Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1335: Còn có thần linh che chở




Tôn Ngộ Không cười ha ha nói: “Tiểu hòa thượng, chúc mừng ngươi một nhà đoàn viên.’’

Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh cũng cười ha hả gật đầu, thế nhưng sư phụ đã trở lại, thật sự là không dễ dàng!

Trần Đại Nha buông tay ra, lùi về sau hai bước, cười hì hì nhìn Đường Tam Tạng.

Đường Tam Tạng nhìn về phía Khương Tử Nha, hai tay tạo thành hình chữ thập thi lễ, cảm kích nói: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm.’’

Khương Tử Nha giương phất trần lên, hồn nhiên không thèm để ý nói: “Cũng không phải là ta giúp ngươi, Kim Thiền Tử muốn giết ta, tự nhiên ta muốn giết hắn.

Hiện tại việc đã hoàn thành xong, bần đạo cáo từ trước.’’

Khương Tử Nha đi ra đại điện, đạp gió cưỡi mây đi về phía Côn Lôn.

Tôn Ngộ Không cười ha hả kêu lên: “Tiểu hòa thượng, hiện tại tai hại trong cơ thể ngươi đã được loại trừ, có thể cùng chúng ta đi cứu vớt tam giới rồi.’’

Đường Tam Tạng khẽ lắc đầu, trầm ngâm nói: “Ngộ Không, chuyện cứu vớt tam giới trước hết cứ giao cho các ngươi, ta không thể đồng hành cùng các ngươi.’’

“A~ Vì sao?’’ Tôn Ngộ Không khó hiểu hỏi.

Đường Tam Tạng nhìn thoáng qua quốc chủ Nữ Nhi quốc đứng bên cạnh, lại nhìn thoáng qua Trần Đại Nha, mỉm cười nói: “Năm trăm năm qua, ta thiếu bọn họ rất nhiều, hiện tại ta nghĩ sẽ ở cùng các nàng thật tốt, đi du lịch tứ phương, nhìn thế giới này, nhìn xem phật giáo.’’

Trư Bát Giới đôn hậu nói: “Sư phụ, phật giáo có cái gì đẹp, muốn xem phải đi xem Phật Tổ chứ! Chờ ta tìm thấy Phật Tổ chuyển thế, liền dẫn hắn đi tìm ngươi, cho ngươi cùng Phật Tổ chụp ảnh lưu niệm.’’

Đường Tam Tạng khẽ lắc đầu nói: “Ta muốn xem Phật, không phải Phật Tổ cũng không phải Phật Đà, mà chính là Phật lý.

Khi ta xem Phật, Phật phi Phật, ta xem chúng sinh, như thế nào là Phật?’’

Trong mắt Trư Bát Giới hiện lên vẻ kinh ngạc nhìn Đường Tam Tạng, giống như không phải hắn bình thường, hắn phải chống lại Phật giáo?

Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, đánh giá Đường Tam Tạng, hắc hắc cười: “Tiểu hòa thượng, nếu ở trong lòng ngươi Phật phi Phật, không bằng đi Đạo giáo, ngươi giới thiệu cho tam giới một phen.’’

Đường Tam Tạng khẽ lắc đầu nói: “Không cần, lòng ta mênh mông, về hương cũng không ở đạo giáo.

Chuyện tìm Phật Tổ cứu vớt tam giới cũng chỉ có thể giao cho các ngươi, hiện tại ta chỉ muốn đoàn tụ cùng người nhà.

Tôn Ngộ Không cười hì hì nói: “Tốt, tiểu hòa thượng bảo trọng.

Bát Giới,Ngộ Tịnh, chúng ta đi.’’

Ba đạo thân ảnh hóa thành lưu quang bay vụt lên không trung.

Quốc chủ Nữ Nhi quốc nhịn không được đi tới, môi run nhè nhẹ, khó nén kích động trong lòng kêu lên: “Ngự đệ ca ca”

Đường Tam Tạng khẽ gật đầu, đi qua nắm lấy ta quốc chủ Nữ Nhi quốc, mỉm cười nói: “Quốc vương bệ hạ, mấy năm nay vất vả cho ngươi, về sau ta sẽ bồi thường cho ngươi.’’

Hốc mắt quốc chủ Nữ Nhi quốc rưng rưng, lắc đầu nói: “Không khổ, có thể đợi được ngươi trở về, tất cả đều đáng giá. Nha Nha rất hiểu chuyện, ta rất thích.’’

Trần Đại Nha cũng hưng phấn kêu lên: “Thật tốt~ Phụ hậu, mẫu vương đoàn tụ, một nhà đoàn tụ, thật tốt.’’

Quốc chủ Nữ Nhi quốc nhịn không được hỏi: “Ngự đệ ca ca, ngươi vừa mới nói ở cùng chúng ta, không đi nữa là thật sao?’’ Vạn phần chờ mong nhìn Đường Tam Tạng.

Đường Tam Tạng nhìn ra cửa, mỉm cười nói: “Vẫn phải đi thôi.’’

Thần sắc quốc chủ Nữ Nhi quốc lập tức ảm đạm, quả nhiên hắn vẫn muốn đi, thâm tình mấy năm nay chung quy vẫn không muốn đáp trả sao?

Đường Tam Tạng mỉm cười quốc chủ Nữ Nhi quốc, nói: “Nhưng mà ta tính mang các ngươi thep, cùng ta đi xem tam giới phồn hoa, cùng nhau nhìn thiên sơn vạn thủy, trải qua thế tục hồng trần, các ngươi nguyện ý đi cùng ta không?’’

Ánh mắt quốc chủ Nữ Nhi quốc lập tức sáng ngời, không mang theo đồ đệ mà mang theo chúng ta, lập tức nín khóc mà cười, dùng sức gật đầu kích động nói: “Ta nguyện ý!’’

Trần Đại Nha cũng liên tục gật đầu, vui vẻ kêu lên: “Ta cũng nguyện ý!’’

Đường Tam Tạng một tay nắm tay quốc chủ Nữ Nhi quốc, một tay nắm tay Trần Đại Nha, cười nói: “Chúng ta đi thôi!’’

Ba người cùng nhau đi ra ngoài, đắm chìm dưới ánh mặt trời, tất cả thân ảnh đều nở rộ hào quang.

Bên trong Đông Hải Thủy Tinh cung, Bạch Cẩm ngồi ở bên trong một tòa cung điện, duỗi tay ra phía trên lòng bàn tay hiện ra một viên cầu màu vàng, bên trong viên cầu là hư ảnh của con Kim Thiền Tử, cho dù chỉ là một cái hư ảnh, cũng có thể ẩn ẩn cảm nhận được lệ khí hung ác phát ra từ bên trong.

Bạch Cẩm cười ha hả nói: “Bát Sí Hung Thiền, coi như là dị chủng của hồng hoang, đáng tiếc ngươi giết quá nhiều người, nghiệp chướng quá nặng, cho dù có phật hiệu hộ thân cũng khó trốn đến già.

Hoa Đào~’’

Huyền Đào Ma Tôn đi từ ngoài cửa vào, xoay người cung kính thi lễ nói: “Bái kiến giáo chủ!’’

Bạch Cẩm búng ngón tay, nguyên thần Kịm Thiền Tử bay về phía Huyền Đào Ma Tôn, nói: “Cho ngươi này, rừng hoa đào đương nhiên phải có kim thiền làm loạn.’’

Huyền Đào Ma Tôn duỗi tay nhận nguyên thần Kim Thiền Tử, ánh mắt lộ ra vẻ kích động, đây là nguyên thần của một cái Đại La Ma Tôn, so với chính mình còn mạnh hơn, hơn nữa đã bị hủy diệt thần trí, chính là chí bảo để luyện nguyên thần.

Huyền Đào Ma Tôn vội vàng quỳ trên mặt đất, kích động kêu lên: “Đệ tử đa tạ giáo chủ ban thưởng bảo vật.’’

“Đứng lên đi! Giúp ta tìm Đông Hải long vương tới.’’

“Rõ!’’ Huyền Đào Ma Tôn lập tức đứng dậy, bước nhanh ra ngoài.

“Lão đại, ngài tìm ta có chuyện gì?’’

Ngao Quảng Nhân còn chưa tới, thanh âm đã từ xa truyền đến.

Ngao Quảng Đại đĩnh đạc đi vào đại điện, tùy ý ngồi xuống một chỗ, hắc hắc cười nói: “Lão đại, nhiệm vụ lần trước giao cho ngươi ngươi còn chưa có hoàn thành đâu!

Quá khó khăn tìm Phật Tổ chuyển thế, ta hoài nghi trên người hắn có chí bảo hộ thân, còn có thần linh che chở.’’