Cô bất lực nhìn đứa bạn thân của cô nghĩ 'không biết nay có thực sự là ngày tốt với mình không nữa, mới sáng đã gặp toàn chuyện gì vậy chả biết nữa. Biết vậy sáng nay nghỉ thêm một bữa chấn tỉnh tinh thần đã. Giờ nghỉ còn kịp không nhỉ...? Ờ...chắc là không rồi!'
Cô hướng mắt nhìn cậu nam sinh kia càng ngày càng đến gần cô, cô nghĩ thầm 'bỏ đi, cũng chủ là cùng bàn thôi mà, chẳng có gì to tát. Nhưng tại sao cậu ta lại chọn chỗ bên mình khi rõ ràng đã có cô bạn thân cô ngồi ở đó nhỉ?' cô càng nghĩ càng thấy lạ. Khi cậu nam sinh đó đến chỗ đặt cặp sách xuông, còn chưa kịp ngồi cô thẳng thắn hỏi
"Này cậu, tại sao cậu lại ngồi chỗ này chứ? Xung quanh còn rất nhiều chỗ chưa có ai ngồi mà? Sao lại chọn chỗ này trong khi nó đã có người chọn chứ?"
Cậu nam sinh chỉ lẳng lặng nhìn cô cười rồi từ từ ngồi xuống, làm lơ câu hỏi của cô một lúc mới lên tiếng
"Tôi cũng không biết vì sao cả, chỉ cảm giác rằng tôi và cậu có một sự thân quen nào đó và hơn hết, tôi tin vào trực giác của tôi..." hắn quay qua nhìn cô lại tiếp tục nói
"À mà, sau này cậu gọi tôi bằng tên đi, sẽ gần gũi hơn đó, nghe cậu gọi vậy cảm giác thật xa cách"
"Nhưng tôi và cậu cũng có quen biết gì nhau đâu? Tại sao tôi phải tỏ ra thân thiết với cậu chứ?" cô vội trả lời
"Giờ không quen thì dần dần cũng quen thôi, tôi và cậu còn nhiều thời gian lắm, sao phải gấp chứ..."
Cô cạn lời nhìn hắn, cô cũng đâu có ý định làm thân làm quen gì với hắn đâu chứ. Cứ vậy cô ngoảnh mặt làm lơ hắn như không có chuyện gì. Cô quay qua tìm hệ thống của cô, định bảo nó tìm hiểu một chút thông tin về Yến Hạo Minh thì hệ thống như đã biết ý định của cô, ngay lập tức nói với cô
"Ta không tìm được chút thông tin nào về người này cả, ta cũng chẳng hiểu làm sao lại vậy. Rõ ràng làm gì có con người nào có thể thoát khỏi sự rà soát của hệ thống ta chứ. Nhưng lần này lạ lắm..."
Hệ thống chưa nói hết câu cô lại ngắt lời
"Ta thực sự nghi ngờ không biết có nên tin tưởng ngươi không đó. Mới nhiệm vụ đầu tiên ta nhờ ngươi giúp ngươi đã nói không làm được rồi. Đúng là không nên tin ngươi mà. Xí!!"
"Kí chủ à, cái này thực sự không phải vì ta không có năng lực mà, là bởi vì có một loại cùng thuộc hệ thống như ta nhưng khác với ta rằng nó có thể chọn chủ. Và hơn hết, vì có thể chọn chủ nên dựa vào chủ thể nó chọn mà sức mạnh của nó tăng lên. Nói cách khác nó phụ thuộc vào chủ thể, nếu chủ thể mạnh thì hẳn nó sẽ mạnh. Nhưng ta lại không cảm giác được có đồng hệ của ta trên người hắn. Thật kì lạ"
"Vậy chẳng phải càng chứng tỏ ngươi vô dụng sao"
"Sao ta có thể vô dụng chứ, tuy khả năng ta có hạn nhưng ít nhất ta luôn đồng hành cùng kí chủ, khong phải như loại bám vào kí chủ của mình để phát triển rồi khi không thích nữa thì bỏ chọn người khác chứ"
"Được rồi, ta không đùa ngươi nữa. Nếu ngươi nói ngươi đã cố hết sức thì ta tin ngươi đã cố hết mình rồi, ta cảm nhận được mà. Chuyện này chúng ta sẽ thảo luận lại sau nhé"
Thời gian cứ thế trôi qua đã hết giờ học, cô soạn đồ đạc bỏ vào balô đi về. Cả buổi học hầu như ngoài lúc đầu buổi có chút loạn thì tên Hạo Minh đó cũng chả có động tĩnh gì mà cứ yên lặng học. Chỉ thấy cuối giờ học hắn cứ vội vội vàng vàng hết giờ học là chạy ra khỏi lớp ngay. Cô cũng chẳng mấy tò mò lý do nên cứ mặc kệ. Thong dong thư thả cứ vậy chẳng mấy chốc đã đi về tới nhà.