Hình Như Cô Ấy Rất Dễ Tán Tỉnh

Chương 8: Hỏi thăm, một Thiệu tổng không có vai diễn




Tâm Meoo 555

Nguyễn Lê Uyển nghe hết ba lần mới hoàn hồn, vội vàng nhắn tin lại.

[ Vãn Ly: Ừm, được, anh cũng ngủ sớm nha. ]

[ Vãn Ly: Ngủ ngon. ]

Đợi thêm 3 phút, chắc chắn không còn tin nhắn nào nữa, Nguyễn Lê Uyển mới tắt điện thoại đi.

Lúc này tin nhắn trong app chim cánh cụt đang hiện lên điên cuồng trên máy tính.

[ Kế hoạch – Minh Diệt: FT lần này được chủ trì ngẫu nhiên ~ cục cưng lớn Vãn Ly không cần căng thẳng đâu nha! ]

[ Kế hoạch – Minh Diệt: Về quá trình thì có lẽ cũng không khác so với hồi trước lắm. Có thể là hỏi về cảm xúc của nhân vật, có lời nào muốn nói cho nhân vật không, trả lời vấn đề công khai chẳng hạn. ]

[ Kế hoạch – Minh Diệt: Câu hỏi về đại thần Ti La sẽ được đẩy xuống cuối cùng, xem như phần thưởng khi xem đến cuối nha! ]

[ Kế hoạch – Minh Diệt: Theo hình thức thứ tự~ đầu tiên là Vô Đoan trả lời, nếu không biết nên trả lời thế nào… Vậy thì nói giống như trên là được! ]

Nguyễn Lê Uyển nhìn dòng chữ cuối cùng thì không nhịn được cười, Minh Diệt luôn dung túng cho cô như vậy.

Ban đầu Thanh Sắc Liêu Nhân là do Minh Diệt sáng lập ra, vào năm 3 đại học cô bị kéo vào trong, cô học ngành phát thanh, nên cũng có phần tò mò về nhóm này.

Tuy nói kịch truyền thanh đam mỹ chiếm vị trí khá lớn, nhưng ngôn tình và kịch ngắn vẫn có sức nóng, được công chúng đón nhận. Thanh Sắc Liêu Nhân lại gánh được cả hai, hơn nữa những tác phẩm được cải biên đều giống với nguyên tác, ra tác phẩm vừa nhanh vừa có kỹ thuật tinh xảo, vậy nên cũng được xem là một nhóm lồng tiếng khá nổi tiếng trong giới kịch truyền thanh Trung Quốc.

8:53. 

Sắp đến giờ phát sóng chính thức, lượng người vào kênh đã lên đến con số nghìn, FT lần này tương đối ngắn, nhưng có nhiều người tham gia như vậy, có lẽ phần lớn mọi người đều quan tâm đến ngoại truyện và tác giả Ti La. Quả nhiên, hộp chat chạy tương đối nhanh, Nguyễn Lê Uyển nhìn thoáng qua, phần lớn đều thảo luận về ngoại truyện và Ti La, còn có phần hứng thú với diễn viên lồng viên*.

Diễn viên lồng viên*: (Character Voice) được viết tắt là CV

Theo thứ tự thì người chủ trì là Minh Diệt, Nguyễn Lê Uyển xem những người ở trong phòng, có một người tên là “Luo”, cô không kìm nét được sự vui mừng.

Là! Ti! La!

“Hello, xin chào mọi người, rất cảm ơn mọi người đã đến với FT cỡ nhỏ của “Falling into the Sea of ​​Stars”, tôi là người chủ trì FT hôm nay, Minh Diệt ~”

Giọng nói của Minh Diệt rất có lực thu hút, còn có chất giọng lạnh lùng trưởng thành, ngữ điệu lại hòa hoãn dịu dàng, kéo nhân vật nam chính Vô Đoan vào, “Tôi xin giới thiệu trước, người bây giờ đang đứng bên cạnh tôi ở trong này chính là CV Vô Đoan, chính là chàng trai rung động lòng người nhất trong Thanh Sắc Liêu Nhân…”. Truyện Nữ Cường

“Tính từ gì vậy, nói anh đây đẹp trai có được không, từ rung động lòng người phải dùng để miêu tả Khinh Khinh nhà tôi mới đúng,” Một giọng nam lười biếng đầy từ tính mang theo ý cười ngắt lời, “Người chủ trì này không phù hợp rồi, để chúng ta đuổi cô ấy xuống được không?”

Minh Diệt: “A, xuống thì xuống, một mình anh chủ trì được à?”

—— ah ah ah Anh Vô Đoan ca ca chính là con cưng mà! Chu Yến mãi mãi là cục cưng của mẹ!!

—— Nguy rồi, anh trai đừng cười nữa, có thể mang thai qua đường lỗ tai đấy.

—— Khinh Khinh! Vãn Ly đâu, Vãn Ly đâu rồi, sao ở trong này không có Vãn Ly vậyv~~ Khinh Khinh mau tới dẫn Chu tổng đi đi nào.



“Ò, trang bình luận đều đang thảo luận tên cục cưng Vãn Ly rầm rộ rồi, vậy để Khinh Khinh – cục cưng Vãn Ly đáng yêu vào trong nào~” Minh Diệt nở nụ cười nham hiểm, “Phải để cho Chu Yến bị vợ quản nghiêm có một bài học đáng nhớ.”

Nguyễn Lê Uyển vào trong, cười với ngữ khí nhẹ nhàng, “Chúc mọi người buổi tối tốt lành.”

Minh Diệt: “Đương nhiên, hôm nay là sân nhà của Chu Yến, có chuyện gì cứ đến tìm anh ta.”

Vô Đoan: “Này này này, nói chuyện đàng hoàng đi, cả một đám người chèn ép tôi rồi. Khinh Khinh mau nói thêm hai câu đi!”

Nguyễn Lê Uyển vừa đọc bình luận vừa trả lời: “Hai câu, hai câu.”

Vô Đoan cúi đầu khẽ cười: “... Anh không nên khiến em hiểu lầm như vậy.”

—— Hu hu hu, tuy là đứa con yêu nhưng cũng là đồ nam cặn bã, bị chèn ép vậy đáng đời lắm!

—— Vãn Ly nói ít quá~ Hình như đây là lần đầu tiên cô ấy tham gia FT đúng không?

—— Nữ thần Vãn Ly nói nhiều sẽ chỉ xuất hiện ở trong đoạn kịch mà thôi!

—— Ngồi đợi ngoại truyện, cục cưng Chu Yến biết sai để sửa, Khinh Khinh có thể ở bên cạnh anh ấy được hu hu hu

Minh Diệt và Vô Đoan nói chuyện mấy câu, Vô Đoan còn bị gài bẫy phải hát nhạc thiếu nhi, và ngồi vững với danh xưng “Đứa con yêu”. Đợi đến khi bắt đầu trả lời câu hỏi, tuy Minh Diệt nói có thể trả lời “giống như trên”, nhưng Nguyễn Lê Uyển vẫn trả lời về từng vấn đề một.

Rất nhanh đã đến phần diễn, Nguyễn Lê Uyển nhìn chằm chằm vào ID “Luo”, cảm xúc bắt đầu dâng trào.

Vào lúc Minh Diệt hô bắt đầu, Nguyễn Lê Uyển im lặng hắng lại giọng, rủ mắt xuống khẽ thở dài: “Chu Yến… Anh đừng tới đây, cách xa tôi ra.”

Chất giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lời nói ra lại tràn ngập cảm giác tuyệt vọng và cô đơn.

Một phút trước Vô Đoan vẫn đang còn cười đùa với Minh Diệt, lúc này đã thu lại nụ cười, cố kìm nén giọng nghẹn ngào, giọng nói khàn khàn ẩn chứa vài phần bất lực: “Anh, anh tìm em 5 năm… Bọn họ đều nói em chết rồi… Anh không tin, rõ ràng, rõ ràng là em…”

Nguyễn Lê Uyển – Khinh Khinh cười, giọng nói dịu dàng nhưng lại ngắt lời một cách tàn nhẫn: “Nếu không nói như vậy, thì làm sao anh có thể buông tha cho tôi? Anh hãy coi như tôi đã chết rồi đi.”

“… Em từng nói sẽ yêu anh cả đời mà.”

“Tôi yêu anh, nhưng tôi rất mệt mỏi,” Nguyễn Lê Uyển nói với vẻ bình tĩnh, còn mang theo cả âm rung khó nghe thấy, “Cảm giác chịu ấm ức đó rất khó chịu, rất khó chịu, tôi không thích, Chu Yến, tôi không thích.”



—— Hu hu hu ai nói ngoại truyện này ngọt vậy?! Vẫn là con dao hành hạ tôi mà! Ti La đúng là đồ phụ nữ nhẫn tâm!

—— Cuộc sống đã làm Khinh Khinh tỉnh táo rồi, tên họ Chu cặn bã kia muốn nắm lấy cơ hội cuối cùng! Nhưng đã không còn cơ hội nào nữa rồi!

—— Rõ ràng chỉ có mười bảy giây cuối cùng là ngọt thôi, đều tại Ti La hết đấy.

—— Vãn Ly khóc đúng là đã chạm đến tầng trời rồi, cô ấy vừa khóc tôi cũng khóc theo hu hu hu…

Nguyễn Lê Uyển và Vô Đoan không nói gì nữa, không khí im lặng kéo dài hồi lâu.

Ở một nơi khác Minh Diệt đỏ mắt lau nước mắt nước mũi, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh thiếu nữ ngây thơ vượt qua ngàn dặm để đứng trước mặt cô ấy, đỏ mặt nói lắp bắp trong nhiều năm trước đây, nỗi lòng khó mà bình tĩnh lại.

Khi Vãn Ly lồng tiếng chính là lúc mang dáng vẻ hoàn toàn khác ngày thường, cô vừa mở lời, cả người giống như phát ra ánh sáng.

Bỗng nhiên có cảm giác xúc động rất muốn đến gặp cô.

Minh Diệt kìm nén lại cảm xúc, trở lại phòng lên tiếng: “Người ta sắp bật khóc rồi, cảm ơn hai bạn đã lồng tiếng đầy cảm xúc như vậy… Tôi xin tuyên bố đây chính là kết cục của “Falling into the Sea of ​​Stars”! Cảm ơn Khinh Khinh đã cho con yêu Chu Yến một cơ hội hu hu.”

Bên kia, Nguyễn Lê Uyển chớp mắt mấy cái, lau nước mắt, lòng tràn ngập cảm giác mong chờ phần tiếp theo.

Phần bình luận đầy hoa tươi và những từ “Ti La” được viết lớn.

“—— Được rồi được rồi, thời gian cũng không còn nhiều lắm, bây giờ chúng ta cùng đến phần cuối cùng, gặp mặt đại thần Ti La – cây bút chuyên viết truyện ngược nào!”

Tiếp theo, Ti La bị kéo vào trong.

Nguyễn Lê Uyển bất giác cầm chặt tai nghe.

“Huhuhu —— ”

Một tiếng khóc lớn bất ngờ truyền ra từ tai nghe, Nguyễn Lê Uyển ù tai ngây người, vội vàng bỏ tai nghe xuống.

—— Hình tượng nữ thần cao ngạo bị hủy hoại trong giây lát.

—— Đại thần Ti La, tiếng khóc của cô làm phiền đến tôi rồi!

—— Xin mời, đã điếc rồi.

Giọng nói của Ti La phóng khoáng, còn xen lẫn cả vẻ nam tính tomboy, không hề mang dáng vẻ có một nữ thần cao ngạo có thể viết ra một tác phẩm tinh tế tỉ mỉ.

“Làm bà đây khóc sắp cạn nước mắt rồi, Vãn Ly mau đi vào trong chén của tôi đi! Tiếng khóc cuối cùng vô cùng hoàn mỹ! Tôi thích cục cưng Vãn Ly 4 năm rồi! Tôi đã nghe “Năm ba và kích thích” N lần rồi!”

Nguyễn Lê Uyển vừa đeo tai nghe lên một lần nữa, trái tim run rẩy, từ từ chớp mắt mấy cái, cố gắng kìm nén, nhẹ nhàng lên tiếng.

“Cô thích chưa nhiều bằng tôi đâu, tôi thích cô 7 năm rồi.”

Bên Ti La lại vang lên một tiếng chửi thầm, rồi lại lần nữa cất cao giọng: “Vợ! Chúng ta yêu nhau từ hai phía mà.”

Khuôn mặt Nguyễn Lê Uyển đỏ tới mang tai. có lẽ do Ti La khóc lớn tiếng quá, cô nghĩ ngợi, rồi cất giọng nghiêm túc: “Xin lỗi, tôi kết hôn mất rồi.” Giọng nói còn chứa vài phần tiếc nuối.

Nếu như đáp lại, nói không chừng sau này có thể lấy được bản thảo đầu tay, còn có chữ ký, quyền nhận kịch truyền thanh…

Ti La: “… Ôi vãi, tảo hôn à.”

Minh Diệt: “… Nà ní.”

Vô Đoan: “Cô ấy đang nói giỡn đúng không.”

Phần bình luận chợt dừng lại trong 3 giây, sau đó bắt đầu bùng nổ.