Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyền Huyễn: Có Song Hệ Thống Ta Vô Địch

Chương 51: Khí Vận Tường Vân




Chương 51: Khí Vận Tường Vân

"Công tử chào buổi sáng a"

Trần Thiên quay lưng lại nghi ngờ nhìn lấy một người trung niên lão già đang cười lại có hơi chút hành lễ nhìn lấy hắn

Người kia liền thấy Trần Thiên có vẻ nhưng không biết hắn liền xin lỗi lên:

"Công tử hôm qua là ta có quá chút vội vàng a, nên đã trách lầm công tử liền suýt nữa thì động thủ, việc này lần này tại hạ đến đây để xin lỗi lấy công tử a"

"Ồ, ta nhớ ra rồi ngươi là"

Người kia liền chờ mong lấy Trần Thiên nói ra liền không ngừng gật đầu lấy.

"Ngươi là ... con mẹ nó ngươi là ai vậy"

Trần Thiên hắn xoa đầu ảo não nói lên, điều này làm người kia ngã uýnh xuống khoét miệng hộc máu có chút run lên nói:

"Tại hạ là Thái tông chủ a, hôm qua là ta với ngài hiểu lầm liền muốn động thủ với nhau a"

"Ồ, ta nhớ ra rồi, ngươi chính là cái lão già đần đó a"

Thái tông chủ hắn co quắp lại hơi chút run rẩn lên rất muốn đánh Trần Thiên nhưng mà hắn không dám a, hắn chỉ đành chấp nhận lấy gật đầu nói:

"Vậy công tử nhớ ra rồi à, lần này cũng vì chuyện kia chính ta có chút bồng bội nên đã đắc tội công tử rồi, mong công tử lần này tha thứ cho ta a"

Trần Thiên hắn cũng không muốn phiền phức khoát tay nói:

"Chuyện cũng qua rồi, không cần nhiều chuyện nữa sắp đến giờ rồi bọn ta đi vào trước đây bai bai"

Trần Thiên vẫy tay cái liền cùng chúng đệ tử đi vào trong thao trường, Thái tông chủ có hơi chút cúi đầu chắp tay nói:

"Vâng, vậy ta chúc công tử thuận lợi chiến thắng a"

Nhìn lấy Trần Thiên hắn đã đi, liền để Thái tông chủ liền thở phào một chút rồi quay lưng đi đến Nhật Hư tông đám bọn trưởng lão và đệ tử đang ở cách một đoạn chờ lấy hắn.

Thái tông chủ đi đến chúng đệ tử nói:

"Các ngươi thấy được chưa, có gì nếu các ngươi gặp bọn hắn nhớ nhận thua cho ta a"

Có một tên thanh niên không hiểu lấy nhìn tông chủ của mình nói:

"Tông chủ tại sao lại như vậy, chẳng lẽ ngài sợ chúng ta đắc tội đối phương a"



Thái tông chủ hắn lắc đầu nói lên:

"Không bởi vì các ngươi đánh không lại bọn hắn a"

"Cái gì tại sao lại như vậy"

"Vì ta thấy được bọn hắn còn mạnh hơn cả các ngươi rất nhiều a"

"Tông chủ bọn hắn là cảnh giới gì a"

"Trừ hai người kia ra thì tất cả đều là Kim đan cảnh"

Tê liệt

"Vả lại ta cũng vì hôm qua đắc tội bọn hắn nên ta quết định, nếu các ngươi gặp bọn hắn tốt nhất là lấy lý do chịu thua a"

"Rõ thưa tông chủ"

...

Trần Thiên bọn hắn đi đến trước lính canh và đám người Vạn tông hội hắn liền xuất ra lệnh bài ra chứng minh thân phận rồi được xác nhận cho qua đi vào sân tìm lấy chỗ ngồi.

Vừa vào lấy thao trường bọn hắn đầu tiên là nhìn thấy được mười đài thi đấu to lớn được bao phủ lấy cả trận pháp, xung quang đều có được từng chiếc khán đài riêng biệt để sắp xếp chỗ ngồi cho thuận tiện quan sát bên dưới khi đấu

Tại đó đều được ghi lấy các cấp bậc nào được phép vào ví dụ như là thất cấp môn phái hoặc danh vọng gia tộc có quyền lực (tựu như là người trong nhà có cường giải lại mang tính chất ảnh hưởng) trở lên mới được phép có chỗ ngồi

Còn lại tất cả đều chỉ đứng xa một chút xunh quanh kháng đài nhìn lấy thi đấu dù có chút bất tiện nhưng mà vẫn đủ để bọn hắn thỏa mãn a.

Trần Thiên chúng người tìm được chỗ trống ngồi xuống qua dặn dò một phen cả đám liền ngồi xuống lấy tĩnh tâm lại chờ đợi bắt đầu.

Không chờ lâu lắm, thao trường đều chận kín lấy bao quanh kháng đài, ngay tại lúc ấy tiếng chuông được gõ vang lên, một người dẫn chương liền đi ra hô lên:

"Xin chào các vị đạo hữu ngày hôm nay Thiên tài chiến diễn ra nơi tụ hội các vị trẻ tuổi đạo hữu lên đây đoạn lấy được vinh dự làm thiên tài đứng đầu trong năm nay"

"Vì không để quý vị chờ lâu ta xin mời các vị lên dẫn xuất bỗ thăm cho khi đấu để thi đấu bắt đầu a, sau đây ta giải một chút quy tắc"

Đi qua một phen giải thích quy tắc, rồi dẫn chương liền mời các trọng tài lên chuẩn bị điều khiển trận đấu.

Lúc này bỗng nhiên có một tiếng hô lên:

"Hạ Hoàng đến"



Một người mặc lấy hoàng bào nghiêm nhã từng bước đi đến, theo sau hắn là Hạ Lưu Vương, Hạ Linh Tâm và 5 vị hoàng tử công chúa khác từng bước đi đến chiếc đài cao nhất, xong hắn liền hơi chút vẫy tay rồi trang nghiêm ngồi xuống.

"Kim chấp sự đến"

Ngay vừa rồi lại một tên mập mạp đi đến, dáng đi có hơi chút khập khiễng, thấy Kim Kiệt Vũ hắn dáng đi buồn cười như vậy liền để Trần Thiên hắn có chút thấy thương cảm a, rồi hắn lại nhìn Lâm Bất Phàm không khỏi lắc đầu.

Kim Kiệt Vũ hắn đi đến khán đài ngồi lấy song song với Hạ Hoàng liền hơi chút chào hỏi xong liền hô lớn:

"Thiên tài chiến lần thứ 235 bắt đầu, các vị thiên tài mau chuẩn bị sẵn sàn đi, có ai có dị nghị gì không"

Cả đám đều lắc đầu nhưng mà lại có một người giơ tay lên hô:

"Ta có chút chuyện a"

Kim Kiệt Vũ hắn có chút tức giận nhìn lấy phìa người kia nhưng mà để hắn trong chốc lát ánh mắt co rụt lại liền mỉn cười lấy nói:

"Vị kia có chuyện gì không a, xin mau nói''

Nhìn lấy Kim chấp sự thái độ, liền để đám người không khỏi nhìn về phía Trần Thiên đám người, ngay cả Hạ Hoàng hắn cũng chút ý lên.

Lúc này Hạ Lưu Vương ghé vào tai hắn nói, liền để Hạ hoàng không khỏi cười lấy phía Trần Thiên, còn Hạ Linh Tâm có hơi chút tức giận nhưng mà đợi qua đại hội lần này nàng liền quyết định đi hay không lấy điều kiện của Trần Thiên.

Trần Thiên hắn hô lên:

"Ta muốn tông môn ta dành một chút thời gian làm nghi thức a, chỉ một chút thôi"

Kim Kiệt Vũ hắn không dám từ chối hắn liền nói:

"Được ta chấp nhận"

Trần Thiên quay đầu hơi nghiêm chỉnh chút nói với đám Huyền môn đệ tử nhưng mà bọn hắn có chút đỏ mặt nhưng không dám cãi lời.

Một bên khác gần với chiếc khán đài cao nhất liền là Thục Lam tông đám người đang ngồi lấy nhìn chằm chằm phía Trần Thiên, lúc này Lâm Lập Hàn tức giận cắn răng nói:

"Sư phò cũng chính là bọn hắn a, đám khỉ với biểu ca của ta đều hôm qua động thủ với ta, có gì xin ngài làm chủ cho ta a"

Người sư phò kia có chút bực bội nói:

"Ta biết rồi chính là bọn hắn a, được lắm động thủ với ngươi thì ta không nói nhưng mà một đám thất cấp môn phái còn dám sỉ nhục Ngũ cấp tông môn Thục Lam tông ta tất sẽ trả giá đắt a, ngươi cũng đừng lo sau ngày hôm nay bọn hắn tất biến mất a"

"Vâng thưa sư phò"



Lâm Lập Hàn cười lạnh lẽo lên nhìn hướng Trần Thiên bọn hắn, mới sáng ngày hôm nay bọn hắn tông chủ thông báo liền sẽ tự mình động thủ diệt lấy bọn hắn, một vị Vương cảnh nhất trọng cường giải thỉnh nộ không biết bọn hắn biểu ca có chịu được không a.

Trần Thiên lúc này liền quát lên:

"Huyền môn chúng đệ tử, Tông ca bắt đầu"

Trần Thiên bọn hắn tay phải đặt lên lồng ngực trái, tay trái để vuông góc sau lưng nghiêm chỉnh lên hát.

"tèn ten ten ten tè"

"Tiến lên nào Huyền môn ta

Đời gian khổ là ta tự tạo

Cố bước đi đập phá mọi xiềng xích ta vượt qua

Bóng tối có che mờ ta, thì ta sẽ là ánh sáng

Vạn cổ ngàn năm mãi mãi không phai

Tiến bước đường không lối thì ta tự tạo

Gian nan không ngừng ta cùng lập nên thánh khu

Vì chúng ta sẽ tiến bước không ngừng

Ngày và đêm sẽ không còn khác nhau nữa

Thảo mộc ve đường có thể đến được mây

Vạn đường gian nan ta mãi trường tồn

Tiến lên vang danh mãi ngọn cờ Huyền môn ta...."

Vừa mới đến đoạn cuối cùng thì bỗng nhiễn bầu trời bừng sáng lên thất thải tường vân lại mang chút kim sắc nồng đậm, chuyện này liền để đám người đang nhìn lấy vẻ mặt ngu xi đần độn Huyền môn đám người thì lại kinh hãi lên, không thể tin được ánh mắt liền không nói nên lời.

Trên đài cao Hạ Hoàng bật dậy đứng lên, trong ánh mắt hắn đang run động lên, liền chấn kinh nói:

"Đâ...đây đây là K...khí vận tường vân a, trời ạ khí vận tường vân xuất hiện a"

"Cái gì đây là khí vận tường vân chu...chuyện này làm sao có thể a"

Kim Kiệt Vũ và đám người sợ hãi không thôi ánh mắt hướng đến Hạ hoàng xong rồi lại nhìn về phía đám người Huyền môn tông, không khỏi cảm xúc lẫn lộn lên muốn bái phục bọn hắn.

Liền Thục Linh đám đám người không khỏi ghen ghét lên bừng lên sát khí muốn g·iết bọn hắn đấy.