Chương 49: Hạ Linh Tâm
Một phen hú vía đia qua, Trần Thiên cùng đám đệ tử lại tiếp tục ăn, Hạ Long tửu điếm giờ này chẳng có mấy khách hàng nhưng mà chưởng quỹ bọn hắn vẫn để cho người tiếp tục bán nghệ cho Trần Thiên đám người nghe lấy.
Hoàng Hoa Khám nhìn lấy đám mỹ nhảy múa liền chán chường nói:
"Nhìn mấy người kia so với Hàm sư tỷ thật giống gà so phượng a"
Cả đám đệ tử đều gật đầu nhìn lấy Hàm Linh Tuyết không phải muốn so sánh lên, cho dù chúng nữ đệ tử đều cảm thấy rất tự ti liền không thể so sánh với Hàm sư tỷ được a.
Thương Lam ngồi bên cạnh Hàm Linh Tuyết hiếu kỳ hỏi lên:
''Sư tỷ sao ta thấy sư tỷ lúc nào đi ra ngoài cũng phải cải trang vậy a, duy nhất chỉ có ở tông môn là sư tỷ mới lộ mặt vậy"
Nghe lấy Thương Lam hỏi được vấn đề mẩu chốt cả ai nấy đều vểnh tai lên muốn nghe Hàm sư tỷ đáp lấy, nhưng mà Trần Thiên liền vỗ tay chen ngang lên nói:
"Các ngươi không việc gì cần phải hỏi nàng a, ai đều có nỗi khổ riêng vậy, các ngươi nhìn xem a, Đại sư tỷ của các ngươi xin đẹp vậy ra ngoài đường liền gặp mấy tên biến thái liền nhớ thương lên thì sao a,vậy nên không che dấu nhan trị để trách phiền phức thì làm sao nữa a"
Cả đám đệ tử đều "Ồ" lên gật đầu đồng ý lấy Trần Thiên thuyết pháp, cái lần đầu ngày mà bọn hắn nhìn thấy được toàn bộ nhan trị của Hàm Linh Tuyết liền không phải trầm mặc một lúc lâu a, may là đám đực rửa Huyền môn tông chưa đến thời kỳ phát dục toàn diện thì nếu không sẽ cả ngày làm phiền Hàm Linh Tuyết a
Giờ khắc này thì bọn hằn ai cũng biết Hàm sư tỷ phải nhường cho Trần chưởng môn đây.
...
Lúc này tại Hoàng cung, Hạ Lưu Vương hắn vừa mới trở lại cung điện thì một tên thái giám xuất hiện sau lưng hắn liền nói:
"Thưa hoàng tử, thần nghe lệnh lấy hoàng thượng đến đây triệu tập ngài tiến đến hoàng điện a"
Hạ Lưu Vương nghe vậy hắn liền không để phụ hoàng chờ lâu liền tiến về hoàng điện đi đến.
Vừa tiến vào đến hoàng điện, Hạ Lưu Vương hắn liền thấy được một người mặc áo hoàng bào nhìn như vừa mới vào độ tuổi trung niên đang ngồi thiền định lấy tu luyện.
Hạ Lưu Vương tiến lên một đoạn rồi hắn liền quỳ xuống nói:
"Nhi thần bái kiến Phụ hoàng"
Người kia nghe lấy liền từ từ mở mắt ra rồi khoát tay nói:
"Miễn lễ"
"Vâng thưa phụ hoàng"
Hạ Lưu Vương đứng lên rồi hơi chút chờ lấy phụ thân hắn đạo.
Lúc này người kia liền nhìn lấy người thái giám kia nói:
"Ngươi liền ra ngoài kia trước đi"
"Vâng thưa hoàng thượng"
Tên thái giám kia liền lùi ra sao rồi đi đến cửa liền đóng lại.
Người kia ánh mắt hướng Hạ Lưu Vương nói:
"Vừa nãy là chuyện gì xảy ra, ta thấy một đạo sát khí vừa rồi bao phủ lấy khắp Vương thành, chuyện này ngươi có biết không"
"Dạ nhi thần biết ạ"
Hạ Lưu Vương hắn không dám nói dối liền kể hết mọi vấn đề liên quan đến Trần Thiên hắn cũng kể ra chuyện này đều diễn ra tại hai anh em Lâm gia tạo thành.
"Ngươi nói như vậy là người kia trong bóng tối bảo hộ a, chuyện này ta rất muốn gặp hắn đây, một kẻ để Đế cảnh bảo hộ lấy thân phận thật không đơn giản a, chính lão tổ còn sợ hãi truyền âm cho ta này"
Hắn liền cảm thấy Trần Thiên thật hứng thú a, xong hắn liền suy đoán điều gì liền nói tiếp:
"Nếu hắn đến Hạ Vương thành thì có thể là một điều duy nhất, đó chính là Thiên tài chiến a, ta hỏi ngươi thấy hắn thực lực thế nào"
Hạ Lưu Vương hắn thấy được Trần Thiên có thể xách lấy Lâm Lập Hàn như cầm lấy con gà liền để hắn miệng vô ý thức nói ra:
"Rất mạnh a, ta cũng thấy được đại hội này hắn rất dễ dàng giành quán quân a"
"Hừmmm chuyện này ta thấy ngươi nên áp chế lại a, hãy để cho người sau lưng tên Lâm Lập Hàn kia tự mình ra mặt, ta muốn thấy một trò vui"
"Vâng, thưa phụ hoàng"
"Ngươi mau đi đi"
Người kia liền khoát tay đuổi lấy Hạ Lưu Vương, rồi hắn ánh mắt lạnh lẽo nói:
"Ngươi hãy để cho người báo tin Thục Lam tông a, ta muốn bọn hắn đều biết chuyện này nhớ cho ta thêm dầu vào lửa a"
"Rõ"
...
Tại gian số một đối ẩm phòng, Trần Thiên bọn hắn liền đang say xưa lấy đánh bài, đây là Trần Thiên hắn giải giảng lấy quy tắc cho bọn hắn chơi, bọn hắn cá cược bằng cách bôi lên mặt, bởi vì Trần Thiên hắn biết một chút kỹ xảo tráo bài nên hắn liền dễ dàng chơi bẩn nên không một lần nào về bét.
Phương Hữu Sinh tức giận nói:
"Mụ hội nó, sao ta toàn về bét nhiều vậy a, ta muốn được về nhất một lần, chưởng môn ngài cho ta một ít số đỏ đi"
Trần Thiên hắn lắc đầu nói:
"Không được nếu không ngươi sang đám sư tỷ muội mà chơi a, biết đâu may ra còn thắng a"
"Đệ tử..."
Phương Hữu Sinh hắn không nói lên lời, nói đùa hắn là nam nhân làm sao mà sang chơi với con gái được a, liền quay nhìn lấy cái bàn đang chơi lớn cược linh thạch kia hắn cũng chẳng muốn sang a.
Chơi đến quên cả trời đất thì lúc này có một tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói hơi trầm một chút nói:
"Xin phép ta có chút vô lễ xin cho hỏi ta có thể được phép vào không a"
Trần Thiên hắn nhíu mày lại, thấy giờ này muộn vậy vào vẫn có người tìm lấy bọn hắn à, hắn liền vừa chia bài vừa hô lên:
"Vậy ngươi vào đi"
"Vâng ta xin phép"
Cửa mở ra liền bược vào là một người nam có gương mặt tinh xảo, khoác lên áo trắng học tử bước đi vào tiến đến chắp tay hành lễ nói:
"Xin lỗi đã làm phiền các vị a, ta là Hạ Linh Tâm xin được chỉ giáo a"
Trần Thiên hắn nhìn lấy Hạ Linh Tâm liền mở ra chân thực chi nhãn quan sát lên:
-Tên: Hạ Linh Tâm
-Cảnh giới: luyện khí cảnh viên mãn
-Tư chất: Lục phẩm
-Thân phận Hạ Vương thành Hạ gia Hoàng tộc Đại công chúa
-Sở hữu Khí vật Kim Long (chưa kích hoạt)
Trần Thiên hắn nhìn lấy Hạ Linh Tâm liến không thể tin được trợn mắt lên nhìn lấy toàn thân nàng âm thầm nói:
"Ta mẹ đây là nữ giả nam trang a thật là nữ cường nhân, ta đoán số mệnh nàng tất làm một cái nữ đế nhưng mà cảnh giới nàng sao thấp vậy nhỉ"
Trần Thiên hắn bỗng nghiêm túc lên nói:
"Đại Công chúa giá lâm đến đây có việc gì không vậy, giờ này không phải một nữ hài nên ra ngoài a"
Hạ Linh Tâm nàng không thể tin được nhìn lấy Trần Thiên liền không hơi chút khó chịu nhưng vẫn cố gắng lấy mỉn cười nói:
"Quả nhiên người có thể nói đến muốn đồ sát cả Hạ Vương thành a, đúng là công tử thật không đơn giản đúng như lời đồn vậy"
"Ồ quá khen a"
Trần Thiên hắn liền thờ ơ liền tiếp tục chơi bài lên, chúng đệ tử ai nấy đều nhìn lấy Hạ Linh Tâm quan sát lên, đây là bọn hắn đều nhìn lấy công chúa đấy, riêng mỗi Hàm Linh Tuyết là nàng thờ ơ a, nhưng mà nói đến công chúa nàng trước kia ngày nào cũng gặp đấy nhưng mà...
Hàm Linh Tuyết chỉ đành thở dài ra lại không nghĩ gì nữa a.
Trần Thiên khó chịu lấy nhìn đám đệ tử quát lên:
"Các ngươi còn tiếp tục chơi nữa không a, nếu không chúng ta nghỉ"
Trần Thiên hắn đứng dậy liền xoay ghế lên rồi ngồi xuống trước mặt Hạ Linh Tâm liền hỏi:
"Ngươi có chuyện gì mau nói đi"
Hạ Linh Tâm nắm chặt quả đấm rồi kiên định lên nói:
"Công tử ngài có thể để cho ta gặp được một vị đế cấp cường giả không ạ, ta sau này sẽ hậu tạ công tử"
Trần Thiên nhìn lấy nàng ánh mắt kiên đinh lên liền có chút bội phục nhưng mà hắn vẫn chấn định nói:
"Tại sao ngươi cần một vị đế cấp cường giả a"
Trần Thiên hắn chẳng hiểu tại sao nàng lại cần phải nhờ giúp của một vị đế cấp cường giả nhưng mà hắn vẫn muốn lắng nghe liệu xem có thể thu được nàng làm đệ tử a
Hạ Linh Tâm cắn răng kiên cường nói:
"Vì ta muốn tu luyện a"
Lời nói này của nàng làm cho Trần Thiên đám người không khỏi nhìn nàng lên với con mắt khác nhưng mà cũng có nhiều điều để làm bọn hắn không thể hiểu nổi a.