Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 722: Ta đưa cho điện hạ




Đại Nhật Như Lai cố nén lửa giận, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười: "Bồ Tát có thể thư thả cho ta mấy ngày hay không, tạm thời trong tay ta không có tiền.”

Đại Thế Chí lộ vẻ kinh ngạc: "Sao Phật Đà lại không có tiền?" Theo như ta biết, bao năm qua Phật Đà đã kiếm được rất nhiều tiền kia mà.”

Đại Nhật Như Lai u sầu nói: "Bồ Tát, ngươi đến muộn rồi, vừa nãy Di Lặc Phật đã tới, ta đưa hết tiền cho hắn rồi.”

Đại Thế Chí Bồ Tát lập tức nhíu mày, nói: "Chẳng lẽ Di Lặc Phật cũng nhận được khế ước vay nợ của Phật Đà.”

Đại Nhật Như Lai bình tĩnh nói: “Ta nợ tổng cộng ba khoản tiền."

Vừa nghĩ đến số tiền vay cùng với lãi suất khổng lồ là lòng hắn lạnh như tro tàn, vì sao lúc trước lại nổi giận chứ?

Đúng là đã bị sự tức giận che mờ hai mắt, một ngày đi vay, cả đời khó trả!

Đại Thế Chí Bồ Tát bỗng sinh ra một suy nghĩ, vay nợ đến ba lần, nói cách khác còn có một khế ước khác, vậy khế ước kia là ở trong tay Dược Sư Lưu Ly Phật hay là ở trong tay Địa Tạng Vương Bồ Tát? Không được, ta phải ra tay ngay lập tức, không thì miếng canh cũng chẳng còn mà uống.

Đại Thế Chí Bồ Tát nghĩ đến đó liền cười ha hả: "Phật Đà, ngài không có tiền, nhưng Yêu tộc có tiền! Ngài không phải là Thái tử Yêu tộc sao? Ngài về mượn Yêu tộc chút tiền chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?"

Đại Nhật Như Lai giật mình, không sai, thân phận hiện tại của ta đã khác xưa, ta chính là người móc nối cho liên minh giữa Phật Giáo và Yêu tộc, phía sau ta chẳng những có Yêu tộc mà còn có Như Lai Phật Tổ. Hôm nay có phải bỏ cái mặt già này cũng tuyệt đối không chịu khuất phục trước con hạc Bạch Cẩm kia.

Sau khi nghĩ đến đó, Đại Nhật Như Lai lại có sức mạnh, giọng nói lại vang vọng khắp đại điện: "Bồ Tát đợi một chút, ta đi rồi về trả.”

Đại Thế Chí Bồ Tát tươi cười tiễn Đại Nhật Như Lai rời đi.

...

Tại một khu vực độc lập của Linh Sơn của Phật Giáo, Yêu Thần Thiên Cẩu, Yêu Thần Trọng Minh Điểu dẫn theo mấy tên Yêu tộc trẻ tuổi ở tạm trong đó, bọn hắn chính là sứ thần đại diện cho Phật Giáo.

Giữa sườn núi có một đình viện, Yêu Thần Thiên Cẩu và Yêu Thần Trọng Minh Điểu đang ngồi dưới tàng cây.

Yêu Thần Thiên Cẩu hỏi: "Trọng Minh, ngươi nghĩ gì về Phật Giáo?"

Trọng Minh Điểu bình tĩnh nói: "Yêu Sư có nói, Phật Giáo hưng thịnh, Yêu tộc ta cần tăng cường hợp tác với Phật Giáo. Hơn nữa, Phật Tổ Như Lai cũng không đơn giản.”

Yêu Thần Thiên Cẩu nhếch miệng cười nói: “Chư vị Yêu Thánh cũng nghĩ như vậy, hiện giờ đã có một ít đệ tử Yêu tộc đến Tây Ngưu Hạ Châu. Tây Ngưu Hạ Châu tuy có kém hơn Nam Thiêm Bộ Châu và Đông Thắng Thần Châu, nhưng cũng mạnh hơn Bắc Câu Lô Châu chúng ta nhiều.”

...

Một đạo phật quang đột nhiên hiện ra trước mặt hai người, Lục Áp mặc áo bào vàng sáng từ trong phật quang đi ra, mày kiếm mắt sáng, tư thái ngạo nghễ.

Yêu Thần Thiên Cẩu và Yêu Thần Trọng Minh Điểu vội vàng đứng lên, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Trước kia Thái tử điện hạ đều dùng phật bào, sao nay lại vận trang phục Thái tử?

Hai vị Yêu Thần vội vàng hành lễ: "Bái kiến Thái tử điện hạ!"

Lục Áp nhấc tay, một lực lượng mạnh mẽ nâng hai vị Yêu Thần đứng dậy, hắn cười ha hả: "Hai vị Yêu Thần không cần đa lễ, mau đứng lên.”

Hai vị Yêu Thần đứng dậy.

Yêu Thần Trọng Minh Điểu hỏi: "Không biết điện hạ giá lâm là vì lẽ gì?"

Lục Áp khẽ nhíu mày, thở dài một hơi nói: “Lần này ta vì tương lai của Yêu tộc chúng ta mà mưu đồ chuyện Nhân Gian Yêu Quốc, tuy đã bị Thiên Đình phá hư, nhưng chí ít cũng thể hiện được thực lực của Yêu tộc chúng ta.

Hiện tại ta lại ở giữa để làm cầu nối, thúc đẩy hai bên Phật Giáo cùng Yêu tộc liên minh. Thiên Đình vì thế mà lo sợ, hiện tại lại xúi giục đám Phật Đà Bồ Tát như Di Lặc Phật, Đại Thế Chí dùng những thủ đoạn đê tiện để gây hấn với ta, hòng phá hư minh ước.”

Thiên Cẩu lập tức nghiêm nghị: "Điện hạ, chẳng lẽ Thiên Đình đánh lén khiến ngài bị thương?"

Trọng Minh Điểu cũng nghiêm túc nhìn Lục Áp, nếu Thiên Đình thật sự dám đánh lén Thái tử điện hạ, chuyện này tuyệt đối không để yên được.

Lục Áp ho khan một tiếng, vẫn giữ nguyên nét mặt nghiêm nghị rồi nói: " Thiên Đình không dám đánh lén ta, chỉ là lúc trước khi tranh đoạt vị trí Phật Tổ, ta đã bị Thiên Đình lừa vay một khoản khá nhiều ở ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian, hiện tại Thiên Đình tới cửa siết nợ, ta không có đủ tiền.

Cho nên muốn mượn một ít Công Đức Kim Tiền từ chỗ hai vị Yêu Thần, không biết hai vị Yêu Thần có dư dả hay không!

Thiên Cẩu và Trọng Minh Điểu liếc nhau.

Thiên Cẩu chớp chớp mắt: "Hóa ra là đến để vay tiền, phải làm sao bây giờ?"

Trọng Minh Điểu cũng chớp chớp mắt: "Làm sao ta biết được.”

Lục Áp không vui nói: "Mắt các ngươi bị bệnh à?"

Thiên Cẩu do dự, hỏi: "Điện hạ cần bao nhiêu tiền?"

“Tất cả!”

Thiên Cẩu và Trọng Minh Điểu đen mặt, tất cả? Sao ngài không đi ăn cướp luôn đi? Cho dù ngài là Thái tử Yêu tộc thì cũng không thể cưỡng đoạt tiền tài của chúng ta như thế được, bên trong ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian đã dán khẩu hiệu! Tài sản của mỗi người là thiêng liêng và bất khả xâm phạm.

Thấy hai vị Yêu Thần mãi không có động tác, Lục Áp nhíu mày. Oanh! Một cỗ uy áp Chuẩn Thánh giáng xuống, lập tức đè Thiên Cẩu và Trọng Minh Điểu phải cúi xuống.

Trọng Minh Điểu vội vàng nói: "Có! Ta đưa cho điện hạ.”