Chương 150: Khoa học và thần thông 2
Hiên Viên sơn, phòng họp nội các. Lúc này không khí nơi đây thật nặng nề và u ám. Những người ngồi đây lúc này giống như những con kiến bò trong chảo nóng, hết đi qua đi lại rồi thì đập bàn. Đâu đó vẫn có một vài tên dị loại, vô lo vô nghĩ hoặc một vài người trầm mặc, ngồi đó cả buổi mà không nhúc nhích gì.
- Quá lắm rồi, thế này thực sự quá lắm rồi! Chả nhẽ chúng ta cứ nhịn mãi như thế này sao?
Một người không nhịn được nữa mà hét lên, nhưng dường như chả mấy ai quan tâm đến hắn lắm. Một lão giả già nua ngồi cạnh thấy vậy thì nói khẽ:
- Ngồi xuống đi, mọi việc lão thánh nhân sẽ tự có cách sắp xếp. Chưa cần lũ hậu bối các ngươi phải xen vào. Giữ cho cái đầu lạnh một chút, hấp tấp chỉ tổ hỏng việc mà thôi.
Người kia nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ này thì liền lập tức im bặt, ngoan ngoãn ngồi im như một con cún con phạm tội vậy. Cũng phải thôi, người vừa lên tiếng chính là một trong mười hai hộ pháp Hiên Viên sơn, lão đầu này cũng là một con rùa đen có tiếng tăm trong giới tu hành, chưởng giáo có thấy thì cũng phải nể mặt năm phần. Lời lão nói ra chính là mệnh lệnh tuyệt đối, nào ai dám cãi.
“Két” Cánh cửa kim loại nặng nề được hai đại lực sĩ đẩy ra, một lão nhân gầy gò, ốm tong teo từ bên đó bước vào. Người này chính là lão ngụy thánh kia, do bị Trần Cảnh hạ thuốc sổ quá liều nên cơ thể đến tận lúc này vẫn chưa hồi phục lại ngay được.
Ông bước từng bước khó nhọc vào chỗ ngồi, không biết ông ta đang diễn hay thực sự suy kiệt. Dù sao, những người tin tưởng ông ta chỉ là một “Ngụy thánh” đều mồ yên mả đẹp hết cả rồi.
Lão thánh ngồi xuống, mọi người lập tức đứng lên, kết ấn bái lạy. Ông ta ung dung hưởng lễ bái rồi giơ tay ý bảo bình thân.
- Được rồi, các ngươi ngồi đi, không cần lễ nghi rườm rà như vậy. Nay ta triệu tập các ngươi là có hai vấn đề cần bàn.
Lão thánh ngừng lại một chút rồi phất tay, ngay lập tức một cuộn giấy được trải lên khoảng không trước mặt. Trong cuộn giấy đó vẽ chân dung một người thanh niên. Mọi người vừa nhìn đã biết đó là ai nhưng không lên tiếng, lúc này lão thánh nói:
- Hắn, Trần Cảnh! Thập nhất thánh tử Thanh Khâu sơn, người tình của Tiểu Cửu nữ đế. Mọi vấn đề Hiên Viên sơn gặp phải trong mười năm trở lại đây đều do hắn gây ra, hắn như một con gián, kéo không được, đập không c·hết, gieo rắc ôn dịch khắp nơi. Chính vì vậy ta muốn hắn c·hết.
Lão thánh vừa dứt lời, vị hộ pháp già kia liền hỏi:
- Hắn hiện tại đã bộc lộ bản thân là xuyên không giả, giống như thánh nữ. Giá trị của hắn hiện tại quá lớn, ai g·iết hắn chính là tự tròng dây vào cổ, sẽ ngay lập tức bị các tòa thiên hạ đang khai thác lợi ích từ hắn đồng loạt t·ấn c·ông.
Lão thánh gật ngù tán thưởng:
- Lão Vô nói đúng, vậy nên chúng ta không thể trực tiếp ra tay. Chả phải hắn đang giữ trái tim vị đó sao? Với Atula mà nói, trái tim vị đó là bảo vật vô giá, dù sao dòng chính của vị này đã diệt vong, chôn theo rất nhiều bí mật. Hãy để Atula cùng đám thợ săn báu vật ra tay, chúng ta chỉ đứng bên điều khiển là được.
Lúc này mọi người trong phòng đều gật đầu tán thành. Tuy vậy vẫn có và người trầm mặc, không thể hiện ý kiến gì. Một vị che mặt ngồi ở góc khuất lúc này mới lên tiếng nói:
- Thánh nhân nghĩ bọn man di ấy g·iết được ten đó sao? Theo những gì Ám Hành đường chúng ta thu thập được, Trần Cảnh là xuyên không giả đến từ một nơi gọi là Trái Đất. Trái Đất là một nơi có nền văn minh lạc hậu, hằng năm chúng ta bắt được rất nhiều tên xuyên không đến từ nơi này nhưng đa phần điều là một lũ vô dụng. Đám nô lệ đến từ Quang Thần tinh hay Kim Lang tinh gì đó còn hữu ích hơn nhiều.
Nói đến đây người này dừng lại một chút rồi lấy ra một viên giống thạch anh, từng chùm sáng từ mắt người này bắn vào nó, nagy lập tức một mô hình Hologram hiện ra ngay trước mặt mọi người:
- Thánh nữ cũng đến từ Trái Đất, có vẻ nàng rất giỏi trong chế tạo v·ũ k·hí cơ học nhưng nhìn chung quá lạc hậu. Trận chiến Trấn Kiếm thành là minh chứng rõ nhất. Dù sao thì trong những năm qua, nàng ta đã là cá thể xuất sắc nhất rồi, những tên đến từ Trái Đất bắt được sau này toàn là một lũ hề, cũng có vài tên mang theo một ít kiến thức khá thú vị nhưng quy luật của Trái Đất và Chân Linh không giống nhau. Nên thành ra chúng cũng chỉ là rác.
Lão thánh và mọi người lúc này đều tỏ ý những chuyện này chúng ta đều biết nhưng cũng không ngăn tên kia nói. Hắn lại chuyển sang một hình ảnh mới, đó là khẩu pháo ray điện từ trang bị trên lưng một con cáo chín đuôi khổng lồ và một đám hệ thống AC 1.
- Đây là thứ v·ũ k·hí mà Đào Đô sử dụng trong trận chiến ấy, ta có đem đến hỏi Thánh nữ thì nàng nói quả thật tạo hình rất giống với v·ũ k·hí ở Trái Đất, nguyên lý hoạt động có vẻ cũng giống nhưng tổng thể lại không phải v·ũ k·hí đến từ Trái Đất. Bọn chúng sử dụng linh khí, phi kiếm và hệ thống phù văn của chúng ta, chỉ có ngoại hình là giống mà thôi.
Lão thánh lúc này liền lên tiếng:
- Ý ngươi là tên Trần Cảnh này thành công kết hợp hai nền văn minh lại với nhau, như vậy thì quả thật hắn là một con quái vật cực kỳ đáng sợ, không g·iết không được.
Người này chỉ gật đầu đáp lại lão thánh một cái rồi nói tiếp:
- Không phải hắn kết hợp mà là sáng tạo, hắn dùng kiến thức của cả hai thế giới và sáng tạo ra một nền văn minh hoàn toàn mới. Dưới sự cải cách quyết liệt của hắn, Đào Đô hiện nay đã từ bỏ nền văn minh cũ và bắt đầu đi theo nền văn minh mới này, một nền văn minh mang theo trí tuệ hàng ngàn, hàng vạn năm của hai thế giới. Hắn gọi đó là “Khoa Kỹ Thần Thông”. Hiện tại các tòa học cung và học giả ở nhiều nơi đã chấp nhận luồng kiến thức mới mẻ này và gọi nó là Cửu Vĩ văn minh.
Lão thánh lúc này cũng hơi đờ người ra một chút:
- Hỗn độn văn minh khai sinh pháp tắc, Hoang Thần văn minh khai sinh tu hành, Thần Nông văn minh khai sinh phù văn, Hiên Viên văn minh của chúng ta hiện tại chưa có thành tựu gì vậy mà giờ đây Cửu Vĩ văn minh văn minh đã ra đời, khai sinh khoa kỹ thần thông. Thật là không thể chấp nhận được.
Người kia cũng không nói gì thêm, hắn chỉ đứng lên rồi biến mất, vô tung vô ảnh. Lão thánh thấy vậy thì thở dài, kinh doanh Hiên Viên sơn bao nhiêu năm vậy mà lại để một thằng nhóc con vượt mặt mình, từng bước từng bước đi lên, trở thành thánh nhân chân chính. Ông không thể nào nuốt cục hận này xuống được.
- Giờ ta đã biết, không phải những tên xuyên không kia ngu ngốc mà là bọn chúng có tầm nhìn quá hạn hẹp. Cùng là một thứ, khác nhau cách dùng, khác nhau cách suy nghĩ, khác nhau cách tiếp cận. Cùng một nguyên liệu, bọn người kia chỉ làm được một vài thứ chúng giỏi và bấu víu vào đấy, còn ngươi lại không ngừng sáng tạo, sẵn sàng làm lại từ đầu, đạp đổ mọi lề lối cũ nát. Bảo sao Đào Đô lại để nữ đế của mình đi câu dẫn ngươi… Trần Cảnh, ta phải công nhận ngươi rất giỏi, đó cũng là lý do ngươi phải c·hết…
Cả căn phòng lúc này tràn ngập sát khí của lão thánh. Rất nhanh, lão ta đã bình tĩnh trở lại. Hắn gạt bỏ Trần Cảnh quá một bên, chuyện giải quyết cái gai này đã bàn bạc xong rồi. Lão nói:
- Vấn đề thứ hai, rất nhiều thế lực đã quay lưng lại với chúng ta. Đại Lôi Âm tự và Thanh Sơn quan hiện tại vẫn giữ thế trung lập nhưng như vậy lại kìm chân chúng ta tiến tới. Nay ta ra lệnh, tổng t·ấn c·ông toàn bộ tất cả các thế lực phản bội hay trung lập, thống nhất thiên hạ thành một khối. Các ngươi cũng không cần lo lắng bọn diều hâu, linh cẩu xen vào. Vô Tương giới vực đã điều một vạn quân tinh anh đến đây, khi bọn kia nhận được tin tức thì đã quá muộn rồi. Bọn chúng không thể ngờ là c·ái c·hết của Văn Thánh đã làm cho Vô Tương giới vực phải điên cuồng đẩy nhanh tiến độ. Được rồi, đêm nay chúng ta sẽ xuất phát, mục tiêu đầu tiên sẽ là Đại Lôi Âm tự.
- Rõ!
Mọi người trong phòng lúc này hào hứng vô cùng, q·uân đ·ội tinh anh của Vô Tương giới vực đã tới vậy thì họ không cần sợ. Tuy khó có thể t·ấn c·ông các tòa thiên hạ khác với quân số ít ỏi như vậy nhưng gây rối và phòng thủ lại không có vấn đề gì. Thống nhất Nhân Tộc thiên hạ, biến nó thành hậu phương và chờ đại quân chủ lực từ Vô Tương đến, Nhân tộc sẽ lại một lần nữa vươn tới đỉnh cao, vạn tộc sẽ phải cúi đầu làm nô lệ.