Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1373: Bọn hắn cũng chỉ tự vui




Ngọc Diện Bồ Tát nghĩ đến Phật Tổ thích mình, lại nghĩ tới thanh quy giới luật của Phật Giáo. Hắn là Vạn Phật Chi Tổ, mình là một Bồ Tát được người đời kính ngưỡng. Có lẽ hắn yêu mình, nhưng hai ta vĩnh viễn không thể đến với nhau. Nàng miễn cưỡng nở nụ cười nhẹ: "Phật Giáo tu hành lấy tu tâm làm chủ, nếu biết mình muốn gì thì hãy cố gắng theo đuổi, đừng để mất rồi mới hối hận không kịp."

Nét mặt thoáng ngẩn ngơ, nàng buồn bã nói: "Có thể theo đuổi cũng là một kiểu hạnh phúc, bi ai nhất là ngay cả cơ hội theo đuổi cũng không có."

Nói rồi Ngọc Diện Bồ Tát nhẹ nhàng bay về phía xa.

Ni cô lấy bông hoa mình giấu sau lưng ra, nhỏ giọng cảm ơn: "Đa tạ Bồ Tát chỉ điểm!"

Nàng nghiêng đầu nhìn đại điện nơi giam giữ Kiều Linh Nhi, siết chặt nắm đấm, kiên định nói: "Ta nhất định sẽ cứu ngươi ra ngoài. Không cầu ngươi có thể cho ta danh phận gì hết, chỉ cần biết rằng yêu ta là đủ rồi."

...

Trên Đông Hải ở Địa Tiên Giới, Bạch Cẩm ngồi thuyền trôi dạt. Thần ma khắp tam giới đều đang dốc hết sức ứng phó với đợt Ma kiếp này, không ngừng chém giết. Bạch Cẩm thì ngược lại, ở đây bắt chéo hai chân, thảnh thơi tắm nắng, đeo kính uống nước trái cây.

Một đám mây trắng từ phía Tây bay về phía thuyền rồng, một lão đạo đứng trên mây trắng.

Bạch Cẩm cảm ứng được khách đến từ phương Tây, bèn vươn tay tháo kính ra, lập tức ngồi dậy, vừa nhìn mây trắng ở đằng xa vừa thân thiết vẫy tay gọi: "Đạo hữu, đạo hữu mau tới đây!"

Ai dè không vẫy tay còn đỡ, Bạch Cẩm vừa vẫy tay, mây trắng lập tức quay đầu chạy mất, tốc độ nhanh hơn vài phần, cứ như là đang chạy trối chết.

Nụ cười thân thiết trên gương mặt Bạch Cẩm lập tức cứng đờ. Sao lại chạy? Sư gia không thích mình nữa ư?

Thân ảnh Bạch Cẩm lập tức biến mất trên thuyền rồng, một khắc sau đã xuất hiện trước mây trắng, cản đường đối phương.

Bạch Cẩm cạn lời: "Đạo hữu, nói thế nào thì chúng ta cũng từng cùng chung hoạn nạn trong Ma Giới. Bây giờ vừa gặp nhau đã bỏ chạy, vô tình quá rồi đấy?"

Ngọc Lâu lão đạo dừng trên đám mây, vừa lắc đầu liên tục vừa cười xòa: "Không dám, không dám. Tiểu đạo chỉ là một con kiến hôi, sao dám nói chuyện với đạo hữu? Mong tiền bối tha mạng cho ta, thả ta rời đi!"

Bạch Cẩm cạn lời nhìn Ngọc Lâu lão đạo. Lão nhân này còn diễn đến nghiện đúng không?

"Ngọc Lâu đạo trưởng, sao ngươi lại nói vậy, ta muốn giết ngươi bao giờ?"

Ngọc Lâu lão đạo dè dặt nói: "Lúc ở Ma Giới, ta nghe nói ngài được bổ nhiệm làm tổng chỉ huy Ma Giới xâm lược tam giới. Còn nghe nói sau khi đến tam giới, ngài giết thần phóng hỏa, không việc ác nào không làm. Tiểu đạo lo ngài sẽ bẻ gãy cổ ta." Hắn nói xong còn làm động tác cắt cổ.

Bạch Cẩm sững sờ, bực mình bảo: "Ta thừa nhận mình là tổng chỉ huy xâm lược tam giới, nhưng lời đồn không việc ác nào không làm từ đâu ra? Đạo hữu, ngươi không được vu cáo ta!"

"Nghe nói sau khi ngài xâm lược tam giới, đầu tiên là chiếm đoạt Linh Sơn, lăng trì xử tử Như Lai Phật Tổ. Ngoài ra còn nghe nói ngài tàn sát quy mô lớn trên Linh Sơn."

"Vu cáo, vu cáo một cách trắng trợn."

"Lão đạo còn nghe nói ngài suất lĩnh Ma tộc chiếm Thiên Đình, ở Thiên Đình xa hoa dâm dật, hoang dâm vô độ.

Khóe miệng Bạch Cẩm giật liên hồi, hỏi bằng giọng điệu vô cùng bất thiện: "Tin đồn nhảm kiểu này mà ngươi cũng tin? Ngươi nghe ở đâu?"

"Tam Giới Thương Thành!"

"Tiểu Kim!"

"Đây! Đây! Ta ở đây!" Một giọng nói trong trẻo vang lên.

Một chiếc xe thể thao xinh xắn đẹp mã xuyên qua hư không ra ngoài, lượn một vòng quanh Bạch Cẩm rồi đột ngột phanh 'kít' lại, dừng trước mặt hắn.

Tiểu Kim ăn mặc sành điệu mở cửa xe, từ trong xe thể thao đi tới, tháo mắt kính. Một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp vô song thình lình xuất hiện.

Tiểu Kim cười khanh khách nói: "Lão bản, thư ký Tiểu Kim chờ ngài sai bảo."

Bạch Cẩm đã quen với việc Tiểu Kim đổi tới đổi lui mỗi này, dứt khoát không đếm xỉa.

"Tiểu Kim, ngươi đã nghe thấy chuyện đạo trưởng nói đúng không? Đã xảy ra chuyện gì?"

"Sao ta không nhớ có mấy tin đồn này nhỉ? Để ta kiểm tra trước đã!"

Tiểu Kim đứng tại chỗ, trợn to mắt, há hốc miệng, trông như một bức tượng.

Chốc lát sau, Tiểu Kim bỗng hoàn hồn, reo lên: "Ta được rồi."

Nàng vươn tay kéo một phát giữa hư không, một màn hình hiện ra. Trong màn hình là nhóm chat có tên Nội tình về hắc thủ hồng hoang.

Tiểu Kim giải thích: "Nhóm chat này không lớn, hơn nữa bọn hắn đều trao đổi trong nhóm cố định của mình, tin tức không lan truyền ra ngoài, vì vậy ta không phát hiện ra. Lão bản, ngài tuyệt đối đừng tức giận, bây giờ ta sẽ khóa bọn hắn."

Hiện tại nhóm chat đang im ắng.

Bạch Cẩm kiểm tra ghi chép lịch sử, quả nhiên trong này có những lời bàn tán sau lưng hắn. Trong đó còn có một số video và hình ảnh nửa thật nửa giả bôi nhọ hắn. Bạch Cẩm không kìm được bèn hỏi: "Đạo hữu, sao ngài lại tìm được nhóm bí mật như thế này? Chắc là không dễ nhỉ!"

Ngọc Lâu lão đạo ngượng ngùng nói: "Ta đăng tin lên Tam Giới Thương Thành, nói mình từ Ma Giới trở về. Sau đó bọn hắn tìm ta, bảo ta cung cấp mấy chuyện ngài làm xằng làm bậy ở Ma Giới."

"Sau đó ngài đồng ý?" Bạch Cẩm nhìn Ngọc Lâu lão đạo bằng ánh mắt khó tin.

Ngọc Lâu lão đạo gian nan gật đầu, áy náy nói: "Ban đầu ta từ chối, sau đó bọn hắn cho ta rất nhiều thứ, ta bèn đăng một số hình ảnh ở chiến trường Tinh Ma."

Bạch Cẩm nhìn Ngọc Lâu lão đạo với dáng vẻ khó tin. Sư gia thân ái kính yêu của ta vì chút tiền mà bán đứng ta? Hơn nữa còn là chiến trường Tinh Ma, đó là cảnh tượng Đại La không bằng chó, xác chết đầy đất!

Ngọc Lâu lão đạo cười gượng: "Thật ra ta cảm thấy chuyện này không quan trọng, bọn hắn cũng chỉ tự vui thôi đúng không? Nếu bọn hắn muốn phát tán ra ngoài, ta là người đầu tiên không đồng ý."