Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1117: Phật Đạo vốn là một nhà




"Bạch Cẩm có tội, có hai tội.

Tội thứ nhất là dùng những lời nói dối vu oan cho Thánh Nhân Chí Tôn. Nữ Nhi Quốc đột nhiên giáng xuống Tạo Hóa Pháp Tắc, phong tỏa cả nước, tiểu tăng ngạc nhiên nên lên Thiên Đình hỏi thăm. Chính là Câu Trần Đại Đế khơi ra Thiên Địa Tạo Hóa Pháp Tắc.

Câu Trần Đại Đế lại nói rằng Thiên Địa Tạo Hóa Pháp Tắc là do Thánh Nhân Nữ Oa nương nương đánh xuống. Nhưng theo ta điều tra được, mặc dù Tạo Hóa Pháp Tắc này không tầm thường, nhưng lại không có chút ý chí bao la tôn quý nào của Thánh Nhân cả. Đệ tử kết luận rằng, Tạo Hóa Pháp Tắc này là Câu Trần Đại Đế tự ý đánh xuống. Vậy mà lại vu oan cho Nữ Oa nương nương.

Vu oan cho Thánh Nhân là tội lớn. Nếu không giáng thánh phạt thì làm sao tỏ rõ uy nghiêm của Thánh Nhân?"

"Tội thứ hai là Câu Trần Đại Đế còn để Trư Bát Giới và Đường Tam Tạng vào thần điện của nương nương để sinh nữ nhi, làm ô uế thánh địa của nương nương. Tội này không thể tha, phải dùng hình phạt Thần Hồn Câu Diệt, kính xin Nữ Oa nương nương giáng xuống thánh phạt."

Nữ Oa nương nương nhìn Bạch Cẩm, uy phong nói: "Còn có chuyện này sao?"

Như Lai Phật Tổ nhìn Bạch Cẩm, ở trước mặt chúng thánh xem ngươi làm sao mà nói xạo. Trong long đã xuất hiện hàng trăm hàng ngàn lý do khiển trách Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm lập tức thở dài thi lễ, cung kính nói: "Đệ tử nhận tội, kính xin nương nương trách phạt."

Nữ Oa nương nương cười nói: "Ngươi không phải là Thánh Nhân, có ai mà không sai, sai có thể sửa, lòng tốt thật lớn! Đứng lên đi!"

"Đa tạ nương nương!" Bạch Cẩm đứng dậy, đứng hầu bên cạnh.

Đa Bảo Như Lai ở bên cạnh sững sờ, thế thôi hả? Chỉ như vậy thôi sao? Nhịn không được hét lên: "Nương nương, sao người không phạt Câu Trần Đại Đế?"

Nữ Oa nương nương ngờ vực nói: "Câu Trần Đại Đế có thái độ tốt khi nhận lỗi. Có thể thấy là có lòng sửa sai. Tại sao phải phạt hắn?"

Thành khẩn nói: "Như Lai Phật Tổ, ngươi phải nhớ rằng trừng phạt chưa bao giờ là mục đích. Có thể khiến cho các ngươi biết sai mà sửa, đây mới là mục đích của ta."

Bạch Cẩm ở bên cạnh vội vàng nói: "Ở trước mặt nương nương, đệ tử đã nhận rõ sai lầm của mình rồi, lần sau tuyệt đối không dám tái phạm nữa."

Đa Bảo Như Lai há hốc mồm, còn có thể như thế này sao? Sau phục hồi tinh thần, vội vàng nói: "Khởi bẩm nương nương, tiểu tăng cũng đã hiểu rõ sai lầm của bản thân, đã tự kiểm điểm sâu sắc.

Nương nương, người xem có phải có thể xóa bỏ hình phạt của ta không? Đệ tử cũng đã biết lỗi của mình rồi."

"Vừa rồi không phải ngươi còn thề thốt chối bỏ đó sao?"

"Dưới sự giáo dục của nương nương người, đệ tử cứ áy náy mãi. Bây giờ cũng đủ dũng cảm để thừa nhận lỗi lầm, kính xin nương nương tha thứ." Như Lai Đạo Tổ cúi đầu nhận lỗi.

"Bạch Cẩm, nếu gặp phải tình huống này ngươi sẽ làm gì?" Nữ Oa nương nương nhìn Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm lập tức cung kính nói: "Đệ tử có tội, sinh long áy náy, sẽ hoàn thành gấp đôi nhiệm vụ của nương nương. Dùng việc này để tỏ lòng biết ơn đối với nương nương."

Nữ Oa nương nương cười, khẽ gật đầu, sau đó nói: "Sao không để ta hủy bỏ hình phạt?"

Bạch Cẩm bỗng nghiêm túc nói: "Thánh ý là thiên ý, thánh tâm là thiên tâm, lời thánh nói ra thiên địa không thể làm trái. Sao có thể vì một người nhỏ bé như ta, mà lại để cho Thánh Nhân rút lại ý chỉ.

Như Lai Phật Tổ khiếp sợ nhìn Bạch Cẩm, sao ngươi có thể không biết xấu hổ mà nói ra những lời như vậy được?

Nữ Oa nương nương hài lòng nói: "Vậy thì gấp đôi!"

Như Lai Phật Tổ vội vàng kêu lên: "Nương nương!"

"Ừm!"

"Nương nương thánh minh, đệ tử đa tạ nương Nương."

Nữ Oa nương nương từ từ đứng dậy, cười nói: "Sư huynh, Oa Hoàng Cung còn có chuyện quan trọng, ta cáo từ trước đây."

"Bạch Cẩm, thay ta đi tiễn Nữ Oa nương nương!"

"Đệ tử tuân lệnh!" Bạch Cẩm cung kính đáp lại, sau đó tiễn Nữ Oa nương nương ra khỏi Đại Xích Thiên.

Chuẩn Đề Thánh Nhân cũng đứng dậy, cười nói: "Đạo huynh, ta cũng cáo từ đây."

Thái Thượng cũng đứng dậy cười nói: "Lần này chỉ là hiểu lầm mà thôi, đợi Bạch Cẩm về, ta nhất định sẽ khiển trách hắn. Tuy rằng Bạch Cẩm không can thiệp vào Tây Hành, nhưng hắn cũng không thoát khỏi chuyện tư pháp thiên thần hạ phàm. Nhất định phải trị hắn cái tội quản không nghiêm."

"Sư huynh, không đến mức đó đâu, Bạch Cẩm thân là Câu Trần Đại Đế, trách nhiệm của hắn là cai quản tam giới, không tránh khỏi sơ suất. Đừng nên trách tội hắn."

"Phật Tổ nổi giận đùng đùng mà đến, chỉ sợ hiểu lầm này sẽ làm tổn hại đến tình hữu nghị Phật Đạo!"

"Kim đan xá lợi vốn là thấu tình đạt lý, Phật Đạo vốn là một nhà, Đạo huynh lo lắng thái quá rồi.

Đa Bảo, mau cười với Thái Thượng Thánh Nhân một cái đi."

Đa Bảo Phật Tổ nhếch miệng cười một cách khó coi.

"Ha ha! Vậy thì ta cũng yên lòng. Ta mới trồng một cây trà ngon, tên là trà Khổ Tâm. Những lá trà mới hái này, tặng cho đạo hữu một phần." Thái Thượng lấy ra một cái hộp gấm, đưa qua.

Chuẩn Đề Thánh Nhân vội vàng nhận lấy, cảm tạ nói: "Đa tạ đạo hữu! Ta nhất định sẽ mang về, từ từ nếm thử."

Thái Thượng Thánh Nhân cười nói: "Nếu như ngươi thích, bất cứ lúc nào cũng có thể tới lấy."