa cách ăn mặc cũng không quá hở hang, lúc nào cũng xuất hiện với dáng vẻ chỉn chu, thanh lịch.

Một người phụ nữ như vậy đã trở thành nữ thần trong lòng không ít người đàn ông ở tầng lớp thấp và trung lưu trong xã hội, chỉ có thể nhìn ngắm từ xa mà không thể chơi đùa.

Sau khi nhận được một cuộc điện thoại, thư kí của Tô Ái Linh vội vã chạy đến trước cửa phòng làm việc của cô ta, gõ vài cái rồi đẩy cửa bước vào: “Tổng giám đốc Tô, ông Phùng vừa gọi điện tới nói là có việc gấp. "Là ông Phùng hay là Chấn Toàn Khôn?” Tô Ái Linh ngẩng đầu hỏi. Cô ta mặc một bộ Âu phục trông rất chuyên nghiệp, đeo đôi kính gọn đen và mái tóc được buộc lên toát ra vẻ chỉn chu, vài chiếc cúc ở phía trước của bộ đồ Âu không cài mà được buông ra. “Là Chấn Toàn Khôn, nhưng thực sự là có việc gấp “Được, tôi biết rồi. À phải rồi, gọi xe tới đợi tôi, chuẩn bị cho tôi mấy bộ quần áo dạ hội cho bữa tiệc tối nay” Tô Ái Linh nói rồi khoát tay tỏ ý bảo thư ký ra ngoài, cầm chiếc điện thoại đặt trên bàn lên: “Alo, chú Chấn Toàn Khôn, có việc gì vậy?” “Điện tử Thủy Hoàn xảy ra một chút vấn đề, Lục Tam Phong có chút vấn đề gia đình, ông Phùng yêu cầu, trong khoảng thời gian này cô không được cung cấp bất cứ thứ gì cho điện tử Thủy Hoàn và Lục Tam Phong, còn một việc nữa, nếu như sau này Hồng Quảng muốn rút khỏi điện tử Thủy Hoàn thì tốt nhất cô đừng nhúng tay vào, nếu không thì tự mình chịu hậu quả. Chấn Toàn Khôn nói với giọng nghiêm túc. “Vấn đề về gia đình? Ly hôn ư?” Tô Ái Linh nói với nét mặt hớn hở. “Tình hình cụ thể chưa rõ ràng, những lời lúc nãy cô đã nghe rõ hết rồi chứ?” “Rõ rồi, xin ông Phùng hãy yên tâm, sẽ không có chuyện đó xảy ra, những chuyện này trong lòng tôi ắt có tính toán. Tô Ái Linh cam đoan nói.

Gần đây cô có tổ chức tiệc đêm không?” Chấn Toàn Khôn hỏi. “Chú Khôn và ông Phùng xin đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn tỏ ra hiếu khách, vừa mới nhận được vị trí này nên muốn giao lưu mở rộng các mối quan hệ, những bữa tiệc của tôi hoàn toàn khác với vấn đề tài chính, tôi đầu có gan lấy số tiền đó đi tổ chức mấy bữa tiệc này." Tô Ái Linh đáp lại với giọng yếu đuối, không ngừng nói ra những điều tốt. “Biết vậy thì tốt” Chấn Toàn Khôn nói xong rồi cúp điện thoại.

Tô Ái Linh đặt điện thoại xuống, khỏe miệng nhếch lên cười một cái, đưa tay lấy chiếc kính phía trên sống mũi cao cao đặt xuống bàn, cô ta không nhịn được cười rồi tự lẩm bẩm một mình.

Tôi biết trước là người vợ hèn nhát đó sẽ chẳng đi cùng anh được bao lâu, ly hôn là rất tốt, ly hôn là rất tuyệt, đàn ông đã ly hôn chính là bảo bối!”

Mười mấy ngày hôm nay có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất của Lục Tam Phong, mỗi ngày đều ăn cơm rồi lại uống rượu, đi xem nhà với Đầu To, còn về quê mấy lần, còn nhân lúc thời tiết vẫn còn ẩm làm một bữa tiệc nướng.

Lục Tam Phong gọi điện thoại về cho dì Lưu thì mới biết Như Lan đã bị đưa đi, anh sững sờ ngồi bên cạnh chiếc điện thoại một lúc, rồi đột nhiên anh cảm thấy bản thân mình thật ích kỷ, nếu anh thật sự yêu con bé, thì anh nên dành cho con bé đủ không gian và thời gian.

Có một khu chợ nông dân mới được xây dựng trong trung tâm thương mại, Đầu To cảm thấy nơi này rất được nên muốn mua nhà ở đây, nhưng anh ta không biết nhiều về việc này nên đã nhờ Lục Tam Phong và Cao Chí Dũng đi cùng. “Chợ nông sản là thứ cần thiết nhất, ở đây nhất định phải có chợ, để tôi nói cho anh nghe, nơi này tương lai sẽ là một nơi dân cư đông đúc, Lục Tam Phong quan sát khu chợ này một hồi rồi nói với Cao Chí Dũng: “Đừng có xem thường mấy thứ vật dùng hằng ngày này, chợ nông sản mới chính là nơi có sẵn những sản phẩm độc quyền, mà độc quyền thì tượng trưng cho cái gì? Trục lợi!”

Cao Chí Dũng gật đầu trả lời: “Tổng giám đốc Lục, anh nói như vậy khiến cho tôi cảm thấy nơi nào cũng đều có tiền” “Nơi này hằng ngày có rất nhiều nhà bán buôn cứ đến rồi lại đi, hoàn toàn không ổn định, thay vào đó là sự giám sát của chủ đầu tư, tất cả những quầy hàng ở đây cũng đều có đặc điểm như vậy, chỉ có những mặt hàng khan hiếm thì mới có khả năng đầu tư.” Lục Tam Phong nhìn xung quanh bốn phía rồi nói: “Khi cung vượt cầu thì nhất định phải giữ tiền trong tay, còn khi cầu vượt cung thì hãy đầu tư vào bất cứ thứ gì mình muốn.

Hai người đang nói chuyện thì Đầu To từ đầu cầm điện thoại chạy như bay đến hô to: "Anh Phong, có người tìm anh, là người ở bên kia sông Hương.

Lục Tam Phong có vẻ không vui, tự hỏi sao bọn họ lại tìm được số điện thoại của Đầu To, anh đón lấy điện thoại trả lời: “Tôi là Lục Tam Phong, xin hỏi ai vậy?” “Lục Tam Phong, là tôi” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của ông Phùng. “Ông Phùng ư? Sao ông lại tìm được số điện thoại của bạn tôi vậy?” Lục Tam Phong hỏi. “Liên hệ được với anh thật sự quá khó khăn, gọi tới mười mấy cuộc điện thoại, quầy lễ tân của khách sạn nói anh ở cùng với bạn của anh, những tư liệu về anh tôi vẫn được giữ lại, tôi đã phải thông qua bạn giám đốc mới lấy được số liên lạc, được rồi, không nói tới chuyện này nữa. Nghe nói gia đình anh mới xảy ra biến cố?” Ông Phùng hỏi.

Lục Tam Phong nghe thấy vậy sắc mặt trở nên cảnh giác, chần chừ một lúc mới đáp lại: “Biến cố gì cơ?” “Truyền thông đã đồn ầm lên cả rồi, bọn họ nói anh với vợ anh sắp ly hôn?” “Ly hôn vợ? Vợ nào?” Lục Tam Phong cười lớn nói: “Đúng là bên cạnh tôi có rất nhiều người phụ nữ, gần đây tôi đã ly hôn với người vợ đầu tiên, ông không biết đó thôi, cô ta còn không muốn rời đi, thật không ngờ bên ngoài thông tin lại lan truyền nhanh vậy. “Anh không có vấn đề gì đấy chứ?” “Tôi thì có thể có vấn đề gì được? Mấy ngày hôm nay tôi đều rất vui vẻ ăn mừng với uống sâm panh. Tôi định sắp xếp ổn thỏa xong thì sẽ quay về, nhưng cuối cùng lại vui vẻ quá trớn nên đã tự thưởng cho mình một kì nghỉ. Lục Tam Phong vừa cười vừa nói: “Ông gọi cho tôi để làm gì? Nghe giọng căng thẳng như vậy lại khiến tôi sợ đấy.” “Là tôi quan tâm anh đấy thôi. Nam tử hán đại trượng phu sao có thể khổ sở vì không có vợ, tôi nghĩ tổng giám đốc Lục nên đặt công ty lên hàng đầu, thời khắc mấu chốt của điện tử Thủy Hoàn đã đến rồi, mong anh đừng quá buông thả, đừng để bị ảnh hưởng bởi những chuyện không đầu, ly hôn rồi thì xin chúc mừng, nhưng cũng không để đặt hết tâm trí vào mấy người phụ nữ được.” Giọng nói của ông Phùng rất bình tĩnh, không hề bị tình cảm làm dao động. “Mấy hôm nay đã chơi đùa chán chê rồi. Cảm ơn ông vì đã quan tâm, khoảng hai hôm nữa tôi sẽ quay về.