Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 835: Dốc toàn lực không để ngài thất vọng




Kim Giác đặt hai tay sau lưng, ho khan một tiếng rồi nghiêm túc nói: "Câu đầu tiên, hoa nở xán lạn, điêu linh héo rũ, nhi đồng vui cười, lão nhân đã tuổi xế chiều. Quá khứ rốt cuộc cũng chỉ là quá khứ, tương lai đã không còn như trước.”

"Có nghĩa là gì?”

Kim Giác mờ mịt nói: "Ta cũng không biết, lão gia chỉ nói với ta như vậy.”

Bạch Cẩm suy nghĩ một chút, hai mắt sáng lên chợt nói: "Ta nghĩ ta đã hiểu được ý của Đại sư bá.”

Kim Giác ngưỡng mộ nói: "Sư huynh, ngươi thật lợi hại, ta đã nghĩ hết cả đường đi mà vẫn không nghĩ ra.”

Hắn tò mò hỏi: "Sư huynh, câu này có nghĩa là gì?”

Bạch Cẩm cười nói: "Không nói được!”

Kim Giác liên tục gật đầu nói: "Hiểu rồi, ta hiểu rồi. Chắc chắn có liên quan đến bí mật vô cùng quan trọng, phải không?”

Bạch Cẩm khen ngợi nói: "Ngươi nói không sai!”

"He he, ta không phải là đồ ngốc Kim Giác kia. Chắc chắn ta sẽ không hỏi về những chuyện bí mật, nếu không thì sẽ chết sớm.”

Bạch Cẩm hỏi: "Còn nữa không?”

Kim Giác nghiêm túc nói: "Lão gia còn nói, đại đạo vô danh cố đại quảng, đại đạo vô tình cố đại ái.”

Bạch Cẩm không khỏi phỉ nhổ trong lòng, quyết định này của sư bá đúng là tra nam!

Kim Giác chờ đợi nói: "Sư huynh, ngươi có hiểu câu này không?”

Bạch Cẩm gật đầu cười nói: "Đương nhiên là hiểu.”

"Cuối cùng lão gia nói, cách tốt nhất để hòa hợp là vui vẻ lẫn nhau.”

Bạch Cẩm cười nói: "Ngươi trở về nói với sư bá, ta đã hiểu tất cả, nhất định sẽ làm theo ý của lão bá! Chắc chắn sẽ không làm lão bá thất vọng.”

"Sư huynh, vậy ta về phục mệnh đây.”

"Chờ một chút!”

Bạch Cẩm cầm ra một ít Công Đức Kim Tiền đặt vào tay Kim Giác, cười nói: "Cầm lấy cái này.”

Kim Giác ngượng ngùng nói: "Sư huynh, như vậy không hay lắm!”

"Sư đệ đi đường cực khổ, đây chỉ là chút tấm lòng mà thôi, sư đệ không cần từ chối.”

Kim Giác cười nói: "Sư huynh, vậy ta mặt dày nhận vậy.” Hắn cất Công Đức Kim Tiền đi.

Bạch Cẩm hỏi thăm: "Sư đệ, gần đây sư bá có gì khác thường không?”

Bất thường? Kim Giác thu hồi Công Đức Kim Tiền, suy nghĩ một lát rồi nói: "Sư huynh, sư phụ vừa mới luyện đan nhưng thất bại, làm hỏng một lò luyện đan rồi, đây là lần đầu tiên sư phụ luyện ra phế đan, đây có được tính là bất thường không?"

Mắt Bạch Cẩm sáng lên, lòng sư bá rối loạn rồi, ta đã nói rồi~ Nào có đơn giản như vậy, nói quên liền có thể quên, quả nhiên sư bá vẫn nhớ kĩ Tích Ngọc bá mẫu.

"Đa tạ sư đệ đã báo cho ta biết."

Kim Giác cười nói: "Sư huynh, ta xin cáo từ trước."

Bạch Cẩm ôm quyền thi lễ nói: "Sư đệ đi thong thả, ta không tiễn quá xa nữa."

Kim Giác cũng ôm quyền thi lễ bước nhanh ra ngoài, thời điểm đi ngang qua hoa viên, theo bản năng nhìn về nữ tử ngồi phía trong hoa viên. Đường đường là Thiên Bồng Nguyên Soái lại đang ngồi gọt trái cây cho nữ tử, vẻ mặt nịnh nọt tươi cười, đúng là mất hết thể diện, còn đâu là người mà ta đã dạy dỗ.

Trong lòng Kim Giác thầm mắng Thiên Bồng Nguyên Soái không có cốt khí, thở phì phì bước thật nhanh rời đi, quay đầu lại nghĩ nhất định phải để cho tiểu sư phụ quản giáo Thiên Bồng thật tốt, rất không có cốt khí giáo dưỡng.

Bên trong Thiên Điện, Bạch Cẩm cũng lâm vào tự hỏi. Xem ra bây giờ Đại sư bá là muốn làm tra nam rồi, lại còn nhờ hắn thuyết phục bá mẫu quay về. Phải làm sao đây? Hắn nên giúp sư bá hay là giúp Đồ Sơn Tích Ngọc?

Bạch Cẩm lẩm bẩm: "Sư bá làm tra nam thật không có đạo đức."

Suy xét hết lần này đến lần khác, Bạch Cẩm tính toán vẫn nên giúp bá mẫu một chút, Tích Ngọc bá mẫu đã giúp mình khi còn ở Tây Hải, vậy thì mình cũng phải hồi báo một phen. Ít nhất cũng phải giúp bá mẫu gặp mặt Đại sư bá một lần để cho bọn họ nói chuyện, ác nhân gì đó chính hắn sẽ không làm.

Một lúc sau khi đã hạ quyết tâm, Bạch Cẩm mang theo gương mặt tươi cười đi ra ngoài tiến vào bên trong đám người.

Đồ Sơn Tích Ngọc quay đầu lại hỏi: "Bạch Cẩm có việc gì đấy?"

Bạch Cẩm cười ha hả nói: "Không có việc gì, không có việc gì~ Khó có dịp bá mẫu đến thăm, hôm nay ta sẽ tự mình xuống bếp, vì bá mẫu ngài làm một bàn ăn ngon."

Hai mắt Đồ Sơn Tích Ngọc sáng lên, vội vàng hỏi: "Lí Nhĩ hắn cũng tới sao?"

"Bây giờ chắc là sư bá có việc quan trọng nên không tới được, nhưng mà sau khi ăn xong ta sẽ mang người đi tìm sư bá."

Đồ Sơn Tích Ngọc nhíu mày nói: "Ngươi đừng gạt ta."

"Nào dám! Ta lừa gạt ai cũng không dám lừa bá mẫu ngài!"

Đồ Sơn Tích Ngọc tươi cười nói: "Vậy là tốt rồi, lâu rồi không thưởng thức qua trù nghệ của ngươi."

Bên kia, Kim Giác chạy về Đâu Suất Cung, Thái Thượng Lão Quân trong đại điện đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn tại chỗ.

Kim Giác chắp tay thi lễ, cung kính nói: "Sư phụ, đệ tử đến phụng mệnh."

Thái Thượng mở to mắt hỏi: "Đã truyền lời lại chưa?"

"Đệ tử đã truyền lời lại rồi."

"Bạch Cẩm hắn nói thế nào?"

"Sư huynh nói hắn đã hiểu rõ ý của ngài, nhất định sẽ dốc toàn lực không để cho ngài thất vọng."

Thái Thượng Lão Quân bình tĩnh nói: "Tốt lắm! Ngươi lui xuống trước đi~"

"Vâng!" Kim Giác đứng dậy đi ra ngoài.

Trong đại điện, Thái Thượng Lão Quân lấy túi thơm ra, từ tốn nói: "Phàm nhân Lí Nhĩ có thể có thê tử, nhưng Thánh Nhân Thái Thượng lại không thể có, Thái Thượng Lão Quân cũng không được."

Cất túi hương vào trong tay áo, giao chuyện của Tích Ngọc cho Bạch Cẩm, Thái Thượng Lão Quân vô cùng yên tâm. Bạch Cẩm chưa bao giờ làm hắn thất vọng, chỉ là không biết vì cái gì mà trong lòng có chút mất mát, lại có chút chua xót, haiz…