Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Mạch Thần Nông - Thiên Hồ Xuất Thế

Chương 29: Xà phòng.




Chương 29: Xà phòng.

Đầu tiên Trần Cảnh dùng chân khí hóa lôi điện, lấy tay phải làm cực dương tay trái làm cực âm nắm vào hai sợi dây đồng gắn vào một cái bình thủy tinh thông nhau có vách ngăn làm bằng xơ mướp, bên trong bình thì đổ đầy nước muối. Khi vận khí, dòng điện tạo ra sẽ theo dây đồng vào trong bình, quá trình điện phân sẽ sinh ra xút - NaOH và khí Clo màu vàng, cực độc.

Phạm lão cũng không rảnh tay mà cẩn thận vận khí, công việc này cần một sự chú tâm tuyệt đối và sự tỉ mỉ đỉnh cao. Kết quả linh khí phóng ra từ ngón tay của phạm lão đã tạo thành một lớp màng bán trong suốt, mờ ảo, mỏng như cánh ve bao lấy đám khói vàng này lại, nhét chúng vào trong một cái bình khí nén đặc biệt.

Sau một ngày thì công việc cũng đã hoàn thành, Trần Cảnh thu được 100 lít xút và mười bình khí Clo. Anh nhét mười bình khí này vào trong nhẫn trữ vật của mình rồi bảo:

- Phạm Minh, hãy bắt đầu đổ dầu hạt cải vào theo hiệu lệnh, Miêu Nhất, Miêu Nhị, Miêu Tam, Miêu Tứ hãy đeo mặt nạ khử độc vào, cầm lấy cây gỗ này khuấy thật nhẹ và đều tay.

Trần Cảnh chỉ tay vào những cái mặt nạ làm bằng da yêu thú, được anh tự tay thiết kế riêng cho từng người. Nó rất đàn hồi, khi đeo vào là ôm sát da mặt, bên trên có một cái van khí một chiều khiến không khí chỉ có thể đi ra mà không cách nào tiến vào. Mặt nạ được nối với một cái túi trữ vật nén đầy ắp không khí đeo ở sát hông bằng một đoạn ruột thật dài.

Nhìn thấy chất liệu là da yêu thú, phẩm chất hơn nữa còn cực cao thì đám Miêu Nhị cũng có một chút gì đó sợ hãi cùng do dự vì loại da này chỉ có thể khai thác từ các chủng loài có trí tuệ hoặc hồng hoang yêu thú. Trần Cảnh thấy vậy liền nói:

- Mấy em yên tâm ta không thích g·iết chóc vô nghĩa, người này chưa c·hết. Long tộc có một đặc tính thú vị, hằng năm họ luôn phải tự lột da để phát triển to lớn hơn, nên ta đã tìm đến Minh Nguyệt lâu đề hỏi xem có ai bán da tươi mới lột không. Thế là lão lâu chủ liền ném cho ta bộ da của hắn mới lột và bảo là quà. Da của rồng rất dày, hơn nữa cực kỳ đàn hồi và không thấm nước, quả là rất tiện lợi. Chỉ tiếc tấm da này đã bị lột sạch vảy rồng nếu không…

Trần Cảnh nói đến đây thì không nói nữa mà bắt tay vào làm việc. Bọn Miêu Nhị cũng cảm cái mặt nạ kia không còn đáng sợ như trước nữa nên cũng vội đeo lên, nhanh chóng bắt kịp thao tác của Trần Cảnh.

Một lúc sau, khi dung dịch đã trở nên cực kỳ sệt, Trần Cảnh liền lấy ra một tờ giấy có ngâm qua nước ép cây cỏ tím, loại cỏ dại này có công dụng tương tự như bắp cải tím ở địa cầu, dịch ép màu tím của nó cực kì n·hạy c·ảm với pH. Sau khi thấy tờ giấy chuyển qua màu xanh da trời nhạt thì Trần Cảnh bảo mọi người dừng lại, lấy nắp đậy lên và thả một khối đá lớn ở bên trên để ép hết nước.

Cứ để như vậy sau 4 ngày thì cuối cùng nó cũng thành một khối đặc và rất cứng, có mùi thơm nhẹ, hơi vàng đục. Trần Cảnh lấy năm cái nồi, cắt từng khối phôi xà phòng ra và bỏ vào, nấu chảy ra và thêm vào đó một chút màu sắc cùng tinh dầu một vài loại hoa mà Thanh Tuyết thành chủ thích.

Nhân cơ hội xà phòng còn mềm, Trần Cảnh lấy ra, nhào nặn thành từng khối hình, rồi ghép chúng lại và ép vào một cái khuôn hình chữ nhật. Sau khi nó cứng lại thì lấy ra và cắt thành từng khối vừa tay hình chữ nhật, ở mặt cắt lúc này liền hiện ra hình ảnh sông núi, hoa cỏ tựa như một bức tranh thiên nhiên thu nhỏ lại vậy.

Trần Cảnh thấy vậy thì hài lòng lắm. Anh lấy ra một khối đẹp nhất tặng cho đám người Miêu Nhị và nói:

- Cái cục này gọi là xà phòng thơm, các em nhúng nó vào nước và chà lên cơ thể có thể làm sạch đi bụi bẩn và lưu lại hương thơm, cũng có thể dùng nó để giặt quần áo và rửa tay trước khi ăn hay sau khi đi vệ sinh. Giờ các em vào nhà tắm dùng thử đi. Sau khi dùng xong nhớ tắm lại một lần nữa bằng nước sạch cho hết xà phòng nhé.

Đám Miêu Nhị thấy Trần Cảnh tặng cho mình một khối xà phòng màu vàng, bên trên có khắc họa một con mèo nhỏ đang vờn bướm rất là đẹp, tựa như một khối ngọc thạch quý hiếm thì vui lắm. Ngay lập tức liền nhận lấy và kéo nhau đi tắm ngay, bỏ lại Trần Cảnh và Phạm lão đứng đó lắc lắc đầu cười nói vui vẻ.

Sau khi chia cho Phạm lão một ít và đóng gói số hàng còn lại xong xuôi, Trần Cảnh liền quay trở về động phủ của mình, về tới nơi anh liền nằm kềnh xuống chiếc giường lớn mà th·iếp đi. Nằm được một lúc thì thấy hình không khí có vẻ ươn ướt ngoài ra còn có gì đó rất thơm thì liền giật mình tỉnh dậy.

Vừa mở mắt ra Trần Cảnh đã thấy đám người Miêu Nhị đã tắm xong rồi, bộ lông hình như mới vừa lau khô nhưng quan trọng nhất là trên người họ chỉ quấn độc một cái khăn tắm dài mà thôi.

“Nguy hiểm!” Trần Cảnh lập tức phát giác có điều không ổn thì đã muộn. Cả sáu chị em lập tức không cho Trần Cảnh chạy mà ùa tới ôm ghì lấy anh và đè xuống giường.

Lúc này những cái khăn tắm kia dường như có được ý thức của riêng mình liền hùa nhau nới lỏng ra và rơi xuống, để lộ cảnh xuân khó tả ẩn giấu ở sâu bên trong. Điều này khiến chàng trai tân hai kiếp như Trần Cảnh lập tức máu huyết sôi trào, kim thương dựng thẳng.

Thấy không thể chạy được nữa Trần Cảnh liền đau khổ dùng tay cố gắng kéo lấy cạp quần của mình trong vô vọng. Anh cố vận khí nhưng không thể tập trung được, hình như cả linh thai và nguyên thần của Trần Cảnh đang gào thét, chúng bắt anh phải tuân theo bản năng và khao khát của mình.

Cuối cùng thì hai tay khó đẩy sáu người, quần của Trần Cảnh cứ thế mà bị Miêu Nhất xé rách, kim thương cũng nhân cơ hội này mà đâm thủng màn trời trói buộc, ngạo nghễ dựng thẳng giữa đất trời. Miêu Lục nhỏ tuổi nhất liền bò lên ghì c·hặt đ·ầu Trần Cảnh, dùng tay của mình bịt miệng anh lại không cho phép nói chuyện.

- Cậu chủ đừng lo, cậu đã vất vả vì mọi người rất nhiều rồi! Nay hãy để bọn em chăm sóc lại cho cậu chủ. Cậu chủ cũng không cần kìm nén đâu, bọn em có liên kết linh hồn với cậu nên bọn em vẫn luôn cảm nhận được những cảm xúc ấm áp và sự lo âu cũng như sự kìm nén của cậu chủ dành cho chúng em. Điều này bọn em khiến bọn em vui lắm.

Nói rồi Miêu Nhị liền cúi xuống, dùng cái lưỡi dài và nhám của mình để giúp Trần Cảnh bảo dưỡng kim thương. Trần Cảnh lúc này cũng không chống cự nữa mà buông thả. “Lần đầu của mình không ngờ lại thế này! mà thôi, cũng không quá tệ.”

Sau khi kim thương được bảo dưỡng hoàn thiện và sẵn sàng lâm trận, lần lượt sáu chị em, từng người, từng người thay phiên nhau đổi chỗ và cưỡi lên người Trần Cảnh để chơi thú nhún. Nguyên thần và linh thai của Trần Cảnh theo bản năng bắt đầu điều động linh khí chuyển hóa thành sức mạnh cơ thể thuẩn túy cũng như tạo ra một chút tĩnh điện và thoát ra ngoài khiến cho cảm giác hoan lạc bị nâng lên đến đỉnh điểm.