Chương 89: Nửa Bước Thiên Nhân!
Bên dưới vũng máu, nhẫn trữ vật của Huyết Cuồng bỗng nhiên lóe sáng.
Mặt ngoài nứt vỡ, bốn đạo lưu tinh phóng xuất ra ngoài, thình lình vậy mà chính là bốn tấm Triệu Thần Phù.
Từng tấm cháy rực, huyết trận dưới chân mập mờ u quang, trận văn xoay chuyển, lan tỏa càng lúc càng lớn.
Năng lượng khổng lồ từ khắp bốn phía hội tụ, huyết vụ nồng đậm che phủ bầu trời. Bốn đạo thân ảnh mờ nhạt chậm rãi ngưng kết, từng người ăn vận trường bào huyết sắc, trước ngực thêu lấy quỷ cốt âm u, khuôn mặt già nua, mang theo mùi vị năm tháng tràn đầy hủ bại.
Bốn người vừa xuất hiện, không gian tức thời trở nên ngưng kết.
Bọn hắn đảo mắt nhìn quanh một vòng, một tên lão giả bên trong không khỏi mở miệng cảm thán: "Xem ra kế hoạch thành công đúng như dự kiến."
Mấy người bên cạnh nheo mắt hướng về đạo bóng ảnh váy tuyết cách đó không xa tràn đầy thổn thức.
"Không hổ là cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung! Vẻn vẹn một đạo thần hồn vậy mà có thể áp bách đến như thế!"
"Ài... nhật nguyệt luân chuyển, thiên hạ bây giờ là của những người trẻ tuổi, mấy lão bất tử như chúng ta đã bị thời thế đào thải từ lâu mất rồi."
"Haha... lão tam nói không sai, bất quá, thiên tài còn sống mới được gọi là thiên tài. Tông chủ chúng ta bị nàng đè ép bao nhiêu năm không ngẩng đầu lên được, đối với Quỷ Sát Tông lâu dài cũng không phải là một chuyện tốt. Vì tương lai của tông môn, cũng vì chúng ta, Nhật Nguyệt Tiên Cung hôm nay nhất định phải xóa bỏ."
Từng người lập lòe hào quang bất định mở miệng trao đổi.
"Bốn vị thái thượng, Sát Sinh Đại Pháp không thể duy trì được thời gian quá dài, hàn huyên có thể để sau, trước mắt diệt hồn của nàng mới là chuyện quan trọng cần phải làm, tốt nhất đánh nhanh thắng nhanh!" Nam tử trung niên lãnh nhiên cất tiếng.
Bốn tên lão giả đưa mắt nhìn hắn, không nói không rành đồng loạt gật đầu xem như đồng ý.
"Các vị, bày Khốn Ma Trận!"
Nam tử trung niên trầm giọng, thân ảnh phóng thẳng bầu trời cùng với cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung song song đối mặt.
Bốn tên lão giả đồng dạng phân ra bốn phía, thập diện vây kín.
Huyết khí cuồn cuộn phun trào, không gian trăm dặm dâng lên vô số trận văn huyền ảo, lít nhít, che kín một vùng thiên địa rộng lớn.
"Tuyết Phi Nguyệt, bản tông chủ trước hết diệt sát thần hồn của ngươi!"
Nam tử trung niên nheo mắt, khô lâu pháp tướng sau lưng cháy rực lửa xanh, từng vòng sát khí lạnh lẽo phun ra nuốt vào, t·hiêu r·ụi không gian, phát ra trận trận âm thanh lách tách.
Cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung hờ hững quét mắt liếc nhìn, váy tuyết như cũ thánh khiết không nhiễm trần thế, tóc dài suối vắt thướt tha lay động, nàng không biểu lộ một chút cảm xúc rung động, tĩnh lặng, trầm lắng, băng lãnh, dường như không có bất kỳ thứ gì có thể khiến nàng động dung.
Nguyệt Thần Pháp Tướng phóng to ngàn trượng, ngân quang chảy dài rủ xuống, nàng đứng phía dưới, chân đạp đài sen sáu cánh, khí chất tịnh lệ, thánh khiết, kính hoa thủy nguyệt, không thể chạm tới.
Choang!
Hồng âm vang vọng, nguyệt quang sáng rõ.
Ngọc thủ trắng noãn vô tình nhấc lên, cả vùng không gian tích tắc chìm vào u tối.
Giữa bầu trời, loan nguyệt treo cao, vô số tinh hà lưu chuyển.
Roẹt!
Bạch quang chiếu rọi, tinh hà như mưa nghiêng mình truất xuống.
"Đồng thời xuất thủ!" Nam tử trung niên rút ra trường đao lớn giọng gầm thét.
Bốn tên lão giả nghiêm trọng gật đầu, cùng nhau đồng loạt hóa thành đạn pháo đánh tới.
Thực lực kẻ này nằm ngoài dự kiến vốn có ban đầu!
Đao ảnh, trảo ảnh, quyền ảnh, kiếm ảnh... từng đạo uy lực tuyệt luân càn quét mà đến.
Năm tòa pháp tướng khổng lồ bộc phát sát khí vô biên cùng với nguyệt quang chống chọi lẫn nhau.
Cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung cuốn lên tay áo, năm đầu vải trắng từ trong hư vô phóng xuất ra ngoài, xé rách không gian, đập tan toàn bộ đao quyền kiếm ảnh.
Thuật pháp điên cuồng phóng xuất, năng lượng khủng bố giao thoa, cả tòa bình đài nhận phải dư ba chấn động kịch liệt.
Đám người bên dưới mặt đầy tái nhợt im lặng từ xa quan chiến.
Lần đâu tiên nhìn thấy cường giả ở cấp độ này xuất thủ, mặc dù chỉ là thần hồn giao đấu, nhưng tràng cảnh quả thực khiến người khó lòng có thể tưởng tượng.
Bốn chữ, trời long đất lở!
Song phương chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, âm thanh đùng đoàng v·a c·hạm vang khắp thập phương không gian.
Lĩnh vực tối tăm mù mịt, từng đạo bóng người bên trong lấp lóe không rõ diện mục. Chỉ thấy có lúc ánh đao chém xuống, kiếm ảnh loạn vũ, lúc thì quyền chưởng giao thoa, vỡ nát thành vụn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa tuần trà nhỏ cũng đã đến lúc sắp sửa cạn kiệt.
Sắc mặt Ung Thư càng ngày càng kém, khóe miệng trào ra máu tươi, tí tách nhỏ xuống bình đài.
"Khụ khụ... không thể kiên trì được bao lâu nữa, tình thế trước mắt đã không khả quan chút nào, cung chủ bị đám người của Quỷ Sát Tông liên thủ đối phó, rất khó lấy ít địch nhiều, hiện tại các ngươi rời đi vẫn còn kịp!" Ung Thư cắn chặt hàm răng gằn giọng.
"Ung huynh đừng lo lắng, tiếp tục quan sát, ta có biện pháp có thể thay đổi càn khôn!" Tiêu Nhất nhìn trời, bờ môi lãnh đạm cất tiếng.
Ung Thư nhìn xem vẻ mặt tự tin của thanh niên, thần tình muốn nói lại thôi cuối cùng chỉ đành đánh cược gật đầu.
"Ta tin Tiêu huynh là người thông minh, nhất định sẽ biết nặng nhẹ!"
Tiêu Nhất nhìn hắn cười không nói.
...
Trên bầu trời, thân ảnh váy tuyết cuốn lên vải trắng quét ngang không gian, năm đạo bóng người bị lực phản chấn dũng mãnh đẩy lùi.
Chiến đấu quá mức kịch liệt, bị năm tên cường giả đồng cấp vây công, thần hồn của nàng lúc này ảm đạm thấy rõ.
"Khốn Ma Trận chỉ có thể khiến nàng vô pháp tự mình rời khỏi, Triệu Thần Phù có thời gian hạn chế, đến khi thời gian kết thúc, trận pháp cũng không cách nào có thể cầm giữ được nàng. Các vị thái thượng, kế hoạch đã đến bước này đừng lại tiếp tục giấu giếm, nếu không muốn uổng công vô ích thì hãy dùng hết toàn lực diệt sát thần hồn của nàng!" Nam tử trung niên tràn đầy khó coi liếc mắt.
Bốn tên lão giả âm tình bất định nhìn mặt lẫn nhau.
"Huyết Sa, trận đánh cược này đối với mấy lão già bọn ta cũng ảnh hưởng không nhỏ, trừ phi... điều kiện trước đó thêm với một phần Hồn Thú Vương!" Tên lão giả đứng đầu trầm ngâm mở miệng.
Nam tử trung niên nheo mắt nhìn lão giả, nắm tay bóp chặt ken két.
"Được!"
Bốn tên lão giả đồng thời bùng nổ toàn bộ Thiên Nguyên Khí, áo bào căng phồng nổi lên, sau lưng, từng tòa pháp tướng càng thêm ngưng thực cất cao ngàn trượng.
Nam tử trung niêm âm trầm híp mắt: "Một đám lão bất tử, giấu giếm cũng thật là sâu!"
Thầm nghĩ, trường đao trong tay cũng không yếu thế dâng lên, đao ảnh liên miên bất tuyệt điên cuồng dũng động.
Năm người mang theo khí thế đỉnh phong thoáng chốc xé rách một vùng tăm tối.
Loan nguyệt treo cao run rẩy, tinh hà tán loạn đảo ngược.
Cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung đưa mắt nhìn xuống bình đài.
Ung Thư cùng nàng bốn mắt đối chọi, thân thể bất chợt run lên.
"Cung... cung chủ!"
Nàng vẫn thái độ lạnh băng, trời long đất chuyển cũng không làm nàng có thể lay động.
Lặng lẽ thu hồi ánh mắt, hai tay của nàng không chút hoài niệm khắc ấn. Loan nguyệt bùng nổ hào quang dị tượng, một đầu bạch xà dài hơn vạn mét ngưng thực thành hình, mắt rực hồng sắc, song đồng ẩn chứa càn khôn, nhật nguyệt luân chuyển xoay tròn. Nó há miệng gào thét, trời đêm vì thế phủ lên một tầng khủng bố.
Hồn thể váy tuyết dập dờn biến mất, hóa thành ánh sáng trắng nhập vào bạch xà.
Loan nguyệt vạn trượng co rút, lặng lẽ lơ lửng phủ xuống mi tâm của nó.
Bạch xà khí thế dâng trào, vảy rắn óng ánh lập lòe ánh sáng chói mắt.
Đồng tử mấy tên lão giả cùng nam tử trung niên đồng loạt co rụt, thần tình thoáng chốc tràn đầy kh·iếp đảm.
"Không thể nào! Nàng vậy mà bước vào cảnh giới Thiên Nhân!"
"Tình báo có sai! Kế hoạch lần này hủy bỏ lập tức rút lui!" Một tên lão giả không nhịn được sợ hò hét.
Nam tử trung niên tỉnh táo híp mắt: "Không, nàng vẫn chưa bước vào Thiên Nhân Cảnh, nàng chỉ nửa bước đạp vào Thiên Nhân mà thôi!"
"Huyết Sa nói không sai, khí thế này vẫn còn chưa đủ để đạt đến Thiên Nhân. Bất quá, thiên phú của nàng quả thực đáng sợ ngoài sức tưởng tượng. Kẻ này không thể lưu lại lâu dài, nếu không, Quỷ Sát Tông ắt sẽ đại họa lâm đầu!" Tên lão giả đứng đầu trầm giọng nói.
Ba tên lão giả còn lại đồng tình gật đầu.
"Đại ca nói không sai, xem ra hôm nay phải tru diệt thần hồn của nàng tại đây, chỉ cần nàng thụ thương, chúng ta có thể một bước xóa bỏ toàn bộ Nhật Nguyệt Tiên Cung!"
"Đã vậy... g·iết nàng!"
Năm người kéo theo pháp tướng đồng loạt hướng về bạch xà phóng xuất.