Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 656: Sự quan tâm của đôi bên





Trong cuộc gọi điện thoại ngài Phùng biểu hiện đầy sự quan tâm. Chỉ có điều Lục Tam Phong nghe ra chẳng phải lời thật lòng, mà là dò thám, Lục Tam phong chỉ cần tỏ ra tâm lý không tốt, đối phương sẽ lập tức phát hiện ra thái độ.

Nói chuyện điện thoại gần nữa ngày, ngài Phùng và cô ấy đang bàn bạc về việc ly hôn ở tuổi trung niên sao, không kể thời gian nào, tinh thần nhất định phải ổn định, ở trên đời này mãi mãi không bao giờ thiếu phụ nữ và càng không thiếu tình yêu mà chỉ cần ông có tiền. “Ngài yên tâm chứ, tôi chỉ là muốn cho bản thân nghĩ ngơi thôi, ngày mai sẽ quay lại. Lục Tam Phong nói lời xã giao vài câu sau khi cuộc gọi đã tắt. “Sao rồi chứ? Cao Chí Dũng hỏi. “Nhà đầu tư gọi điện thoại hỏi, tiền này không dễ lấy rồi, ngày mai tôi phải quay về rồi.” “Đều đã mua hết sao?” Đầu To có chút do dự. “Tiền có đủ hay không?” “Đủ chứ! Nhưng vấn đề là sau khi mua xong trong tay tôi không còn bao nhiêu tiền lỡ như phát sinh thêm chi phí khác thì sẽ như thế nào” Đầu To có một số vấn đề nan giải.

Cao Chí Dũng nghe được câu này bật cười, trêu chọc: “Chủ tịch ra lệnh cậu mua thì cứ mua, không lẽ mắng cậu, hơn nữa lúc thanh toán hết tiền thì tìm ngài ấy lấy, ngài ấy yêu cầu cậu mua mà!”

Lục Tam Phong nghe được những lời cũng bật cười. “Mua!”

Đến buổi trưa, Lục Tam Phong mua vé máy bay cứ để sáng hôm sau sẽ bắt đầu lên khởi hành, Lục Tam Phong nhìn ra hướng cửa sổ thấy thành viên phi hàng đoàn đang tất bật với công việc của mình. Lúc đến thì vẫn còn gia đình nhưng lúc trở về chỉ cô độc một mình.

Khi máy bay cất cánh bay lên bầu trời, Lục Tam Phong cố gắng thả lỏng đầu óc của mình. Hiện tại đã là giữa tháng mười, hàng hóa được xuất khẩu ra nước ra người đã được tàu thuyền vận chuyển rồi, những chiếc Waypod mẫu cũ thực sự bán ra cũng không dễ dàng.

Nhưng Điện tử thủy hoàn bán đồ điện tử với giá thành rất thấp, lô hàng này chủ yếu là là cung cấp cho số lượng những đại lý thương mại. Tiền vốn đã lấy lại được vào mười mấy ngày trước, nhưng có điều số tiền này đang nằm trong tay của ngài Lý Tấn Phát.

Trong văn phòng làm việc, Lý Tấn Phát đưa tay vuốt vài cọng tóc trên đỉnh đầu của ông ấy với tâm trạng đặc biệt vui vẻ, đột ngột bên ngoài có tiếng gõ cửa và xuất hiện một người đang ông khoảng chừng bốn mươi tuổi bước vào. “Tổng giám đốc Lý, người bên phía Điện tử thủy hoàn lại thúc giục bên mình.Người đàn ông bước vào và nói. “Giục cái gì chứ?” Tổng giám đốc Lý tỏ ra không quan tâm: Trong tay bọn chúng không có thư tín dụng, khi bên chúng ta giải quyết chi phí thì cũng sẽ thanh toán cho bên họ thôi, chỉ có điều sẽ không theo như tỷ lệ thỏa thuận ban đầu mà tỉnh, đúng không, gần đây sự thay đổi Điện tử thủy hoàn là thật hay giả?” “Vẫn không xác định được nhưng cũng nằm được một phần là thật, Trương Phượng Tiên và Lục Tam Phong đã không nắm quyền điều hành công ty trong một thời gian dài, Người đàn ông mở miệng và nói: “ Dạo này cũng không ít người thám thính tình hình ngài Chu Hoài Đông, nhưng anh ta chỉ ra ngoài ăn cơm, không biết đối phó với loại tình huống này như thế nào, nên vui lòng hãy giữ bí mật nhé!” “Nếu mà như vậy thì có thể xảy ra chuyện thật đấy, tiếp tục bám sát kể cả không có việc gì bất thường. Lần này chúng tôi có ý tưởng rằng, nếu như anh ta muốn làm kinh doanh ở nước ngoài thì phải khuất phục dưới quyền của chúng ta, anh có biết rằng để bán được lô hàng này chúng ta đã khó khăn như thế nào.” Tổng giám đốc Lý tự mình châm điếu thuốc và dựa lưng vào ghế nói: “Các nhà phân phối của Điện tử thủy hoàn ở nước ngoài, tôi đã nắm chặt được trong tay, Lục Tam Phong không hạ mình trước tôi, vậy thì sao?” “Ai đi chăng nữa, kể cả anh ta cũng phải hạ mình thôi, huống chi anh anh ta đang phải chịu những rắc rối từ nội bộ và bên ngoài. Người đàn ông nói cười sảng khoái: “ Tôi sẽ đuổi cổ bọn chúng ra ngoài. “Nói với bọn chúng, bộ phận nào bên công ty họ phụ trách tiền thì nhất định sẽ trả cho bọn chúng, không cần cử giám đốc gì đó đến đây, hãy để chính Lục Tam Phong đến nói chuyện với tôi vì những người khác không đủ tư cách Lý Tấn Phát nói ra những lời này.

Thương trường chính là như vậy, ngày hôm nay cậu có thể là ông chủ lớn nhưng ngày mai có thể thành thằng nhóc ranh. Các nhà phân phối của Điện tử thủy hoàn ở nước ngoài đã đến đây, tất cả nhà phân phối đều được sắp xếp trong phòng tiếp khách sang trọng và tất cả công việc đã được sắp xếp ổn thỏa, các nhà phân phối của hắn đều đã đến đây nên bây giờ hắn chỉ còn ngồi cứng trên ghế mà cười lạnh thôi.

Sau khi Tô Ái Linh nghe xong điện thoại từ ngài Phùng vào ngày hôm đó, trong lòng rất luôn cảm thấy bức bối, cô ấy bây giờ coi nhà họ Phùng như tuyến đầu của mình, người nhà họ Phùng nói cô đi hướng Đông, cô không dám đi hướng Tây.

Cảm giác bị người khác kiểm soát thật khó chịu.

Các phương tiện truyền thông đều truyền tin tức, cô ấy đã xác định rằng Lục Tam Phong đã ly hôn, đây là một cơ hội không thể nào tốt hơn mà điều quan trọng là cô ấy muốn quay về và xem.

Chỉ cần có tiền thì không có gì không thể không làm được, cô ấy đã tìm một vị thầy bói để tính xem mệnh, người xem tử vi nói rằng vận mệnh của cô ta thiếu Nước nên đổi tên họ có liên quan tới chữ Nước thì sẽ tốt hơn nhiều.

Không tới thời gian nữa ngày, Tô Ái Linh đã chuẩn bị về máy bay để bay đến thành phố Bình Châu ngày hôm sau.

Người nhà họ Phùng, đặc biệt là ngài Phùng chưa yên tâm, ông ấy biết Lục Tam phong là người có tính cách như thế nào, Lục Tam Phong đã bỏ tiền vào không nhỏ nên tâm trạng hiện tại của Lục Tam Phong ông ấy biết rõ và nếu biết sẽ thua lỗ nặng như thế này thì lúc đó Điện tử thủy hoàn không đáng để đầu tư. “Cô có thể đến gặp Lục Tam Phong sau khi anh ấy quay về nhà máy” Ngài Phùng ra lệnh cho con trai ông ấy là Phùng Chính Anh. “Được không chứ!” “Nên quan sát nhiều anh ta nhiều một chút, đặc biệt là tác phong làm việc của anh ấy, có tin tức gì thì gọi điện thông báo tình hình lập tức.

Khi trở thành ông chủ của một công ty tầm cỡ, chỉ cần hành động bất thường để truyền thông và đối thủ bắt được cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến những người phía sau anh ta, cho dù đó là thay đổi của tinh thần hay là thể chất điều đó sẽ quyết hướng đi của công ty trong tương lai. Ví dụ như một trái táo, khi tinh thần cốt lõi trong nội bộ công ty hư thì về cơ bản công ty đó đã chết vào chính thời điểm đó.

Không chỉ những người có liên quan đến Điện tử thủy hoàn mà cả chính quyền địa phương và ngân hàng càng lo lắng, phó chủ tịch ngân hàng Sở đã ghé thăm vài lần, tất cả mọi người đều đang hỏi thăm tình hình hiện tại của Lục Tam Phong, nếu như tình hình quá tệ thì nên rút vốn về kịp thời để không bị lún quá sâu sẽ mất hết tất cả.

Lục Tam Phong được đón vào phòng dành cho quý khách sau khi máy bay hạ cánh, một chiếc xe được chạy thẳng đến trung tâm, Hoàng Hữu Danh đưa tay xoa mặt nhìn thẳng Lục Tam Phong phía đối diện trong văn phòng làm việc.

Hoàng Hữu Danh cảm thấy mình như một thằng ngốc nguyên một ngày không phải việc này thì cũng việc kia nhưng nhìn thái độ của Lục Tam Phong một chút cũng không lo lắng. “Đừng xoa nữa, làm sao tôi thấy dáng vẻ của anh còn đau khổ hơn tôi?” Lục Tam phong nói giọng về phía anh ta. “Tôi thà ly hôn với cô ấy!” Hoàng Hữu Danh nói về hướng Lục Tam Phong. “Sao mà nghĩ đến việc này lúc này cơ chứ.” Lục Tam Phong nhịn không được liền bật cười.

Hoàng Hữu Danh thấy anh ta còn có tâm trạng nói giỡn, tâm trạng không nói ra như đang treo trong bụng. Anh ấy mở miệng nói: “Thấy tâm trạng của cậu cũng không quá tệ, đừng quá thất vọng để ảnh hưởng đến công việc phía sau. Sự việc này không chỉ ảnh hưởng đến gia đình của chính em mà còn ảnh hưởng đến hàng nghìn gia đình khách nữa. “Anh cứ yên tâm những việc xảy ra tôi đã điều chỉnh được và có thể phân xếp được thứ tự ưu tiên của công việc cần!” Lục Tam Phong lấy điếu thuốc từ trên bàn châm lửa rồi nhìn anh ta cười và nói: “Thời gian gần đây, tôi nhận được rất nhiều cuộc điện thoại và nhận được nhiều sự quan tâm nhưng thực sự chẳng mấy ai quan tâm thật lòng cả." “Bạn nên hiểu rằng cô đơn chính là trạng thái bình thường của cuộc sống, đôi khi sự tranh cãi là một món ăn nhẹ tạo nên chất xúc tác, cậu phải thật bình tâm, đừng vướng vào rắc rối gì nữa vào khoảng trước năm sau. Tôi đã viết bài đánh giá về sự việc ngài Địch Văn Khởi.” Hoàng Hữu Danh nói với anh ta. “Tôi biết rồi, bạn yên tâm đi chứ.”

Hoàng Hữu Danh sau khi xuống lầu đã cho xe đưa Lục Tam phong đến nhà máy sau hơn một tháng không quay lại sự xuất hiện của Lục Tam Phong là tin vui cho toàn bộ ban quản lý.

Lục Tam Phong về văn phòng chưa lâu thì đã có tiếng gõ cửa mà người gõ cửa là thư ký của Trương Phượng Tiên trong tay cầm đơn từ chức và bước đến đến của Lục Tam Phong nói: “Đây chính là thư của Tổng giám đốc Trương ủy thác đưa đến ngài." Lục Tam Phong nhìn chằm chằm chữ viết trên bìa thư, mở bìa thư ra và lấy ra đơn từ chức, lá thư này đã được cô ấy viết từ tháng năm năm một chín chín hai. Cô ấy nói rằng muốn rời đi nhưng mà trong lòng có mùi vị rất chua xót, không biết bao nhiều đêm cô ấy trăn trở mà trong lòng vẫn mãi không nỡ và đủ dũng khí để ra quyết định.

Có cơ hội mỗi lần gặp nhau nói vài ba câu cũng là một loại hạnh phúc, có khi một ngày nào đó đau lòng mà rời đi, có thể đang trong cảm xúc hỗn độn. Khi anh đọc được bức thư này không biết là ngày nào thì chắc có lẽ tôi đã rời đi rồi, lúc đó anh nên vui mừng cho tôi nhé.

Tôi đã được giải thoát rồi!

Tôi đã từng là một chú chim tự do sải dài đôi cánh trên bầu trời. Tôi đã nghĩ ngợi trên cành cây quá lâu rồi nên tung đôi cánh để quay về bầu trời của chính mình.

Lục Tam Phong nhìn chăm chăm thư từ chức khác từ trước đến giờ mình nhận được và thơ thần một lúc lâu sau mới sếp lại lá thư và cất vào ngăn kéo. Lục Tam Phong nhấc điện thoại bàn lên và ra lệnh: “thông báo cho tất cả các quản lý cấp cao, nữa tiếng sau sẽ bắt đầu họp!”

Đến giờ họp như thông báo, trong phòng họp đã có mặt hàng chục người trên cơ bản bọ họ đều là quản lý cao cấp quan trọng. Lục Tam phong bước vào phòng họp mọi người định vỗ tay nhưng anh ấy đã ra tín hiệu không cần làm vậy. “Tôi gần đây rời đi một thời gian ngắn nhưng nội bộ công ty lại biến động không hề nhỏ. Hôm nay tôi vừa về đã mở cuộc họp này là muốn thông báo một vài việc, tổng giám đốc điều hành của công ty cô Trương Phượng Tiên vì lý do phát triển sự nghiệp cá nhân nên đã từ chức. Công ty chúng ta hoạt động dựa trên quyền bình đẳng của con người nên tôi đã chấp thuận thư từ chức của cô ấy.” Lục Tam Phong tuyên bố với tất cả mọi người: “Hiện tại vị trí tổng giám đốc điều hành đang trống nên chúng ta cần một người mới tiếp nhận, quý vị có đề cử ai là người phù hợp với vị trí này không?”

Trong công ty chỉ có Chu Hoài Đông mới đủ thực lực so sánh với Trương Phượng Tiên.

Chu Hoài Đông nhận thức được rằng mọi người đều nhìn đổ dồn về hướng anh ta nên lập tức hoảng sợ. Chu Hoài Đông nói: “ Tôi nghĩ trước tiên cần phải có kinh nghiệm quản lý nội bộ, am hiểu hướng đi và mô hình kinh doanh của Phong Giai để đi theo ba sứ mệnh quen thuộc của công ty. Theo quan điểm cá nhân của tôi thì sếp Ngụy rất phù hợp, cô ấy đang làm rất tốt việc ở bộ phận kinh doanh và truyền thông của công ty “Qúy vị còn đề cử ứng cử viên nào nữa không? Tôi không muốn tìm ứng viên từ bên ngoài ứng tuyển cho vị trí này và tôi muốn bồi dưỡng nhân tài của công ty đó chính là điều cốt yếu để có thể đảm đương vị trí này.” Lục Tam Phong trịnh trọng nói. “Tôi cho rằng người phụ trách chính Trung tâm dự trự nhân tài đã làm rất tốt việc này”

Phó giám đốc điều hành là trước đây trợ thủ đắc lực của Trương Phượng Tiên. Phó giám đốc Chân có kinh nghiệm trong nhiều mặt và ông ấy đã theo sau Trương Phượng Tiên trong nhiều năm, đặc biệt nhất là đối với những sản phẩm đồ gia dụng.

Mọi người bắt đầu bàn tán sôi nổi về những người đang được đề cử. Nhưng những người Lục Tam Phong chỉ thấy duy nhất một người phù hợp là Ngụy Nhiễm Đan, người phụ nữ này có năng lượng mãnh liệt với năng lực học giỏi, khả năng tiếp nhận cực nhanh là một ứng cử viên sáng giá cho vị trí này. “ Tôi sẽ xem xét những ứng cử viên này. Dạo gần đây tin tức bên ngoài rất lộn xộn, có rất nhiều người đang nghi ngờ và quan sát chúng ta." Lục Tam Phong nhìn người phụ trách quan hệ công chúng nói: "Hiện tại tôi đã quay trở về nên cần công khai nói rõ về việc đồn thổi ly hôn của tôi, đó chính là tin tức chính xác, chỉ cần tuyên bố sự thật và không cần phải che giấu chuyện này, nhưng sẽ không làm ảnh hưởng đến hoạt động của công ty, tôi sẽ cống hiến hết sức để đảm nhiệm vai trò của mình tốt hơn.