Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Mạch Thần Nông - Thiên Hồ Xuất Thế

Chương 90: Phá Cục 2




Chương 90: Phá Cục 2

Tên xa phu Yêu tộc kia thấy Trần Cảnh không trả lời hắn thì cho là Trần Cảnh chỉ võ vẽ học lỏm được mấy câu như vậy thôi, dù sao thì Nhân tộc cũng khinh thường Yêu tộc ra mặt mà, có mấy ai học loại ngôn ngữ của Yêu tộc đâu chứ. Vậy nên hắn tỏ vẻ khinh thường nói:

- Nhân tộc các ngươi đứa nào cũng giống nhau, khinh thường Yêu tộc chúng ta ra mặt nhưng đứng trước Thần tộc thì khúm núm như là loài sâu bọ. Thật chẳng ra làm sao!

Trần Cảnh thấy chủ đề có vẻ thay đổi, tuy vậy anh vẫn mỉm cười trả lời:

- Tuy Yêu tộc và Thần tộc có ngoại hình khá giống nhau nhưng Thần tộc có nắm đấm to hơn Yêu tộc. Không quỳ, không khúm núm, không tôn thờ thì chỉ có con đường c·hết. Nếu Yêu tộc bọn huynh mà có nắm đấm đủ lớn, thì đã chả bị chúng ta khinh bỉ rồi.

Tên xa phu kia nghe vậy thì liền nhe nanh, hắn hình như có vẻ khá tức giận. Trần Cảnh thấy vậy thừa thế xông lên, hắn nói:

- Nhân tộc chúng ta tìm ra phương pháp tu luyện, tạo ra trận pháp cùng đan dược, luyện chế thần binh… Cơ thể yếu đuối thì tu luyện, bảo vệ đất đai thì dùng trận pháp, bệnh tật t·hương v·ong thì dùng đan dược, không có móng sắc hay vuốt nhọn thì lấy thần binh bù vào vậy mà vẫn chưa thể đứng ngang vai với thần tộc thì Yêu tộc bọn huynh tính là cái gì? Yêu tộc ỷ vào sức mạnh trời ban, có tu tập thì cũng chỉ là công pháp của Nhân tộc, không thể tự tìm ra con đường của riêng mình, đan dược và trận pháp cũng do c·ướp b·óc mà có, chẳng thể tự mình tạo ra! Vậy nên bị khinh thường là đúng rồi.

- Ngươi, ngươi…C·hết đi tên khốn!

Trần Cảnh đã thành công chọc ngoáy đúng vào chỗ đau của bọn hắn, tên xa phu này tức đến lộn ruột. Hắn lao tới toan b·óp c·ổ Trần Cảnh thì ngay lập tức bị anh bắt được hai tay, Trẩn Cảnh thuận thế mà kéo mạnh khiến đầu của tên xa phu va vào cũi cái rầm.

- Áu áu áu…



Hắn ngay lập tức xây xẩm mặt mày, ngã vật xuống đất và ôm đầu la lớn. Tiếng la của hắn khá giống tiếng con chó ở địa cầu kêu khi b·ị đ·ánh vậy. Mà cũng phải thôi, dù sao ngoại hình của hắn nếu bỏ đi một trăm chi tiết thì nhìn chung khá giống một con chó bự cơ mà.

“Yêu tộc về giải phẫu học thì ở trạng thái chưa hóa hình, cơ thể và nội tạng Yêu tộc khá giống con người, điểm khác biệt chỉ qua là cấu tạo da, lông, hộp sọ và đuôi thôi. Vậy nên nếu loại bỏ hoàn toàn lớp lông kia đi thì bên dưới chính là cơ thể con người. Vậy thì dễ g·iết thôi!”

Trần Cảnh thấy hắn giãy dụa như vậy thì thầm nghĩ rồi mỉm cười. Cuộc ẩ·u đ·ả này rất nhanh liền bị chú ý tới, vậy là xung quanh cũi của anh liền bị một đám yêu tộc vây quanh. Sau đó một tên thủ lĩnh bước ra, hắn nhìn Trần Cảnh chằm chằm nhưng không động thủ ngay. Hắn nói:

- Ngươi là ai?

Trần Cảnh thấy cuối cùng người có thể nói chuyện đã ra sân, anh liền vội ngồi thẳng dậy, tỏ vẻ thế ngoại cao nhân rồi nói:

- Trần Cảnh, luyện đan sư ngũ phẩm, người duy nhất có thể cứu mạng ngươi lúc này!

Mọi người vây xung quanh nghe Trần Cảnh xưng hô như vậy thì thất kinh. Họ ngạc nhiên vì Trần Cảnh có thể nói sõi ngôn ngữ của yêu tộc là phần ít, sự kinh ngạc chủ yếu đến từ cái chức danh luyện đan sư ngũ phẩm kia.

Trong giới tu hành, luyện đan sư, dược sư, trận sư chia làm cửu phẩm. Vì không biết luyện đan nên việc bắt sống được một tên luyện đan sư ngũ phẩm đối với yêu tộc mà nói chính là một đại tạo hóa. Nếu có thể biến Trần Cảnh thành đan nô vậy thì sức mạnh của tộc đàn này sẽ tăng lên rất nhiều.

“Đòn tâm lý đã có hiệu quả, giờ chứng minh thực lực. Một đan sư ngũ phẩm, dù Yêu, Thần hay Nhân cũng đều phải quỳ xuống mà vái lạy, lôi kéo. Nếu nói có ngành nghề nào có thể an toàn đi ngang vạn tộc thì cũng chỉ có thể là luyện đan sư.”

Nghĩ vậy Trần Cảnh bỗng cảm thấy những kiến thức kỳ quái mình thu thập không hề uổng phí. Trận pháp, đan dược, luyện khí…Mỗi thứ Trần Cảnh đều biết một chút, nếu nói về đại đạo của Trần Cảnh thì chỉ có thể dùng từ hỗn độn để hình dung. Cái gì cũng biết, cái gì cũng làm được nhưng không cái nào hoàn mỹ cả, mọi thứ chỉ ở mức trung bình là hết cỡ rồi.



Tên thủ lĩnh lĩnh thấy vẻ mặt tự tin của Trần Cảnh thì hơi nghi hoặc, vì theo hắn thấy, Trần Cảnh chỉ là người thường, chưa từng tu luyện, cơ thể cũng không hề có mùi thuốc đặc trưng của Đan sư. Trần Cảnh thấy thế thì liền quyết định bồi thêm một nhát nữa:

- Này đầu lĩnh! Có phải gần đây ngươi vận khí không thông, cứ vận được một nửa thì tim lại đau nhói, phổi thì như bị ai đó xiết chặt lại đúng không?

- Làm sao ngươi biết!

Tên thủ lĩnh lúc này ngạc nhiên đến tột độ, hắn quát hỏi Trần Cảnh thật lớn khiến tất cả mọi người ở trong hang đều nghe thấy. Trần Cảnh hơi cau mày lại, sở dĩ anh biết là vì lúc trước anh đã cải tạo lại mắt và kinh mạch của cơ thể này.

Chủ nhân cũ của cơ thể này thật là có phúc mà không biết hưởng, cơ thể này sở hữu thiên phú thuộc hàng cực phẩm. Trong lúc Trần Cảnh giả vờ ngủ, anh đã đi sâu vào tiềm thức và kiểm tra lại cơ thể này. Khi chạm đến trái tim, Trần Cảnh cảm thấy nhiệt lượng và sinh khí dồi dào từ nó tỏa ra một cách mãnh liệt, trước nay anh chưa từng thấy có ai sở hữu một thứ nghịch thiên như vậy.

Thế là anh quyết định tận dụng nguồn sức mạnh này để cải tạo và kiểm soát cơ thể, sửa đổi kinh mạch, làm chủ não hải, thay gân hoán cốt… Thậm chí dịch dung hòng biến cơ thể này thành một cỗ phân thân của riêng mình. Vì nó dù sao cũng không phải cơ thể của anh nên Trần Cảnh ra tay không một chút lưu tình nào cả.

Hiện tại Trần Cảnh đã thành công trong việc biến cơ thể này thành một cỗ máy sinh học đặc biệt với nguồn năng lượng sinh mệnh gần như vô hạn.

Vậy nên hiện tại Trần Cảnh có thể nhìn thấu các dòng chảy nguyên khí của mọi sinh vật sống trong một phạm vi nhất định. Việc phát hiện tên thủ lĩnh phát bệnh cũng là một cơ duyên bất ngờ, nếu hắn không vận khí, Trần Cảnh cũng không tài nào đoán được.



Trần Cảnh sau khi nghe tên thủ lĩnh quát hỏi thì ung dung trả lời:

- Ta biết vì ta là luyện đan sư ngũ phẩm, và cũng chỉ có ta là có thể cứu được ngươi lúc này. Ngươi tu luyện công pháp của Nhân tộc một cách mù quáng, phải biết Nhân tộc và Yêu tộc có hệ thống kinh mạch khá giống nhau nhưng vẫn có một vài điểm khác biệt rất nhỏ. Ngươi tu luyện bất chấp như vậy đã khiến những điểm này bị tổn hại, lâu dần dẫn đến tình trạng như hiện tại. Hẳn là ngươi mỗi lần cưỡng ép vận khí đều cảm nhận được tim mình có thể ngừng đập bất cứ lúc nào, ta nói đúng chứ?

Tên đầu lĩnh nghe vậy vội vàng chạy đến bên cũi sắt, quỳ mọp xuống như một con chó bị phạm lỗi đang cố cầu tình với chủ vậy. Hắn nói với giọng khẩn khoản:

- Đại sư, xin ngài cứu ta. Ngài cần gì ta cũng có thể đáp ứng. Diệp Lang ta nguyện dâng hiến tất cả tài sản của mình để đổi lấy một cơ hội sống, ngài thấy thế nào?

Trần Cảnh thấy thái độ này của hắn thì trong lòng mừng thầm, Yêu tộc không hay lật lọng như Nhân tộc nên nói chuyện làm ăn rất dễ. Vậy nên Trần Cảnh cố gắng tỏ vẻ mình đang phân vân, kệ cho tên kia cứ quỳ gối ở đó. Một lúc lâu sau anh mới nói:

- Được rồi, được rồi! Vì ngươi là kẻ biết nhìn người, nên ta sẽ giúp ngươi một lần. Tuy vậy, thương thế của ngươi do tích lũy lâu ngày mà thành, không thể chữa lành chỉ bằng một vài viên tiên đan được. Cả một liệu trình sẽ mất khoảng từ ba đến sáu tháng, ngươi hãy tự sắp xếp đi.

- Dạ, dạ! Người đâu mau thả đại sư ra khỏi cũi, chuẩn bị nước tắm, phòng lớn và lò luyện đan cho lão sư!

Tên Diệp Lang này có vẻ rất thức thời, Trần Cảnh thấy vậy thì khá hài lòng. Sau khi ra khỏi cũi thì anh lập tức được đưa lên kiệu tám người khiêng. Trước khi đi Trần Cảnh còn nhắn lại với Diệp Lang:

- Ta hơi đói, chuẩn bị cho ta một ít nguyên liệu nấu nướng nhưng đừng bỏ thịt Nhân tộc vào đó, ta không ăn được. Với lại ở Nhân tộc thiên hạ cũng chán rồi, ngươi chuẩn bị cho ta một ít Lang tộc nữ tử, ta muốn đổi vị một phen.

- Dạ dạ, ngài cứ về phòng là có ngay ạ!

Diệp Lang khúm núm vẫy đuôi, sau khi Trần Cảnh đi xa hắn liền đứng dậy và nói:

- Chuyện hôm nay ta cấm các ngươi hé răng nửa lời. Chỗ Nhân tộc này g·iết hết đi, bọn chúng hiện tại vô dụng rồi. Ngươi về hang chính, chọn ra mấy nữ tử xinh đẹp, loại đã được huấn luyện ấy. Tên đan sư này có dâm tính khá mạnh, chỉ có các nàng mới trị được hắn. Nếu có thể thuyết phục hắn trở thành đan nô cho nhánh này của ta, vậy thì sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ trở thành tộc đàn mạnh nhất trong Phệ Thiên Yêu Lang tộc…

Bên ngoài hang chính, một cuộc g·iết chóc quy mô lớn đang diễn ra, máu tươi men theo nền hang ướt lạnh chảy cả tới cái hang Trần Cảnh đang ở, tuy vậy anh cũng không quan tâm lắm. Trần Cảnh hiện tại đang ngâm bồn cùng với hai nữ tử Lang tộc, trái ôm phải ấp nhìn có vẻ rất tận hưởng cuộc sống.