Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Đeo Bám 999 Kiếp: Ta Có Thể Tính Toán Chỉ Số Vạn Vật.

Chương 02: Đột phá cửu trọng, tiếp nhận ban thưởng




Chương 02: Đột phá cửu trọng, tiếp nhận ban thưởng

Bên ngoài đột nhiên có gió lạnh thổi vào. Lâm Trường Sinh đem nội thể ổn định lại, sau đó đứng dậy đi ra khép cửa.

Trở lại giường, hắn tâm thần khẽ động, trong đáy mắt khẽ lập lòe ngân quang.

Một quang bảng nhảy ra.

—------------------

【Ký chủ: Lâm Trường Sinh «Tu sĩ Nhân tộc»】

【Xưng hào: Không có】

【Tu vi: Luyện Khí kỳ cửu trọng «Tiến độ: 0%»】

【Thọ mệnh:170 năm....】

【Linh lực: 1852/ 15000 « 12,35% »】

【Thể lực: 240/360 « 66,5% »】

【Nguyên thần: 625/625 « 100% »】

【Pháp bảo】

Linh Phi kiếm « Đê giai hạ phẩm »

【Công pháp】

Vận Linh Quyết «Đê giai trung phẩm »

Bất Chu Phong Đồ Lục (Quyển hạ) « Đê giai thượng phẩm »

【Điểm hối đoái: 0 】

—--------------------------

Bảng thông tin có phát sinh một chút biến hóa, chủ yếu là trạng thái của bản thân, trước đó là Luyện Khí bát trọng giờ đã tới Luyện Khí cửu trọng, các chỉ số theo đó cũng trực tiếp được đề thăng.

Ngoài ra, sự xuất hiện của dòng 【Công pháp】 cũng khiến Lâm Trường Sinh có chút ngạc nhiên.

Hắn nhớ trước đó dòng này chưa từng xuất hiện, có lẽ lúc đó Hệ thống chưa dò xét tới.

Việc này cũng không có ảnh hưởng gì, chỉ là một sự thay đổi nho nhỏ.

Ở phía dưới gần cuối là 【Điểm hối đoái】

Như tiểu thuyết kiếp trước có lẽ dùng để trao đổi với hệ thống, bất quá hiện tại hắn chỉ có là một con số 0 tròn trĩnh.

Với số điểm đó, tất nhiên vô phương đem đổi.

Lòng nhất thời nổi lên tò mò, Lâm Trường Sinh đảo mắt nhìn, thấy ngay dưới có một dòng khác, trên ghi vài chữ.

【Cửa hàng (Vạn Giới Thương Thành)】

Điểm hối đoái có lẽ được sử dụng tại đây, bất quá với số điểm hiện tại bản thân có, hắn cũng chẳng thể làm ra bất cứ trao đổi nào.

Nhưng xem qua chút, có lẽ sẽ không có gì.

Nghĩ tới đó, Lâm Trường Sinh tâm thần khẽ động, tiến nhập【Cửa hàng】



Vụt!

Thân thể đột nhiên có cảm giác mất khống chế, chung quanh khí tức cũng thay đổi.

Hai mắt vừa mở ra, trước mắt hắn đã là một khoảng không gian khác.

“Đây là…” Lâm Trường Sinh đột nhiên kinh sợ, nơi này…

Chỉ thấy xung quanh là một khoảng không đen tối, lấp lóe đâu đó là vài tia sáng mờ nhạt mà huyền hoặc, dường như có vô vàn con mắt nhìn xuống, bễ nghễ thiên hạ

Không chỉ vậy, bao trùm trên đó một khoảng là cảm giác mênh môn như vũ trụ đại thế, vô khả nắm bắt.

Trong đầu Lâm Trường Sinh như nổ oanh oanh một mảng, hư thực như muốn ngộ ra gì đó.

Ngân hà trôi nổi, đem không gian chiếu ra một mảnh tươi sáng nhưng không kém phần bí ẩn. Lâm Trường Sinh đôi mắt mê mang nhìn, nhất thời đối với nơi này tràn ngập hiếu kỳ cùng rung động.

Khắp nơi là pháp tắc, khắp nơi đều mang hơi thở của đại đạo.

Cỗ khí tức này, hắn mười phần quen thuộc, cũng là mang một chút xa lạ kỳ quái.

Thân thể dường như đang trôi nổi trong không trung, tuy nhiên lại không hề mất đi cân bằng, thậm chí có thể tự do di chuyển.

“Chào mừng kí chủ đến với【Vạn Giới Thương Thành】" Một âm thanh máy móc vang lên bên tai hắn.

Vạn Giới Thương Thành?

Lâm Trường Sinh tò mò, "Có thể đổi tới những thứ gì?"

"Bất kể loại vật phẩm nào, chỉ cần ký chủ có thể nghĩ ra,【Vạn Giới Thương Thành】 đều có thể đáp ứng, miễn là trong tay ký chủ có đủ Điểm hối đoái tới trao đổi."

Hệ thống lạnh băng trả lời.

"Mọi thứ?" Lâm Trường Sinh giật mình, đôi mắt híp lại, dần thành hình trăng khuyết.

"Ngươi cũng thực tự tin nha."

"Ký chủ quá khen."

"...."

Có thể đổi đến bất cứ thứ gì, giọng điệu này rất mạnh mẽ.

Nhưng Hệ thống liền là Hệ thống, có thể nói ra, ắt có điểm nắm chắc.

Thâm tâm liền nổi lên chút nghịch ngợm, liền hỏi:

“Có loại đan dược nào có thể lập tức khiến ta trở nên vô địch ngay không?”

Tất nhiên, Lâm Trường Sinh cũng không ôm hy vọng hệ thống có thể cấp ra, nếu không như thế thì thật quá ngưu bức rồi.

Một bảng sáng chợt hiện ra trước mặt hắn.

—-----------------

【Thần Giới Nguyên Lực Đan « ??? »】

【Bất Tử Đế Nguyên Đan « ??? »】

【Cửu Long Tổ Đan « ??? »】



【Thần Mệnh Dược Tề « ??? »】

【~~~~~~ « ??? »】

—----------------

Lâm Trường Sinh: “... “

Thế mà thật có!

Le lưỡi kinh sợ, nhưng khi nhìn vào phẩm cấp đan dược, hắn thấy lại không hiển thị rõ ràng ra, chỉ có “???” ba dấu tồn tại.

Những thứ này, hệ thống cũng vô phương định cấp?

“Hệ thống, những loại đan dược này sao lại không hiển thị cấp bậc?” Lâm Trường Sinh cất lời.

“Ký chủ hiện tại chưa đạt tới cấp độ yêu cầu, quyền hạn bị hạn chế, chỉ có thể biết vật phẩm, không thể biết cấp bậc"

"Tuy nhiên chỉ cần là vật phẩm xuất phát từ Vô Uyên Đại Lục, Ký chủ đều có thể xem rõ ràng."

Cấp bậc? Lâm Trường Sinh hơi mơ màng, thứ này là gì?

Có thể coi là tu vi chăng?

Lâm Trường Sinh thu hồi nghi vấn, sau đó xem qua một vài món đồ khác.

Vạn Giới Thương Thành có thể nói là cực kỳ đa dạng, từ đan dược, vũ kỹ, binh khí cho tới nhân mạng đều có thể mua, giá cả theo đó mà tùy từng vật phẩm sẽ đối ứng khác nhau.

Ước chừng nửa giờ sau, hắn mới lưu ra khỏi không gian 【Cửa hàng】

Vạn Giới Thương Thành thế mà có thể đổi được tới mọi thứ, ngay cả loại yêu cầu nghịch thiên như vô địch cũng có thể đáp ứng, làm Lâm Trường Sinh nhất thời nghĩ không ra điểm giới hạn của thứ này.

Càng nghĩ càng khó đoán, hắn cũng không rảnh mà tiếp tục lăn lộn, tiếp đó đứng dậy ra mở của.

Ngoài cửa, ánh dương vàng khẽ rọi.

Hừng đông đã lên.

~~~

Vừa đột phá, tất nhiên sẽ có vô số thứ cần làm

Công việc hôm nay của hắn, chính là tới Đệ Tử đường thông báo thăng cấp, nhận ban thưởng tài nguyên của tông môn.

Ngoài trời chưa tỏ hẳn, sương đêm lờ mờ vương khắp chốn. Lâm Trường Sinh nhân lúc này liền tắm gội qua một chút, cả đêm tu luyện, mồ hôi bám thân rất nhớp nháp, nếu không tắm qua một chút sẽ rất khó chịu.

Cầm xô nước dội từ trên xuống dưới, da dẻ bỗng chốc hơi co rút lại, nước lạnh khiến toàn thân hắn hừng hực nhiệt lượng, Lâm Trường Sinh lúc này cảm giác thực thanh tỉnh, dù là không ngủ vẫn vô cùng thoải mái

Trên bàn còn mấy cái bánh nướng từ hôm qua, tuy đã nguội nhưng để điểm tâm vẫn có thể miễn cưỡng dùng. Hắn liền tùy tiện với tay lấy một cái, sau đó đi ra bên ngoài.

Bất Chu Phong thực sự vô cùng lớn, từ khu vực dành cho đệ tử nội môn tới Đệ Tử đường cũng khá xa, bình thường cuốc bộ sẽ tốn không ít thời gian cùng sức lực, nhanh hơn thì có phi hành, bất quá chỉ khi đạt tới Luyện Thể cảnh mới có thể có năng lực này.

Lâm Trường Sinh mặc dù rất muốn phi hành mà đi, tuy nhiên hắn mới chỉ là Luyện Khí cửu trọng, phi hành căn bản vẫn là chuyện nằm si vọng tưởng.

Không còn cách nào khác, đành phải thi triển khinh công mà đi, tuy tốc độ nhanh hơn không ít so với đi bộ, nhưng so ra vẫn kém phi hành rất nhiều

Trên đường hắn gặp qua không ít đồng môn, vô cùng đông đúc, phương hướng cũng là nhằm tới Đệ Tử đường mà đi, đến xem mọi ngày liền có cảm giác náo nhiệt hơn không ít.

Trong lòng khẽ nổi lên nghi hoặc, Lâm Trường Sinh liền bắt lấy một vị đồng môn hỏi thăm:



“Nơi này hôm nay náo nhiệt khác thường, nguyên do đạo hữu có thể cho ta biết chứ?”

Vị đồng môn này cũng là một đệ tử ngoại môn, y phục thiên thanh đặc trưng. Gã nhìn Lâm Trường Sinh đầy ngạc nhiên.

“Ngươi không biết?”

“Đúng vậy” Lâm Trường Sinh gật đầu, hắn xác thực chưa biết chuyện gì cả, “Ta cũng vừa mới quay về hôm qua, cũng không rõ sự tình ở đây ra sao."

Vị đồng môn đó như vỡ lẽ, gật gù kêu mấy tiếng “Khó trách, khó trách.”

Tiếp đó hắn nói:

“Hiện tại, Thiên Nguyên Phong đang chiêu mộ đệ tử ngoại môn chúng ta có tu vi từ cửu trọng trở lên tham gia thảo phạt.” Gã tiếp lời.

“Thảo phạt?”

"Đúng vậy, lần thảo phạt này quy mô khá lớn lớn, phần thưởng vô cùng phong phú, có không ít người muốn đột phá vào Luyện Thể nên quyết định tham gia kiếm ít phần thưởng, ngươi mau tới tham gia, nghe chừng tới giữa giờ Ngọ là hết báo danh rồi.”

Lâm Trường Sinh nghe vậy cũng hiểu ra mấy phần, lại tiện hỏi: “Huynh không tới báo danh đi?”

Gã kia lắc đầu đầy tiếc nuối đáp: “Ta bất quá mới có tới bát trọng hậu kỳ, chẳng thể tham gia được.”

Hai người lại trò chuyện đôi ba câu phiếm qua, sau đó chào nhau rồi đường ai nấy đi.

Lâm Trường Sinh vừa đi, suy nghĩ liền có chút miên man.

Thảo phạt, xem chừng cũng là chuyện tốt.

Không nói phần thưởng, một lần này cũng là một lần lịch luyện, là cơ hội khó có thể bỏ qua.

Hắn vừa vặn đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí cửu trọng, điều kiện đã thỏa mãn, tuy nhiên tu vi vẫn chưa thực sự ổn định, nếu bây giờ tham gia, quả thực sẽ có chút mạo hiểm.

Lần thảo phạt này xem chừng cũng không đơn giản, phải biết đệ tử có tu vi Luyện Khí cửu trọng tại Thiên Nguyên tông cũng không ít, ít nhất cũng phải hơn ngàn người.

Một đệ tử như vậy ở ngoại giới, cũng là phi thường mạnh mẽ, huống hồ điều động một lúc tới cả ngàn người, vậy thì mục tiêu đánh tới phải cường đại tới mức nào?

Điều này nhiều người không có để ý tới, đều là bị lợi ích làm cho lu mờ.

Nhưng cơ hội như này không nhiều, Thiên Nguyên Tông vốn chủ yếu tập trung bồi dưỡng đệ tử, chuyện thảo phạt lớn thường do các thế lực dưới trướng phụ trách. Việc thảo phạt cũng chính vì thế mà ít khi tới tay các đệ tử thực hiện, tối đa cũng chỉ có đệ tử nội môn xuất sơn mà thôi.

Chẳng bao lâu sau, Đệ Tử đường xuất hiện, quả nhiên rất nhiều người tới báo danh. Khoảng sân trước rộng hơn trăm trượng vô cùng náo nhiệt, người người qua lại như mắc cửi, thấp thoáng còn có vài nữ đệ tử, sa y lượn lờ khiến không ít kẻ há hốc miệng dõi theo.

Bản thân Lâm Trường Sinh cũng chẳng phải kẻ ăn chay, xét thấy bản thân vô tình không tốt, liền nhân cơ hội này đem một ánh mắt nhập vào đoàn sắc lang kia.

Một kẻ nhìn thì thành biến thái vạn chúng chú mục, nhiều kẻ nhìn thì chẳng qua là một giọt nước trong biển cả.

Yên tâm hưởng thụ không chút lo sợ, nói thế nào cũng là cảnh đẹp ý vui.

Lâm Trường Sinh cũng không dừng lại lâu, việc ngắm nhìn cũng chỉ nhất thời nổi hứng.

Bước vào trong Đệ Tử đường, nơi cuối đặt một cỗ hương án, vạc rồng nghi ngút khói hương, phía sau là một bức tượng đá cao hơn hai trượng đúc một lão nhân tay cầm cổ trượng, khuôn mặt tiên phong đạo cốt, rất có uy nghiêm.

Lâm Trường Sinh đương nhiên vô cùng quen thuộc với lão nhân này, đó là lão tổ của Bất Chu Phong tên Lăng Chu Trinh, đồng thời cũng một trong sáu người khai sinh ra Thiên Nguyên tông đầu tiên.

Bên tay trái hắn là khu vực nhiệm vụ của Bất Chu phong, nơi đó có ba bảng nhiệm vụ phân chia cấp độ rõ ràng cho đệ tử ngoại môn, nội môn, trên treo các tấm mộc bài có khắc chữ.

Phía dưới các tấm mộc bài đều có một tờ giấy nhỏ đính kèm giải thích rõ ràng về nhiệm vụ, đệ tử trước khi tiếp nhận có thể tra cứu tại đó, nếu tiếp nhận sẽ lấy lệnh bài xuống đưa tới bên phải án đường, nơi có các quầy tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó dung nhập ấn ký linh hồn vào mộc bài, tờ giấy kia sẽ do bản thân cầm đi.

Dù bên ngoài tập trung rất nhiều đệ tử tới báo danh, nhưng trong Đệ Tử đường vẫn rất náo nhiệt, chỉ là ít đi một lượng đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn vẫn như thế, số lượng nhìn qua càng là thêm đông đúc.

Lâm Trường Sinh tiến tới một quầy ở góc cuối khu vực trả nhiệm vụ, đẩy tấm lệnh bài thân phận ra trên bàn, nói:

“Đệ tử tới nhận ban thưởng đột phá, phiền sư trưởng kiềm tra.”