Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 90: Nguy Cơ Sớm Tối!




Chương 90: Nguy Cơ Sớm Tối!

Năm người hướng về bạch xà phóng xuất, huyết quang u ám, thiên địa biến sắc.

Bạch xà mở miệng gầm thét, nguyệt quang nở rộ từ trong khoang miệng mãnh liệt bắn ra.

Không gian u tối thoáng chóc chiếu rõ, năm đạo bóng hình vác theo pháp tướng dữ tợn, nỗ lực rạch phá nguyệt quang, từng đạo khí lãng dâng trào tựa như hoa lửa trong đêm, lấm tấm lạc hạ.

Một kích dung hợp trảm sát mà xuống, đao kiếm quyền ảnh cất cao vạn trượng bộc phá sát khí lăng thiên.

Dưới vùng lĩnh vực bao phủ màn đêm vô tận, bạch xà long lanh vảy giáp trắng ngà càng thêm chú mục, thế đan lực bạc, đơn độc treo giữa tầng không.

Thiên hoa loạn trụy, cuồng oanh lạm tạc, nguyệt lượng dần bị đao quang kiếm ảnh chiếm thế thượng phong, từng con pháp tướng khô lâu phụ gia hỏa diễm ngũ sắc không lùi mà tiến, năng lượng khủng bố rủ xuống, bạch quang tung tóe tản lạc.

Gào!

Bạch xà đau đớn há ra miệng máu, vảy rắn bong tróc đâm vào đại địa.

Khát máu bị thiêu đốt lên, hai con đồng tử của nàng đỏ đậm huyết sắc.

Đối diện ngũ đại pháp tướng đánh tới, đuôi rắn vung lên vẽ ra một vòng loan nguyệt mỹ lệ càn quét.

Không gian như muốn xé mở, một tên lão giả trực tiếp đập bay ra ngoài, thần hình lấp lóe, ảm đạm phai mờ.

"Lão tứ!"

Ba tên lão giả đồng loạt mở miệng gầm thét. Từng người nộ khí ngút trời càng thêm ra sức chống đỡ.

Nam tử trung niên âm trầm buông bỏ chống cự, thân ảnh lóe lên, bước chân nặng nề đạp lên đuôi rắn, lực lượng khổng lồ cuồn cuộn phun trào, trường đao khuếch đại phóng to ngàn trượng hướng thiên linh cái bạch xà trảm sát.

Răng nanh há mở, hàn quang sắc bén ánh lên, một phát gặm chặt đao ảnh.

Nam tử trung niên thiêu đốt hỏa hồn, pháp tướng vươn dài hai tay trái phải, trực diện hướng huyệt thái dương bạch xà vỗ xuống.

Hồn hải rung lên, bạch xà vùng vẫy bùng nổ sức mạnh nguyên thủy hất tung ba tên lão giả ra ngoài. Đuôi rắn co rụt quét đến sau lưng pháp tướng khô lâu, nam tử trung niên còn chưa định thần liền đã bị nàng quật cho một phát khiến cho thần hồn chấn động.

Hỏa diễm b·ốc c·háy tản lạc, khô lâu trần trụi lộ ra bên trong không khí, bạch cốt âm u rạn nứt, lấm tấm rơi vãi lạc bại.

Lâm vào điên cuồng, bạch xà bạo phát càng thêm hung mãnh.



Từng vòng năng lượng khủng bố bạo tạc, mấy tên lão giả tựa như âm hồn bất tán dây dưa khó bỏ. Nam tử trung niên hiểm độc núp trong bóng đêm tùy chờ đợi thời cơ cắn trả.

Song quyền nan địch tứ thủ, cục diện bạch xà càng lúc càng lâm vào thế suy bại.

Roẹt!

Đao ảnh dữ tợn vô thanh vô tức cắt mở phòng ngự, huyết hồn lam sắc xé ra vảy trắng phun trào.

Bạch xà từ trên trời cao bị nó chém rụng, nguyệt quang ảm đạm, tựa như thiên ngoại lưu tinh lao xuống bình đài.

Ầm!

"Cung chủ!!!"

Đám người Ung Thư sợ hãi gào thét.

Bạch xà thê lương uốn lượn từ dưới hố sâu vươn đầu đứng dậy, toàn thân vảy trắng lập lờ, quang hoa sáng tối chập chờn tùy thời có thể vụt tắt.

Đôi mắt quang ám của nàng nhàn nhạt lướt qua đám người, không chút biểu lộ, nàng chuyển đầu hướng lên bầu trời, bên ngoài bao phủ một tầng sương lạnh dày đặc.

Phía trên đỉnh đầu, năm đạo bóng người vác theo pháp tướng lăng không mà đứng, sát khí trùng thiên nhuộm đỏ vòm trời.

Từng người hàm sát, rét lạnh nhìn nàng.

Nam tử trung niên vung vẩy trường đao, y phục căng phồng nở rộ từng đợt khí thế khủng bố.

Bốn tên lão giả không hề nói gì nghiền ngẫm nhìn hắn, dường như có điều suy nghĩ.

Bạch xà hừ nhẹ, khoang miệng phả ra một làn khói trắng.

Thiên Nguyên Khí trong người dũng mãnh bộc phát, sóng ngầm cuồn cuộn như lũ vỡ đê tràn lan ra ngoài, không gian trở nên vặn vẹo, đất đá bốn phía chuyển động rạn nứt, mặt đất lún xuống, bình đài run lên, bạch xà hóa thành lưu tinh bắn mạnh lên trời, toàn thân cương cứng phát ra hào quang sáng chói, phảng phất thương thần phá thiên, uy thế tuyệt luân có thể xé rách vạn vật. Không gian xung quanh bị nó vô tình bẻ cong, bốn bề bao phủ ngàn đạo hư ảnh, sơn hà nhật nguyệt xoay vòng, sao trời giăng kín lập lòe thất thải quang mang, từ không sinh có, sâm la vạn tượng chợt hiện che mờ thương khung.

Bốn tên lão giả dẫn đầu phóng xuất, pháp tướng đồng loạt huy quyền ý đồ phá hủy thương mang.

Bạch xà hóa thương vô kiên bất tồi, không gì không phá, trực diện đâm thủng quyền ảnh, không khí chấn vỡ, bốn tòa pháp tướng lung lay tiến vào biên giới sụp đổ.



"Huyết Sát!!!" Lão giả đứng đầu rách cả mí mắt gầm lên.

Nam tử trung niên thoáng chốc động thân, trường đao cháy rực hỏa diễm chảy xuôi huyết dịch đỏ đậm vẩy vào không khí, ánh đao nhỏ bé nhưng lại ẩn chứa năng lượng khổng lồ trảm sát mà ra.

Sâm la vạn tượng chớp mắt phá dở, sao trời bốn phía tản lạc, bạch xà tại dưới ánh đao như diều đứt dây đập xuống đại địa, phần đuôi trực tiếp cắt rời từ trên không rung rơi rụng.

Bốn tên lão giả hồng hộc thở mạnh, cùng với nam tử trung niên, từng người lúc này sức cùng lực kiệt, năm tòa pháp tướng lập lờ chợt tắt, hồn quang ảm đạm như có như không nhìn xuống bình đài.

Bên dưới hố sâu, bụi mù phủ kín trăm mét, mặt đất tàn tạ rách nát, lít nha lít nhít khe hở trải đầy bốn phía.

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, tràng cảnh bên trong rõ ràng hiện ra trước mắt.

Bạch xà không thấy, chỉ có bóng người váy tuyết nằm im bất động.

Pháp tướng chân thân b·ị đ·ánh vỡ, thần hồn của nàng chỉ còn một tia gắng gượng tồn tại.

"Cung chủ!"

Đám người Nhật Nguyệt Tiên Cung hãi hùng kh·iếp vía lao đến.

"Đừng qua đây!"

Một đạo âm thanh mờ ảo vô hình truyền vào trong đầu đám người khiến cho bọn hắn không khỏi ngưng lại.

"Rời xa chiến trường, lập tức trở về tông môn phục mệnh!"

Ung Thư quỳ rập dưới đất cắn chặt hàm răng nhuốm máu: "Cung chủ... đệ tử không s·ợ c·hết!"

"Đúng, đệ tử cũng không s·ợ c·hết!" Vũ Kiệt cùng Nh·iếp Mục đồng dạng kiên định hò hét.

"Đây không phải trưng cầu ý kiến mà là mệnh lệnh!"

Âm thanh vô hình đến đây im bặc mà dừng. Thân ảnh váy tuyết lung lay đứng dậy, cơ thể từ từ hoành không, chậm rãi bay thẳng lên bầu trời.

Nhìn theo bóng lưng đơn bạc trước mắt, Ung Thư phẫn hận bóp chặt nắm tay đấm mạnh xuống đất.

"Khốn kiếp! Quỷ Sát Tông, lão tử cùng các ngươi thệ bất lưỡng tập!"

Gầm gừ truất giận, hắn ngoảnh đầu nhìn lấy Tiêu Nhất cùng hai tên sư đệ.



"Nghe cung chủ, chúng ta rời đi nơi này trước!"

Đám người ngưng trọng gật đầu, liền ngay cả Tiêu Nhất lúc này cũng có chút âm tình bất định.

Từ đầu chí cuối quan sát song phương chiến đấu, tràng diện khủng bố hiện ra mồn một khiến hắn bắt đầu dần có hoài nghi uy lực của thanh pháp bảo trong tay.

Nắm chặt Anaconda, Tiêu Nhất lâm vào xoán suýt loạn nghĩ: "Không biết thứ này có thể diệt sát bọn hắn hay không? Không được, cơ hội chỉ có một lần không thể đánh liều. Chưa đến vạn bất đắc dĩ tốt nhất không thể lo chuyện bao đồng!"

Hạ xuống quyết tâm, thanh niên cắn răng lựa chọn cùng với ba người Ung Thư rời đi.

Trên trời cao, thân ảnh váy tuyết cùng với năm người hoành không chém g·iết, nàng lúc này giống như ngọn đèn trước gió, lung lay sắp đổ, may mắn năm người đối phương cũng không khá hơn là mấy. Nhưng mà bởi vì lấy ít địch nhiều, bất lợi vẫn nghiêng rõ ràng về phía của nàng, thất bại cùng b·ị c·hém g·iết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Đao kiếm quyền ảnh liên miên bất tuyệt chém lên người nàng, da thịt xé mở, huyết hồn lam sắc bắn ra tung tóe.

Nàng bị vây công, thần hồn lập lòe càng lúc càng trở nên ảm đạm.

"Tuyết Phi Nguyệt! Đây chỉ mới là bắt đầu, đợi diệt sát xong đạo thần hồn này của ngươi thì Nhật Nguyệt Tiên Cung sẽ là mục tiêu tiếp theo!" Nam tử trung niên lộ ra vẻ mặt hận ý cười gằn, trường đao trong tay không ngừng chém xuống, mỗi một chém là một vết hằn dữ tợn khắc lên da thịt.

Bốn tên lão giả bận bịu vây kín, dùng hết toàn bộ khí lực cuối cùng dồn ép cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung đi vào chỗ c·hết.

Nam tử trung niên càng chém càng thêm hăng hái, trông thấy người nọ chật vật dưới đao của mình, trong lòng sảng khoái đến mức khó tả.

"Tuyết Phi Nguyệt! Ngươi cũng có ngày hôm nay!" Hắn ngửa mặt cười lớn, ánh mắt lộ rõ điên cuồng.

Cung chủ Nhật Nguyệt Tiên Cung như cũ thanh lãnh, từng sợi vải trắng loạn vũ chống đỡ, mặc cho thương thế rải kín toàn thân, thần tình của nàng như trước vẫn không nổi lên một chút giao động.

"Đám nhóc con kia muốn chạy!" Một tên lão giả đột ngột nhìn xuống bình đài cất giọng.

"Tính toán hay lắm! Bất quá một tên cũng đừng hòng sống sót rời khỏi!" Nam tử trung niên lăng nhiên cất tiếng cười lạnh: "Tam thái thượng, nhờ ngài!"

Vị lão giả bị gọi là tam thái thượng bất giác đưa mắt về phía huynh trưởng của hắn.

"Nghe hắn!" Lão giả đứng đầu lạnh nhạt mở miệng.

Đạt được cho phép, tam thái thượng lập tức rời khỏi vòng chiến hướng về đám người Tiêu Nhất phóng đi.

....

Đa tạ Focus cùng NV Ngu Nhất đã đề cử cho truyện!