Cố Du với tửu lượng không tốt đã trải qua hai lần kinh nghiệm xương máu. Lần đầu tiên say rượu, cô cả gan làm anh hùng chính nghĩa, kết quả đắc tội với Phó Lệ Minh. Lần thứ hai say rượu, cô không biết trời cao đất dày triền miên với Phó Lệ Minh cả một đêm, kết quả cả đời không chạy trốn được. Cố quyết định không bao giờ uống rượu nữa. Phó Lệ Minh: “Uống một ly.”
Cố Du: “Không uống.” Phó Lệ Minh: “Anh thích thấy bộ dáng sau khi uống rượu của em.” Cố Du: “Kiên quyết không uống!” Phó Lệ Minh: “Vậy quay về phòng ngủ sớm một chút.” Cố Du: “Sớm vậy hả? Thôi thì uống một chút cũng được.”