Một cách tốc hành, Haruna nhanh chóng trở lên mặt đất và quay về Thị trấn. Ngay khi về đến nơi, cô liền tay liền chân ghé qua các cửa tiệm tạp hóa và thu mua một số lượng lớn đồ ăn thức uống cùng dược thảo trị liệu.
Tại thời điểm đó, túi tiền của cô đã lên tới 600 Xu vàng, tương ứng 30 triệu tiền yên. Với một số tiền khổng lồ như thế, cô ấy có thể mua hết thảy thứ mình muốn mà không cần phải quan ngại điều gì.
『Về phần Cửa tiệm thì tính sao đây ta? Di dời gỗ xuống đó để xây nhà thì phiền chết đi được, đục một không gian nho nhỏ có khi còn lẹ hơn!』
Quả quyết như vậy, Haruna sắm cho mình một cây cuốc chim, sau đó chạy một vèo xuống tầng 13 rồi đục thẳng vào bức tường Dungeon một cách dữ dội.
『Haiya! Haiya! Tei!』
Nhờ vào năng lực Status Level 84 của mình mà cô ấy có thể dễ đàng đục răng rắc vào bức tường rắn chắc. Sau tầm hai ngày làm việc chăm chỉ, một căn phòng 12 Chiếu[note12663] đã được tạo dựng ở trong lòng Dungeon.
『Có cần phải đóng thuế không ta? Mà thôi kệ nó đi, chắc không có ai sỡ hữu khu đất này đâu』
Bàn ghế cũng đã được bày biện gọn gàng.
Các Mạo hiểm giả khác cũng có thể thuê nơi đây để cất giữ đồ đạc.
Cuối cùng, chỉ cần đóng một cây đinh trên trần nhà để treo bảng hiệu nữa là hoàn tất việc chuẩn bị.
Và rồi, cửa tiệm mang tên【Gian hàng Mạo hiểm giả 『Haru-chan』】chính thức được khai trương.
Cửa tiệm độc nhất này tọa lạc tại tầng 13 của All Sac Dungeon.
Để cuốc bộ từ mặt đất cho đến đây, kha khá số lượng Mạo hiểm giả sẽ thấm mệt sau chuyến thám hiểm cực nhọc.
Các mặt hàng được bày bán bao gồm một số lượng lớn thực phẩm để hồi sức cùng Item Trị liệu và hàng loạt các mặt hàng khác.
Ngoài ra, ở phía sau cửa tiệm còn thiết lập một không gian thoải mái để thực khách có thể thư giãn và nhâm nhi tách trà của mình. Cũng không có gì khó hiểu khi cây trà không hề tồn tại trong thế giới này, thay vào đó, phương thức làm trà thảo dược lại được lưu truyền từ thời xa xưa. Về phần đồ uống, Haruna chỉ cần dùng năng lực của Hỏa Ma Pháp để đun sôi nước sau đó pha chế dược thảo là xong một tách trà. Việc khiêng vác nước từ mặt đất cũng khá là khó nhọc, bởi trong Dungeon không hề có một nguồn nước nào cả, vì lẽ đó mà cô ấy đành phải chịu khổ công một chút.
『Ai ơi, Mại Dô! Mại Dô! Người nào mệt mỏi cứ ghé vô đây nghỉ ngơi~ Thông thả nằm nghỉ một cách miễn phí luôn đó mọi người ơi~! Trà thảo dược chỉ có 5 Xu Đồng thôi, Bánh mì với Bánh bít cốt đồng giá 3 Xu Đồng, Nước lọc cũng có 3 Xu Đồng mà thôi~! Khách nào có mua hàng sẽ được khuyến mãi thêm một viên kẹo~!』
Âm giọng to tướng của Haruna như đang vang vọng khắp không gian, không chỉ riêng tầng 13 mà tiếng nói của cô còn vọng lên đến tầng 12 và thậm chí là sâu xuống tầng 14.
Và cứ thứ, cửa tiệm độc nhất vô nhị trong lòng Dungeon cũng ngày càng trở nên nổi danh bởi nhu cầu tiếp trợ của số lượng đông khách hàng.
Chỉ nội trong vòng hai ngày, danh tiếng cửa tiệm của cô đã được truyền miệng qua tai của hết thảy Mạo hiểm giả đang cư trú tại Thị Trấn All Sac.
Bản thân Haruna cũng làm việc vô cùng chăm chỉ, cô lúc nào cũng vui vẻ tiếp chuyện với khách hàng.
『Gì đây, loại người này cũng đến đây mua hàng sao? Mà dù có là ai đi chăng nữa thì mình cũng sẽ hân hoan tiếp đón một cách niềm nở……』
Vào lúc mới khai trương cửa tiệm, khách hàng của cô chỉ đơn giản là những Mạo hiểm giả bán sống bán chết và vô tình tìm ra nơi này trên đường trở lên mặt đất rồi xem nó như một Thánh Điện.
Ma thú quanh đây cũng vô cùng nguy hiểm, mạng sống của các Nhà Mạo hiểm giả cũng sẽ rủi ro hơn lúc trước.
Haruna đã nhiều lần nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của thực khách kiểu như「Nguy hiểm quá đi thôi…… Được cứu rồi」. Và không kém phần quan trọng, cửa tiệm của cô đã đóng góp một phần nho nhỏ trong việc làm giảm sút tỉ lệ thương vong.
Và với những chiến binh muốn thử thách Dungeon bằng loại trang phục hạng nhẹ. Họ đôi khi lại muốn làm nhẹ bớt hành trang của mình bằng cách cắt giảm một số lượng nhỏ thực phẩm.
Nhẹ bớt đồ cũng có nghĩa là mình bớt mệt. Tư tưởng này là một sai lầm nghiêm trọng có thể dẫn đến tử vong. Cửa tiệm của Haruna cũng tựa như Món Quà của Thần Linh dành tặng cho những ai với suy nghĩ khờ dại đấy.
Tại thời điểm đó, thực phẩm chủ chốt của cuộc thám hiểm chính là chiếc bánh bít cốt. Vài miếng bánh rán từ ổ bánh mì cũ sẽ trở thành một món ăn chống đói hiệu quả. Bởi Đường ăn là một nguyên liệu vô cùng đáng giá tại thế giới này nên phần lớn người dân sẽ tẩm những cái bánh bít cốt cùng với Muối ăn và chút Dầu rán.
Tuy nhiên, Bánh bít cốt của『Haru-chan』lại là loại Thượng hạng hơn hẳn.
「Ồ! Sao cái bánh này ngon ngọt dữ vậy!!」
Người Mạo hiểm giả vừa mới thưởng thức chiếc bánh bít cốt ngon lạ thường chợt thốt lên vì ngạc nhiên.
『Này cậu, bộ mới từ trên núi xuống đấy à[note12664]? Bé đó là một trong những mặt hàng nổi tiếng của nơi này đấy』
Sau khi khai trương được vài ngày, cả một nhóm người đã trở thành khách quen của cửa tiệm và được xem như là Heavy User[note12665] của『Haru-chan』.
Thực tế mà nói thì Haruna không hề suy xét gì đến việc giới thiệu Đường ăn như một mặt hàng kinh doanh của mình. Cô ấy đơn giản chỉ có thể lấy ra một hàm lượng kẹo vô hạn từ chiếc túi không đáy, sau đó nung chảy chúng ra rồi cho tẩm vào bánh bít cốt. Bởi vị ngọt là một hương vị đắt giá tại thế giới này nên những chiếc bánh ấy cũng mang một giá trị bùng nổ trên thị trường.
Ngoài ra, cô còn có thể đổ thêm nước vào những Bé Kẹo dạng lỏng để tạo nên một tách Nước kẹo.
Thứ đồ uống này thật ra vẫn còn tồn tại ở các Đền thờ tại vùng Kansai. Đây cũng là một thứ thức uống ngon ngọt và vô cùng rẻ. Tuy vậy, bọn trẻ ngày nay lại mấy khi đụng vào món đồ uống lạc hậu này. Thế nhưng, tại một thế giới ít đồ ngọt như thế này, tách Nước kẹo ấy sẽ được đánh giá rất cao.
Tảo bẹ muối cũng nằm trong số những mặt hàng được bày bán.
Ban đầu việc buôn bán cũng rất khó khăn, bởi để một xã hội không hề tồn tại văn hóa ăn rong biển tiếp nhận món ăn này, cô đã phải tốn kha khá thời gian. Tuy vậy, bởi độ mặn của món tảo bẹ muối có khả năng bồi dưỡng tinh thần cho cư dân nơi đây, nên ngày càng nhiều Mạo hiệm giả đã tiếp nhận và xem nó như một loại thảo dược hồi năng lượng. Kể từ đó, số lượng khách mua hàng cũng ngày một tăng theo.
Mọi việc chưa dừng lại ở đó, Haruna còn tạo dựng nên một không gian dành riêng cho nữ giới tại cửa tiệm của cô.
Khi màn đêm buông xuống, một nhóm năm người Mạo hiểm giả Nữ rụt rè lộ diện tại cửa tiệm.
Bởi Dungeon là Thế giới của Đàn ông nên phụ nữ cũng hiếm khi xuất hiện ở nơi đây.
「Anou, xin lỗi đã làm phiền……」
『À, cứ đi đến cuối con ngõ này là tới nơi à. Giờ cũng không có ai sử dụng nên cứ thông thả đi nhé』
Ở phía sau cửa tiệm là một con ngõ để dẫn đến một buồng vệ sinh nho nhỏ.
Về tổng quát thì buồng vệ sinh không hề tồn tại trong Dungeon. Việc xã hết tại một góc nào đó khi trống vắng Ma Thú đã là một phong tục phổ biến tại nơi đây. Và hiển nhiên, đây là một vấn đề vô cùng khó khăn cho nữ giới.
Đối với những Nhà Mạo hiểm giả Nữ mà nói, buồng vệ sinh của『Haru-chan』đã trở thành một tồn tại vô cùng quan trọng. Tuy không có hệ thống nước xả để rửa sạch tàn dư mỗi lần tiêu dùng, nhưng Hỏa Ma Pháp định kỳ của Haruna đã loại trừ hoàn toàn vấn đề khử mùi.
Chính vì những lý do trên mà【Gian hàng Mạo hiểm giả 『Haru-chan』】đã trở thành một nơi thiết yếu đối với Mạo hiểm giả. Một cửa tiệm đầy ấp lương thực thực phẩm, một cơ sở để nghỉ ngơi. Có thể nói rằng đây chính là một cuộc cách mạng lớn trong việc thám hiểm Dungeon.
Thế nhưng, thứ đã làm nên tên tuổi của cửa tiệm lại chính là tính cách độc nhất vô nhị của Haruna.
『Này cậu, trông cậu buồn ngủ lắm đấy. Chợp mắt tý đi. Nè, đắp chăn vào đi』
Đối với những người mệt mỏi thấy rõ, họ sẽ được đưa cho một cái chăn đắp và nằm chợp mắt hàng giờ liền.
『Dậy rồi đấy à. Nè, tặng cậu trái cam này. Cứ thông thả mà thưởng thức』
Việc nhận một món đồ mà không cần phải trả phí cũng không phải là chuyện gì quá hiếm trong thế giới này.
So với các Bà Cô trên toàn Nhật Bản thì độ tọc mạch của Bà Cô người Osaka trên cơ hơn hẳn. Ở kiếp trước, Haruna đã có lần bỏ ngang việc mua sắm chỉ để dẫn theo một người dưng vừa mới hỏi đường mình đến đúng nơi đúng chốn.
Phần tính cách này của cô đôi khi lại gây khó dễ cho đối phương, nhưng bởi vì bây giờ Haruna là một thiếu nữ xinh đẹp nên không một ai dám phàn nàn. Phần khuyết điểm trước kia của cô đã hoàn toàn tiêu biến tại kiếp này.
Đối với một Dungeon khan hiếm Party Nữ, cũng là lẽ thường tình khi nhiều cánh đàn ông cùng tụ tập thành một bầy quanh một chỗ chỉ để ngắm nhìn nhan sắc của vị Thiên Sứ trước mắt, nhiều người còn được chữa lành bởi Mị lực hút hồn của cô ấy. Một số Nhà Mạo hiểm giả Nam còn bày trò mua đi mua lại một mặt hàng duy nhất của cửa tiệm. Thay vì đi thám hiểm Dungeon, nhiều người xuống đến tận đây chỉ để nhìn ngắm thần tượng của mình.
Trên thực tế thì sau khi khai trương khoảng một tuần, Haruna đã nhận được đến tận ba lời cầu hôn.
「Haruna-chan! Xin em hãy cũng anh khám phá thế giới Dungeon riêng của đôi ta」
『Xin lỗi nhé, Onii-chan. Tôi muốn làm trong mảng kinh doanh lâu hơn chút nữa』
Mặc dù đã từ chối hết thảy mọi lời cầu hôn nhưng cô ấy lại vô cùng vui sướng với tình tiết này.
Vui sướng đến mức nào á!? Đến mức mà vào một ngày kia, cứ mỗi lần về đến quán trọ là cô ấy liền chân liền miệng báo cáo ngay cho bà Martha rằng『Bà ơi, hôm nay tôi lại được cầu hôn lần nữa nè!』