Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 909: Mời Nam Vô Tài Công Đức Phật đến Địa Phủ




Bạch Cẩm cảm khái: " Những thứ này đều là chuyện ta nên làm, ngươi cũng là người tốt, tọa trấn Âm Sơn từng đó năm, cũng độ hóa oan hồn lệ quỷ từng đó năm rồi, chúng ta đều giống nhau, dùng một trái tim đơn thuần lương thiện để tạo phúc cho chúng sinh khắp hồng hoang!

Địa Tạng Vương áy náy: "Ta không bằng sư phụ, sư phụ là đại năng vang danh khắp hồng hoang, tấm lòng vô tư giúp ích cho hồng hoang, đạo tâm viên mãn sáng trong như linh châu.

Mà đệ tử tọa trấn Địa Phủ lại có tư tâm, ta tọa trấn Âm Sơn một là vì Phật Giáo, hai là vì chính ta, chỉ vì muốn kiếm được công đức thôi.

Sau này ta phải học hỏi nhiều từ sư phụ mới được, học để trở thành một người đơn thuần như ngài.”

Bạch Cẩm vui mừng: "Ngươi có thể nghĩ như vậy thì tốt.”

Trong mắt Địa Tạng tóe ra lửa giận, nói: "Sư phụ, ngài là người tốt, nhưng ngài không nên dùng lòng lương thiện của mình để đo đạc Đa Bảo Như Lai, hắn vĩnh viễn không làm được trình độ chí công vô tư như sư phụ ngài, hắn cũng không bao giờ để lại cho ta niềm vui bất ngờ như ngài nói, trong thâm tâm hắn đã bài trừ ta ra khỏi Phật Giáo rồi.”

Bạch Cẩm thở dài não nề: "Thật là không công bằng! Địa Tạng, ngươi định làm như thế nào?"

“Đệ tử tính toán sẽ đến Linh Sơn chất vấn vào đúng lúc lấy kinh công thành, nếu hắn không thể đưa ra một lời giải thích hợp lý thì ta sẽ đi tìm Phật Mẫu, hắn đừng mơ tưởng có thể một tay che trời ở Phật Giáo.”

Bạch Cẩm vội vàng khuyên nhủ: "Hiện tại Phật Tổ Đa Bảo mới là tổ tiên của vạn Phật, ngươi bỏ qua hắn mà đi tìm Phật Mẫu cũng chỉ làm Phật Mẫu không vui lòng.

Cũng được! Ngươi đã gọi ta một tiếng sư phụ thì ta không thể để ngươi bị kẻ khác bắt nạt như thế, chỉ là đắc tội Phật Tổ mà thôi!

Ta sẽ chịu tội này cùng ngươi, tựa như trước kia, trước kia ta ủng hộ ngươi tranh vị trí Phật Tổ, hiện tại ta cũng ủng hộ ngươi.”

Địa Tạng Vương kêu lên đầy cảm động: "Sư phụ, đệ tử sao có thể liên lụy đến ngươi?"

Bạch Cẩm vươn tay nắm lấy tay Địa Tạng, giọng nói vô cùng cảm động: "Địa Tạng, vi sư không sợ liên lụy, từ trước đến nay vi sư luôn là người trọng tình cảm mà.”

Địa Tạng Vương Bồ Tát cảm động gật gật đầu, Bạch Tiểu Cẩm, kẻ có lương tâm nhất hồng hoang, hôm nay rốt cục hắn cũng biết những lời này có ý nghĩa gì, lúc nguy nan mới thấy chân tình mà.

Hai người cảm động lẫn nhau một phen mới bắt đầu bàn xem nên trả thù Đa Bảo như thế nào, hai người thương thảo ra đủ phương pháp nhưng lại lần lượt loại trừ, Như Lai đã cắm rễ ở Phật Giáo, rất khó lay động.

“Sư phụ, ta định thường xuyên mời Phật Đà Bồ Tát của Phật Giáo đến Âm Sơn của ta làm khách, mời bọn hắn ăn cơm uống rượu, sau đó âm thầm lôi kéo bọn hắn, đồng thời truyền bá lời đồn, hắt nước bẩn lên người Phật Tổ Như Lai, làm hỏng hình tượng của hắn, đợi thời cơ chín muồi rồi sẽ tìm kiếm lỗi sai của Như Lai rồi vạch trần hắn, đuổi Như Lai xuống khỏi Đài Sen, sư phụ thấy thế nào?"

Bạch Cẩm lắc đầu nói: "Không được, không được, đám Phật Đà Bồ Tát của Phật Giáo không dễ lôi kéo, mà ngươi làm như vậy cũng dễ bị Đa Bảo phát hiện.”

Địa Tạng Vương bất đắc dĩ nói: "Đây đã là biện pháp cuối cùng ta có thể nghĩ ra.”

Bạch Cẩm đảo mắt, nhỏ giọng nói: "Địa Tạng, ta có một ý này, không biết ngươi có dám thử hay không.”

“Kính xin sư phụ dạy bảo!”

"Nếu Phật Giáo đã bất nhân thì đừng trách chúng ta bất nghĩa, vi sư có thể giúp ngươi hốt sạch tiền tài của Phật Giáo, không phải chuyến Tây Hành này có công đức sao? Chúng ta không cần thứ đó nữa, chúng ta cần nhiều hơn thế.”

Địa Tạng Vương Bồ Tát vội vàng nói: "Xin sư phụ giúp ta.”

Bạch Cẩm vung tay lên, bên ngoài Điểu Sào lập tức có mây trắng lưu chuyển, sóng quang ẩn ẩn hiện hiện, triệt để phong cấm nơi này.

Không lâu sau, Địa Tạng Vương từ trong Điểu Sào bước nhanh ra, sắc mặt mang theo vẻ hưng phấn, hay lắm Như Lai, các ngươi tiếc nên không chia công đức cho ta mà? Bần tăng sẽ tự đi lấy, quả nhiên sư phụ có năng lực kinh thiên vĩ địa!

Sau khi Địa Tạng Vương trở lại Địa Phủ liền ngồi trên đài sen cao cao rồi nói: "Pháp Oán, Pháp Trầm, Pháp Sát, Pháp Vong.”

Bốn vị La Hán từ bên ngoài đi vào, đứng thành một hàng rồi chắp hai tay, cung kính nói: "Bái kiến Bồ Tát!"

"Các ngươi nghe theo pháp chỉ của ta, lấy gan rồng, máu phượng, đuôi hươu, môi vượn rồi chế thành mỹ thực, đợi ta mở tiệc chiêu đãi khách quý.”

Tứ đại La Hán đồng loạt đáp: "Tuân theo pháp chỉ!” liền đứng dậy đi ra ngoài.

Địa Tạng Vương Bồ Tát thấy tim mình giật giật, đau lòng quá đi mất! Nhưng tiếc con trẻ thì không bắt được sói, tiếc mỹ thực thì sao mời được Phật, hôm nay ta bất chấp hết.

Địa Tạng Vương trầm ngâm một chút, lại gọi: "Pháp Âm!"

Một nữ La Hán bước vào từ bên ngoài, chắp tay lại nói: "Bồ Tát!"

“Ngươi cầm pháp thiếp của ta đi tới Linh Sơn mời Nam Vô Tài Công Đức Phật đến Địa Phủ làm khách.”

Pháp Âm La Hán cung kính nói: "Vâng!” rồi đi ra ngoài.