Quán trọ mà Cô tiếp tân Loofah của Guild đã đề cử là một không gian lý tưởng được điều hành bởi một quý bà. Nơi này dường như được tạo dựng chỉ để phục vụ riêng cho nữ giới, phòng ốc gọn gàng, ngăn nắp và vô cùng tiện nghi cho những cô gái ở trọ.
「Ơ kìa, một Nữ Thám hiểm giả phải không nè? Chắc phải vất vả cho cô lắm nhỉ?」
Bà chủ trọ Martha khá nổi tiếng trong Thị trấn vì giọng nói to tướng của mình.
『Phải đấy. Đặc biệt khó khăn đối với một thiếu nữ đồng trinh, chân yếu tay mềm như tôi đây!』
Tuy vậy, Núi cao còn có Núi cao hơn, âm giọng của Haruna còn Khủng bố hơn rất nhiều.
「Nói cái gì thế kia! Làm gì có thiếu nữ đồng trinh nào vận trên mình bản mặt dữ tợn của Sư tử như thế kia chứ!」
Bà Martha bật cười. Haruna cũng hưng phấn hẳn lên khi biết được rằng trò đùa của mình đã được hồi đáp lại. Tuy có sự khác biệt về xuất thân nhưng những Bà cô đồng trang lứa căn bản lại có chung một giống nòi.
『Con Sư tử này vô hại lắm à nha~ Nó chủ yếu chỉ dùng để hăm dọa bọn Sở khanh chuyên chế giễu phụ nữ chúng ta thôi~』
「Cô nàng này vui tính dữ hen~ Chúng ta có vẻ hợp nhau đấy! Cô muốn trọ lại đây bao lâu cũng được!」
『Cảm ơn bà nhiều nha! À mà, phải rồi』
Haruna thò tay vào trong túi, sau đó lấy ra một viên kẹo.
『Cứ xem Bé Kẹo này như quà làm quen đi nha. Bé này hay xuất hiện trong mấy cái quảng cáo có Ca sĩ Enka[note12467] biểu diễn ấy』
「Uwa! Kẹo gì mà ngon thế!?」
Về cơ bản thì đồ ngọt vẫn chưa được phổ biến trong thế giới này. Dù sao thì dân thường cũng khó lòng mà sở hữu được Đường ăn, bởi những thứ ngon ngọt tựa như Mật ong lại vô cùng đắt giá. Bà Martha kinh ngạc như thế cũng là một chuyện thường tình.
『Với lại, cho bà thêm bịch Kẹo Đen[note12469] nè~』
(Kẹo Đen)
「Tuy là tôi vui thật nhưng đây hẳn phải là một món đồ ngọt đáng giá. Cho không tôi như thế này thì lãng phí quá!」
『Ổn mà, ổn mà. Đó cũng chỉ là thành quả từ việc chăm chỉ tiết kiệm từng đồng 1 yên[note12470] lẻ mà thôi. Bà cứ nhận đi cho tôi vui~』
「Lâu lắm rồi mới có một vị khách quý như cô tới ở trọ. Tôi vui thật đấy」
Nhờ vào thói quen phân phát Bé Kẹo một cách miễn phí mà Haruna đã để lại một dấu ấn tốt đẹp trong lòng Bà chủ trọ Martha.
Vào ngày kế tiếp, Haruna quyết định sắm cho mình một thanh kiếm.
Và như thường lệ, cô ấy lại tiếp tục mặc cả giá.
『Nè nè, bộ ông Chủ tiệm không thấy tôi dễ thương chút nào sao? Giảm giá một tí tẹo được không nè~』
「Tôi hiểu rồi! Tất cả tổng cộng là một Xu Vàng, phần còn lại thì tôi tặng miễn phí đó」
Vẻ ngoài của Haruna phải nói là vô cùng kiêu sa lộng lẫy, người Chủ tiệm Vũ khí cũng phải chào thua trước nhan sắc ấy. Dù có ở đâu, có ở thế giới nào đi chăng nữa thì mị lực của những Ả tố nga luôn là một thứ vũ khí hữu dụng.
Mái tóc vàng bồng bềnh trong cơn gió, phần bắp tay săn chắc và thon gọn. Dung mạo của cô được ví như những tinh linh cư ngụ trong rừng xanh và sông nước, cùng với đó là một nụ cười làm mê hoặc lòng người mà dân thường chỉ có thể thoáng nhìn qua một chút. Ông Chủ tiệm rõ ràng là đã khuất phục trước dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành của Haruna.
「Này, ông đang làm cái quái gì vậy hả!?」
Và rồi, ông ta đã bị vợ mình rầy la.
『Cảm ơn nha. Ừ thì, phần còn lại tôi sẽ trả bằng mấy Bé Kẹo vậy』
Nói xong, Haruna đặt cả nắm kẹo lên quầy thu ngân.
「Uwaa, ruốt cuộc thì cô mang theo tất cả bao nhiêu viên kẹo vậy!?」
『Cô hỏi bao nhiêu á? Ngồi ước tính một con số nhất định thì khó cho tôi quá, nói chung thì tôi có nhiều lắm. À mà phải rồi. Làm sao để đến được Dungeon gần đây nhất?』
「Aa, cô cũng là một Mạo hiểm giả mà nhỉ?」
Người vợ vốn đã toát lên một phong thái vô cùng chuyên nghiệp, hiển nhiên là cô ấy biết rõ địa điểm của các Dungeon xung quanh đây. Và rồi, Haruna đã được cô ấy hướng dẫn một cách tận tình.
「Nhớ cẩn thận đấy. Sự thật là, ở đây không có nhiều Mỹ Nữ Cầm Kiếm như cô đâu……」
Trên thực tế, nếu bỏ qua lời nói cử chỉ khác thường của Haruna thì cô ấy trông chả khác gì một thành viên trong gia đình quý tộc. Cô sở hữu cho mình một nước da trắng như bông tuyết, hoàn toàn khác biệt với những Mạo hiểm giả lấm lem bùn đất ngoài kìa. Dù cho việc sạch sẽ là điều hiển nhiên vì cô ấy chưa thật sự tham gia vào một cuộc chiến nào cả.
Có vẻ như thông số Status Mạnh nhất ấy không chỉ áp dụng cho mỗi Khả năng Chiến đấu mà còn cho cả Dáng vẻ của một người.
「Không lẽ, do tình thế bắt buộc mà cô bị ép phải trở thành một Mạo hiểm giả, như nghĩa vụ của một thành viên trong Gia tộc Kỵ sĩ chẳng hạn?」
『Tôi không biết gì về chuyện đó hết. Bởi tôi có bao giờ bước chân ra xa khỏi thành phố Osaka đâu, trừ mấy lần đi du lịch ngắn ngày thôi. Được rồi~ Tôi đi thám hiểm nơi đó đây』
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Sau khi đi bộ được một lúc, Haruna cuối cùng cũng đến được Dungeon tọa lạc tại Ngoại ô Thị trấn. Cô đến đây chủ yếu để kiếm chút vốn theo thông tin được cấp từ cô nàng tiếp tân Loofah của Guild.
Theo nguồn tin thì khi một Ma Thú bị tiêu điệt, nó sẽ sản sinh ra một loại đá được gọi là Ma Thạch. Đây có lẽ là bằng chứng cho việc Ma Vương trước kia đã tạo nên Ma Thú từ những viên đá này. Ngay cả bây giờ cũng vậy, bọn Ma Thú cư ngụ trong Dungeon vẫn sinh sôi tự nhiên từ những loại đá đặc biệt ấy.
Bởi Ma Thạch có giá trị tương đương với Đá quý và Khoảng sản nên ta có thể kiếm được nguồn lợi từ việc buôn bán chúng. Vì lẽ đó mà các Nhà mạo hiểm giả thường săn bắt Ma Thú để kiếm nguồn thu nhập.
Dường như nơi đây được tạo dựng từ một loại Ma Pháp Cổ Đại nào đó mà đâu đâu trong lòng Dungeon cũng hiện hữu những vệt sáng mờ ảo, đèn lồng hay đuốc đều không cần thiết. Tầng mái cũng không quá thấp, đủ để bước đi mà không cần phải khom người.
『Gì thế này, sao khu thương mại ngầm này không có cái biển hướng dẫn nào hết vậy?』
Nói xong, Haruna khắc lên tường dòng chữ【Lối thoát hiểm】bằng viên đá nhặt được từ dưới đất trong lúc dạo bộ. Đi được giữa chừng thì cô ấy phải chạm trán với những loại Ma Thú như Slime và Skeleton――
『Tei! Tei!』
Cô vung thanh kiếm của mình, tất cả đều đã bị tận diệt trong phút chóc.
Những viên Ma Thạch cũng đã được cất giữ một cách cẩn thận vào bên trong chiếc túi.
『Chắc phải lấy hết mấy món đồ miễn phí này thôi. Không thể phung phí chúng như vầy được』
Haruna thường rất yếu thế trước những món đồ miễn phí. Lúc còn ở Osaka cũng vậy, cô nhiều lúc đã đi đi về về từng ngõ đường khác nhau chỉ để nhận vài gói khăn giấy tiếp thị[note12471] từ các nhân viên phân phối. Có lúc cô còn yêu cầu trực tiếp đến họ rằng【Cho tôi xin thêm gói nữa】. Những người nhân viên bán thời gian cũng có thể về nhà sớm hơn một chút, vì lẽ đó mà cả Đôi bên cùng có lợi.
(Khăn giấy tiếp thị)
Sau khi phải chứng kiến một cảnh tượng không tưởng, những nhà mạo hiểm giả khác cũng phải há hốc mồm vì ngạc nhiên.
「Này, tôi có nhìn nhầm không đấy? Vừa rồi cô ta mới dùng tay không nghiền nát con Bọ Cạp Thiết Giáp đó à……?」
「Công lực của cô ta thâm hậu đến mức nào vậy? Các nhà võ sư cũng khó lòng mà làm được như thế……」
「Ngay cả các Mạo hiểm giả Lão làng còn chưa chắc được vậy cơ mà……」
Ngay lúc này đây, một loài Ma Thú Thạch Đá lộ diện trước mặt Haruna. Nó chính là một con Golem dạng nhỏ.
『Bất lịch sự quá nha. Chắn hết đường đi của người ta rồi. Tei!』
Và không ngoài dự kiến của dân tình, con Golem ấy vẫn còn đang đứng vững trước đòn công kích của Haruna, các nhà mạo hiểm giả khác cũng có phần nhẹ nhõm. Dù không được to tướng cho lắm, nhưng đối phương cũng không phải là dạng đối thủ mà bạn có thể đơn phương độc mã giao chiến với nó. Đây chính là lúc chúng ta cần sự phối hợp ăn ý với đồng đội――
Một vết nứt bỗng xuất hiện trên thân hình rắn chắc của con Golem, và sau một lúc, nó đã bị vỡ vụn thành từng mảnh.
『Chao ôi, cứ như sạt lỡ đá mòn trên Núi Rokko ấy. Dễ vỡ phết nhỉ~』
Rokko là một dãy núi trải dài qua nhiều thành phố trực thuộc tỉnh Hyogo, như Kobe, Ashiya, Nishonomiya và Takarazuka. Chữ【Rokko】trong bài【Rokko Oroshi[note12472]】cũng được lấy nguyên gốc từ nơi đây. Dãy núi này cũng được trải dài đến phần phía Bắc của khu đô thị, những đợt gió thoáng mát cũng từ đó mà trút xuống.
Bởi ở Osaka không có một ngọn núi chính thức nào cả nên việc ngắm nhìn Dãy núi Rokko từ các tòa nhà cao ốc đã trở thành một thứ quá dỗi quen thuộc đối với cư dân thành phố Osaka.
「Ơ kìa, con Golem bị phá tan tành luôn rồi này……」
「Không lẽ chúng ta bị dính Ảo thuật rồi sao?」
「Rốt cuộc thì chuyện gì vừa mới xảy ra vậy……?」
Nhiều Party Mạo hiểm giả đã đánh mất sự tự tin sau khi chứng kiến vụ việc trên, một số người còn bỏ ngang phần việc của ngày hôm nay mà thoái lui khỏi Dungeon. Về phía Haruna mà nói, cô ấy còn không hề hay biết gì về tầm ảnh hưởng của bản thân. Chí ít thì ta biết được rằng, không một Party nào đủ gan dạ để bắt chuyện với Haruna. Họ chỉ đơn thuần vì quá kinh hãi trước sức mạnh ấy.