Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1118: Kính xin giáo chủ chỉ rõ




Một lúc sau, Bạch Cẩm quay lại, trước bàn trà chỉ còn lại Thái Thượng Lão Quân đang nhàn nhã uống trà, Chuẩn Đề giáo chủ, Như Lai Phật Tổ và Áp Long Phu Nhân đều đã biến mất.

Bạch Cẩm tò mò hỏi: "Sư bá, bọn hắn đâu rồi?"

"Đều về hết rồi, ngươi không đi với Nữ Oa nương nương tới Nữ Oa Cung sao?"

"Nữ Oa nương nương nói nàng muốn bế quan, bảo ta trong khoảng thời thời gian này đừng đến Nữ Oa Cung."

Thái Thượng Thánh Nhân kinh ngạc nói: "Hiện tại tam giới cũng không có biến cố gì lớn, nàng bế quan làm gì?"

"Nương nương không nói tỉ mỉ, đệ tử cũng không biết, nhưng mà nương nương có nói một câu, nhân duyên nghiệt duyên cũng đều nên có một kết quả."

Thái Thượng Thánh Nhân đặt chén trà trong tay xuống, suy tư một lát, cảm thán nói: "Xem ra tam giới lại sắp rối loạn rồi."

"Sư bá, không đến mức đó chứ! Dựa vào hiểu biết của ta về Nữ Oa nương nương, nàng sẽ không chủ động tính toán chuyện của tam giới, chủ yếu là do lười."

"Chính là vì tam giới có chuyện muốn tìm nàng, nếu không thì nàng cũng lười bế quan."

Bạch Cẩm sau khi trở về nhớ chú ý đến hướng đi của tam giới, đặc biệt là người hoặc việc liên quan đến Nữ Oa."

"Đệ tử đã rõ."

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Bạch Cẩm, lẽ nào là chuyện của Dương Thiền? Chẳng lẽ nàng đã gặp Lưu Ngạn Xương?

Bạch Cẩm trong lòng có suy đoán nên không thể ngồi yên nữa, vội vàng nói: "Sư bá, đệ tử trở về sẽ điều tra một phen."

"Ừ! Đi đi! Gặp phải nhiều chuyện suy nghĩ càng nhiều, đừng hành động hấp tấp."

"Vâng, đệ tử rõ rồi."

Bạch Cẩm hóa thành một luồng thần quang phóng lên trời, rời khỏi Đại Xích Thiên.

Trong Hỗn Độn ở phía bên kia, Chuẩn Đề Thánh Nhân và Đa Bảo Như Lai bước đi chậm rãi.

Chuẩn Đề Thánh Nhân vuốt vuốt hộp gấm đựng lá trà trong tay, ném hộp gấm cho Đa Bảo Như Lai, nói: "Cầm lấy mà nếm thử đi!"

Đa Bảo Như Lai cầm lấy hộp gấm nói: "Giáo chủ, cái này là Thái Thượng Thánh Nhân tặng cho ngài."

"Thì bây giờ ta tặng cho ngươi."

"Như vậy không hay lắm đâu?"

Chuẩn Đề giáo chủ nở một cười, nói: "Ta vốn không thích uống trà."

"Đa tạ giáo chủ!" Đa Bảo Như Lai cất hộp gấm đi.

"Hôm nay cảm thấy không dễ chịu sao?"

Đa Bảo Như Lai trầm ngâm một lát rồi im lặng gật đầu, nào chỉ có hơi không dễ chịu, quả thật là nghẹn khuất muốn hư luôn. Rõ ràng là ta đi kiện, nhưng cuối cùng lại trở thành bị kiện, còn phải chịu hình phạt. Mà Bạch Cẩm lại không bị gì. Đúng là thiên đạo bất công mà...!

"Ngươi có biết điểm khác biệt lớn nhất giữa ngươi và Bạch Cẩm là gì không?"

"Đệ tử không biết!"

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười nói: "Ngươi không có không biết xấu hổ như hắn. Thực ra ta rất thích điểm này của Bạch Cẩm. Ở trong hồng hoang đại năng, chỉ có mình hắn có thể hạ cái giá của bản thân."

Đa Bảo Như Lai yên lặng gật đầu, có thể trở thành tu sĩ cấp Chuẩn Thánh, đều đã bước vào đường đi, đều một lòng tranh giành phía trước, có thể tôn kính Thánh Nhân, nhưng cũng không bao giờ nịnh nọt Thánh Nhân, hay phụ họa hùa theo.

Nhưng Bạch Cẩm thì lại khác, hắn có thể tâng bốc Thánh Nhân, hơn nữa còn là loại người không có liêm sỉ, quả thật chính là chuyên nịnh hót, nuôi dưỡng sự nịnh hót.

Đa Bảo Như Lai lắc đầu nói: "Đệ tử không làm được!"

"Ừ! Ngươi có con đường của ngươi, không cần noi theo hắn, sau khi về chuẩn bị thuyết pháp đi!

Về phần Bạch Cẩm, ta sẽ khiến cho hắn không cách nào nhúng tay vào Tây Hành. "

"Đa tạ giáo chủ!"

"Giáo chủ, Nữ Oa nương nương muốn Huyết Linh Ngư, Thái Thượng Thánh Nhân muốn Hắc Huyền Quả, chúng là cái gì vậy? Ta chưa từng nghe qua."

"Nơi sâu nhất trong hồng hoang có Huyết Hải, chính là biển dơ bẩn nhất, Hải Nhãn cũng đủ để làm ô uế Đại La Kim Tiên.

Trong Hải Nhãn dơ bẩn như thế, lại sinh ra linh thú tinh khiết nhất hồng hoang, Huyết Linh Ngư, dùng sức mạnh Huyết Hải dơ bẩn nhất làm thức ăn, lại sinh ra sức mạnh thiêng liêng của Huyết Hải. Bị Minh Hà giáo chủ độc chiếm, sẽ không chảy ra ngoài, vô cùng trân quý.

Phía bắc của Bắc Hải là Bắc Minh, một trong những vùng biển kỳ lạ của hồng hoang, bên trong Bắc Minh Hải cũng sinh ra một gốc Tiên Thiên Linh Căn, tên là Hắc Huyền Thủy Thụ, xen lẫn linh căn của Minh Hà giáo chủ.

Tuy gọi là cây, nhưng lại có hình dạng như nước, bên trên có kết linh quả là Hắc Huyền Quả, một lượng kiếp kết một lần quả, mỗi lần kết ba mươi quả."

Một lượng kiếp mới kết ba mươi quả? Còn quý hơn cả bàn đào và nhân sâm, e rằng quả này không dễ xin được.

Như Lai Phật Tổ tức giận nói: "Rõ ràng là Bạch Cẩm đã gây phiền phức cho Phật Giáo chúng ta, nay lại muốn phạt đệ tử, đệ tử thật sự không phục."

Chuẩn Đề giáo chủ cười nói: "Thánh Nhân phương Đông giúp Thiên Đế phương Đông là chuyện bình thường. Nhớ kỹ bài học này, sau này có chuyện gì thì tự mình giải quyết, dù ngươi có đánh chết Bạch Cẩm thì bọn hắn cũng không thể nói gì hơn."

"Vâng, đệ tử hiểu rồi. Xin hỏi giáo chủ, đệ tử nên làm thế nào để lấy được Huyết Linh Ngư và Hắc Huyền Quả, kính xin giáo chủ chỉ rõ?"

"Vậy thì phải coi thử thủ đoạn của ngươi rồi."

Hai bóng người dần biến mất trong Hỗn Độn.