Chương 40: Tiến Vào Thiên Linh Sơn.
"Gà đã vặt xong, cũng nên đi tìm củi nấu."
Nói xong, Vũ Thuần Tử liền xách hai con gà trong tay đứng dậy, bình thản đi về phía xa, mãi cho đến khi không còn thấy bóng dáng của hắn.
Lúc này, hai nàng mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra là các nàng suy nghĩ nhiều, tên kia không hề biết được đằng sau trận pháp có người.
Hai nàng không khỏi nhìn nhau, bầu không khí vừa nãy liền bị tên kia phá vỡ.
Bất đắc dĩ mặc lại y phục, Hoàng Kiều liền nhanh chóng thu hồi trận pháp, cùng Tử Đình rời đi.
Mà bên kia, Vũ Thuần Tử trong lòng đổ mồ hôi hột, cảnh tượng vừa nãy hắn đương nhiên thấy rõ.
Tuy trận pháp của nữ nhân kia mạnh, nhưng vẫn không ngăn cản được hệ thống, hệ thống chỉ cần quét qua một lượt, toàn bộ hình ảnh bên trong đều lọt vào tầm mắt Vũ Thuần Tử.
Chỉ là Vũ Thuần Tử đang giả vờ như không thấy mà thôi, thực tế trong lòng hắn đang dậy sóng.
Mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên thấy chuyện kiều diễm như vậy, đối với một người tràn đầy sinh lực như hắn, là không thể tránh khỏi có chút lúng túng.
Điều hắn chú ý hơn chính là, tu vi của hai nữ nhân này, chỉ mới hai mươi tuổi mà đã đạt tới Thành Anh cảnh.
Quả thực là yêu nghiệt tồn tại, vốn dĩ Lý Nhã Hân đã yêu nghiệt, không ngờ vẫn còn người yêu nghiệt hơn.
Hắn bây giờ mới nhận ra, bản thân mình thật sự quá yếu ớt, tám năm tu luyện ròng rã chỉ có thể tu luyện đến Linh Tuyền cảnh.
Nhưng hắn lại không biết, bởi vì Vũ Thuần Tử tu luyện quá nhanh, cho nên hệ thống mới đem cảnh giới của hắn áp chế xuống, trong lúc Vũ Thuần Tử tu luyện, Khí Linh âm thầm giở trò, lặng lẽ cắn mất một bộ phận tu vi của hắn.
Nếu Vũ Thuần Tử biết được mình bị hố, chắc chắn sẽ khóc không ra nước mắt.
Hiện tại hai nữ nhân kia đã rời đi, Vũ Thuần Tử mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, bắt đầu xử lý con gà trong tay, lấp đầy chiếc bụng đói, sau đó lên đường.
Tiếp tục trải qua hai giờ đồng hồ, Vũ Thuần Tử cuối cùng cũng đi tới Thiên Linh Sơn bìa ngoài. Nơi này khác với Núi Phú Sĩ, tu sĩ tại nơi đây sinh sống khá nhiều, cứ mỗi mười mét sẽ có người sinh sống, điều này khiến hắn cực kỳ tò mò.
Theo lý mà nói, nơi này thuộc địa phận của Linh Bảo Tông, dãy Thiên Linh Sơn sơn này được Linh Bảo Tông bảo vệ nghiêm ngặt, không cho đệ tử xây dựng trên Thiên Linh Sơn. Nhưng hiện tại xem ra, đâu đâu cũng thấy người ở, chẳng lẽ Linh Bảo Tông phá bỏ môn quy?
Cái này đương nhiên không thể nào, mấy ngày trước Lý gia chủ Lý Kiên Định có kể, Linh Bảo Tông hiện tại đã xuống dốc trầm trọng, rất nhiều đệ tử không chịu nổi liền rời bỏ, đầu nhập vào các tông môn lớn khác.
Mà chung quanh Thiên Linh Sơn quanh năm bỏ phế.
Rất có thể những người này đều là nhập cảnh trái phép tiến vào, hoặc những đệ tử do thất đại tông môn phái tới trấn yểm.
Vũ Thuần Tử sắc mặt dần trở nên không tốt, dù sao thì nơi đây chính là do gia gia của hắn một tay tạo nên, có người ngang nhiên đi tới chèn ép, là ai cũng không vui cho nổi.
Ngay lúc này, hệ thống đột nhiên vang lên nhiệm vụ.
"Ting! Nhiệm vụ chính tuyến, nếu tiếp nhận Linh Bảo Tông thành công, nhận năm trăm viên linh thạch, cùng một quyển công pháp Hoàng giai cơ bản, Hủy Thân Tự Tạo Cốt!"
Vũ Thuần Tử nghe xong, nét mặt đột nhiên vui vẻ trở lại, năm trăm viên Linh Thạch chính là thứ hắn cần nhất.
Linh Thạch chính là viên ngọc màu xanh, bên trong ẩn chứa nồng đậm linh khí, sau khi tu sĩ đạt tới Linh Tuyền cảnh, liền cần có một lượng lớn linh khí hấp thu, tiến hành đột phá.
Hệ thống lại phát giác ra ý nghĩ của Vũ Thuần Tử, liền lên tiếng cảnh báo, đánh gãy suy nghĩ viển vông của hắn.
"Ting! Linh Thạch chỉ phù hợp với các tu sĩ bên ngoài, riêng ký chủ không thể sử dụng, bởi vì lý do đặc biệt của công pháp đang tu luyện, Linh Thạch này chỉ dùng để đổi vật phẩm trong hệ thống hoặc ban tặng ra ngoài."
Vũ Thuần Tử nghe xong trực tiếp trợn mắt, thầm mắng hệ thống khốn nạn.
Có Linh Thạch nhưng lại không dùng được, đúng là quá uổng phí.
Nhưng xem ra, chỉ có công pháp là hữu hiệu tốt nhất, vừa nghĩ tới đây, ít nhất cũng cảm thấy an tâm hơn phần nào.
Đáng tiếc, hệ thống lại lần nữa đánh gãy suy nghĩ kia.
"Ting! Hủy Thân Tự Tạo Cốt đối với ký chủ không có lợi ích, nếu tu luyện nó, công pháp Phục Thiên Quyết sẽ tự động bài trừ nó ra ngoài, bởi vì Phục Thiên Quyết cùng Hủy Thân Tự Tạo Cốt đều là công pháp xây dựng nền móng, cấp độ Phục Thiên Quyết cao hơn Hủy Thân Tự Tạo Cốt vô số lần."
Nghe đến đây, Vũ Thuần Tử triệt để rơi vào im lặng, nội tâm thất vọng tràn trề, không khỏi mắng cái tiểu kê kê hệ thống, có phần thưởng nhưng không dùng được, hệ thống đúng là cái phế vật.
Nhưng dù Vũ Thuần Tử có mắng chửi bao nhiêu, hệ thống vẫn không phản hồi lại, khiến hắn tức đến nổ phổi.
Tức giận nói.
"Vậy thì ta không làm nữa!"
"Ting! Ký chủ xin hãy nhấn vào xác nhận hủy nhiệm vụ, hệ thống sẽ kích hoạt tự hủy, để tránh mất thời gian chung, sau khi ký chủ nhấn vào xác nhận, hệ thống sẽ thoát ly đi tìm ký chủ khác, bản thân ký chủ hiện tại sẽ nổ tung hóa thành cát bụi."
Hệ thống đột nhiên vang lên thông báo, khiến Vũ Thuần Tử có chút sửng sốt.
Nếu hủy thì bản thân cũng sẽ c·hết?
Điều này làm hắn vô cùng kinh ngạc, tuy không biết hệ thống làm thật hay làm giả, nhưng bản thân hiện tại vẫn chưa muốn kết thúc, hắn còn rất nhiều chuyện để làm.
Đành miễn cưỡng nhấn vào hủy xác nhận.
"Ting! Chúc mừng ký chủ lựa chọn đúng đắn, tặng ký chủ một viên kẹo dẻo."
Hệ thống vang lên âm thanh chúc mừng, sau đó trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên kẹo hình chữ nhật, nhỏ bằng một đốt tay, nó có màu xanh lá chuối, quanh thân nó được lớp một miếng bánh tráng mỏng, tựa như lớp ni lông bao phủ.
Ánh mắt Vũ Thuần Tử liền dại ra, nhìn viên kẹo ngắm nghía một hồi, không khỏi bật cười, tự giễu nói.
"Vãi thật, hệ thống đây là đang trêu đùa ta."
Tuy là nói như vậy, nhưng hắn vẫn cầm viên kẹo kia nuốt vào.
Ngay lúc hắn vừa cho viên kẹo vào miệng, đôi mắt Vũ Thuần Tử ngay lập tức trợn trừng mở lớn. Hắn bỗng nhiên phát hiện, viên kẹo kia trừ ngon với ngọt ra, cộng thêm mùi vị của dừa tươi, thì bên trong nó ẩn chứa một năng lượng vô cùng kinh khủng.
Sau khi đưa vào miệng, một luồng linh khí khổng lồ từ đó phân tán di chuyển khắp cơ thể, thân thể hắn giờ phút này bỗng nhiên sáng rực lên, có thể thấy luồng sức mạnh màu xanh đang vận chuyển.
Cùng lúc đó tu vi của hắn dần dần tăng lên.
Linh Tuyền cảnh tam trọng!
Trung cấp Linh Tuyền cảnh tam trọng!
Cao cấp Linh Tuyền cảnh tam trọng!
Chớp mắt đã đột phá đến Linh Tuyền cảnh tứ trọng, điều này khiến Vũ Thuần Tử tràn ngập kinh hãi.
Không ngờ chỉ một viên kẹo nho nhỏ, lại đem tu vi hắn kéo lên một cách nhanh chóng.
Sau khi ổn định tại Linh Tuyền cảnh tứ trọng, năng lượng kia mới dần dần biến mất.
Giờ khắc này, Vũ Thuần Tử thật muốn ăn thêm nhiều viên như thế nữa, thật đúng là đồ đại bổ, đáng tiếc hắn có gọi như thế nào, hệ thống cũng không thấy hồi âm.
Bất đắc dĩ, Vũ Thuần Tử đành mở ra phần cửa hàng, xem có bán hay không, khi vừa mở ra, đập vào mắt hắn là rất nhiều loại được trưng bày, toàn bộ đều là những món hắn chưa bao giờ được ăn.