Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 865: Có việc muốn thương lượng




Bình Tâm nương nương mỉm cười nói: "Ngươi có bất mãn mới là chuyện bình thường, người là Tam đại đệ tử của Huyền môn, đi Tây Du lấy kinh không khác gì giẫm đạp mặt mũi của Huyền Môn dưới chân, nhưng chuyện này đối với Huyền Môn quả thực rất có lợi."

Bạch Cẩm gật đầu nói: "Đệ tử có thể hiểu được!"

"Có phải ngươi cảm thấy cho dù Phật môn Đông tiến thì cũng không sao, cùng lắm thì khai chiến mà thôi, với thực lực Huyền môn cho dù khai chiến cũng sẽ đủ trấn áp Phật Giáo?”

Bạch Cẩm gật gật đầu, thành thật nói: "Quả thật đệ tử nghĩ như vậy."

Bình Tâm nương nương nhìn về phía xa, từ tốn nói: "Nếu đơn giản như thế, Tam Thanh nhất định sẽ không cúi đầu.

Một khi Phật môn Đông tiến, Huyền môn bắt đầu chống cự, thiên địa sẽ đứng về phía Phật môn, phương Đông cũng thất thế. Hạo Thiên Dao Trì cũng bởi vì đủ loại nguyên do mà không rảnh để ý đến.

Đại đội chấp pháp đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, thực lực tổn hại, tuy rằng có công đức vô lượng hộ thân, có thể bảo toàn bản thân, nhưng với sức một người làm sao có thể chống lại cả một Phật Giáo?"

Bạch Cẩm biến sắc, cả kinh kêu lên: "Đây không phải là làm bừa sao? Như thế thật không công bằng."

"Ôm đùi Thiên Đạo, phi~ thật không biết xấu hổ!"

"Ta nói với ngươi chuyện này chính là muốn ngươi đừng làm việc ngu ngốc, ngăn cản Tây Du là hại Huyền môn, cũng là hại chính mình."

Bạch Cẩm gật đầu, cảm kích nói: "Đa tạ nương nương chỉ bảo, đệ tử nhất định sẽ dốc toàn lực chống đỡ Tây Du, thành thật kiếm tiền.”

Bình Tâm nương nương cười nói: "Được! Bên trong phủ của ta cũng có một ít đặc sản, cũng đặt bán ở Tam Giới Thương Thành của ngươi đi!"

Bạch Cẩm chắp tay thi lễ, cảm kích nói: "Đa tạ nương nương!"

Hắn phất tay một cái, một cái hộp tinh mỹ xuất hiện trên tay, cười hì hì nói: "Nương nương, người xem ta mang cái gì đến này? Mặt nạ ta mới làm cho người."

Bình Tâm nương nương nhận lễ vật nói: "Vậy thì ta đây thu nhận."

Sau đó, Bạch Cẩm hóa thân thành một con Bạch Hạc bay đi, tung hoành giữa nhiều thế lực hai bên là Đại Xích Thiên, Thanh Vi Thiên, Vũ Dư Thiên, Ngũ Trang Quán, Huyết Hải… Mọi việc đều thuận lợi, cả hai bên đều đã bị thuyết phục đưa thượng phẩm lên Tam Giới Thương Thành.

Sau khi hàng hóa lên kệ, Bạch Cẩm bắt đầu bố trí các điểm chuyển phát nhanh, hiện tại Huyền môn chủ yếu nắm trong tay Nam Thiêm Bộ Châu và Đông Thắng Thần Châu.

Bạch Cẩm lấy danh nghĩa Thánh sứ của Nhân tộc, toàn bộ những vương triều ngoại tộc đều dốc toàn lực phối hợp, bách gia hiệp trợ.

Lấy từng quốc gia làm thành từng khu vực, chia thành từng khu để phụ trách, trong mỗi khu đều có người phụ trách khu vực quản lý, sau đó phân ra từng thành trì để quản lý, giống như một nhánh cây bao trùm cả Nam Thiêm Bộ Châu và Đông Thắng Thần Châu, cuối cùng tất cả đều nằm trong tay Bạch Cẩm, đồng thời cũng giải quyết được vấn đề việc làm của hàng trăm triệu dân chúng.

Về phần chuyển phát nhanh dưới Hạ Giới thì đã có cơ quan Mặc gia phụ trách, Hạ Giới sắp sửa bận rộn, các quốc gia đều thành lập một địa điểm chuyển phát nhanh, lựa chọn nhân viên.

Cũng may có bách gia mở học đường phổ biến giáo dục, từ lâu chữ viết đã không còn là vấn đề đối với Nhân tộc, chọn lựa nhân viên cũng rất đơn giản.

Về phần giao hàng giữa các thần tiên thì không thành vấn đề, tất cả đều trực tiếp đưa đến cửa, do thiên binh của Câu Trần Đế Cung phụ trách. Dù sao bọn họ ngoài nhàn rỗi thì cũng chỉ có nhàn rỗi, mình tìm cho bọn họ một công việc, kiếm được ít tiền thì cũng có thể đi chơi.

Bên trong ngân hàng dưới Hạ Giới, Bạch Cẩm ngồi chờ trong một gian lầu.

Sau một lát, cộc cộc cộc~ một tràng tiếng đập cửa truyền đến.

Bạch Cẩm nói: "Mời vào."

Cửa lớn lặng lẽ bị đẩy ra, một thân ảnh mập mạp từ bên ngoài tiến vào, toàn thân khoác một chiếc áo choàng có thể ngăn cách thần niệm.

"Tại sao mỗi lần ngươi đến đều ăn mặc như vậy?"

"Ta là Phật Tổ Phật Giáo, ngươi là Đại Đế Thiên Đình, gặp mặt vẫn nên cẩn thận một chút, để tránh truyền ra lời nói không tốt. Hiện tại nhân tâm tam giới đã không như trước, cái gì bọn họ cũng dám bịa chuyện, nhưng lại không thể giải thích."

Cởi áo choàng xuống khỏi thân thể mập mạp, đúng là Di Lặc Phật Tổ của Phật Giáo, cảm khái không thôi.

"Ngươi như vậy càng dễ bị lộ!"

"Chỉ cần bọn họ không biết ta là ai là được."

Di Lặc Phật Tổ tiến đến ngồi xuống trước mặt Bạch Cẩm nói: "Đế Quân, ngài đột nhiên truyền tin muốn gặp ta, thực sự rất nguy hiểm."

"Ngày xưa Phật Giáo lập mưu hại Tây Hải, vì sao ngươi không nói cho ta biết? Di Lặc Phật, ngươi không thành thật rồi!" Bạch Cẩm ung dung nhìn Di Lặc Phật Tổ.

Di Lặc Phật Tổ bất đắc dĩ nói: "Đế Quân, sự việc kia là âm mưu của Phật Tổ Như Lai và Thiên Long Bát Bộ, bọn họ căn bản không nói cho ta biết, chờ đến lúc ta biết muốn báo cho Đế Quân thì đã quá muộn rồi!"

Trong lòng Bạch Cẩm sáng tỏ, Phật Tổ Như Lai không nói cho hắn, nhưng hắn một chút tiếng gió cũng đều không nghe được, tương lai Phật Tổ như hắn cũng quá vô dụng rồi. Hắn vốn dĩ không nói cho chính mình, nói trắng ra là cũng muốn Phật Giáo nổi dậy.

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Đúng thế! Chuyện quá khứ liền để nó qua đi, Như Lai hắn cũng không thành công."

Di Lặc Phật liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy! May mắn mà không thành công, bằng không trong lòng lão phu sẽ rất áy náy."

"Lần này tìm Phật Tổ đến chính là có việc muốn thương lượng."