Chương 50: Bắt Đầu Thiên Tài Chiến
Hạ Linh Tâm nàng ở trong cung điện liền được tâm phúc của nàng báo tin cho mọi chuyện diễn ra tại Hạ Long tửu điếm, lại thêm một đạo sát khí che phủ lên liền để nàng sợ hãi không thôi
Nhưng mà để nàng bất ngờ hơn là Hạ gia lão tổ chỉ có biết câm nín lấy mà chẳng mấy dám một chút lên tiếng nào, điều này để cho nàng liền hiếu kỳ lên liền tiến đến Hạ Long tửu điếm tìm lấy Trần Thiên.
Giờ khắc này nàng ở trước mặt Trần Thiên kiên định nói:
"Ta muốn được tu luyện a"
Trần Thiên nhìn chằm chằm lấy nàng rồi nhếch miệng lên nói:
"Chính ngươi có thể tu luyện thì cần gì Đế cảnh cường giả trợ giúp a"
Hạ Linh Tâm nàng nước mắt chảy ra giận dữ hận lấy chính mình nói:
"Ta chính ta suốt 5 năm qua đã 5 năm a, mà ta vẫn chỉ tại luyện khí cảnh a, ta chẳng hiểu tại sao ta vẫn không thể tinh tiến được tu vi đấy, ta thật hận chính mình vì sao ta vô dụng thế"
Nàng khóc lên nói ra nỗi khổ tâm, nhưng mà đây cũng chính là diễn kỹ của nàng a, Hạ Linh Tâm muốn để Trần Thiên bọn hắn tạo lấy thương cảm nàng để có thể giúp được nàng a nhưng mà nàng đã nhầm.
"Ngươi không tu luyện được thì liên quan gì đến ta vậy, chúng ta quen biết nhau a, các ngươi ta hỏi các ngươi có ai quen biết cô nàng này không"
Trần Thiên hướng lấy đám đệ tử hỏi liền thấy cả đám đều lắc đầu coi như không biết lấy.
Trần Thiên hắn chê bai lên nói:
"Ngươi thấy chưa không quen biết người thì làm sao mà dám giúp ngươi a, Đại công chúa mau về khóc lóc bú sữa mẹ đi nhé hahaaha"
Cả đám Huyền môn chúng đệ tử trợn mắt lên nhìn lấy Trần Thiên, người ta có nỗi khổ mà riêng người chưởng môn này lại đi đâm tâm người ta a đúng là chưởng môn thật là tao.
Hạ Linh Tâm nắm chặt quả đấm, lần này nàng nước mắt là thật đấy, từ sâu đáy lòng nàng đang bị tổn thương lấy bởi những lời vừa rồi, nhưng mà nàng vẫn kiên trì nói lên:
"Ta xin hỏi lần cuối, vậy công tử có thể giúp ta không"
Trần Thiên khoái tay tùy ý nói:
"Có thể"
"Vậy ta xin phép đ... ấy vừa rồi công tử nói gì cơ"
Hạ Linh Tâm nàng không thể tin được liền trừng mắt nhìn lấy Trần Thiên, nhưng mà Trần Thiên hắn vẫn là nở nụ cười lấy đáp lên:
"Ta có thể giúp ngươi a, nhưng mà có một điều kiện"
Hạ Linh Tâm nàng chờ mong nói:
"Điều kiện gì a chỉ cần điều kiện không quá phận ta đều chấp nhận a"
Trần Thiên hơi chút tiếu dung nói:
"Thật chứ"
"Thật a"
"Vậy ngươi tham gia vào Huyền môn ta đi"
"Chuyện này a được thôi, ... cái gì cơ, không không ta không thể chấp nhận được này a"
"Vậy từ giờ chúng ta chấm dứt tại đây a, người đâu tiễn khách"
"Công tử xin chờ một lát a"
"Đi đi ngày mai là hạn cuối cùng a, ngươi về suy nghĩ đi không tiễn bai bai"
"Ta..."
Người chưởng quỹ hắn không dám cãi lệnh lấy Trần Thiên hắn liền sai người tiến đến liền mời Hạ Linh Tâm ra ngoài.
Nhìn lấy Hạ Linh Tâm rời đi lúc này Tiêu Ngữ tiến đến hỏi:
"Chưởng môn vì sao ngài lại không giúp nàng a"
Trần Thiên hắn lấy lên chén trà uống một ngụm xong liền cao thâm nói:
"Nhà đế vương liền không có tình nghĩa gì hết a, chỉ có lợi ích là trên hết, cũng như là nàng cho dù ngươi thấy nàng yếu đuối nhưng mà ngươi không thể biết được lòng người khó dò a"
Cả đám đều nghe lấy liền hâm mộ Trần Thiên không thôi, tuy hắn quá tao nhưng mà người chưởng môn này toàn nói những câu đạo lý không thôi a, điều này bọn hắn liền cho rằng "kẻ đ·ồi b·ại thường nói rất có đạo lý a".
Trần Thiên hắn liền thu lấy bộ bài liền đi ra khỏi phòng quay đầu nói:
"Các ngươi mau đi nghỉ đi, sáng sớm mai liền bắt đầu Thiên tài chiên rồi, ta đi nghỉ trước đây bai bai"
"Chúc ngài ngủ ngon a chưởng môn"
...
Cả đám đều về phòng của mình, lần này vì tất cả mọi người đều đi hết, Trần Thiên bọn hắn liền chiếm hết cả gian phòng.
Vừa mới trở về hoàng cung Hạ Linh Tâm liền chạy về cung điện nàng liền ấm ức, đập vỡ mấy cái chén, nhưng mà nàng cũng không dám chửi rủa gì a, nàng sợ người bảo hộ Trần Thiên nghe đến liền có thể tạo nên đắc tội đối phương cho nên nàng không nhất thiết phải chửi rủa lên a.
Hạ Linh Tâm nàng liền bình tĩnh xuống liền để đám hạ nhân vào dọn dẹp lấy, xong nàng liền ngồi trên giường thiền định lên suy nghĩ đấy điều kiện mà Trần Thiên cho nàng.
Nàng tuy răng cũng rất muốn thử lấy làm đệ tử của Huyền môn tông nhưng mà đó không phải là cái nàng mong muốn nhất a, nàng chỉ mong muốn làm một nữ vương thay lấy chỗ cho phụ hoàng a.
Điều này đây chính là từ nhỏ nàng liền hướng tới, từ lúc nhìn lấy trên ngai vàng kia nàng không hiểu liền sinh ra một tia hứng thú nhưng mà vận mệnh trêu ngươi để nàng không thể theo được ý mình a.
Dần dần suy nghĩ nặng nề làm nàng từ từ mệt mỏi liền chìm vào giấc ngủ.
Trời vừa vào canh 2 lúc này mọi thứ gần như đang nghỉ ngơi, tại trong khách sạn Hạ Long tửu điếm gian phòng Trần Thiên hắn đang ngủ rất ngon bỗng nhiên hắn giật mình tỉnh dậy liền lấy ra một đống cực phẩm linh thạch lên ngồi khoang chân tu luyện.
"Đinh! điểm tu vi của ký chủ đã đầy chúc mừng ký chủ lên tới Nguyên Anh cảnh sơ kỳ"
Trần Thiên hắn hấp thu lấy linh thạch xung quanh, dần dần tinh thần hắn liền thăng hoa lên, hắn thấy được một bóng người giống như con nít nhỏ bé liền giống như chính hắn đang dần dần ngưng tụ lại xong rồi nhập vào lấy trong cơ thể hắn
Rồi Trần Thiên hắn bỗng liền bay vụt lên dần dần xuất hiện trong vũ trụ vô tận,hắn thấy được những viên tinh cầu nhỏ bé trong vũ trụ kia mà hắn như người khổng lồ chưởng khống lấy tất cả vậy.
Dần dần hằn liền thấy một điểm sáng, hắn thấy giống như là một nơi hắn cần đến vậy, Trần Thiên hắn liền không do dự lấy bay vào trong bỗng phút chốc hắn liền biến mất.
Tại ngoại giới lúc này trời đã sáng, thái dương đang từ từ dâng lên, Trần Thiên lúc này hắn cũng từ từ mở mắt ra liền thấy được từng tia nắng chiếu sáng vào trong phòng.
Trần Thiên hắn từ từ ngồi dậy, liền cảm nhận thấy vạn vật xung quanh cực kỳ thật rõ ràng, hắn đây cũng là cảm thấy được tinh thần của hắn lại lấy được đề thăng lên để hắn cảm thấy thật tươi vui a.
Trần Thiên hắn vui vẻ đi lấy ra cửa phòng liền thấy được chúng đệ tử đều đang chờ hắn a.
Cả đám Huyền môn đệ tử tiến lên chúc phúc nói:
"Buổi sáng tốt lành a chưởng môn"
Trần Thiên hắn vui vẻ cười lên nói:
"Đi thôi chúng ta bắt đầu tham gia Thiên tài chiến a, cùng nhau quyết thắng"
Cả đám đều cao hứng hô lên:
"Quyết thắng"
Một phe kết toán trả phòng đi qua, Huyền môn chúng người đều tiến về thao trường Hoàng gia đi đến, bởi vì đó chính là nơi diễn ra lấy đại hội lần này.
Khoảng một lúc sau vừa đi đến, Trần Thiên bọn hắn đều thấy được nơi hoàng cung này thật khí phái a, cho dù kiếp trước Trần Thiên thấy được trên địa cầu kia hoàng thành thật nghèo a.
Vừa mới định vào thành thì Trần Thiên đám người nghe thấy một âm thanh hơi chút quen thuộc gọi lấy:
"Công tử chào buổi sáng a"