Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Mạch Thần Nông - Thiên Hồ Xuất Thế

Chương 94: Chơi bẩn 3




Chương 94: Chơi bẩn 3

Nguyệt Hoa nghe vậy thì hít vào một ngụm khí lạnh, nàng nhìn Trần Cảnh như đang nhìn một con quái vật vậy. Trần Cảnh thấy tình thế có vẻ không ổn liền ném cho Nguyệt Hoa một cái ngọc giản và nói:

- Được rồi, nữ vương của ta! Đây là ngọc giản ám kỹ Kính Hoa Thủy Nguyệt bản nâng cấp cùng với cách lấp lại lỗ hổng trong công pháp của mấy người. Cầm lấy và đi đi!

Nguyệt Hoa chụp lấy ngọc giản, nàng không nhịn kích động được mà kiểm tra nó ngay lập tức. Một lúc sau Nguyệt Hoa mở mắt ra, khí tức của nàng bỗng nhiên thay đổi, xem ra nàng đã có được thu hoạch không nhỏ rồi. Nguyệt Hoa lúc này nhìn Trần Cảnh với một con mắt thèm thuồng, nàng liếm mép một cái thật duyên dáng nhưng trong mắt Trần Cảnh thì nó chẳng khác gì hành động của một con mãnh thú đang chuẩn bị xé xác con mồi cả.

Tuy vậy, Nguyệt Hoa chỉ dừng lại ở mức đó thôi. Nàng rất nhanh lấy lại phong thái tiền nhiệm nữ đế của mình, sau khi chỉnh đốn lại trang phục xong, Nguyệt Hoa ung dung nói:

- Công pháp tốt, tâm trí nhanh nhạy, biết cầm cái gì và không nên cầm cái gì! Quả thực trên đời này không ai xứng đáng với cái danh hiệu ứng kiếp thánh tử này ngoài ngươi. Mà dù sao chỉ cần ngươi biết điều, Đào Đô sẽ không bao giờ bạc đãi ngươi. Nói đi, ngươi muốn thứ gì?

Trần Cảnh nhìn lên trần nhà một chút, tay vuốt vuốt cằm tỏ vẻ suy nghĩ rồi anh nở ra một nụ cười xấu xa và nói:

- Ta muốn một tỉ viên cực phẩm linh thạch!

Nguyệt Hoa nghe thấy Trần Cảnh giở công phu sư tử ngoạm, một phát hét giá bằng hai năm thu nhập của toàn bộ Đào Đô thì liền nhíu mày lại. Trần Cảnh thấy sắc mặt như muốn g·iết người của nàng thì vội xua tay, anh nói:



- Khoan khoan! Không nên động sát ý, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý! Ta báo giá như vậy là có nguyên do, theo báo cáo ta vừa đọc thì Hiên Viên sơn mới tung ra một loạt các xe bọc thép có gắn pháo, gọi là xe tăng. Loại xe này có hỏa lực rất mạnh, giáp rất dày, còn được cường hóa bằng phù văn và trận pháp nên hiên tại không có cách đối phó với nó. Ngoài ra súng đạn của bọn chúng cũng được cải tiến để bắn xuyên qua da lông đã được cường hóa của mọi người.

Nguyệt Hoa lúc này thấy Trần Cảnh thực sự nghiêm túc thì liền ngồi xuống, nàng nói:

- Đúng là có chuyện này, ngươi có cách giải quyết sao?

Trần Cảnh nhìn Phạm lão ngật đầu ra hiệu, ngay lập tức Phạm lão lấy từ trong túi ra bốn chiếc nhẫn trữ vật, cung kính dâng lên cho Nguyệt Hoa. Sau khi tất cả mọi người đều ra ngoài, anh nói:

- Cái nhẫn đính đá xanh có một trăm khẩu pháo ray điện từ, thứ này có thể dễ dàng xé toạc mọi lớp phòng ngự chỉ bằng động năng cơ bản. Cách dùng ta đã lưu vào ngọc giản ở bên trong đó, cũng như hệ thống AC 1, đều có khắc đồ đằng kia, Nhân tộc có lấy cũng không dùng được. Ba cái nhẫn còn lại là áo giáp, mặt nạ phòng độc và công nghệ chế tạo tất cả những thứ trên ở quy mô công nghiệp. Cái giá một tỉ cực phẩm linh thạch mà ta đưa ra chính là như vậy.

Nguyệt Hoa nhìn bốn chiếc nhẫn trong tay mình một lúc rồi thở dài:

- Haiz! Ngươi quả thực là vì loạn thế mà sinh, vì c·hiến t·ranh mà lớn. Nếu tất cả đều như ngươi nói thì cái giá một tỉ cực phẩm linh thạch vẫn còn quá rẻ.

Trần Cảnh nghe vậy thì liền đắc ý, anh nói:



- Quá khen, quá khen! Mấy thứ này chỉ là đồ chơi bình thường thôi. Bọn chúng chỉ đơn giản là đồ vật mô phỏng lại các lực luopng75 tự nhiên mà thôi. Pháo ray điện từ chính là mô phỏng thiên thạch rơi, gia tốc càng lớn thì sức mạnh càng lớn, còn áo giáp thì mô phỏng lớp vảy của loài rồng, ngoài cứng trong mềm tầng tầng lớp lớp… Đứng trước sức mạnh của tự nhiên, cho dù có là Đạo Thần cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi.

Nguyệt Hoa nghe Trần Cảnh nói có lý liền gật gù, nàng nói:

- Quả thật là như vậy, dù là Đạo Thần, Hoang Thần nhưng nếu gặp phải những t·hiên t·ai khắc nghiệt nơi hoang địa hay sa chân vào chốn thú triều thì chắc là phải c·hết. Đạo lý này của ngươi ta sẽ giúp ngươi lan rộng nó.

Nói xong nàng toan bỏ đi, Trần Cảnh thấy vậy thì vội ngăn lại, anh nói:

- Nữ vương, nữ vương! Ngài chưa trả tiền!

Nguyệt Hoa thấy vậy thì cười lớn, nàng lao tới một tay túm lấy cổ của Trần Cảnh còn tay kia túm lấy bộ ấm chén. Nàng nói:

- Ta đường đường là tiền nhiệm đế vương, cơ thể ta chính là báu vật quý giá nhất của Đào Đô đấy biết không? Lúc trước ngươi sờ mông ta đã tay rồi chứ? Tiền sờ mông vừa vặn đúng một tỉ cực phẩm linh thạch, nay ta sẽ lấy mấy thứ này để trừ vào! Ngươi nghĩ sao?

Trần Cảnh tất nhiên là nghĩ:



“C·hết cụ ngươi đi, cái mông thối của ngươi không đáng một xu!”

Trần Cảnh vừa dịnh mở mồn phản kháng thì ngay lập tức Nguyệt Hoa xiết tay đang nắm bộ ấm chén lại, Trần Cảnh ngay lập tức cảm nhận được một con đau thấu trời. Trần Cảnh toan hết lên thì ngay lập tức bị Nguyệt Hoa nhét cái đuôi xù cào miệng.

- Ưm ưm um…

Nguyệt Hoa thấy Trần Cảnh giãy dụa trong tuyệt vọng thì cười lên thật tươi, nàng nói:

- Kim thương hơi nhỏ, nhưng không sao quan trọng là kỹ thuật. Mà ngươi không nói gì thì coi như đồng ý giao dịch này nhé. Sau này ta lại đến thăm ngươi. À đúng rồi, Cửu nhi nhà ta nay đã là nữ đế, cai trị toàn cõi Đào Đô. Cái mông của nó đáng giá hơn tiền nhiệm nữ đế như ta nhiều lắm đấy.

Nói tới đây Nguyệt Hoa mới chịu buông tha cho Trần Cảnh. Anh lúc này vừa đau vừa tức, Trần Cảnh thở hồng hộc và nhìn thẳng mặt Nguyệt Hoa quát lớn:

- Mông của Cửu nhi nhà ngươi tốt lắm sao? Ta không thèm!

Nguyệt Hoa thấy Trần Cảnh có biểu hiện hỗn xược như vậy liền cảnh cáo:

- Ngươi dám có ý kiến? Đặc quyền giao phối không phải cho ngươi mà là cho nàng, nếu mông nàng bẩn thì ngươi phải luôn luôn sẵn sàng quỳ liếm bất cứ lúc nào, ngươi liếm giỏi thì tất nhiên nàng sẽ thưởng cho ngươi một đêm móc thận và ngươi không có quyền từ chối. Biết bao nhiêu người muốn làm việc này đấy, tuy vậy ngươi đã đá văng bọn họ ra và chèn bản thân vào rồi. Mà kể ra ngươi liếm mông cũng rất sạch, Cửu nhi có được ngày hôm nay một phần cũng là do kỹ thuật dọn phân của ngươi quá tốt đi. Giờ nàng đã thích được ngươi hầu hạ rồi, ngươi nên biết điều một chút. Mông của nữ đế không phải cứ thích là nắn không thích là bỏ đâu!

Vừa dứt lời nàng liền lao đến tặng cho Trần Cảnh một cước vào hạ bộ. Nguyệt Hoa đã vận khí rất khéo để không làm tổn thương bộ ấm chán của Trần Cảnh và tối ưu hóa sự đau đớn mà anh phải chịu đựng.

Ngay lập tức Trần Cảnh liền cuộn mình lại như con tôm và ngất đi. Không biết qua bao lâu anh mới lần nữa tỉnh lại, Trần Cảnh đưa tay sờ sờ kim thương của mình rồi thở phào nhẹ nhõm, thật may tất cả vẫn còn nguyên vẹn.