Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 921: Thiên cơ mờ mịt




Bên kia, thầy trò Đường Tam Tạng đã đi tới Cao Lão Trang, sau một hồi thương lượng, Cao viên ngoại nhờ thầy trò Đường Tam Tạng hàng yêu.

Trong gác xép ở hậu viện, Tôn Ngộ Không biến thành Cao Thúy Lan ngồi ngay ngắn trên giường, nhăn nhăn nhó nhó, dùng giọng nói ôn nhu nhỏ nhẹ bảo: "Trư Cương Liệp, hôm nay ngươi đi trước đi! Cha mẹ ta lại mời pháp sư đến hàng ngươi đấy.”

Trư Cương Liệp xoa tay nói: "Cứ mời tới, ta có Viên Thiên Cương, Cửu Xỉ Đinh Ba, sợ gì mấy lão pháp sư, hòa thượng, đạo sĩ ngoài kia? Cho dù cha nàng có lòng, mời được tổ tiên của Cửu Trùng Đài hạ phàm thì ta với hắn cũng là người quen, hắn sẽ không dám làm gì ta.”

Cao Thúy Lan đảo mắt, ôn nhu nói: "Ngươi là thần tiên đắc đạo, ta chỉ là một phàm nhân bình thường, nghe nói tiên phàm cùng nhau sẽ phạm phải giới luật của Thiên Đình, hắn mời Tư Pháp Thiên Thần đến đưa ngươi đi!”

Trư Cương Liệt đột nhiên đứng dậy, khiếp sợ kêu lên: "Tư Pháp Thiên Thần?”

Sau đó hắn cuống quýt nói: "Tai họa, tai họa!”

"Sao vậy?”

"Nàng không biết đâu, lúc lão Trư ta còn ở trên trời cũng đã từng gặp qua Tư Pháp Thiên Thần, Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính có chút năng lực. Lão Trư ta sợ là không làm gì được bọn họ, tạm thời tránh đầu sóng ngọn gió, chờ bọn họ đi rồi, lão Trư ta lại đến gặp nàng sau.” Nói xong, Trư Bát Giới kéo quần áo mặc vào, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Cao Thúy Lan vội vàng kêu lên: "Lang quân, ngươi mau dẫn ta đi cùng ngươi! Ngày nào cũng ra nhìn mây hóng gió, ta ở đây chán chết đi được. ”

Trư Cương Liệp dừng bước, mừng rỡ nói: "Nương tử nguyện ý đi theo ta? Thế thì thật sự là quá tốt! Nào, nương tử nằm lên lưng ta, lão Trư ta cõng nàng đi.”

Trư Bát Giới cõng Cao Thúy Lan cưỡi mây vượt gió, bay đến Phúc Lăng Sơn được bao phủ bởi mây mù.

Đi sâu vào trong núi, cánh tay của Cao Thúy Lan đột nhiên biến thành bàn tay khỉ.

Trư Cương Liệp cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức dừng bước, vội vàng cúi đầu nhìn, thấy vẫn là cánh tay trắng nõn thường ngày thì thở phào nhẹ nhõm.

Cao Thúy Lan ôn nhu nhỏ giọng hỏi: "Lang quân, sao lại dừng lại vậy?”

Trư Cương Liệp hừ hừ hai tiếng, nói: "Không có việc gì, không có việc gì, vừa rồi có một con muỗi bay tới bay lui trước mặt ta ấy mà.”

Bạch Cẩm vẫy tay, Cẩm Lan Cà Sa bay lên từ dưới đất, ngoan ngoãn lơ lửng trước mặt hắn giống như một mảnh vải rách, không dám ho he.

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Đến Điểu Sào của ta là số phận của ngươi.

Giao dịch công bằng không dính dáng đến nhân quả, cho dù là Như Lai cũng không thể mang ngươi đi. Ngươi còn muốn chống cự sao?"

Cẩm Lan Cà Sa bay quanh Bạch Cẩm tựa như một con bướm nhanh nhẹn, cố gắng nịnh nọt.

Bạch Cẩm duỗi ngón tay vẽ từng đạo phù văn trong không trung. Mỗi đạo phù văn đều bay về phía Cẩm Lan Cà Sa, rơi vào bề mặt của nó rồi đột nhiên lan rộng, hình thành từng trận pháp cấm chế. Trên mỗi đạo cấm chế đều ẩn chứa khí tức của Kim Tiền đại đạo.

Bạch Cẩm cũng thiết lập chín chín tám mốt đạo cấm chế, xem như bây giờ Cẩm Lan Cà Sa mới hoàn toàn thuộc về hắn.

"Tiểu Kim, đưa Cẩm Lan Cà Sa lên khu cho thuê pháp bảo, một nghìn Công Đức Kim Tiền một lần, bao ngày giá ba nghìn, bao tháng giá hai vạn."

"Vâng thưa chủ nhân!" Giọng nói trong trẻo ngọt ngào vang lên.

Trong Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ đang giảng đại pháp, đông đảo Phật Đà, Bồ Tát, La Hán ở bên dưới nghe giảng.

Tiếng giảng kinh của Như Lai Phật Tổ đột ngột dừng lại, hắn bỗng nghiêng đầu nhìn về phương Đông với ánh mắt ngùn ngụt lửa giận. Cẩm Lan Cà Sa đã đổi chủ.

Chúng Phật ngồi bên dưới đều cảm nhận được cơn giận của Như Lai Phật Tổ.

Định Quang Hoan Hỉ Phật tò mò hỏi: "Phật Tổ, phương Đông đã xảy ra chuyện gì?"

Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Đông Thổ có đại giác giả thiền ngộ được một tia chân ý Phật pháp, lập chí Tây Hành lấy kinh, tạo phúc cho Đông Thổ.

Ta cảm thấy an ủi, bèn ban thưởng cho hắn một chiếc Cẩm Lan Cà Sa để bảo vệ hắn tránh bị thương do rắn rết côn trùng, và một cây Cửu Hoàn Tích Trượng để chỉ đường cho hắn.

Hiện giờ Cẩm Lan Cà Sa đã bị kẻ khác cướp đoạt."

Đông đảo Phật Đà, Bồ Tát bên dưới đều xôn xao. Gì cơ? Không ngờ có kẻ dám cướp đoạt Phật bảo do Phật Tổ ban thưởng, kẻ nào to gan lớn mật như vậy?

Một số Phật Đà, Bồ Tát biết nội tình thì lộ rõ vẻ mặt kỳ lạ. Kẻ nào to gan dám cướp pháp bảo lượng kiếp? Lẽ nào hắn không biết lượng kiếp này Phật Giáo hưng thịnh sao?

Định Quang Hoan Hỉ Phật nổi giận đùng đùng, kẻ nào to gan như vậy? Cướp pháp bảo của Đường Tam Tạng tức là không nể mặt Phật Tổ, mà không nể mặt Phật Tổ tức là không nể mặt ta, không nể mặt ta quả là đâm đầu vào chỗ chết!

Định Quang Hoan Hỉ Phật bỗng giận dữ quát: "Phật Tổ, kẻ nào cướp đoạt Cẩm Lan Cà Sa? Ta sẽ đi hàng phục hắn, giữ gìn uy phong của Phật môn ta."

Như Lai Phật Tổ nói thật to: "Thiên cơ mờ mịt, trong thoáng chốc ta cũng không rõ. Để bản tọa dò xét tam giới."

Chúng Phật Đà, Bồ Tát, La Hán đồng loạt im lặng.

Như Lai Phật Tổ vung tay lên, hình chiếu một thế giới rộng lớn hiện ra trong Đại Lôi Âm Tự, toàn bộ chúng Phật đều ngẩng đầu nhìn hình chiếu thế giới. Đây đúng là hồng hoang, Phật Tổ quả là đại uy năng, liếc mắt một cái là có thể tra xét khắp hồng hoang tam giới.

"Cẩm Lan Cà Sa xuất hiện!" Giọng nói lớn vang vọng trong Đại Lôi Âm Tự.