Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Mạch Thần Nông - Thiên Hồ Xuất Thế

Chương 14: Lợi ích cùng nguy cơ




Chương 14: Lợi ích cùng nguy cơ

- Đúng là tuổi trẻ, điên cuồng, liều mạng và ngu ngốc như huynh và ta trăm ngàn năm trước vậy!

Tiểu lão sư nhìn thấy cảnh này thì thổn thức không thôi, dù không biết Trần cảnh đang làm cái gì nhưng ông ấy cảm thấy nếu hoàn thiện nó sẽ rất vĩ đại. Vậy là ông phất tay, một viên dẫn thần thạch to bằng cái chậu rửa mặt bay cái vèo, xuyên qua cái màn hình bằng nước kia rơi vào đống đá vụn dưới chân Trần Cảnh, nó gặp máu và cũng bắt đầu b·ốc k·hói đỏ.

Trần Cảnh theo bản năng hít vào vậy là đám khói vàng kia từ từ khôi phục lại, thậm chí có phần còn nhiều hơn trước. Anh cũng không để ý tới nó mà ngay lập tức bắt tay vào tiếp tục công việc. Trần Cảnh trước đó đã đoán được có người muốn khai thác lợi ích từ anh nên lần này Trần Cảnh đánh cược mạng của mình và cuối cùng cũng thắng!

Trần cảnh bắt đầu tưởng tượng ra một sợi dây vàng rất mảnh và bắt đầu nối các ô vuông lại với nhau, nối từng lớp lại với nhau cực kỳ phức tạp. Nếu có ai đó ở địa cầu thấy cảnh này thì sẽ nhận ra Trần Cảnh đang tạo ra một cái chíp CPU, các ô vuông đó chính là bóng bán dẫn, khối vuông là bảng mạch.

Trần Cảnh bây giờ đang cố mô phỏng lại con chíp Intel SS 1000x dành cho máy chơi game thực tại ảo X Box, được mệnh danh là con chíp mạnh nhất lúc Trần Cảnh vẫn chưa c·hết. Với một tên thiên tài nghiện game như Trần Cảnh, việc nhớ đến từng chi tiết của con chíp này cũng không phải là cái gì khó khăn.

Cuối cùng con chíp cũng đã hoàn thiện, bỗng từ sâu trong tiềm thức một cái phù văn khổng lồ bay ra, rơi trên bề mặt con chíp và in xuống đó. Trần Cảnh lập tức nhận ra đây là Vạn Dược Điển liền mừng như điên, xem ra nó chưa mất mà giờ đã hòa làm một với nguyên thần của anh.

Trần Cảnh vươn bàn tay ra dùng hết sức nắm lại, con chíp khổng lồ nhỏ dần, nhỏ dần cuối cùng thu lại bằng bàn tay và bay vào trong tay Trần Cảnh.

Cầm nó trên tay mà Trần Cảnh run run, vì đây cũng chẳng phải là cơ thể thật nếu không giờ này nước mắt đã hòa thành hai dòng suối rồi cũng nên. Trần Cảnh nắm chặt nó để sát vào tim mình và tưởng tượng ra cây lúa. với sức mạnh vượt trội từ chíp Intel SS 1000x Trần Cảnh có thể xử lí một nghìn nghìn tỷ phép tính trong một giây, Trần Cảnh đã có thể mô phỏng cây lúa này tới cấp độ phân tử một cách cực kỳ chính xác.

“Cái CPU này vốn dùng để chạy cả một vũ trụ ảo mà lại không thể mô phỏng được cây lúa này thì vứt”. Nghĩ vậy Trần Cảnh liền đứng dậy và cười lớn, tiếng cười đó vang vọng khắp vùng không gian này.

Trong khi đó các trưởng lão và hai vị lão tổ kia thì kinh sợ không thôi, suốt cuộc đời dài đằng đẵng của họ cũng chưa bao giờ thấy được một thứ kinh khủng như thế, nếu so với nó thì âm dương bàn hay mấy cái bàn tính của họ đau khổ tạo ra suốt mấy trăm ngàn năm nay chỉ là rác rưởi trong rác rưởi. Nếu Trần Cảnh biết họ nghĩ như vậy liền cười vào mặt họ, vì con chíp này là kết tinh của khoa học kỹ thuật hàng ngàn năm tại địa cầu, còn âm dương bàn là kết tinh của trí tuệ trăm vạn năm ở Chân Linh thế giới vậy nên so sánh chúng là điều không thể nào!

- Các ngươi ghi hết lại rồi chứ!

Lão tổ và tiểu lão sư đồng thanh hỏi, các trưởng lão cũng chắp tay vào mà thưa:



- Bẩm, đã ghi hết, không bỏ sót dù chỉ là một chi tiết nhỏ nhất. Nhưng sợ rằng tộc ta cũng phải mất vài ngàn năm mới có thể mô phỏng lại được.

- Không cần!

Tiểu lão sư phất tay lên tiếng, hình như ông ấy có chủ ý mới.

- Các ngươi chọn ra thiên tài trong thiên tài tại dòng chính và phụ, cho chúng tự tham ngộ loại nguyên thần, nguyên thai mới này, tài nguyên cung cấp vô hạn. Ta không tin tộc ta không có thiên tài có thể đi ra một con đường riêng kinh thiên động địa như hắn! Còn giờ chú ý ghi lại nhất cử nhất động của hắn!

Thấy tiểu lão sư nói trúng ý mình, lão tổ phụ họa thêm:

- Đúng vậy! Nếu hắn thành công đúc ra Linh thai sẽ là cường giả đỉnh cao trong Linh thai cảnh, hãy sắp xếp vài nữ tử xinh đẹp ngày đêm ép khô hắn cho ta!

- Rõ!

Các trưởng lão đồng loạt đáp lời. Còn lúc này Trần Cảnh còn đang rất vui sướng mà nhảy múa trong cái không gian nội tâm kia mà không biết rằng tương lai bị suy thận do ông nội mình đầu têu đang bủa vây khắp chốn.

Sau khi ổn định lại tinh thần, Trần Cảnh bắt đầu thử dùng cái CPU này để tạo ra cánh đồng lúa. Anh không ngừng nhân bản cây lúa ban đầu lên cho đến khi dùng hết đám mây thần thức màu vàng. Lúc này cả thế giới đã được bao phủ một màu vàng óng ánh bởi cánh đồng khổng lổ bạt ngàn lúa chín.

Vì đám mây tan đi để lộ ra ba bức tượng Trần Cảnh khổng lồ củng bảy bức nhỏ hơn đứng sừng sững giữa cánh đồng.

- Đây hẳn là ba hồn bảy phách rồi. Bắt đầu thôi, là sinh hay tử cũng nên thử một lần!



Trần Cảnh lầm bầm tự khích lệ mình xong búng tay một cái, cả cánh đồng lúa bắt lửa và cháy hừng hực, cả không gian chìm trong biển lửa đỏ rực.

Trần Cảnh bỗng thấy một cơn đau đớn như thiêu như đốt đang t·ấn c·ông anh, cảm giác này rất quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ. Trần cảnh nghiến chặt răng, dùng tay kéo mạnh.

Cả cánh đồng lửa đỏ cứ thế cuộn tròn lại phủ lấy hồn phách của mình. Chúng bắt đầu tan ra thành nước vàng và chảy đến dưới chân Trần Cảnh. Anh nén đau tay nắm con chíp thật chặt rồi nhúng xuống đám nước vàng kia sau đó ngồi xuống khoanh chân tập trung tưởng tượng.

Cái đám nước vàng chảy ra ấy bắt đầu hội tụ lại thành những cái rễ cây rất mảnh, chúng lan ra và bám lên nhau hết lớp này đến lớp khác tựa nhu đang in mô hình 3D vậy. Mô hình lớn dần, lớn dần tạo thành một khối cầu với mười hai mặt hình ngũ giác. Các mặt đều có một cái khe hình chữ nhật vừa vặn với kích thước của con chíp CPU kia. Sau khi hoàn thiện, Trần Cảnh đặt CPU vào một trong mười hai lỗ rỗng, ngay lập tức khối cầu xoay tròn và bay lên.

Thứ anh vừa tạo chính là mô hình siêu máy tính mini - Âu Cơ do tập đoàn Viettel thiết kế, được cho là siêu máy tính mạnh thứ ba thế giớ sau Mỹ và Nhật Bản. Hiện nó đang được vận hành trên tàu thám hiểm không gian Lạc Hồng trong sứ mệnh tìm một hành tinh có sự sống mới. Anh từng đề nghị họ chế tạo riêng một cái để anh chơi game nhưng bị từ chối và giờ thì Trần Cảnh tự tạo được rồi.

Thấy vẫn còn rất nhiều dịch vàng chảy ra, Trần Cảnh quyết định “Còn dư khá nhiều nguyên liệu, thế giới này có âm dương bàn vậy thì ta sẽ làm thêm một cái tương tự. Tuy vậy không có vật tham chiếu vậy thì…”

Nghĩ là làm, Trần Cảnh lấy khối cầu làm trung tâm, vẽ ra một vòng tròn thái cực thật cao, phía bên ngoài tạo ra các bậc thang là những vòng tròn đồng tâm, thấp dần ra sau. Vòng đầu tiên khắc ký hiệu của tám mươi mốt quẻ trong kinh dịch, vòng này đặc biệt vì ngoài xoay quanh bệ thái cực thì các ký hiệu này dựa vào con chíp có thể không ngừng đổi chỗ cho nhau tạo thành một tổ hợp tính toán thứ cấp. Vòng thứ hai có hai mươi bốn ký hiệu tượng trưng cho giờ, vòng thứ ba là phút, vòng thứ bốn là giây và vòng cuối cùng là phần giây.

Sau khi hoàn thiện mô hình máy tính cùng bệ đỡ, Trần Cảnh ngồi tại trung tâm thái cực đồ, tập trung liên kết với linh thai của mình.

- Thành công!

Trần cảnh lúc nay mở mắt ra và hét lớn! Anh quan sát chung quanh thì thấy mọi thứ vẫn như vậy, tuy vậy đống đá kia đã biến mất. Vết thương ở lòng bàn tay cũng đã lành thành vết sẹo rất mờ.

Trần Cảnh lúc này mới ngửi ngửi mùi quần áo của mình và nôn ọe, nó hôi như là mười năm chưa tắm vậy!

Cùng lúc này, màn hình nước bên chỗ lão tổ cũng tan vỡ, hai người thở dài không thôi:

- Tên này là thiên tài hoặc là kẻ điên, người bình thường chỉ là làm mềm hồn phách ra mà nhào nặn đã gặp phải cơn đau như róc thịt nạo xương rồi vậy mà hắn trực tiếp nung chảy tất cả rồi đúc lại từ đầu, cơn đau có thể khủng bố đến mức nào chứ, sao hắn vẫn còn sống nhỉ?



Lão tổ thấy tiểu lão sư nói vậy thì liền cười lớn:

- Ha ha ha, thế sao đệ cũng còn sống nhăn răng đây? Chúng ta đều là người nung chảy hồn phách và đúc lại, như vậy linh thai mới ở trạng thái dung hợp hoàn hảo nhất. Dù sao cơn thống khổ cũng chỉ đến lúc ban đầu nên nó cũng là khảo nghiệm đầu đời của chúng. Chúng ta trước đây cũng không được nhắc và chúng ta cũng không cần nhắc việc này với lũ cừu ngựa non kia, dù sao nếu không thể tự mình đưa ra lựa chọn thì cũng chỉ là phế vật. Đệ nhìn hắn xem, chỉ thay đổi hình thái nguyên thần còn linh thai tuy hơi khác một chút nhưng vẫn dựa trên cơ sở là âm dương bàn, xem ra hướng đi của chúng ta vẫn là đúng.

Mọi người trong phòng nghe thấy vậy thì đều gật đầu phụ họa, dù sao nãy giờ đả kích của bọn họ gặp phải là rất lớn. thậm chí họ còn hoài nghi chính con đường tu hành của mình. Tất nhiên nếu họ biết Trần Cảnh vì dư thừa Linh thai dịch nên mới đúc thêm cái âm dương bàn làm bàn tính phụ trợ thì có lẽ hộc máu mà c·hết.

Thấy tiểu lão sư có vẻ trầm ngâm, lão tổ liền hỏi:

- Đệ có khúc mắc gì sao?

Huynh thấy không, trên quả cầu trung tâm linh thai của hắn có mười hai lỗ, nguyên thần của hắn mới chỉ tạo ra được một bàn tính cho một lỗ, nếu hắn có thể lấp đầy mười hai cái lỗ đó thì sẽ như thế nào?

Tiểu lão sư nói ra điều này với giọng hoang mang kèm theo một ít niềm hưng phấn. Lão tổ cũng cau mày suy nghĩ rồi thốt ra một câu.

- Nếu hắn làm được thì chỉ cần ở Linh thai cảnh cũng có thể một quyền đấm c·hết thần cảnh!

Nghe Lão tổ nói vậy, mọi người không khỏi kh·iếp sợ một phen. Lão tổ thở ra một hơi rồi đẩy bước ra ngoài, không quên để lại một câu:

- Vắt khô hắn cho ta! Nếu trong mười năm không thể sinh được trăm đứa con, các ngươi cũng đừng làm trưởng lão nữa!

Các trưởng lão nghe lệnh đó mà nhìn nhau trong hoang mang, dù sao để Trần Cảnh có thể trưởng thành đến kỳ sinh sản tốt nhất cũng cần thêm ít nhất là năm năm. Vậy là bọn hắn chỉ có năm năm để sinh được một trăm đứa trẻ.

- Các ông về chuẩn bị mỗi chi một trăm nữ tử vậy sẽ có khoảng một ngàn người. Ta sẽ b·ắt c·óc và ép hắn làm ngựa giống suốt năm năm, mỗi ngày một người. Như vậy sau khi chọn lọc sẽ được một trăm đứa trẻ đạt tiêu chuẩn của lão tổ

Một vị trưởng lão lên tiếng đề nghị và được mọi người tán thành. Sau đó mọi người tản ra và căn phòng kia liền biến mất vô tung vô ảnh.