Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 53: Tấm Màn Đen.




Chương 53: Tấm Màn Đen.

"Luyện Thần Cảnh!?" Viên Kính kh·iếp sợ thốt lên.

Tần Uy mỉm cười, không hề để tâm đến b·iểu t·ình của người nọ.

"Đây đã là chiêu thức mạnh nhất của ngươi sao!?"

Chênh lệch quá lớn, điều này khiến Viên Kính nghẹn họng, không biết nên trả lời thế nào.

"Nếu chỉ có nhiêu đó, như vậy... trận này đến đây kết thúc nhé!"

Tần Uy hờ hững xuất ra một chưởng, linh lực cuồn cuộn ép vào lồng ngực Viên Kính.

Oanh!

Thân hình Viên Kính bị chưởng lực đập bay ra khỏi lôi đài, trường thương tuột khỏi lòng bàn tay, quăng mạnh xuống sàn, phát ra từng đạo âm thanh leng keng bén nhọn.

Phụt!

Viên Kính phun ra một ngụm máu đỏ, mặt mày trắng xám nhìn đạo bóng hình sừng sững đứng giữa lôi đài. Nội tâm ngũ vị tạp trần, vừa không cam lòng, vừa tràn đầy hoảng sợ khôn siết...

"Ài... các ngươi đến đỡ Viên sư huynh trở về đi!" Lư Nhạc thở dài, đối đám đệ tử bên cạnh nhẹ giọng.

"Vâng, trưởng lão!"

Nhìn đám đệ tử rời đi, Lư Nhạc lộ ra thần sắc nghiêm nghị.

"Tiểu Âm, Tần Uy sẽ là một trong những đối thủ mạnh nhất mà từ trước đến giờ ngươi gặp phải, chỉ sợ không hề kém cạnh Tư Đồ nha đầu chút nào. Gặp phải hắn, nên nhớ phải dùng toàn lực!"

Lư Huyền Âm nhìn phụ thân nghiêm trang đến như vậy, trong lòng của nàng cũng bắt đầu nổi lên gợn sóng.

"Nữ nhi đã biết!"

...

"Trận này, hoàng thất nhị điện hạ Tần Uy thắng!"

"Không hổ là dòng chính hoàng thất. Sợ rằng chỉ có đám người thiên tài đứng đầu mới có khả năng cùng hắn vật cổ tay."

"Chậc chậc, mười chín tuổi Luyện Thần Cảnh! Tiềm lực thật đáng sợ."

...

"Thế nào? Áp lực chứ!?" Trấn Ly Chung cười nhìn Tư Đồ Nhược Hy.

"Rất mạnh! Nhưng vẫn có thể đánh thắng được!" Thiếu nữ chậm rãi nói.

"Haha... tốt, bản phong chủ rất xem trọng ngươi, cố gắng giành lấy vị trí thứ hai, tranh thủ tối ưu lợi ích nhất có thể!"

"Thứ hai!?" Tư Đồ Nhược Hy nhướng lên mày liễu, ánh mắt tràn ngập khó hiểu: "Như vậy thứ nhất sẽ là ai!?"



Trấn Ly Chung thở dài, đưa mắt hướng đến thiếu niên bên cạnh.

"Là Tiêu tiểu hữu đi!"

"Hắn!? Chỉ với cảnh giới Cảm Linh Cảnh cùng thanh pháp bảo kia hay sao!?" Thiếu nữ ngơ ngác khó tin.

"Ngươi đừng không tin, Diệp đạo hữu để hắn tham dự đi vào, còn tự mình truyền thụ công pháp, há có thể để các ngươi chiến thắng dễ dàng như vậy!?" Trấn Ly Chung lạnh nhạt nói.

"Phong chủ... Diệp tiền bối rốt cục là người nào!?" Tư Đồ Nhược Hy đột nhiên hỏi.

Trấn Ly Chung nghiêm nghị lắc đầu.

"Không nên biết tốt nhất đừng hỏi!"

Tư Đồ Nhược Hy rơi vào trầm tư. Nhãn châu lập lòe không biết đang suy nghĩ điều gì.

...

"Trận tiếp theo, Ly Mục Nhất của Hoàng Vân Tông đối chiến với Thông Tư Lộ của Tinh Quang Phái!"

"Tuyên bố, Ly Mục Nhất của Hoàng Vân Tông thắng!"

"Trận thứ mười lăm, Thiết Hùng của Thạch Linh Môn đối chiến với Ngô Hạo của Thiết Phiến Môn!"

"Tuyên bố, Ngô Hạo thắng!"

"Trận thứ mười tám, Bạch Vân Thành Cố Lạc Tuyết, đối chiến với Gia Luật Tiên của Hoàng Nguyệt Giáo!"

"Tuyên bố, Cố Lạc Tuyết của Bạch Vân Thành thắng!"

"..."

Vòng thứ hai, không có trận đấu kịch tính nào khác, đơn thuần một màu thiên tài thăng cấp.

Lư Huyền Âm, Tư Đồ Nhược Hy, Cố Lạc Tuyết, Ly Mục Nhất song tử, Ngô Hạo, Hồng Tiểu Đao, Thạch Toái Thiên, Kiếm Minh, Lý Đại Tráng, tỷ đệ Mộc Vũ Phượng Mộc Vĩ Long... đều không ngoại lệ lực áp đối thủ, nhẹ nhàng giành lấy chiến thắng.

"Nhìn! Kim bảng lại sáng lên rồi!"

Không biết là ai thất thố thốt lên. Đám người đồng loạt đưa mắt nhìn thẳng về phía kim bảng.

Từng dòng danh tự người chiến thắng bắt dầu trở nên bất quy tắc, chúng xáo trộn, không có quy luật cụ thể. Sau một hồi ròng rã, kim bảng lóe lên rồi bất giác dừng lại. Một đạo hồng âm thanh thúy vang lên, giống như tiếng chuông vang vọng gõ vào não hải.

Keng!

Hai mươi lăm danh tự thoáng chốc hiển hiện, lại một lần nữa xếp thành mười hai cặp đấu đối ứng. Riêng còn thừa một danh tự cuối cùng, đương nhiên sẽ được đặc cách luân không.

Danh tự thứ hai mươi lăm! Tiêu Nhất!

"???" Tiêu Nhất.



"???" Tô Thần.

"???" Khâu Xứ Cơ.

"???" Trấn Ly Chung.

"???" Đám người còn lại.

Cả đám đều há hóc mồm, nhìn không chớp mắt hai chữ kim quang sáng mù mắt chó.

"Vô lý, quá vô lý, nhất định là tấm màn đen, đề nghị Trấn kiếm chủ hãy cho một lời giải thích hợp lý." Một tên trưởng lão của Từ gia đỏ mặt tía tai gầm lên dữ dội.

"Đúng thế! Con người tuyệt đối không thể may mắn như vậy được! Đề nghị sao kê!"

"Không sai, quá bất công, không chấp nhận được."

Đám người bắt đầu ồn ào la hét ầm ĩ. Ngay cả thân thuộc với Trấn Ly Chung, Lư Nhạc cũng lộ ra b·iểu t·ình trách cứ.

"Trấn đạo hữu, ngươi làm như vậy hình như hơi thất đức."

"Ta nói đạo hữu cũng không cần bày ra cái gì mà kim bảng chó má làm gì nữa, ngươi nói một câu, chúng ta để tiểu tử kia vào thẳng Tinh Môn là được!" Thạch Linh Môn môn chủ Trương Đình âm dương quái khí chỉ trỏ.

"Ài... Trấn Kiếm Chủ anh minh công chính tại sao lại trở nên như vậy!?" Âu Dã Tử lắc đầu thở dài.

"Loạn rồi loạn rồi... "

"Quá ghê gớm!"

"..."

Trấn Ly Chung á khẩu, cổ họng ngòn ngọt suýt nữa phun ra một ngụm lão huyết!

Ta chơi tấm màn đen? Cmn, ngay cả lão tử đều cảm thấy mộng bức có được hay không!? Nhìn nhìn... thấy biểu cảm trên gương mặt này hay không? Lại gần đây mà nhìn cho kỹ nha! Một bang lão già khốn nạn!

"Các vị, cho phép bỉ nhân nói một câu. Ta nghĩ ở đây có lẽ có hiểu làm gì đó, hay là cứ để Trấn Kiếm Chủ tự mình giải thích thế nào!?"

Nhị hoàng tử Tần Uy đột nhiên mở miệng trấn an đám người.

Trấn Ly Chung thấy thế liền đưa qua ánh mắt cảm kích.

"Khụ khụ... các vị đạo hữu nghe tại hạ nói, thực ra việc này tại hạ cũng rất bất ngờ. Nhưng mà để nói dùng tấm màn đen thì thực sự tại hạ không thể làm ra chuyện bỉ ổi đến như vậy. Ta dùng toàn bộ thanh danh của mình để khẳng định việc này." Hắn nói.

"Hừ... vậy ngươi giải thích thế nào về loại sự tình này!?"

"Đúng đúng... "

"Cái này... " Trấn Ly Chung cứng đờ không biết phải nói làm sao: "Tại hạ nghĩ rằng có lẽ là do khí vận của Tiêu tiểu hữu hơi có chút khó tin... "

"Khí vận!? Buồn cười... ai tin chứ lão tử không tin!"



"Đúng đúng, ta cũng không tin!"

"Quá ghê gớm, ta nhổ vào, a phi... "

Trấn Ly Chung bị đám người miệng phun nước bọt, sắc mặt thoáng chốc trở nên khó coi.

Oanh!

Từng trận kiếm minh ầm vang rung động. Kiếm khí thoáng chốc bao trùm toàn bộ đại sảnh.

"Các ngươi đừng ép bổn kiếm chủ phải dùng b·ạo l·ực để giải thích!"

Trấn Ly Chung mặt mày hàm sát, ánh mắt lạnh băng đảo khắp toàn trường.

Mấy tên mạnh miệng vừa nãy lúc này im lặng thin thít, không dám mở môi nửa tất.

"Trấn Kiếm Chủ, đừng nóng giận, ta tin lời nói của ngươi là thật, chắc hẳn chư vị ở đây cũng sẽ như thế!" Tần Uy đứng dậy bày tỏ thái độ.

"Trấn Kiếm Chủ nói không sai, khí vận hư vô mờ mịt, tỷ lệ luân không hai lần liên tiếp mặc dù thấp bé, nhưng không có nghĩa là không thể xảy ra! Chuyện này cũng không thể trách Trấn đạo hữu được!" Lư Nhạc đệm vào một tiếng, tận tình giúp lão hữu giải vây.

"Được rồi, sự việc kết thúc ở đây đi, lão phu cũng tin tưởng nhân phẩm của Trấn Kiếm Chủ, thời gian không còn sớm, các vị tranh thủ giải quyết lôi đài chi chiến, định ra mười danh ngạch đi vào Tinh Môn càng nhanh càng tốt!" Âu Dã Tử vuốt ve chòm râu cười nói.

"Hừ!" Trấn Ly Chung bất mãn hừ lạnh.

"Tiểu tử ngươi thật đúng là vận may ngập đầu!" Khâu Xứ Cơ nhìn chầm chập Tiêu Nhất than thở.

Tô Thần thì bó tay rồi, hắn không còn gì để nói ngoài ba chữ, "CMN".

...

"Vòng loại thứ ba, trận mở màn, Hồng Tiểu Đao của Hồng gia đối chiến với Thiết Kiếm Phái Kiếm Minh!"

Trấn Ly Chung phất tay gầm to.

"Ồ! Mới trận đầu tiên mà đã xuất hiện hai đầu hắc mã như thế rồi?"

"Trận này thú vị, hahaha... "

"Ta cược Kiếm Minh thắng!"

"Chưa hẳn, Hồng Tiểu Đao người này cũng không dễ đối phó!"

"Thành thật quan sát cuộc chiến thôi, ai thắng đều được, bởi vì ta đã bị loại!"

"A di đà phật, huynh đài đừng sầu bi, cuộc đời có lúc thăng lúc trầm, chỉ cần cố gắng, cơ hội sẽ đến với bất kỳ ai!"

"Vị đại sư này nhìn đời thật thông thấu, bội phục bội phục, không biết cao danh quý tánh của đại sư!"

"Tại hạ Thích Đạo Lý!"

"..."

"..."