Isekai Okonomiyaki Chain ~Oosaka no Obachan, Bishoujo Kenshi ni Tensei shi, Okonomiyaki Fukyou!~

Chương 04: Bà Cô người Osaka, cùng quyết tâm chiếm giữ Dungeon




『Rốt cuộc thì nơi đây có tất cả bao nhiêu tầng vậy? Cứ như đang phải cuốc bộ lên đỉnh Harukas ấy』

Nằm ở kề bên khu Tennouji là tòa nhà thương mại chọc trời Abeno Harukas cùng độ cao 300 mét, nơi đây còn được mệnh danh là tòa nhà cao nhất Nhật Bản.

Từ đầu buổi tới giờ cũng đã được một lúc, Haruna cũng đã xuống được tầng 30 một cách an toàn.

Tính đến thời điểm hiện tại thì ngoại trừ bọn Ma Thú ra, cô ấy vẫn chưa giáp mặt với bất cứ ai khác, bởi nơi đây cũng khá sâu so với bình thường, song cô vẫn có chút cô đơn.

Ngoài ra, theo truyền thuyết mà người đời kể lại thì All Sac Dungeon có thể sâu đến tận 50 tầng, trong khi đó, kỷ lục thám hiểm hiện tại chỉ có thể đến được tầng thứ 37.

Như bao Dungeon khác, khi càng tiến sâu vào dưới lòng đất thì xác suất Ma Thú sản sinh Ma Thạch cũng ngày một tăng theo. Bất luận thế nào thì bọn Ma Thú cư ngụ trong Dungeon vẫn sẽ sinh sôi nảy nở một cách tự nhiên. Nhờ thế mà các Mạo hiểm giả có thể kiếm tiền mưu sinh bằng cách săn giết Ma Thú ở một độ sâu vừa phải.

Chỉ cần phấn đấu một tí thôi, Haruna có thể dễ dàng phá vỡ kỷ lục hiện tại, cô thậm chí còn có thể chạm mốc 50 tầng nếu muốn. Tuy nhiên, suy nghĩ đó không hề có trong ý thức của cô.

『Phải đi bao xa nữa đây? Cứ như đang phải cuốc bộ từ ga Osaka đến ga Nishikujo ấy』[note12549]

Vừa than vãn, Haruna vừa diệt trừ Ma Thú và thu thập Ma Thạch.

『Cảm giác vất vả để làm nên đồng tiền như thế này cũng không tệ chút nào』

Vào ngày hôm đó, cô đã phải tạm dừng ở tầng 30 và quay trở về mặt đất.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Sau khi về đến Guild, Haruna quy đổi ngay cho mình 50 Xu Vàng cho những viên Ma Thạch đã thu thập được, cứ thế, Loofah lại được tặng cho một phen bất ngờ.

「Anou…… Chỉ nội trong một ngày thôi mà cô đã thu được ngần này Ma Thạch á!?」

Kể từ tầng 30 trở xuống, tựa như xác suất sản sinh, chất lượng của những viên Ma Thạch cũng được nâng cao một cách đáng kể. Nơi đây cũng vô cùng trống vắng, bởi không một Mạo hiểm giả nào có thể dễ dàng tiến sâu đến mức này, vì lẽ đó mà những viên Ma Thạch hảo hạng kia rất ít khi được lưu hành trên thị trường, điều này càng gia tăng giá trị của món hàng.

『Đúng vậy đấy, bộ nhiều lắm à?』

Ngoài ra, mỗi Xu Vàng tại thế giới này có giá trị tương đương với 50.000 yên.[note12550]

『Nếu không xa hoa lãng phí một cách bừa bãi thì tôi có thể sống an nhiên tự tại một mình trong vòng một năm đấy……』



『Yossha! Tự nhiên thấy hưng phấn hẳn lên!』

Bản năng kinh doanh của Haruna như đang mắc bảo rằng đây sẽ là một vụ làm ăn có lời.

Cùng một khí thế hừng hực, Haruna lại một lần nữa mặt sức tung hoành All Sac Dungeon. Bởi việc cuốc bộ lên xuống Dungeon thật quá phiền toái nên cô quyết định dựng một trụ sở ở tầng thứ 30.

Kể từ đó, ở sâu trong lòng Dungeon thanh vắng chỉ tồn tại mỗi một âm giọng thánh thót【Tei! Tei!】cùng những tiếng vung kiếm thanh trừng Ma Thú, xen trong đó là vài đòn quyền rời rạc. Bởi bất luận thế nào, cô căn bản chỉ cần tối ưu hóa công vụ diệt trừ Ma Thú. Một khi Ma Thạch được sản sinh từ những con mồi đã bị tận diệt, chỉ cần mau chóng thu thập chúng là xem như xong xuôi mọi việc.

Và thành quả là cô ấy đã thu được 400 Xu Vàng chỉ trong vòng một tuần lễ.


『Aa~ Mình như người nổi tiếng ấy~ Chắc sớm muộn gì cũng phải sắm riêng cho mình một căn biệt thự ở đảo Awaji-shima thôi』

Cứ thế, một trong những vấn đề phiền toái trong đời sống của cô đã được loại trừ.

Dù đã từng bị trộm cắp một lần trong thế giới này nhưng Haruna chỉ cần chạy vèo theo một tý là xong.

『Làm cái gì thế hả! Bộ không tự làm ăn được hay sao mà đi ăn cắp đồ đạc của người ta như thế kia!』

Đến tên cướp cưỡi xe đạp cô còn có thể dễ dàng đuổi kịp huống chi một tên cướp thông thường. Chưa kể đến mấy dòng Status không tưởng mà cô hiện đang sở hữu, việc này dễ như ăn bánh ấy mà.

Những người lữ khách được chứng kiến cảnh tượng đó cũng phải thốt lên vì ngạc nhiên.

「Cô nàng Mạo hiểm giả kia y như một con Quái Thú……」

「Cô ta như Hổ vồ lấy mồi ấy……」

Bởi Haruna cũng khá tự tin vào đôi chân săn chắc của mình, tên cướp đã bị tóm gọn chỉ trong một cái chớp mắt.

Sau khung cảnh ngày hôm đó, không còn một tên khờ khạo nào dám cả gan đả động đến đồ dùng cá nhân của Haruna, chúng như bị tuyệt chủng trước hình bóng oai hùng của cô.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Giờ đây, đời sống của Haruna cũng đã có phần dễ thở――


Nhờ vậy mà cô ấy mới có thể hướng tầm nhìn sang một mục tiêu mới.

Có thể nói rằng việc tạo dựng trụ sở ở tầng 30 là một diều bất khả thi, không một Mạo hiểm giả thông thường nào có thể thực hiện được điều đó.

Bởi nhiều người còn thở hồng học vì kiệt sức khi chỉ mới tiến được đến tầng 15 huống chi việc tạo dựng một trụ sở, họ thậm chí cũng dã tiêu dùng hết Nhu yếu phẩm của mình. Thực tế mà nói, nằm la liệt ở tầng này là đầy rẫy xác chết của Mạo hiểm giả.

Phần lớn những cái xác đã bị tước đoạt hết trang bị, bởi đó chính là Quy luật của Dungeon. Có thể nói rằng Thế giới của Mạo hiểm giả là một quá trình chọn lọc tự nhiên[note12551], nơi Cá lớn nuốt cá bé.

『Ơ kìa, không biết mình làm vậy có được không ta?』

Bất cứ khi nào Haruna trông thấy một cái xác, cô ấy liền chắp tay lại và niệm lời cầu nguyện.

『Manman Chan A~n』

Người Kansai đôi lúc lại niệm【Nam mô A-di-đà Phật】bằng cách này.

Bởi việc di dời xác chết lên mặt đất là một công việc vô cùng khó nhọc nên khi một thành viên trong Party đã trút hơi thở cuối cùng, họ sẽ bị bỏ lại tại tầng hầm lạnh giá nơi đây thay cho phần mộ của mình.

Sau khi ngó nghiêng quá những cái xác, Haruna quyết định phân phát Bé Kẹo cho những người còn sống sót.


Dù sao thì cô với họ cũng đều là những người đồng nghiệp, tương trợ lẫn nhau cũng là một chuyện thường tình. Đây có lẽ là duyên nợ mà ông Trời đã định.

Bé Kẹo cũng khá công hiệu trong việc hồi sức, bản thân đồ ngọt đã là một vật đáng giá trong thế giới này. Vì lẽ đó mà họ tỏ lòng biết ơn một cách trịnh trọng hơn bình thường.

「Cô hẳn phải là Nàng Thiên Sứ ban tặng Kẹo danh tiếng trong lời đồn!」

Cũng không mất quá nhiều thời gian để Haruna thu về cho mình biệt danh ấy.

『Nè nè~ Bộ tôi trông giống Thiên Sứ lắm sao? Mấy cô cậu giỏi ăn nói thật đấy~ Mắt nhìn người cũng tốt hơn hẳn đám đàn ông ở Osaka~ Được rồi, tôi tặng thêm Ba bịch Kẹo Đen nè』

Bởi hiệu lực của Ma Pháp Điều khiển Không gian mà Haruna có thể lấy ra một hàm lượng kẹo vô hạn từ bên trong chiếc túi. Đôi khi cô còn có thể lấy ra vài hộp Su Kombu[note12552].





(Su Kombu)

「Anou, tuy ngần này tiền không đáng là bao nhiêu nhưng xin cô hãy nhận lấy thay cho lời cảm ơn của chúng tôi」

Nói xong, cô nàng Mạo hiểm giả cao ráo mà cô đã gặp ở tầng 14 đưa cho cô vài Xu Bạc.

『Không cần đâu. Tôi cũng đâu giúp được gì nhiều, nhận tiền như thế này thì thật là bủn xỉn』

「Không, không. Cô giúp chúng tôi nhiều quá rồi, tôi không thể nào vô ơn như thế được. Vả lại, những đồng bạc này rồi cũng sẽ trở nên phung phí nếu chủ nhân của chúng không thể sống sót rời khỏi đây. Xin cô hãy nhận lấy cho tôi vui」

『Nếu mọi chuyện là như vậy thì tôi sẽ sẵn lòng nhận chúng』

「Rất nhiều người đã hy sinh trước khi gặp được cô. Chúng tôi thật là may mắn khi còn có thể đứng đây và trò chuyện với cô vào lúc này」

Quả thực, nếu như có thể gặp được Haruna sớm hơn, những con người kém may mắn kia có lẽ đã không chết.

Bởi Dungeon là một nơi vô cùng rộng lớn. Không phải lúc nào cũng có thể gặp được mạo hiểm giả khác.

『Dù sao thì cũng đã bỏ công ra rồi, tôi muốn cứu giúp cho càng nhiều người càng tốt』

Vào giây phút đó, một ý tưởng mới lạ chợt lóe lên trong đầu cô ấy.

『Phải rồi ha! Nếu mọi người đều tụ họp vào cùng một chỗ thì chúng ta có thể dễ dàng tám chuyện với nhau rồi!』

「Ồ, cô mới nảy ra ý tưởng gì đó à!?」

『Tôi sẽ khai trương một cửa tiệm ở Dungeon!』