Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 866: Công tác chuẩn bị




Di Lặc Phật tò mò hỏi: "Là chuyện gì?"

"Ta định nghiên cứu một kiện pháp bảo có thể tạo phúc cho tam giới, nhưng pháp bảo này cần rất nhiều tiền tài, sư đệ có nguyện ý cùng ta kết minh làm việc? Cùng nhau kiếm tiền cùng nhau tiêu."

Di Lặc Phật Tổ cảnh giác hỏi: "Cần bao nhiêu tiền tài?"

"Tổng ban đầu là vạn ức Công Đức Kim Tiền, nếu sư đệ nguyện ý thì cung cấp ngàn ức thôi cũng được!"

Một tay Di Lặc che ngực, khiếp sợ kêu lên: "Bao nhiêu? Ngàn ức?"

Sau đó hắn liên tục lắc đầu nói: "Không có, không có."

Bạch Cẩm kinh ngạc nói: "Ngàn ức cũng không có? Sư đệ ngươi không nghèo đến mức đó chứ?"

Di Lặc Phật Tổ cười khổ nói: "Sư huynh à! Ngàn ức công đức, cả hồng hoang này cũng không có mấy người có thể lấy ra."

Bạch Cẩm nhíu mày nói: "Vậy ngươi có bao nhiêu?"

"Một chút cũng không có!" Di Lặc Phật Tổ chân thành nhìn Bạch Cẩm nói: "Sư huynh, tất cả tiền của ta đều đang cho vay nhưng chưa ai hoàn trả, toàn thân ta từ trên xuống dưới không có nổi một đồng Công Đức Kim Tiền nào.”

"Haizz~ta còn định mang theo sư đệ kiếm chút ít tiền."

Di Lặc Phật Tổ cảm kích nói: "Đa tạ ý tốt của sư huynh, nhưng thực sự ta không có tiền, chỉ có thể cung chúc sư huynh phát tài."

Bạch Cẩm trầm ngâm một lát rồi nói: "Như vậy đi! Ta phụ trách khu vực pháp bảo của ta, thiên tài địa bảo Phật Giáo, pháp bảo linh tinh đều giao quyền quản lý cho ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?"

Di Lặc Phật Tổ mờ mịt nói: "Bán thiên tài địa bảo?"

"Đúng vậy."

Di Lặc Phật Tổ lập tức lắc đầu nói: "Không dối gạt sư huynh, Phật Giáo ta thực sự rất nghèo! Thiên tài địa bảo của chính mình còn không đủ, nào có dư thừa mà đem đi bán?!"

Bạch Cẩm bất đắc dĩ nói: "Vậy thì thật đáng tiếc, lần này không thể hợp tác rồi."

Di Lặc Phật Tổ đứng dậy, hai tay tạo thành hình chữ thập xoay người thi lễ, cung kính nói: "Đa tạ sư huynh đã nghĩ đến ta, tiểu tăng vô cùng cảm kích.

Nhưng sư đệ thật sự rất nghèo, không xứng hợp tác cùng sư huynh, thật xấu hổ!

Bên trong Phật Giáo còn có chuyện, cáo từ ~"

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Ta không tiễn sư đệ, sư đệ đi thong thả!"

Di Lặc Phật Tổ mặc áo choàng đi ra bên ngoài, thân ảnh lóe lên rồi biến mất ở ngoài cửa.

Bên trong, Thạch Cơ và Thân Công Báo đi vào.

Thạch Cơ lạnh giọng nói: "Sư huynh, Di Lặc Phật Tổ cự tuyệt ý tốt của ngài."

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Sau chuyện ở Tây Hải, ta còn có điều nghi ngờ, đây chỉ là một phép thử. Di Lặc Phật bọn hắn dĩ nhiên đã thay đổi, hiện tại muốn chặt đứt liên hệ với chúng ta."

Thạch Cơ quay đầu dặn dò: "Thân Công sư đệ, về sau việc của Phật Giáo, sư huynh định giao cho ngươi, ngươi phải cẩn thận Di Lặc Phật."

Thân Công Báo gật đầu nói: "Ta rất không quen nhìn loại đồ đệ hai mặt này! Ta sẽ cách xa hắn."

Bạch Cẩm cười nói: "Không, ngày sau ngươi phải còn phải thân thiết với Di Lặc Phật."

Thân Công Báo khó hiểu nói: "Sư huynh, vì sao? Hắn đã cố ý cách xa chúng ta."

"Cho nên ngươi mới phải thân thiết với hắn, đem quan hệ của hắn và chúng ta đặt lên trên, làm cho hắn sống đúng với danh tiếng là kẻ phản bội Phật Giáo, Phật Giáo cũng sẽ không tin tưởng hắn nữa, ta muốn khiến hắn cầu ta giúp hắn."

Thân Công Báo giật mình, vui sướng nói: "Sư huynh thật mưu trí, ta nhất định sẽ làm cho tất cả đệ tử Phật Giáo biết rằng ta và Di Lặc Phật là huynh đệ tốt, quan hệ giữa Di Lặc Phật và Thiên Đình cũng vô cùng tốt."

Bạch Cẩm ho khan một tiếng nói: "Tiếp theo truyền Đại Thế Chí tới!"

Thạch Cơ cùng Thân Công Báo xoay người đi về phía phòng sau, Bạch Cẩm quay trở lại chỗ ngồi.

Sau một lát, tiếng đập cửa cộc cộc lại truyền vào phòng từ bên ngoài, Đại Thế Chí lặng lẽ tiến vào.

Theo sau Đại Thế Chí là Dược Sư Phật, sau Dược Sư Phật là Địa Tạng Vương Bồ Tát. Kết quả, trong Phật Giáo chỉ có Địa Tạng Vương Bồ Tát là nguyện ý bán thiên tài địa bảo của Phật Giáo, Đại Thế Chí và Dược Sư đều từ chối.

Bạch Cẩm không thể không cảm khái, thành lập mối quan hệ dựa trên tiền tài vật chất đúng là không đáng tin cậy, các vị Bồ Tát của Phật Giáo đều trở nên xấu xa rồi!

Ba ngay sau ở Thiên Đình, bên trong Điểu Sào, Bạch Cẩm ngồi trên chủ vị, phía dưới là chúng tiên thần như Thạch Cơ, Cô Lương, Vô Chi Kỳ, Vân Tiêu, Triệu Công Minh.

Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Đối với chúng ta mà nói Tam Giới Thương Thành này cực kỳ quan trọng, nó liên quan đến đại thế tương lai của Huyền môn chúng ta, cho nên chỉ có thể thành công, không thể thất bại.”

"Triệu Công Minh, tất cả hàng hóa qua tay chúng ta nhất định phải cài đặt thiết bị định vị, không thể để trộm cắp xảy ra.”

Triệu Công Minh gật đầu nghiêm túc nói: "Cái này không khó, giao cho ta đi.”

Bạch Cẩm nhìn về phía Vô Chi Kỳ nói: "Hàng hóa ở thế gian có bộ phận vận chuyển thuộc Mặc gia, về vấn đề an toàn thì khỏi cần lo.”

"Nhưng hàng hóa do đám tu sĩ vận chuyển càng quý trọng hơn, trách nhiệm của Vô Chi Kỳ ngươi rất lớn.”

"Vâng!” Vô Chi Kỳ ôm quyền nghiêm túc đáp lời: "Đế Quân yên tâm, ta đảm bảo sẽ không để mất một kiện hàng hóa nào cả, nếu không sẽ mang đầu đến gặp Đế Quân.”

Bạch Cẩm tức giận nói: "Đừng hơi tí là mang đầu đến gặp ta, nghe có phải quá khủng bố không hả, khiến Điểu Sào của ta máu chảy lênh láng.”

"Ha ha.” Vô Chi Kỳ quái dị cười hai tiếng.

Bạch Cẩm đứng lên nghiêm túc nói: "Vậy thì bắt đầu đi! Phật Giáo hưng thịnh, Thiên Đình ta cũng phải thịnh hưng.”

Đông đảo chúng tiên thần đứng phía dưới đều hành lễ, đồng thanh hô to: "Tuân lệnh!”

Sau đó bọn hắn xoay người sải bước đi ra bên ngoài, cước bộ hiên ngang oai hùng, lộ ra chiến ý hừng hực.